“Miên Miên?”
Phó Dư phối hợp:”Không đúng, Miên Miên hiện tại đang ở Hoành Điếm đóng phim mới phải?”
Lúc này Cố Miên lập tức bổ nhào vào người hắn cười to nói: “Bác sĩ Phó, anh cũng có lúc đoán sai sao?”
Lúc cô hung hăng nhảy vào, hai luồng nhũ thịt tuyết trắng đè lên lưng Phó Dư. Hai người tiếp xúc khăng khít thân mật làm cơ thể Phó Dư bắt đầu nổi lửa. Cà vạt trêи cổ hơi thắt lại.
Một tay vớt người phía sau vào lòng, sau đó điểm điểm trán cô.
“Trở về khi nào?”
Thanh âm hắn ôn nhu như nước, nếu không phải nhiệt độ cơ thể hắn khác thường thì cô cũng không nhận ra hắn động tình.
Cố Miên bắt lấy bàn tay điểm điểm trán mình rồi ôm vào ngực xoa xoa. Động tác mềm mại như chú mèo con nũng nịu sau một khoảng thời gian không được gặp chủ nhân.
“Ông xã, may là em chỉ diễn vai phụ, chỉ cần ở lại đoàn làm phim mấy ngày, nếu là diễn vai chính, phải ở lại đến mấy tháng, nghĩ thôi cũng khó chịu. Chỉ mấy ngày không được gặp anh, em đã cảm thấy bản thân như hoa hồng thiếu nước.”
Hai ngày này Phó Dư không ở bên cạnh, Cố Miên thật sự không quen. Buổi tối thân thể hư không tịch mịch có thể chịu đựng như tâm lý hư không tịch mịch lại không cách nào chịu nổi. Nghĩ muốn tìm hắn nhưng ngày thường hắn công tác bận rộn, cô sợ nhắn tin mãi sẽ làm phiền hắn.
Vì thế Cố Miên đành đem tất cả nhớ nhưng hóa thành động lực, tất cả đều dồn hết vào đồng nhân văn. Chỉ mỗi việc Cố Miên và ông xã play thế nào mỗi ngày, cô đã có thể viết ra cả trăm chương.
Không thể không nói lời của Cố Miên đã lấy được lòng Phó Dư. Vì thế tối đó hắn vào bếp nấu cho cô một bữa thịnh soạn, còn khui cả rượu vang.
Bữa tối dưới ánh nến của hai người trôi qua thật lãng mạn, làm Cố Miên ăn đến mỹ mãn. Trước lúc ăn tối còn không nhịn được chụp vài tấm post Weibo.
Cố Miên V: “Ông xã làm đồ ăn.”
Võng hữu A: “Ta toan. Đại mỹ nhân không những lớn lên xinh đẹp mà còn biết nấu ăn.”
Võng hữu B: “Những nữ nghệ sĩ khác sau khi kết hôn đều tránh nhắc đến chuyện đời tư. Không giống như vị này, mỗi ngày đều show ân ái. Không nói với các nữa, ta bận cầm dép lê đi đánh tên ông xã LOL của ta rồi.”
Võng hữu C: “Di ~ bàn này thật rộng, thích hợp bàn ăn play a~”
Cố Miên nhìn bình luận của võng hữu này, trong đầu lập tức hiện ra hàng đống tư liệu có liên quan, vô cùng phong phú đặc sắc. Hơn nữa cô còn nhìn thoáng qua phòng khách, vẻ suy tư.
Cố Miên dùng tay gõ gõ bàn, mới gõ mấy cái tay đã đỏ ửng. Bàn ăn quá cứng, xem ra không được thực tế.
Sau khi ăn xong, Phó Dư nhẹ giọng nói: “Miên Miên, mới ăn xong nghỉ ngơi không tốt lắm. Chúng ta ra ngoài vận động một chút được không?”
Trong đầu Cố Miên ầm vang một tiếng, bác sĩ Phó, sao anh thẳng thắng thế?
Bất quá cô thích!
“Vậy, em đi tắm rửa trước.”
Cố Miên cúi đầu, độ ấm trêи mặt dần dần tăng lên. Nhưng ngày sau đó cô lại nói: “Hay chúng ta cùng nhau tắm đi!”
Đã lâu không tắm uyên ương. Hai người cùng nhau cọ xát trong phòng tắm, hình ảnh kia thật sự quá kϊƈɦ thích.
Phó Dư duỗi tay nhéo nhéo mặt cô, bất đắc dĩ nói:“Kêu em cùng đi bơi thôi. Em lại nghĩ đi đâu vậy?”
Cố Miên tức khắc tiết khí. Cô còn tưởng máy ngày không gặp, chuyện đầu tiên hai người làm sẽ là “quyết chiến” trêи giường. Tiểu biệt thắng tân hôn gì chứ, cô nhìn lầm người rồi!
Bác sĩ Phó, không phải trước kia một lời không hợp liền kéo em làm vận động pít-tông sao? Quả nhiên có được rồi liền không biết quý trọng! Mau nói, có phải như vậy hay không!
Cố Miên trong lòng phun tào với Phó Dư nhưng bên ngoài vẫn là dáng vẻ tiểu tiên nữ ôn nhu mỹ lệ.
“Ông xã, nếu muốn bơi vậy em lên phòng đổi bộ quần áo khác.”
Nói xong cô lập tức lên phòng tìm một bộ áo tắm.
Kết quả Cố Miên phát hiện, tất cả áo tắm trước đây cô mua đều bảo thủ muốn chết. Không có bộ nào “ý tứ”, tất cả chỗ cần chế đều che sạch.
Như vậy làm sao quyến rũ bác sĩ Phó được chứ.
Vô tình, Cố Miên nhìn thoáng qua chiếc hộp trong góc, là đồ cô mua nhân dịp sinh nhật Phó Dư. Trong đó có rất nhiều nội y tình thú.
Chọn chọn lựa lựa, cuối cùng tầm mắt cô dừng trêи bộ nội y tình thú màu tím độc một mảnh vải đơn bạc có rất nhiều dây thừng cùng màu quấn quanh trước ngực, nhìn rất kín đáo nhưng lúc mặc trêи người sẽ tự động rời rặc, thịt иɦũ ɦσα trắng nõn và núm иɦũ ɦσα đỏ hồng sẽ lộ ra bên ngoài.
Mà mảnh vải duy nhất kia, chỉ che được mỗi huyệt khẩu, sau ʍôиɠ là một chuỗi ngọc trai xâu thành dây xích, cặp ʍôиɠ đầy đặn cong cong lắc lư hết sức tự nhiên. Nhưng chỗ tuyệt nhất vẫn nằm ở mảnh vải kia, trêи nó được thiết kế một kẻ hở, giúp người mặc không cần cởi qυầи ɭót ra mà vẫn có thể để đàn ông thao.
Cố Miên đổi xong trang phục rồi khoác thêm chiếc áo gió bên ngoài, che mình kín mít.
“Ông xã, em thay áo tắm xong rồi. Chúng ta mau đi thôi.”
Cố Miên vẻ mặt chờ mong nhìn Phó Dư. Dáng người của hắn có biết, đợi lát thay đồ bơi…
Tiểu hoa đán lưu lượng thế hệ mới nuốt nước miếng, nỗ lực duy trì hình tượng tiểu tiên nữ, nhưng thực lực không chỗ phép a.
Trước khi cô xuống lầu, Phó Dư liền dặn người làm trong nhà đi ngủ trước, không ai được phép đến bể bơi.
Sau khi tới nơi, Cố Miên lập tức đẩy Phó Dư:“Ông xã, anh mau đi thay quần áo đi. Em đã thay xong rồi.”
Phó Dư đương nhiên biết âm mưu của cô, tiểu sắc nữ này không phải muốn nhìn dáng người của hắn hay sao.
Bất quá xét thấy biểu hiện tốt đẹp gần đây của cô, hắn sẽ hào phóng cho cô nhìn một lần.
Cố Miên thấy hắn đi đổi đồ bơi rồi liền cởi áo ngoài nhảy xuống hồ, chỉ lộ ra đầu nhỏ ướt dầm dề nhìn chằm chằm phòng thay đồ.
Không lâu sau cửa mở ra, chỉ thấy Phó Dư mặc quần bơi bước tới, thân hình màu đồng hoàn mỹ không góc chết.
Cố Miên nháy mắt bổ não ra hàng đống truyện người lớn nóng bỏng, chẳng hạn như bộ bể bới play cô mới viết gần đây.
Rầm ~
Phó Dư lấy tư thế tiêu chuẩn nhảy xuống bể bơi, thân mình như nhân ngư bới đến bên Cố Miên.
Sau khi tới gần, nhìn thấy quần áo trêи người cô, côn thịt dưới hắn liền ngạnh.
Cố Miên lại thích giả vờ, cô làm bộ đưa tay che иɦũ ɦσα, vẻ mặt sợ hãi nói: “Ông xã, ngượng ngùng. Em không tìm thấy áo tắm. Đành mặc áօ ɭót thay thế thôi.”
Khi nói chuyện còn cố ý hở ngón tay lộ đầu иɦũ ɦσα hồng nhạt.
===
Tác giả: Không chú ý nên viết hơi nhiều, chương sau nhất định có thịt