Nguyễn Diệc Vân không ở lại ký túc xá của họ lâu, trò chuyện với cậu thêm một lúc thì đội mũ định về.
Dù sao cũng có người đang nhìn, lúc tạm biệt hai người vô cùng kiềm chế.
Nguyễn Diệc Vân đứng dậy, nâng tay hôn lên ngón trỏ và ngón giữa sau đó áp lên môi Quách Vị.
Y vừa làm vừa mỉm cười với Quách Vị, mím môi.
Lúc y rụt tay về, Quách Vị bất giác rướn người đuổi theo ngón tay y.
Nguyễn Diệc Vân đi rồi, Quách Vị tưởng mình sẽ nghênh đón những lời chất vất tới tấp, nào ngờ cả phòng ký túc xá lại rơi vào yên tĩnh.
Lạ thật, Quách Vị muốn chủ động hỏi bạn cùng phòng đang làm gì, sao im lặng thế, nhưng sợ mình nói gợi đòn quá dẫn đến bạo lực học đường. Bây giờ cậu đi đứng bất tiện, đánh không lại chạy cũng chẳng xong, thiệt thòi lắm.
Cứ thế hơn mười phút, Vương Đồng chợt vươn vai thật khoa trương, đứng dậy cảm thán: “Anh ấy cao hơn rồi nhỉ?”
“Hả?” Quách Vị quay đầu, nhanh chóng phản ứng lại, đáp với vẻ ngượng ngập: “Ừm, đúng vậy…”
“Lúc nãy hai người đứng cạnh nhau, rõ ràng còn cao hơn ông.” Vương Đồng than, “Không hổ là Alpha, cao nhanh ghê.”
Quách Vị nghĩ bụng đó là vì tôi ở trong phòng chỉ mang dép. Mất đi miếng độn giày, chênh lệch chiều cao giữa cậu và Nguyễn Diệc Vân trở nên rõ ràng.
Xấu hổ quá, ngại quá.
Cậu ba cũng cảm thán theo: “Lần đầu tiên tôi nhìn người thật ở khoảng cách gần vậy đó, ngoại hình đúng là… chậc chậc chậc.”
Nói xong thì quay phắt qua nhìn Quách Vị: “Rốt cuộc ông làm thế nào mà gạt được người đẹp vào tay vậy?”
Cuối cùng Quách Vị đã hiểu tại sao lại có bầu không khí lúc nãy.
Nguyễn Diệc Vân vốn đã lóa mắt, từ biểu cảm đến ngữ điệu đều đong đầy tình yêu đối với cậu. Cảnh tượng đó khiến hai kẻ độc thân ghen ghét. Mười mấy phút ban nãy chắc là để hòa hoãn cảm xúc.
“Tiếng chồng của anh ấy làm tôi nghe mà tê tái.” Cậu ba kéo dài giọng, “Mà anh ấy là Alpha, một Alpha lại gọi ông là chồng. Càng nghe càng lạ.”
“Lạ gì, ông đang ganh tỵ thì có.” Quách Vị nói, “Đâu phải gọi ông, đừng có mơ tưởng nữa, không có cửa đâu!”
“Ôi trời còn đắc chí kìa!” Nói đoạn, cậu ba như nghĩ tới điều gì, bèn quay đầu nhìn đại ca Kim, “Sao ông im lặng vậy?”
Người ngày thường luôn phụ họa cậu ba bỗng như bị ai rút hết hồn phách, ngơ ngẩn một lúc mới ngẩng đầu: “Hả? Gọi tôi à?”
Cậu ba chần chừ rồi lắc đầu: “Không, không có gì.”
Đại ca Kim gật đầu, đứng dậy lặng lẽ đi tới bên giường nằm xuống, quay mặt vào tường.
Phòng ký túc xá lần nữa trở nên im ắng.
Có thể thấy đây là lần đầu tiên đại ca Kim tiếp xúc với người trong mộng của mình ở khoảng cách gần, vậy mà lại phải mở trừng mắt nhìn người ta làm nũng đòi hôn hít với một Beta khác, trái tim vỡ tan tành.
Quách Vị cảm thán không thôi, muốn an ủi cậu ta vài câu nhưng sợ phản tác dụng. Để giữ tình bạn với đại ca Kim, cậu quyết định không nói thêm gì nữa.
Cậu biết mình thật sự rất đáng ngưỡng mộ.
Nhưng cậu cũng có phiền muộn riêng.
Ban nãy lúc cậu vịn tường cho Nguyễn Diệc Vân kiểm tra trong phòng vệ sinh, lòng cảm thấy rất kỳ lạ. Dù không thấy rõ vẫn cảm nhận được rằng ánh mắt Nguyễn Diệc Vân nhìn mình chứa nhiệt độ khác với thường ngày.
Nhiều hành động của Nguyễn Diệc Vân đều đang chứng minh cho cậu về lời nói đêm qua: “Anh thèm muốn em hơn trước.”
Quách Vị nuốt nước bọt trong căng thẳng, nhớ đến cảm giác bất lực khi bị cấn vào cổ họng đêm qua. Lúc đó thấy cậu ứa nước mắt, Nguyễn Diệc Vân lập tức xin lỗi rồi dịu giọng dỗ dành. Nhưng sau đó vẫn không chịu dừng lại, chỉ làm nũng xin cậu tiếp tục.
Quách Vị hoảng loạn. Sợ trúng vết thương nên giờ cậu còn chẳng dám nhổm người.
Nằm sầu đời một lúc, Quách Vị chợt nảy ra một ý.
Bất kể là căn bệnh hiếm lạ nào, cứ lên mạng tra chắc chắn sẽ thấy có người mắc phải thôi. Topic mà cậu đọc trước đây có nhiều người bị như Nguyễn Diệc Vân, chắc hẳn họ cũng sẽ chán nản khi không thể dùng thuốc ức chế rồi tìm thử cách khác.
Quách Vị nhập từ khóa, phát hiện sau khi cập nhật, hệ thống chỉ cho phép thành viên chính thức sử dụng công cụ tìm kiếm. Cậu bèn đăng ký, sau được duyệt thì dứt khoát đăng bài mới.
[Nhờ giúp đỡ] Bạn trai tôi vừa từ Omega trở thành Alpha, có vài vấn đề muốn hỏi mọi người
Cậu kể sơ tình trạng của Nguyễn Diệc Vân, nói Nguyễn Diệc Vân không thể dùng thuốc ức chế nên “hơi mất kiểm soát” “khá xúc động” “trông rất có hại cho sức khỏe”, nên muốn hỏi mọi người có cách nào tư vấn không.
Ngoài vấn đề quan trọng này, cậu còn hỏi thêm như “làm Beta cần chú ý những gì trong quá trình bạn trai phân hóa”, “anh ấy nói sức khỏe anh ấy không sao có đáng tin không”, “thông thường mọi người phân hóa trong bao lâu”.
Nhấn đăng, chưa tới năm phút đã nhận được câu trả lời đầu tiên.
– Đm! Ngưỡng mộ quá, tôi cũng muốn có vợ Beta
Dấu chấm hỏi nhảy ra trong đầu Quách Vị.
Người này không hề trả lời những vấn đề của cậu, chẳng liên quan gì cả. Do dự một lúc, Quách Vị mặc kệ luôn.
Vài tiếng sau, Quách Vị tranh thủ mở ra xem trước khi ngủ thì phát hiện mục bình luận rôm rả hơn cậu tưởng.
Không ngờ chỉ một người tỏ ý ngưỡng mộ “bạn trai chủ thớt”. Trong đó còn có người tự nhận đã từng phân hóa như vậy, bảo nằm mơ cũng muốn được hẹn hò với Beta, nam nữ ok hết, hỏi chủ thớt có bạn bè giới thiệu không.
Quách Vị khó hiểu. Beta luôn là lựa chọn thứ yếu so với Alpha và Omega, sao tự dưng bây giờ lại trở thành miếng mồi béo bở trong miệng những người vừa A vừa O này chứ?
Cậu hoài nghi mình hiểu nhầm, có lẽ họ chỉ ngưỡng mộ sự quan tâm của cậu với người yêu thôi, chứ không phải một giới tính bình thường như vậy.
Cũng có người cho ý kiến, nhưng đa số đều là vô ích, có vài người thậm chí còn phát ngôn quấy rối tình dục nữa.
Bình luận được like nhiều nhất viết: Chúng ta có câu nghẹn không bằng xả, những lúc thế này tất nhiên phải hiến dâng cơ thể ra, hai thân xác hòa quyện ướt át mê say tạo ra sự hài hòa tuyệt vời nhất của sinh mệnh, tất cả vấn đề sẽ được giải quyết. Một lần không đủ thì nhiều lần.
Phát biểu mạnh dạn thế mà bên dưới vẫn có người trả lời nghiêm túc rằng nhất trí với nó. Nếu đáng thương không có người yêu thì thôi, đằng này có người yêu rồi, cứ làm mấy chuyện anh sướng em sướng đôi ta cùng sướng sẽ có lợi cho quá trình phân hóa.
Quách Vị nhìn chằm chằm dòng chữ “giúp đỡ phân hóa” hồi lâu, kinh ngạc vô cùng.
Kéo xuống dưới, cuối cùng cũng thấy câu trả lời đáng tin cậy.
Người nọ bảo không lâu trước đây mình cũng vừa phân hóa, cũng gặp tình trạng phiền phức này. Người nọ không có người yêu bầu bạn, phải nghỉ học một thời gian. Sau đó nghe nói về một cách mà mọi người truyền tai nhau, bảo sẽ có hiệu quả. Người nọ bèn làm thử, không ngờ lại dịu đi rất nhiều, chí ít đã có thể sinh hoạt bình thường trở lại. Sau đó người nọ còn hỏi bác sĩ, bác sĩ khẳng định bảo loại thuốc cảm này có tác dụng, nếu cảm thấy sức khỏe vẫn bình thường thì cứ dùng liều vừa phải khi cần.
Người tốt bụng nọ còn nhấn mạnh, uống thuốc đảm bảo không bằng sự bầu bạn của người yêu, bản thân người nọ rất ngưỡng mộ người yêu của Quách Vị vì có đối tượng Beta như cậu.
Vài người tốt bụng khác cũng chia sẻ quá trình phân hóa của mình, tiếc là không có giá trị tham khảo. Sự khác biệt khá lớn, có người bảo mình phân hóa mãi chưa xong, người thì kể chưa đầy hai tháng đã chấm dứt; có người còn nhấn mạnh quá trình đó đau đớn tưởng chừng như kéo dài mãi mãi, cũng có người bác bỏ rằng chỉ khó chịu vài ngày thôi, cắn răng chịu đựng chút là qua.
Quách Vị đọc hết bèn tải lại trang, có thêm bình luận mới.
Bình luận rất dài, nói cuối năm ngoái vừa hoàn thành đợt phân hóa thứ hai. Quá trình phân hóa kéo dài khoảng một năm, vô cùng quằn quại. Điều khiến người nọ sốc hơn là sau khi phân hóa không lâu, người yêu Alpha đã nói lời chia tay vì không chấp nhận được giới tính của mình. May mà người nọ đã gặp người yêu hiện tại vào tháng phân hóa thứ mười. Đó cũng là một Beta, tính cách ôn hòa thân thiện, rất săn sóc người nọ, đã giúp người nọ rất nhiều trong cả sinh hoạt lẫn tình cảm. Sau đó mọi việc trở nên thuận lợi, nay người nọ đã hoàn toàn trở thành Alpha rồi. Tháng trước họ vừa đính hôn, định chọn ngày tốt trong nửa cuối năm để đăng ký kết hôn, sang năm làm lễ cưới. Hôm nay đọc được bài này thì cảm xúc dâng trào, chúc chủ thớt và người yêu cũng sẽ có kết thúc viên mãn ngọt ngào như mình.
Quách Vị cảm động lắm, cảm ơn người nọ xong cũng lần lượt trả lời những người tốt bụng đã đề xuất ý kiến với cậu, không lâu sau thì bị hệ thống khóa tự động tài khoản do bình luận quá nhiều.
Nhưng chẳng sao, bài viết này đã giúp cậu hiểu biết nhiều hơn.
Cậu tức tốc gửi tên loại thuốc cảm đó cho Nguyễn Diệc Vân.
– Nghe nói thuốc này có thể làm dịu tình trạng của anh đó!
Nguyễn Diệc Vân trả lời ngay.
– Tình trạng gì?
Sao mà diễn tả được chứ. Quách Vị nghĩ một lúc, đỏ mặt.
– Tình trạng như đêm qua
Nguyễn Diệc Vân trả lời bằng dấu chấm lửng.
Quách Vị vội giải thích.
– Có người nói thuốc này giúp ức chế những triệu chứng ở người phân hóa lần hai, anh thử xem?
Dứt lời, sợ Nguyễn Diệc Vân cả nghĩ, cậu còn bổ sung.
– Nếu có tác dụng thì anh sẽ không khó chịu nữa~!
Vài phút sau, Nguyễn Diệc Vân gửi tin nhắn thoại sang.
Quách Vị nhấp vào, áp điện thoại sát tai, nghe thấy giọng nói hơi trầm khàn của Nguyễn Diệc Vân.
“Đúng là rất khó chịu.”
Tốc độ nói rất chậm, Quách Vị bất giác nuốt nước bọt.
Tin nhắn thoại mới lại được gửi tới.
“Nhớ em.”
Quách Vị không dám lên tiếng sợ bị bạn cùng phòng nghe, chỉ đành gõ chữ.
– Em cũng nhớ anh.
Nguyễn Diệc Vân vẫn trò chuyện bằng tin nhắn thoại.
“Nhớ em của đêm qua.”
Quách Vị trốn trong chăn với khuôn mặt đỏ bừng, cậu nâng mu bàn tay áp lên môi mình.
Vừa nghe xong lại có thêm tin nhắn mới.
“Cho anh nghe giọng em nhé.”
Quách Vị nhận ra việc liên lạc này của mình đã phản tác dụng.
Cậu lăn một vòng trong chăn, rụt rè xuống giường chuồn vào phòng vệ sinh.