Lý công công, ông nghĩ sao về chuyện này?
Hắn trầm giọng hỏi người bên cạnh.
– Thần tuy không biết con người của cung nữ kia ra sao, nhưng với phẩm hạnh của Tưởng nương nương, thần chắc chắn người sẽ không làm loại chuyện tàn độc như vậy!
Ông đáp lời Sinh Phong. Trong lời nói có thể nghe ra được sự kiên định.
Đối với con người của Mẫn Chi ông luôn tin tưởng hết mực. Ông chắc chắn trong chuyện này có ẩn khúc gì đó mà hoàng thượng chưa phát hiện ra.
Nghe những lời nói của ông, trong lòng hắn dấy lên một tia hy vọng và một niềm tin vô cùng mãnh liệt.
Lý công công nói rất đúng! Với phẩm hạnh của nàng làm sao có thể làm loại chuyện đó!
Suy nghĩ một lúc, hắn hướng ra bên ngoài rồi nói:
– Đến Tưởng Thư cung!
– Ân, hoàng thượng!
…………….
Tưởng Thư cung
– Tiểu thư! Người lại bị chảy máu!!
Tiểu Khả tay chân luống cuống lấy chiếc khăn tay của mình lau nhẹ lên vết thương trên tay của Mẫn Chi rồi giúp nàng cầm máu.
– Tiểu thư à, đây không biết là lần thứ mấy trong ngày mà người tự làm thương tổn chính mình rồi!
Tiểu Khả vừa cầm máu vừa có chút giận dỗi mà trách cứ Mẫn Chi.
– Nha đầu to gan, hôm nay lại dám giận dỗi cả ta à?
Nàng mỉm cười, tay búng nhẹ lên cái trán của người kia.
Chỉ là nàng không hiểu sao cả ngày hôm nay tâm trạng cứ thấp thỏm lo âu. Linh cảm của nàng dường như mắc bảo rằng hôm nay có chuyện gì đó kinh khủng sẽ xảy ra…
– Hoàng thượng giá đáo!
– Thần thiếp tham kiến hoàng thượng!
-Nô tì tham kiến hoàng thượng!
Thấy Sinh Phong xuất hiện cả hai vội hành lễ.
– Tay của nàng?
Hắn nhíu mày nhìn vào vết thương trên tay ấy.
– Không có gì, chỉ là một chút bất cẩn! Hoàng thượng không cần để ý!
Nàng giấu bàn tay ra sau lưng, cúi đầu đáp.
Nhìn Mẫn Chi một hồi, hắn lại để ý đến dáng người nhỏ bé bên cạnh nàng.
– Ngươi là Tiểu Khả?
Nghe thấy tên mình từ giọng nói lạnh lùng kia khiến Tiểu Khả giật mình vội vàng gật đầu thừa nhận.
– Ân..là nô tì!
– Hôm nay ngươi có đến Cao Thừa cung hay không?
Hắn không quan tâm nét hoảng sợ trên mặt Tiểu Khả mà tiếp tục hỏi.
– Sáng nay…sáng nay…
– Có hay không?
– Nô..nô tì…
– Mau nói với trẫm ngươi rốt cuộc có đến đó hay không?
Thấy vẻ mặt ấp úng muốn che giấu của người kia khiến niềm tin của hắn dần tan biến. Những lời nói của Tiểu Định tử lúc nãy lại càng làm hắn tin tưởng.
– Mau nói nếu không trẫm sẽ dùng hình với ngươi!
Âm thanh hắn phát ra lạnh lẽo tựa tu la địa ngục khiến toàn thân Tiểu Khả vô lực quỳ xuống run rẩy.
Sáng nay nàng quả thật có đến Cao Thừa cung, nhưng là vì Tiểu Định tử nói với nàng có một loại dược rất tốt cho bệnh tình của tiểu thư nên nàng mới đến gặp y để lấy. Nhưng Tiểu Định tử cũng nói loại thần dược ấy là do y mạo hiểm mà lấy trộm trong Thượng Sinh cung khi cùng hoàng hậu đến đó. Vì khi xưa Tiểu Định tử từng nợ tiểu thư một ân tình nên y mới không màng đến tính mạng mà lấy cắp. Nếu chuyện này lộ ra chắc chắn Tiểu Định tử sẽ bị xử trãm!
Tiểu Khả sợ hãi không biết mở miệng ra sao thì Mẫn Chi bên cạnh đã lên tiếng:
– Cao Yến Nguyệt đã xảy ra chuyện gì?
Thấy thái độ kỳ lạ của hắn cộng thêm những lời ban nãy của cung nữ kia, Mẫn Chi có thể chắc chắn chuyện Sinh Phong hỏi Tiểu Khả có mối liên hệ với Cao Yến Nguyệt!
– Nàng ấy bị trúng độc.
Hắn liếc mắt qua nàng, giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng ánh mắt lại hiện lên một tia thất vọng não nề….
– Trúng độc? Chẳng lẽ ngài nghi ngờ Tiểu Khả?
Nàng trợn to mắt nhìn hắn, trong lòng không khỏi dấy lên sự bất an.
– Phải!