Ái Khuê thấy cô bạn ấy chạy vào một phủ lớn. Phủ thừa tướng.
Ái Khuê từ bé đã học võ công. Tuy yếu nhưng vẫn đủ để leo bám lên bờ tường. Ái Khuê nhìn vào.
Trước mắt cô là người bạn vừa nãy đâm vào cô đang bị đánh. Một cô bé khác mặc quần áo sang trọng đang ngồi ăn bánh phù dung cười khẩy.
– Đánh nó mạnh lên!- Cô ta chua ngoa.
Ái Khuê ghét cô ta vô cùng.
– Tiểu thơ! Tiểu thơ! Tôi xin người mà!…- Cô bé nằm oằn oại dưới làn roi.
P/S: Dạo này cục wifi nhà tg bị khùng nên không viết truyện được.