– Hãy cho tôi nắm giữ mọi quyền hành trong cái hậu cung bé nhỏ này của người!- Hả? Cái gì?
Viên Minh không tin vào tai mình. Không phải đó chứ! Nắm giữ mọi quyền hành. Nhưng thôi kệ, để xem cô ta làm như thế nào!
– Được! Tôi đồng ý!
Sao chứ? Đến lượt Nguyệt Cầm giật mình. Cô đang cố tình chọc giận hắn để hắn nhốt cô vào lãnh cung cho yên thân. Vậy mà giờ hắn lại đồng ý! Thiệt đúng là đàn ông suy nghĩ bằng nữa thân dưới. Thấy người đẹp là tít mắt. Vậy nên mới có câu ” Hồng nhan họa thuỷ “
Nhưng lỡ nói rồi làm sao rút lại. Tự nhiên phóng lao, giờ đành phải theo lao thôi!
– Đa tạ!- Nguyệt Cầm cười khổ.
Viên Minh nhìn cô. Cô nương này quả thật rất thú vị. Thật khó hiểu!