Nam Thần Bùng Cháy Đi

Chương 2558: Vấn tiên hoàng tuyền (137)



Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Lúc ấy thang máy của Tinh Tuyệt đã xuống đến tầng dưới cùng, cửa thang máy mở ra, trước mắt hắn bỗng tối sầm lại.

Chờ tỉnh lại thì đã bị trói lại.

“Ông ta hỏi anh Della ở đâu.” Bây giờ Tinh Tuyệt cũng không hiểu ra sao, “Anh căn bản chưa nghe bao giờ.”

Sơ Tranh: “Tinh Kiều.”

Tinh Tuyệt nghi hoặc nhìn cô.

Sơ Tranh bổ sung hoàn chỉnh: “Thứ bọn họ muốn tìm chính là Tinh Kiều.”

Nói rõ hơn một chút thì thứ bọn họ tìm chính là AI có được ý thức tự chủ.

Hiển nhiên người bên kia còn đặt cho người ta một cái tên, tên là Della.

Tinh Tuyệt nhìn về phía ông cụ: “Ông nội, có phải ông biết được chuyện gì không?”

Ông cụ Tinh thở dài: “Ông kể cho hai đứa nghe một câu chuyện cũ đi.”

Đó đại khái là đời của ông nội ông cụ Tinh.

Lúc ấy là thời đại hoàng kim mà khoa học kỹ thuật phát triển mạnh mẽ nhất, cơ hội trải rộng khắp nơi.

Chính là vào lúc đó Tinh gia nắm lấy cơ hội, làm cho gia tộc không ngừng lớn mạnh.

Lúc ấy Tinh gia cành lá rậm rạp, hoàn toàn không giống như bây giờ.

Ông nội của ông cụ Tinh có một cô con gái, bình thường nâng trong tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan.

Tiểu thiên kim ngậm chìa khóa vàng mà sinh ra thích một người, nhưng mà ông nội của ông cụ Tinh không đồng ý.

Bởi vì gia thế người đó rất bình thường, ông cảm thấy người kia không thể mang lại hạnh phúc cho cô công chúa nhỏ mà ông nâng trong lòng bàn tay.

Tiểu thiên kim cũng vô cùng bướng bỉnh, lại còn lén lút bỏ trốn với người kia.

Ông nội của ông cụ Tinh tức giận, phái người đuổi theo bắt về, cường ngạnh ép bọn họ cắt đứt mọi quan hệ.

Tiểu thiên kim huyên náo rất dữ dội.

Sau đó xảy ra chuyện, vị tiểu thiên kim kia ngoài ý muốn qua đời.

Lúc ấy người mà cô ấy thích, tuyên bố muốn trả thù Tinh gia, là họ cưỡng ép chia rẽ hai người bọn họ.

Về sau người kia tiêu thanh không để lại dấu vết, cuối cùng tìm không thấy tung tích nữa.

Sau đó nữa…

Sau đó nữa Tinh gia thật sự gặp chuyện.

Nhưng lúc ấy đã là rất nhiều năm về sau, cho nên căn bản không ai nghĩ đến người kia cả.

Khi tai họa này đến, ông cụ Tinh cũng chỉ mới bảy tám tuổi, lớn tầm bằng tuổi Tinh Kiều.

Trẻ nhỏ ở Tinh gia có tỉ lệ phát bệnh cao hơn người trưởng thành rất nhiều.

Lúc ấy trong gia tộc không biết là ai vận dụng quan hệ, mời một cô gái đến.

Nhưng dường như cô gái kia cũng không có cách nào, nói muốn trở về hỏi sư phụ mình.

Đáng tiếc không bao lâu cô gái kia lại trở về, nói sư phụ không rảnh.

Tinh gia vì muốn thể hiện sự nghiêm túc của mình, nên đã tự mình đi mời.

Cuối cùng tất nhiên là không mời được.

Lần đi mời ấy ông cụ Tinh cũng ở đó, ông đứng từ rất xa nhìn thấy.

Đó là một cô gái còn trẻ hơn cả người dẫn bọn họ đến, rất xinh đẹp, ăn mặc rất tùy ý, đứng ngay trước một loạt kiến trúc cũ kỹ, thần sắc lãnh đạm.

Cô cũng không bị thuyết phục, chỉ dặn dò cô gái kia vài câu rồi đi mất.

Về sau cô gái kia dựa theo cách mà cô nói, mặc dù không hoàn toàn chữa khỏi được, nhưng cũng có thể trì hoãn.

Nếu không thì Tinh gia chỉ sợ đã sớm biến mất rồi.

Sơ Tranh nghe xong, nội tâm rất là ngơ ngác: “Người ông nói không phải là tôi chứ?”

Ông cụ gật đầu: “Chính là Sơ Tranh tiểu thư.”

Từ lần đầu tiên ông cụ nhìn thấy cô, đã cực kỳ khắc sâu ấn tượng với dung mạo của cô.

Sau đó ông tiếp nhận Tinh gia, biết một chút chuyện tương đối bí ẩn.

Nhưng người bên ngoài cũng không biết, dung mạo của cô trước nay chưa từng thay đổi.

Trước đó người ra mặt đều là người khác, chỉ có những năm gần đây, tần suất cô xuất hiện mới cao hơn một chút.

Sơ Tranh: “…”

Dựa theo lời ông cụ nói, thì đó chắc là chủ nhân nhiệm kỳ trước của Vấn Tiên Lộ.

Chủ nhân đời trước của Vấn Tiên Lộ đúng là một cô gái.

Nhưng sự kiện kia…

Sơ Tranh cẩn thận nhớ lại, dựa theo thời gian mà ông cụ nói, khoảng thời gian đó cô đang bận xử lý hai điểm giao tiếp xảy ra vấn đề.

Hình như cô bị đồ đệ tiền nhiệm ngăn lại nói gì đó, nhưng khi đó cô đang rất bận, nên không lắng nghe kỹ.

Sơ Tranh nhìn Tinh Tuyệt một chút, hỏi: “Chuyện này thì có liên quan gì đến Tinh Kiều?”

Ông cụ thở dài, “Chuyện này lại phải nói đến người kia.”

Người làm cho Tinh gia biến thành như vậy.

Chính là người yêu của vị thiên kim kia —— Lục Vinh.

Lục Vinh khiến cho Tinh gia biến thành như vậy, tình trạng của bản thân ông ta cũng không tốt.

Chính là loại…

Dáng vẻ của người sắp chết.

Sau khi ông ta biến mất không để lại dấu vết, người Tinh gia đều cho rằng ông ta đã chết.

Nhưng không nghĩ tới…

Ông ta không chết.

Cách mỗi một đoạn thời gian, ông ta lại xuất hiện.

Giống như không triệt để phá đổ Tinh gia thì ông ta không cam lòng vậy.

Mà mỗi lần làm xảy ra chuyện, ông ta sẽ biến mất, làm cho người ta không tìm được bất cứ tung tích gì.

Chuyện của Tinh Kiều, ông cụ vẫn luôn biết.

Bác sĩ Phương làm việc cho Tinh gia, không có ông lên tiếng, sao bác sĩ Phương có thể giấu diếm thay Tinh Thần chứ.

Nhưng ông cụ không có lý tưởng vĩ đại gì, AI có ý thức tự chủ có thể giải quyết vấn đề của Tinh gia sao?

Ông càng muốn giải quyết vấn đề thân thể của hậu thế hơn.

Mà hiển nhiên Lục Vinh cũng muốn giải quyết vấn đề của thân thể mình.

Lục Vinh làm cho đời sau của Tinh gia nguy hiểm đến mức lúc nào cũng có thể sẽ chết, vậy thì thân thể của bản thân ông ta cũng không khá hơn chút nào.

Không biết Lục Vinh biết được AI tồn tại từ đâu, còn có khái niệm chứa đựng ý thức.

Ông ta muốn đổi thân thể khác.

Chứa đựng ý thức giống như mây chứa đựng, nhưng mây bình thường không chứa đựng được, phải dựa vào AI có ý thức tự chủ hoàn thành.

Đối với Tinh gia mà nói, phương thức này vi phạm với chính đạo.

Mà Tinh Kiều chính là quả bom hẹn giờ.

Lúc Tinh Thần mang cậu bé trở lại, sự tồn tại của khối rubic kia căn bản không giấu được.

Là ông cụ sai người giấu khối rubic đó vào trong trái tim Tinh Kiều.

Sơ Tranh có chút ngoài ý muốn.

Lại là ông cụ Tinh tìm người làm.

Ông cụ Tinh đã bỏ ra một khoản tiền rất lớn mới làm xong chuyện này.

Sơ Tranh suy đoán có thể là người dưới tay Giang Vân Lý lén nhận việc riêng.

Dù sao loại như sinh vật không biết…

Nó thật sự không có cái gọi là đạo đức.

Lúc ấy ông cụ Tinh còn chưa biết mục đích của Lục Vinh, làm chuyện này, chỉ là biết Lục Vinh muốn.

Thứ ông ta muốn, đương nhiên không thể cho, cho nên phải giấu đi.

Khi biết được mục đích này của Lục Vinh, là sau khi Tinh Thần chết…

Ông cụ Tinh vẫn luôn điều tra Lục Vinh, thu thập được không ít tư liệu, nhưng vẫn không tìm được ông ta.

Thái tử gia như Tinh Tuyệt ngược lại không biết chuyện này. Chẳng qua là cảm thấy cái chết của Tinh Thần rất kỳ quái, nên vẫn luôn điều tra.

Ông cụ không nói cho Tinh Tuyệt biết, cũng là vì bảo vệ hắn.

Lục Vinh chính là thằng điên.

Những năm gần đây người của Tinh gia chết trong tay ông ta quá nhiều rồi.

Chi thứ của Tinh gia đều bị đưa đi, bị biên giới hóa, chính là vì sợ bọn họ cũng bị liên lụy.

Thế hệ trực hệ của Tinh gia thì không có cách nào, tránh không được.

Tinh gia còn cần người thừa kế nữa.

Sơ Tranh nắm chặt tay Tinh Tuyệt, dùng sức nhéo nhéo.

Quay tới quay lui, cuối cùng vẫn trở lại vấn đề lúc ban đầu——chứa đựng ý thức.

Lục Phong Trạch cũng là vì cái này, còn có quan hệ máu mủ với Lục Vinh, nhưng hắn ta lại nói mình không biết Lục Vinh…

“Có lẽ Lục Vinh sẽ không từ bỏ ý đồ.” Lão gia tử trầm giọng nói: “Bệnh viện tôi sẽ phái người tới, Sơ Tranh tiểu thư cũng cẩn thận một chút.”

“Tôi bắt được Lục Vinh rồi.”

“Khụ khụ khụ…”

Ông cụ trực tiếp bị sặc.

“Bắt được rồi?”

“Ừ.”

“…”

Ông cụ không biết nên nói gì để diễn tả tâm tình của mình lúc này.

Rất là… Mẹ nó.

Ông tìm hành tung của Lục Vinh nhiều năm như vậy, nhưng không hề có một chút tin tức nào.

*

Nếu cảm thấy kịch bản hiện thực quá dài thì có thể không đọc mà, kịch bản hiện thực cần phải viết nhiều như vậy đấy.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.