Đứng nhìn bọn nó đã đi được một khoảng khá xá, Quân vừa quay đầu bước vào thì:
-A…a…nh..!!
Cô bé tên Vy ấp úng gọi tên Quân, hắn ta quay sang gì, giọng thờ ơ:
-Chuyện gì nữa.!!
-Em.. chúc mừng sinh nhật anh.
Nói rồi, Vy đưa hộp quà được gói cẩn thận về phía Quân. Hắn ta nhếch mép, thái độ dửng dưng, rất khó chịu:
-Rồi, còn gì nữa không?
Nói rồi hắn cầm lấy gói quà, nhìn vẻ lúng túng, xấu hổ của Vy, hắn vẻ coi thường, thái độ chán nản:
-Tôi nhận, giờ không còn gì thì xin phép vào trong.
Nhìn Quân bước vào trong, tim Vy khẽ nhói, nhưng cô cũng thấy vui vì hắn, ít nhất đã nhận quà, cô chỉ sợ hắn vứt đi thôi. Ngẩng mặt nhìn bầu trời đêm, hít thở một hơi thật sâu. Vy bắt taxi về nhà. Nhiệm vụ hôm nay của cô coi như đã xong cô đã kì công chuẩn bị cả tuần trước, chỉ mong Quân sẽ thích.
Dọc đường đi, Huy và Linh, cả hai luôn im lặng, thỉnh thoảng, Huy nhìn vào gương, quan sát khuôn mặt nhỏ, bị nhỏ bắt gặp, cả hai đều bối rối, lờ đi, chuyển hướng nhìn. Vừa đến nơi, nhỏ xuống xe, giọng điệu chứa rõ sự lúng túng:
-Cảm ơn anh..!!
Vừa định bước vào nhà thì Huy lên tiếng:
-Em.!
Linh quay người nhìn Huy, nhỏ nhận thấy sự bối rối có trong mắt anh. Anh đưa một hộp socola về phía nhỏ:
-Của em, quà 14/2.
Đặt hộp socola vào tay nhỏ, anh định bước lên xe thì:
-Anh, em xin lỗi, em sai rồi..!!
Nhỏ vòng tay, ôm chặt lấy anh từ phía sau, thút thít. Khoảng khắc đó, trái tim anh như ngừng đập, rồi có lúc đập nhanh, như chỉ muốn rơi ra ngoài. Hai người cứ giữ nguyên tư thế, phía xa, có hai người đang đứng bịt miệng cười.
-Haha, anh thấy chưa, em đã nói rồi mà, kiểu gì hôm nay hai người đó cũng làm hòa.
Anh không nói gì, chỉ nhìn nó rồi lườm, tay vô thức xoa đầu nó. Nó tiếp tục:
-Hehe, em vui quá cơ.
Vừa nói, nó vừa chun chun mũi, nhìn rất ngố, Duy cũng phải bật cười trước hành động của nó:
-Vui đến thế cơ à.
-Tất nhiên, anh không biết bữa giờ em đau đầu thế nào vì nó đâu, hehe, giờ thì mọi chuyện đã ổn rồi.
-Vâng, tôi biết rồi thưa cô nương.
Nó khịt khịt mũi, anh lại lườm.
-Về thôi, sương xuống lạnh quá.
Nó cười cười, vừa lúc anh rú ga phóng xe đi thì nó viết lên lưng anh: “Em yêu anh”. Anh cảm nhận được, nên củng chỉ cười. Dưới ánh đèn mờ mờ, có hai người mỉm cười hạnh phúc.
Tại nhà Quân. Lúc hắn vừa cầm hộp quà Vy tặng bước vào phòng thì:
-AAAAAAAAAAA. cậu Quân. Bin chúc mừng sinh nhật cậu nè.
Vừa nói, thằng bé tên Bin, khuôn mặt non nớt chạy đến sà vào lòng hắn. Giang tay đón Bin-thằng con quý tử sắp tròn 2 tuổi rưỡi của chị gái, hắn thuận tay quẳng hộp quà sang một bên, như là vô tình hay cố ý, hộp quà bay thẳng xuống gầm tủ, một ví trí rất khó để có thể nhìn thấy. Hôn cái chụt vào má thằng Bin, Quân nhéo má nó:
-Cu Bin tặng gì cho cậu nè.
-Ứ ừ, không chịu đâu, cậu Quân véo má con.
-Haha.. haha
Thấy Quân không có thái độ dỗ dành, thằng bé quay sang ăn vạ với mẹ nó vừa lúc kịp bước vào.
-Mẹ, mẹ ơi, cậu Quân véo má con.
-Ừ, thôi Bin ra ngoài đi, để mẹ nói chuyện với cậu nhé.
Nghe lời, thằng bé tụt xuống khỏi bụng mẹ, chạy ra ngoài, không quên quay lại, “nhắc nhở” mẹ “xử tội” cậu Quân:
-Mẹ nhớ đánh cậu Quân nhá.
-Ừ, mẹ biết rồi, Bin xuống chơi với ông bà ngoại đi.
Quân chỉ biết lắc đầu cười trừ trước thằng cháu khôn trước tuổi.
Hai chị em nói chuyện, thỉnh thoảng lại nghe tiếng cười phá lên của chị hắn. Còn hắn thì đỏ mặt tía tai vì bà chị ác quái này của mình. Không chịu nổi nữa, hắn đứng dậy, đẩy chị hắn ra khỏi vòng:
-Về ngay, đi mà nói với ông chồng yêu quý của chị ý, đừng ở đây mà chọc tức em.
-Có ai nhắc tôi thế-Một người đàn ông nhìn chững chạc khoảng ba mươi tuổi nhìn hắn cười cười.
-À, anh đây rồi, về dạy lại bà chị của em đi nhá, đừng để chị ta về đây mà chọc điên thằng em này.
Nói rồi hắn đống cửa cái “Sập”. thể hiện rõ cảm xúc lúc này. Hai vợ chồng chỉ nhìn nhau rồi cười thật sảng khoái. Quân trong phòng, nghe được, quả thật, hắn thấy rất ức chế, tại sao ông trời đã ban cho hắn một bà chị quỷ quái, giờ lại tặng thêm một ông anh rể quái quỷ thế nữa chứ? (haha). Hắn ngã người nằm xuống giường, lôi điện thoại ra nghịch rồi ngủ quên. Quên cả hộp quà mà cô bé nào đó vất vả chuẩn bị cả tuần cho hắn, chỉ mong, hắn sẽ thích…
Về phía nhỏ, sau khi bỏ tay ra khỏi người huy, nhỏ quay thật nhanh vào nhà:
-Anh chờ em chút.
Nhìn theo bóng dáng vội vàng của nhỏ, Huy chỉ biết cười. Vừa thở hổn hển, vừa đẩy hộp quà về phía Huy.
-Cho anh này.
-Em cũng chuẩn bị quà??-Bị hỏi trúng tim đen. Nhỏ đỏ mặt, chống chế.
-Hứ, em thích thế, không lấy thì đưa lại đây.
-Anh có nói là không lấy??
Nói rồi anh nhảy vọt lên xe, rồ ga phóng đi, không quên vẫy tay tạm biệt nhỏ. Nhỏ nhìn theo bóng anh, thì thầm: “Em yêu anh” Rồi đi vào nhà. Vừa lên đến phòng thì có tin nhắn:
“Anh cũng yêu em”.