*kính koonggggg*.
_ ủa cậu đến tìm ai – người giúp việc nhà nó chạy ra nhìn thấy hắn nên…đơ trong một lúc rồi mới hoàn hồn.
_ tôi đến tìm Bảo Như
__ mời cậu vào nhà ạ- nói xong thì hắn theo người giúp việc vào nhà,hắn thì ngồi salon đợi cô lên gọi nó
10p sau
Người giúp việc đấy cũng xuống trong bộ dạng không thể nào thảm hơn,quần áo thì xộc xệch,tóc tai bù xù,trán thì bị sưng to như quả ổi.
_ thưa cậu cô chủ đang ngủ nên không chịu xuống -người đấy mặt mày tái mét.
_ không sao,để tôi lên gọi.
Hắn theo lời dặn của người làm nhà nó bèn mò lên phòng của đứa học trò láo toét.
*cốc…cốc*
*im lặng*
*cốc cốc*
* im lặng*.
…
..
…
Hắn gõ cửa mãi mà không thấy ai nên xông vào luôn,một cảnh tượng huy hoàng đã đập vào mắt hắn: cái phòng thì bừa bộn như chuồng lợn,truyện tranh vỏ bánh kẹo,vỏ sữa thì vứt lung tung,chăn gối thì bay đi phương trời nào rồi…còn nó thì nắm dưới đất đầu gối lên quần áo,một tay một chân thì gác lên giường…. Nói tóm lại là nó bây giờ thì không mê nổi. Nhưng hắn lúc này vũng phải thừa công nhận là khi ngủ nó rất dễ thương nhưng cứ nghĩ đến cái giấy xin phép của nó thì lại làm hắn sôi máu. Không nói không rằng gì hắn liền tới chỗ nó đạp cho nó một cái không thương tiếp,đau quá nên nó chửi ầm ĩ lên..
_ trời ơi mấy người muốn bị đuổi việc có phải không, tránh ra cho tôi ngủ – nó lè nhè.
_ dậy nhanh cho tôi -hắn.
_ ồn quá,đi chỗ khác cho đẹp trời
_ em dậy ngay cho tôi,dậy đi học.
Nó lúc này mới chịu ngồi dậy mở mắt ra thì thấy hắn đang đứng trước mặt mình.
_ á!! Sao thầy ở đây.
_ sao tôi không được, cái này là cái gì hả -hắn nói rồi vứt cho nó tờ giấy phép.
_ thì là đơn xin nghỉ học.
_ vậy mà em viết như này à.
_ không viết như thế thì phải viết như nào.
_ em…., thôi dậy thay đồ đi học
_ em không đi,chẳ phải em xin phép rồi mà.
_ không nói nhiều,NHANH.
Nó thấy hắn lửa giận phừng phừng bèn co cẳng chạy vào phòng tắm luôn.