Thẩm Lạc Ngưng ăn cơm xong quay trở về căn hộ Đế Đô.
Hiện giờ cô đang ôm tay đứng hóng gió ngoài ban công của căn hộ.
Gió lạnh thổi vào da thịt cô nhưng Thẩm Lạc Ngưng lại dường như không thấy lấy. Cô đứng thật lâu, chẳng biết đang suy nghĩ gì.
Bỗng dưng điện thoại reo lên. Là Vương Đình Hi gọi về.
“Em nghe” Thẩm Lạc Ngưng nhấc máy. Âm thanh ôn nhu truyền vào điện thoại đi đến đầu dây bên kia.
“Bà Xã….” Vương Đình Hi khẽ gọi.
“Đình Hi? Làm sao thế?” Nghe thấy thanh âm của Vương Đình Hi. Thẩm Lạc Ngưng khẽ hỏi.
“Không có gì. Chỉ là có chút nhớ em” Vương Đình Hi lại nói tiếp.
Hiện giờ anh đang ở một mình. Nếu để người khác nghe được lời này của anh nói với Thẩm Lạc Ngưng không biết sẽ phản ứng ra sao.
“Anh đã ăn gì chưa?” Thẩm Lạc Ngưng lại hỏi.
” Anh ăn rồi. Em đã ăn gì chưa?”
” Chiều nay em sang Đại Viên chơi, ăn tối ở đó rồi” Thẩm Lạc Ngưng ngoan ngoãn trả lời.
” Đã uống sữa chưa?” Vương Đình Hi chất vấn.
Thẩm Lạc Ngưng theo thói quen nhìn vào phòng bếp. Hôm nay cô vẫn chưa uống sữa.
” Một lát em liền đi hâm nóng rồi uống”
“Sắp đến sinh thần của Ông Nội. Lần này chắc anh sẽ không quay về được” Vương Đình Hi nói, giọng anh có chút luyến tiếc. Thật muốn quay về nhà gặp Cô Vợ Nhỏ của mình.
“Không sao. Mọi việc em đều lo được. Yên tâm nhé”
“Ừm. Em nghỉ ngơi sớm đi. Nhớ uống sữa đó” Vương Đình Hi lại dặn dò Thẩm Lạc Ngưng một lần nữa về chuyên uống sữa.
“Ngủ ngon nhé. Nhớ giữ sức khoẻ thật tốt” Thẩm Lạc Ngưng cười nói.
“Ngủ ngon” Vương Đình Hi ôn nhu nói.
Thẩm Lạc Ngưng cúp điện thoại sau đó đi vào phòng bếp, đến tủ lạnh lấy sữa ra hâm nóng.
Cầm ly sữa nóng trên tay Thẩm Lạc Ngưng có chút nhớ nhung Vương Đình Hi.
Uống một hơi hết sữa, vào nhà vệ sinh đánh răng, dưỡng da mặt một chút rồi lên giường nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau thức dậy, cô nhận được điện thoại của Hứa Du.
Hứa Du bảo có việc gấp cần tìm cô nên Thẩm Lạc Ngưng báo địa chỉ căn hộ Đế Đô cho cô ấy đến.
Nửa tiếng sau Hứa Du đã có mặt tại căn hộ Đế Đô.
” Tiểu Lạc Ngưng, huhu” Hứa Du vừa đến liền nhào vào lòng Thẩm Lạc Ngưng.
” Có chuyện gì. Vào trong đã” Thẩm Lạc Ngưng bị ôm đến ngã người về sau. Cô cố gắng đứng trụ lại.
Dẫn Hứa Du vào nhà sau đó đóng cửa lại cẩn thận rồi Thẩm Lạc Ngưng mới vào.
” Mau nói. Xảy ra chuyện gì rồi?” Thẩm Lạc Ngưng nhíu mài nhìn Hứa Du.
” Cậu biết cái tên lần trước chúng ta gặp ở Nhà Hàng Visna, đi cùng với mỹ nam đã giúp đỡ chúng ta không?” Hứa Du cố gắng bình tĩnh để nói.
” Hàn Vũ?” Thẩm Lạc Ngưng nghiêng đầu hỏi.
” Đúng vậy. Chính là cậu ta” Hứa Du gật đầu lia lịa.
Thẩm Lạc Ngưng làm ra vẻ mặ khó hiểu, ý bảo Hứa Du nói tiếp.
” Mình và cậu ta đã…” Hứa Du ngập ngừng không dám nói hết câu.
“???” Thẩm Lạc Ngưng ngày càng khó hiểu.
” Ngủ với nhau rồi” Hứa Du nói thẳng ra.
” Cái gì?” Thẩm Lạc Ngưng bật hẳn người dậy.
“Hôm đó mình say quá. Anh ta đưa mình về. Sau đó chúng mình liền…” Hứa Du kể raa.
“Chú Hứa cùng dì Hứa đã biết chuyện này chưa?”Thẩm Lạc Ngưng ngồi xuống, hỏi rõ ràng.
” Mình không dám nói.” Hứa Du lắc lắc đầu.
” Đã bao lâu rồi?”
” Hôm Giao Thừa đến giờ”
” Hàn Vũ và cậu định như thế nào?” Thẩm Lạc Ngưng hỏi tiếp.
” Mình định xem như chưa có gì xảy ra” Hứa Du cúi đầu nói.
” Vậy tại sao hôm nay lại đến đây nói với mình?” Thẩm Lạc Ngưng có chút khó hiểu. Hứa Du muốn giấu nhẻm đi chuyện này, vậy sao hôm nay lại chạu đến đây nói với cô?
” Khoảng thời gian gần đây mình có chút mệt mõi. Lại dị ứng với cá, hễ nghe mùi cá là lại buồn nôn. Mình sợ…” Hứa Du nói ra lý do.
” Đến bệnh viện một chuyến nhé?” Thẩm Lạc Ngưng nghe đến đây thì đã hiểu rõ đầu đuôi liền nói.
” Mình không muốn đến bệnh viện.”Hứa Du lắc lắc đầu.
” Vậy cậu ở đây. Mình đến tiệm thuốc gần đây mua cho cậu” Thẩm Lạc Ngưng có chút bất lực nhưng vẫn chiều ý bạn mình.
Hứa Du ngoan ngoãn gật đầu.
Thẩm Lạc Ngưng đi ra khỏi nhà, đến tiệm thuốc mua que thử thai cho Hứa Du.
Hiện giờ cô đang thấy rất tức giận. Cái tên chó má Hàn Vũ. Vậy mà lại dụ dỗ Hứa Du rồi.
Hứa Du ở trong căn hộ nhìn ngắm xung quanh một vòng nhưng cô không đụng vào bất cứ thứ gì. Chỉ dùng mắt mà nhìn. Cô biết Thẩm Lạc Ngưng rất ghét người khác đụng vào đồ của mình.
Thẩm Lạc Ngưng rất nhanh liền trở về. Cô đưa đồ cho Hứa Du vào nhà vệ sinh tự xử lý.
Còn mình thì ngồi sofa đợi kết quả.
” Aaaaaaa. Không thể nào” Hứa Du trong phòng vệ sinh hét lên.
Thẩm Lạc Ngưng đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
” Sao rồi?” Thẩm Lạc Ngưng gõ gõ cửa.
“Tiểu Lạc Ngưng. Không xong rồi. Mẹ mình sẽ đánh mình chết mất” Hứa Du nghẹn ngào nói.
” Mở cửa” Thẩm Lạc Ngưng nhíu mài.
Hứa Du ngoan ngoãn mở cửa bước ra. Trong tay cô cầm một cái que hiện lên 2 vạch đỏ chót.
Hứa Du đưa que thử cho Thẩm Lạc Ngưng coi.
Thẩm Lạc Ngưng nhìn qua liền hiểu. Cô ôm ôm Hứa Du an ủi.
” Không sao. Hàn Vũ sẽ chịu trách nhiệm”
” Mình sợ…. sợ lắm” Hứa Du nghe Thẩm Lạc Ngưng an ủi thì khóc lớn hơn.
” Bây giờ đi đến bệnh viện kiểm tra kĩ hơn nhé”Thẩm Lạc Ngưng nghiêm túc nói.
Hứa Du hiện giờ chỉ có Thẩm Lạc Ngưng làm chổ dựa nên cô rất nghe lời Thẩm Lạc Ngưng.