” Mau mau cuốn gói về nhà nhanh. Hôm nay bất cứ giá nào Cháu cũng phải lết xác về đây cho Ông” Vương Lão Gia gấp gáp hối anh quay về nhà. Ông từ nhỏ đã thích Thẩm Lạc Ngưng. Ông muốn cô làm Cháu Dâu của mình.
” Ông à. Ông lại nổi hứng gì vậy? Cháu đang xử lý công việc rất nhiều. Làm gì có thời gian quay về?”Vương Đình Hi thở dài nói. Không biết Ông Nội mình lại có chuyện gì mà gấp gáp như vậy.
” Ông đang làm một chuyện rất rất quan trọng. Nhất định hôm nay Cháu phải quay về. Cháu không quay về ta liền không ăn cơm” Vương Lão Gia bị Cháu Trai nói mình nổi hứng thì liền tức giận nói.
” Ông…” Vương Đình Hi chưa nói dứt câu thì bên đầu dây kia đã truyền tới tiếng cúp máy. Anh thở dài một hơi, thu dọn đồ đạc xin cấp trên quay về nhà một chuyến. Ngoài mặt anh luôn nói như vậy nhưng thật ra anh lại rất yêu thương Ông Nội mình.
“Tiểu Ngưng. Sau này Cháu làm Cháu Dâu của ta đi” Vương Lão Gia ngắm nhìn Thẩm Lạc Ngưng rồi vô tình nói ra tiếng lòng của mình.
Thẩm Lạc Ngưng nghe được lời của Vương Lão Gia thì khẽ ho” Khụ khụ… Ông Vương”
” Cháu Dâu cái gì? Cháu Gái Cưng của tôi vừa quay về chẳng được bao lâu. Nó còn phải bên cạnh tôi. Cháu Dâu con khỉ khô” Thẩm Lão Gia nghe Vương Lão Gia nói thì tức giận vô cùng. Quả thật, Vương Đình Hi thật sự tốt, đủ tiêu chuẩn trở thành Cháu Rể ông nhưng hiện giờ ông chưa muốn gã Thẩm Lạc Ngưng đi.
“Lão Thẩm à. Ông nể tình tôi có Cháu Trai mà như không có gã con bé để nó làm Cháu Dâu tôi đi. Tôi nhất định sẽ không để nó chịu uỷ khuất gì” Vương Lão Gia chân thành nói. Ông thật sự thích Thẩm Lạc Ngưng.
” Không là không. Tiểu Ngưng chúng ta về” Thẩm Lão Gia tức giận không thôi. Ông định đứng dậy kéo tay Thẩm Lạc Ngưng rời khỏi Cầm Viên.
” Ông Nội đừng tức giận. Ở lại dùng cơm rồi về. Nhé!” Thẩm Lạc Ngưng thấy Thẩm Lão Gia tức giận thì nhẹ giọng khuyên.
” Ông Nội. Ông đừng như vậy!” Vương Đình Hi từ ngoài cửa bước vào. Anh nghe được cuộc trò chuyện của Vương Lão Gia cùng Thẩm Lão Gia mà không khỏi đau đầu. Biết trước đã không quay về.
Thẩm Lạc Ngưng nghe giọng nói quen thuộc thì quay sang nhìn phía cửa ra vào. Cô thấy anh một thân Quân Trang bước vào nhà. Đúng đó là Vương Đình Hi người đã giúp cô khi ở nhà hàng.
” Ông Thẩm. Ông đừng để ý lời Ông Nội Cháu. Cháu thay mặt Ông ấy xin lỗi Ông” Vương Đình Hi lễ phép cúi đầu nhận lỗi với Thẩm Lão Gia. Thật sự không biết nên làm thế nào….
Thẩm Lão Gia thấy Vương Đình Hi vô cùng hiểu chuyện thì tâm tình nóng nảy cũng vơi đi bớt” Thôi, Có gì đâu. Vào ăn cơm thôi”
Vương Đình Hi lúc này mới quay sang nhìn Thẩm Lạc Ngưng đang đứng cạnh Thẩm Lão Gia thì khẽ cười với cô.
Thẩm Lạc Ngưng từ đầu đến giờ vẫn nhìn anh không rời. Cô cảm thấy lúc trước anh giúp cô là vì nhận ra thân phận của cô. Thấy anh cười với mình cô cũng gật đầu đáp trả.
Suốt bữa cơm. Vương Lão Gia cùng Thẩm Lão Gia chẳng ai đoái hoài tới ai. Bữa cơm diễn ra vô cùng bình yên.
” Đình Hi. Ông về trước. Sau này nhớ về thăm Ông của Cháu thường xuyên. Đừng để Ông ấy một mình lâu như vậy.” Thẩm Lão Gia dặn dò Vương Đình Hi nhưng thật ra là muốn nói với anh rằng. Cậu phải về nhà thăm Ông ấy thường xuyên để Ông ấy không có thời gian suy nghĩ đến chuyện cướp Cháu Gái mình.
” Đình Hi. Mau lái xe đưa Lão Thẩm cùng em Tiểu Ngưng của Cháu về đi” Vương Lão Gia lại ra đòn tấn công trước khi Thẩm Lão Gia về.
” Vâng” Vương Đình Hi thở dài đồng ý. Anh quay người đuổi theo Thẩm Lạc Ngưng cùng Thẩm Lão Gia.
” Để Cháu đưa hai người về” Vương Đình Hi lái xe đậu trước Cổng Lớn Cầm Viên.
Thẩm Lão Gia cùng Thẩm Lạc Ngưng cũng không từ chối liền mở cửa xe ngồi vào ngay ngắn.
” Ông Thẩm. Mong Ông đừng để bụng chuyện lúc nảy” Vương Đình Hi lại nhận lỗi chuyện lúc nảy.
” Không sao. Ta hiểu tính Ông Bạn Già của mình mà” Thẩm Lão Gia xua xua tay, cười nói.
Vương Đình Hi đánh mắt sang nhìn Thẩm Lạc Ngưng qua gương chiếu hậu. Anh muốn nói lại thôi. Cuối cùng quyết định im lặng.
Đến Đại Viên anh dừng xe lại cho Thẩm Lạc Ngưng cùng Thẩm Lão Gia xuống.
” Cảm Ơn” Thẩm Lạc Ngưng nhìn anh cười nói.
” Không có gì. Chuyện lúc này em đừng để bụng. Nhé” Vương Đình Hi cong môi nói.
Thẩm Lạc Ngưng gật gật đầu xong đó vẫy tay tạm biệt anh rồi cùng Thẩm Lão Gia vào nhà.