Vào lúc này, Thiên Trì đang ở cùng với nữ tang thi hoàng Ngọc Ân đến vui vẻ.
Hai tên âm độc ở cạnh nhau chính là tuyệt phối, đám tang thi cao cấp bắt đầu có được trí tuệ liền được dạy công pháp của ma tu, nhóm tang thi đang dần dần hình thành một thế lực khủng bố.
Còn về đám mục tiêu hiện tại của bọn chúng đang lấy danh nghĩa lùng bắt chúng mà ca hót líu lo phá hoại môi trường khắp nơi.
Tổ tiên của long tộc mà biết được chuyện này thì nhất định sẽ kéo về chửi hội đồng mất.
Một đám mất nết, ngủ thì ngủ đi, ngủ trên đường cao tốc không nói, hiện về nguyên hình chà bá ngủ không nói, thế mà chúng còn đào lỗ chui xuống ngủ nữa.
Sau khi ngủ tới thần thanh khí sảng liền lết mông rời đi, để lại lỗ bự lỗ nhỏ cứ như bị thiên thạch chọi qua vậy, đào lỗ mà không lấp coi được không?!
(Ấu long: được sao không?! ┐( ̄~ ̄)┌)
Nhưng chuyến đi này chỉ có hai kẻ duy nhất là hưởng thụ thôi, còn đám con trai và con rể thì bị họ nhào nặn đến không ra hình dáng.
Vì bình thường tang thi hay thú cao cấp biến dị đều tự động tránh đi họ nên họ không nhận ra được sự kì lạ kho thiếu hụt tang thi cao cấp và cũng không biết điều đó.
Hiện tại hai phu phu Thiên An và Minh Phong đang cố gắng dạy mấy đứa con trai bé bỏng của bọn hắn.
Bình thường các ấu long luôn ỷ vào tu vi cao vời vợi của mình mà lười biếng chỉ lo ăn chơi, nay thì hay rồi, cha với phụ thân thật khắt khe bắt bọn nó học học học mãi.
Tĩnh Kỳ là ma tu liền trực tiếp bị Thiên An lôi ra huấn luyện, Minh Phong thì nắm đầu hết tụi còn lại. Luyện phù, luyện đan, luyện khí, minh văn, trận bàn đều bị hắn chèn ép luyện luyện vẽ vẽ cho đến khi nhắm mắt ngủ cũng phải vẽ được.
Cả đám học đến mức sống không bằng chết, hàng tồn kho cứ ngày một tăng cao, hoàn toan không thiếu bất cứ thứ gì nữa, còn dư dả ra.
Có muốn đánh nhau cũng không cần ra tay nữa, tùy tiện chọi chọi đến khi nào chết thì thôi, nhiều đồ quá mà.
Còn bị ép buộc ra tới bài bản nữa, vũ khí phải biết xài đa dạng, linh lực phải biết nắm giữ thật tinh ý . . .
Một quá trình đầy máu và nước mắt.
Ngày đầu tiên học dùng roi, cả đám tự dùng roi trói mình thành một đoàn, làm thế nào cũng không tự thoát được.
Ngày thứ hai học kiếm, Phong Vũ dùng kiếm học đâm và chém liền trược tay, thanh kiếm bay sượt qua má của Ngự Thiên. Ngự Thiên liền nhẹ nhàng mỉm cười và tấu tên kia đến mức kêu oăng oẳng lên.
Ngày thứ ba học cầm, cả đám đàn như bị táo bón mà cố gắng mấy cũng không thải ra được, dây đàn cứ đứt phựt phựt mãi đến mức Minh Phong cũng không tin được.
Ngày thứ tư học sáo, cả đám thổi sáo rất giỏi, trực tiếp xem sáo như kèn mà thổi ra nhạc đám ma.
Ngày thứ năm học huyệt đạo, bấm loạn xạ huyệt nên bị cứng người chả ai nhúc nhích gì được hết.
Ngày thứ sáu học y thuật và độc thuật, ngoài Hắc Sát ra thì đám còn lại nghe cứ như tiếng trời.
Ngày thứ bảy . . .
Suốt một tháng trời, ngày nào cũng sống không bằng chết, cuối cùng cũng moi ra được một ít manh mối của tên Thiên Trì kia, cả đám ấu long mừng đến mức chết đi sống lại.
Cả đám như bò điên được uống nước tăng lực mà nhào đầu vào đánh hơi nơi tên kia trốn, có thể nói là cả đám nhỏ dùng cả sinh mệnh của mình để lần mò tên nào đó.
Người ta huấn luyện xong đại binh liền muốn tìm đám Ngự Thiên, ai dè mấy tên không sợ chết này lại trực tiếp xông vào ổ chó của bọn hắn, đã thế còn lên mặt, cằm ngước đến tận trời rồi.
Thiên Trì đã cấu kết với Ngọc Ân, hiện tại lại thả ngàn vạn tang thi đang trú ngụ ra muốn đánh chết các ấu long cùng phu phu Thiên An.
Ai ngờ được Minh Phong lại dẫn đầu các con mình, trực tiếp biến thành nguyên hình mà nhào đến chỗ mấy con tang thi kia lăn một vòng liền đè chết một mảng lớn.
Các ấu long thấy vậy cũng làm theo, cho nên sáu con rồng mập mạp ú nu cứ thế lăn a lăn liền chết hơn phân nữa số tang thi mà bọn Thiên Trì vất vả đào tạo ra, chết nhanh đến mức bọn họ còn chưa kịp phản ứng luôn.
Thiên An & Tĩnh Kỳ & Cửu Minh “………..” Tức phụ là nhất!! Con trai/huynh đệ là nhất!!!
Thiên Trì & Ngọc Ân “………” Σ(°△°|||) Đù móa, chuyện gì vừa xảy ra!!! Chúng ta đang nằm mơ đúng không?! Là mơ đúng không a?!
Nhìn đám rồng mập thù lù cứ lăn qua lăn lại, chơi vui đến không thấy cả bình minh, còn ba tên còn lại thì đang vô lực cổ vũ cho tức phụ nhà mình, Ngọc Ân vô cùng phẫn nộ liền trực tiếp tấn công đám rồng kia.
Ai dè, dị năng kết hợp với linh lực của nàng khi đánh vào trên người con rồng màu xanh liền có cảm giác như đập vào miếng sắt vậy.
Ngữ Ngôn bật dậy gãi gãi mông mình, sao tự nhiên đang lăn lại ngứa mông vậy cà. (; ̄Д ̄)
Mà hành động đó cứ như khiêu khích Ngọc Ân vậy, ả tức đến xém phun máu ra, còn chưa kịp tấn công nữa liền bị Cửu Minh bay đến đạp cho một cước bay ngược trở lại.
“Ni mã, nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi sờ mông tức phụ ta là có ý gì hả?!” (°ㅂ°╬)
Ngọc Ân vốn bị thương không nặng vừa nghe xong câu này liền tức đến hộc máu tại chỗ. Nàng gào một tiếng khiến toàn thể tang thi dùng dị năng tấn công đám khốn kiếp trước mặt.
Thiên Trì thì đang bị ba người Thiên An quánh hội đồng, bị một phương tàn sát, đàn áp đến mức gần như không chống đỡ nổi mà rơi xuống thế hạ phong.
Còn sáu phụ tử rồng nào đó vừa bật nhạc thể dục buổi sáng lên nhảy thể dục nhịp điệu rồi, sáu cái thân múp míp, cái đuôi ngàn cân phe phẩy một cái liền chết hàng loạt kia đáng vừa nhảy vừa xoay tứ phương tám hướng.
Tang thi ngã xuống như rơm rạ, còn mấy đòn tấn công nào đó thì toàn vô công tổn sức. Trên đời làm gì có kẻ nào có da dày như rồng chứ, một đám da dày thịt béo bị đánh vài cái hoàn toàn không si nhê gì.
Lại nhún lại nhảy vài cái nữa, tang thi cấp cao liền gần như muốn chết sạch, một số kẻ biết không liền không nghe mệnh lệnh mà bắt đầu trốn chui trốn nhũi.
Ngọc Ân thấy vậy hai mắt đỏ ngầu lên liền phi thân thêm lần nữa, còn chưa kịp tấn công đã bị một con hỏa long chợp được. Rồi đời mày hiu rồi con à!!
Phong Vũ nắm con tang thi vua kia lên xoay mòng mòng trên cao, một tay chống eo lắc lư theo nhịp điệu.
Một màn nhảy múa muốn đui mù mắt chó người khác vẫn đang tiếp tục được diễn ra và kế bên là một màn quần ẩu đánh đập bầm dập vẫn đang tiếp diễn.
Không biết bụng ai trong số các ấu long kêu cái “ỌT” thật lớn khiến cho cả đám đều ngừng tay, sau đó xì xà xì xồ bàn tán nho nhỏ rồi nhất quyết thông qua bỏ phiếu tán thành.
Cả đám tắt nhạc dùng đuôi mình quét qua quét lại hệt như quét rác mà giết hết những co tang thi mà bọn hắn thấy được, tiện tay xé xác Ngọc Ân ra, dùng hai vuốt rồng bóp nát đầu ra rồi quăng đi.
Bên quần ẩu nghe được tiếng đói bụng của bên kia liền nhanh chóng tăng tốc độ đánh lên, cố gắng quần ẩu đến chết tên kia rồi đem hồn phách của hắn ném vào dị hỏa khiến hắn bị hỏa thiêu đến hồn phi phách tán.
Nhìn sự trống trải (đầy xác) xung quanh, đám người rất ư là hài lòng liền rời đi kiếm chỗ mát mẻ làm thức ăn bỏ bụng.
Các ấu long cứ có cảm giác mình hình như quên đi thứ gì đó rồi, nhưng nhớ mãi cũng chẳng nhớ được mình quên thứ gì.
(Tiểu ngư “……….” QAQ)