Ngư Sủng Trong Lòng Bàn Tay Bạo Quân Tàn Tật

Chương 73



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Lynn

Sau hôn lễ chính là ngày hưu mộc, Thế tử Thừa Ân công mang theo thê tử mới cưới tới phủ.

Vì Cảnh vương làm ban sai ở Công bộ, dôi vợ chồng trẻ cố ý chọn lúc Cảnh vương ở nhà, nhờ Vương Hỉ báo tin trước muốn gặp Lý công tử. Lý Ngư sau khi biết đã rất vui vẻ, Diệp Thanh Hoan và Công chúa được coi như là những người bạn hiếm hoi của Lý Ngư ở thế giới cổ đại này, cậu cũng thích tụ tập một chỗ cùng bọn họ.

Đến ngày ước định, Lý Ngư cố gắng đợi sau khi Vương Hỉ thông báo mới biến hình, dùng hình người ra nghênh đón vợ chồng thế tử.

Đây là lần đầu tiên Công chúa Kim Tuyệt đến Cảnh vương phủ, sau khi ngước nhìn loạt chữ tỏ tình trên tường, nàng liền nhìn Diệp Thanh Hoan đầy ẩn ý. Mặt già của Diệp Thanh Hoan đỏ ửng, nghĩ thầm vì sao y kết hôn trước Cảnh vương mà sao vẫn không bằng hắn vậy.

Công chúa Kim Tuyệt thấy những bể nước thông vòng quanh, nối liền nhau tạo thành một bể cá khổng lồ, ngạc nhiên không nói nên lời.

Trước ánh mắt ghen tị của Công chúa, Lý Ngư mang Công chúa và Diệp thế tử đi dạo khắp nơi.

Người ta nói rằng hôn nhân là cuộc sống thứ hai. Mới một thời gian không gặp hai người, Lý Ngư đã cảm thấy bọn họ cũng thay đổi khá nhiều.

Hai má Diệp thế tử còn hơi ửng đỏ ngượng ngùng, khóe miệng tràn đầy ý cười, ôn nhu nhìn thê tử mình. Công chúa Kim Tuyệt vẫn ngọt ngào rạng rỡ hệt như trước kia, nhưng khi mấy lần nàng đối diện với Diệp Thanh Hoan thì ý cười trong mắt nàng như thể sắp tràn ra.

“Thật sự đã khác.” Lý Ngư trêu ghẹo.

Hiếm khi Diệp Thanh Hoan không cãi lại, Công chúa Kim Tuyệt chớp chớp mắt, cũng cười trêu lại: “Lý công tử cũng khác nha.”

Lý Ngư: “…”

Lý Ngư lén lút nhìn Cảnh vương bên cạnh, nghĩ thầm mình đâu có lộ liễu nhỉ.

Diệp Thanh Hoan cũng mang theo Hùng Phong tới, y cùng Công chúa cùng nắm dây xích. Đã lâu rồi Hùng Phong không gặp Lý Ngư, gặp lại vẫy đuôi điên cuồng với Lý Ngư. Lý Ngư còn nhớ Hùng Phong cũng thích ăn thức ăn cho cá, lấy hộp thức ăn cho cá trong tay áo ra đút Hùng Phong mấy viên.

Lý Ngư đang cho ăn thì chợt nhớ trước đây mình còn nói các thứ về vị chủ nhân thứ hai. Diệp Thanh Hoan cưới Công chúa Kim Tuyệt vậy Công chúa chẳng phải là chủ nhân thứ hai của Hùng Phong à!

Khà khà khà Hùng Phong, mày đã quen chưa?

Lý Ngư gãi gãi cằm Hùng Phong, rồi mò xuống bụng Hùng Phong. Mình chó của Hùng Phong rất là phì nhiêu, bóng loáng không dính nước.

Xem ra Hùng Phong giống hệt cá, đều sống rất hòa thuận với chủ nhân thứ hai.

Khác biệt chính là, chủ nhân thứ hai của Hùng Phong là công chúa có tình tình rất tốt, lại còn thích nuôi thú cưng còn cá chính là tự mình vươn lên làm chủ nhân thứ hai.

Nếu như hạnh phúc của thú cưng trong thiên hạ được gom trong một thạch (1) thì cá đã chiếm chắc tám đấu rồi.

(1) Thạch: Thạch là đơn vị đo khối lượng hoặc thể tích ở các nước Đông Á khi xưa. 1 thạch (71,616 kg) = 10 đấu.

“Đúng rồi, Lý công tử, hôm nay ta cũng đưa cá tới đó!”

Sau khi mấy người hàn thuyên vài câu, Công chúa Kim Tuyệt cười vỗ tay, ra lệnh cho thị nữ sau lưng cẩn thận mang lên một bể cá bằng thạch anh hồng (2)

(2) Thạch anh hồng:Ngư Sủng Trong Lòng Bàn Tay Bạo Quân Tàn Tật - Chương 73Bể cá này được chế tác từ thạch anh hồng phấn trơn bóng thanh cao tinh khiết, trong bể nuôi đủ loại cá cẩm, đuôi cá phấp phới xinh đẹp rộn ràng qua lại.

“Không tồi đó.” Lý Ngư cười với Diệp Thanh Hoan.

Trước đây Công chúa nhỏ rất thích hình cá của cậu, liệu đây có phải là thỏa nguyện ước muốn của nàng nàng không?

Diệp Thanh Hoan hiếm thấy nói lắp: “Đều là ý của Công chúa, ta, ta chỉ thỉnh thoảng đút nó thôi.”

Lý Ngư che miệng cười: “Không phải chỉ là nuôi cá cái thôi sao, Diệp thế tử đỏ mặt gì chứ!”

Chẳng phải chỉ cần thừa nhận ngươi cũng thích cá là được rồi sao, cần gì phải ngượng chứ!

Bể cá này được Công chúa Kim Tuyệt nuôi rất khoẻ mạnh, nhưng bản thân Công chúa lại có chút tiếc nuối.

Công chúa nâng má, nhìn cá trong bể nói: “Hạ nhân nuôi cá đều bảo đây là những con cá lanh lợi nhất rồi, nhưng chẳng biết vì sao chúng lại chẳng thể bằng cá của Cảnh vương điện hạ…”

Từ khi nuôi cá, Công chúa nhỏ mới phát hiện ra rằng hóa ra cá cũng có cá this cá that.

Cảnh vương, Lý Ngư nhìn nhau, trong lòng gào lên, đấy là tất nhiên rồi.

Vừa dẫn đề tài lên chuyện nuôi cá, Công chúa liền nói muốn nhìn cá của Cảnh vương.

Lý Ngư cảm thấy có chút lúng túng, Lý công tử và cá không thể cùng tồn tại, vì sợ Công chúa muốn nhìn ở khoảng cách gần nên cậu không dám mang gối ôm ra lừa gạt. May là sau khi Công chúa đề nghị Cảnh vương vẫn luôn trầm mặt, chủ nhân của cá không muốn, Công chúa cũng hết cách.

Diệp Thanh Hoan đứng ra làm hòa, Lý Ngư sử dụng hết mọi kỹ năng bàn về đồ ăn ngon với Công chúa nửa ngày, thấy thời hạn biến hình sắp tới nên cũng cố nhịn.

Như thường lệ, Lý Ngư vẫn nói rằng mình có việc trong người cần phải đi trước. Chờ sau khi Lý Ngư đi, Cảnh vương lại đợi một lúc đủ để uống cạn một tách trà rồi mới lệnh cho Vương Hỉ bê bể cá thủy tinh tới đây.

Lý Ngư, người vội vã biến đổi từ hình người thành hình cá rất nhanh đã được Vương công công dùng chiếc thìa ngọc lớn múc ra từ trong bể thủy tinh —— vì gần đây chẳng hiểu vì sao Cảnh vương trở nên hơi nhỏ nhen, không cho ai sờ cá của hắn, Vương công công chỉ có thể dùng muôi thay đôi tay —— sau đó, Vương Hỉ đem Lý Ngư thả vào trong một chiếc bể làm đá xanh lớn. Thoạt nhìn bể cá này không phải chỉ là vuông vức đơn giản, mà là một căn phòng nhỏ, trên mái hiên còn có chuông ngọc, phát ra âm thanh nhẹ nhàng theo gió. Để tiện cho việc nhìn ngắm, tất cả cửa sổ ở vách bể đều có một lớp thủy tinh.

Lý Ngư chưa từng gặp chiếc bể này trước đây, chắc là nó được kẻ yêu cá cuồng ma – Cảnh vương mới làm. Đá xanh lớn như này chắc hẳn rất đắt, Lý Ngư sau khi vào cũng không dám bơi.

Vương Hỉ nâng bể cá xanh siêu siêu to ra, Diệp Thanh Hoan vừa thấy cái bể cá mới này, khóe miệng liền co giật. Đá màu xanh da trời lại còn to như vậy cực kỳ hiếm có, chỉ có hoàng thất mới có thể dùng nổi, lần này y và Công chúa thua tới nhà bà ngoại luôn rồi.

Công chúa Kim Tuyệt đã lâu chưa thấy cá, lần trước trên chợ cũng chỉ thấy được gối ôm cá từ phía xa xa, lúc này thấy cá thật, công chúa kinh ngạc nói: “Nó… sao nó lại biến thành như vậy vậy?”

Dù cho Diệp Thanh Hoan đã nhắc qua nàng nhưng nàng vẫn nhớ đến bé cá đen nhỏ bơi đến tay Cảnh vương được đút ăn trong quốc yến.

Cảnh vương nhìn Vương Hỉ, Vương Hỉ đã thuộc lòng đoạn này từ lâu, ông giải thích lại một lần nữa cho Công chúa. Công chúa trợn tròn mắt hạnh, không khỏi kinh ngạc thốt lên: “Ồ, ò!”

Hạ nhân đặt hai bể cá này cạnh nhau, rõ ràng bể cá của Cảnh vương còn lớn hơn nhiều so với của Công chúa.

Lý Ngư xuyên qua vách tường thủy tinh nhìn con cá ở phía đối diện.

Hoàng đế cũng từng đưa cá cho Cảnh vương nhưng chỉ có một tẹo thôi nên Lý Ngư không có cơ hội tiếp xúc với cá.

Chotto matte, cậu có một suy nghĩ rất táo bạo.

Người không nghe hiểu ngôn ngữ của cá, cho dù cậu thổi bao nhiên bong bóng cũng vô dụng, vậy còn cá thì sao?

Cá… Chúng gọi nhau như nào nhể?

Lý Ngư cố gắng bơi đến gần hơn một chút rồi hô to với con cá đối diện: “Này, ngươi có nghe được tiếng ta không?”

Đối diện không có động tĩnh gì.

Lý Ngư cảm thấy suy nghĩ của thật thật kỳ lạ mà, dù sao cậu cũng chẳng phải là một con cá authentic, mà là một con cá xuyên sách, trong đống ngôn ngữ của cá, hẳn là cũng có chút khác bọt nhỉ?

Bỗng nhiên, trước mắt cậu có một vệt sáng lấp lóe, một con rồi lại một con cá đối diện tất cả đều bơi về phía cậu.

Nhóm cá dồn dập ngẩng đầu lên phun bong bóng về phía Lý Ngư, mặc dù chúng không phát ra cùng thứ tiếng với Lý Ngư nhưng kỳ lạ thay cậu có thể hiểu được hết chúng.

Đám cá này đang nói: Chào ngươi, ngươi đang làm gì vậy?

Lý Ngư: “…”

Đây đúng là niềm vui bất ngờ mà!!

Lý Ngư thử vẫy đuôi chút, đám cá xếp thành chữ “Một” (一).

Lý Ngư lại vẫy, đám cá xếp thành chữ “mười” (十).

Lý Ngư cười khúc khích, làm sao bây giờ, cậu lại có một ý tưởng thú vị hơn rồi.

“Thiên Trì, mấy con cá này… chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Diệp Thanh Hoan kinh ngạc thốt lên, y thấy cá của y và Công chúa nuôi đều đang chạy tới chỗ cá của Cảnh vương, tất cả cũng thổi bong bóng, thật là hoành tráng.

Nếu một hai con làm vậy thì có thể nói là trùng hợp nhưng nếu cả đàn đều vậy thì lạ quá.

Cảnh vương ở bên cạnh nhìn, đương nhiên là hắn biết rõ chuyện gì đang xảy ra. Chân thân của cá nhỏ là cá chép tinh, hẳn là cậu đang câu thông với đám khác kia.

Nhưng nói gì thì hắn chịu, không nghe thấy.

Cảnh vương nhìn đàn cá, trong lòng không ngừng buồn bực và không cam lòng.

Hắn tự mình bước tới, nâng bể cá của mình lên. Đám cá đột nhiên mất mục tiêu:???

Cảnh Vương nhìn cảnh cáo Diệp Thanh Hoan, ngươi không thấy gì hết.

Diệp Thanh Hoan: “…”

Diệp Thanh Hoan sững sờ tự tìm cớ cho mình, bỗng nhiên tỉnh ngộ nói: “Thiên Trì, hóa ra cá của ngươi là cá cái à?”

Ngoại trừ cá cái có thể hấp dẫn cá đực thì Diệp thế tử không nghĩ ra được bất cứ khả năng nào hết.

Lý Ngư, Cảnh vương: “…”

Lý Ngư vừa mới có ý tưởng liên quan đến đàn cá, cậu nhớ sắp đến lễ chúc vạn thọ của Hoàng đế rồi, trong nguyên tác Lục hoàng tử chính là vào lần chúc vạn thọ này tỏa ra ánh hào quang rực rỡ. Nếu Cảnh vương muốn tranh trữ, thì hắn cũng có thể lợi dụng lễ chúc vạn thọ này, đoạt đi ánh sáng của Lục hoàng tử, khiến cho Lục hoàng tử không còn đường nò để đi cả!

Trong nguyên tác, vì Lục hoàng tử không mua nổi những món quà mừng thọ quý giá, liền lợi dụng quang ảnh. Gã đem chữ “Thọ” chiếu lên gạch vàng ở chính điện Càn thanh cung. Ý tưởng tài tình này của gã khiến cho Hoàng đế vô cùng thích thú.

Đương nhiên, không mua nổi quà chỉ là lời cái cớ có chủ ý. Lục hoàng tử đã sớm nghĩ ra cách này để tặng quà từ lâu, vừa có thể chiếm được cảm tình của Hoàng đế đồng thời có thể dỗ ông vui.

Lý Ngư sẽ không cổ vũ Cảnh vương đi phá hoại quà mừng thọ của Lục hoàng tử, cậu chỉ có thể nghĩ ra một cái tốt hơn, hạ thấp Lục hoàng tử. Dù sao lễ vạn thọ chính là nơi bát tiên quá hải (3), là lúc các bên thể hiện bản lĩnh của mình!

(3) Bát Tiên Quá Hải: tám vị tiên vượt biển, là một bức tranh thường dùng để chúc thọ người già. Còn muốn tìm hiểu rõ hơn hãy serch gg, nó có chi tiết luôn á, chỉ là dài quá nên mình không viết vào.Ngư Sủng Trong Lòng Bàn Tay Bạo Quân Tàn Tật - Chương 73Trước hết Lý Ngư nhờ Vương Hỉ mang giúp một bể cá tới rồi chơi với cá một lần. Sau khi nắm chắc, Lý Ngư tìm cơ hội dò hỏi chút chi tiết về quà mừng lễ vạn thọ của Cảnh Vương.

Những năm qua quà lễ vạn thọ của Cảnh vương đều là hắn tự viết một bức tranh chữ làm quà mừng thọ dâng lên, rất đúng quy củ..

Bây giờ hắn vừa mới có ý định muốn tranh trữ, không thể quá mức tùy ý. Hoàng đế giao cho Cảnh vương làm ban sai, Cảnh vương cũng nên cảm tạ. Vì vậy ngoại trừ tranh chữ tự viết, hắn còn tìm một họa sĩ đương triều mà Hoàng đế vô cùng yêu thích, hỉnh đối phương vẽ một bức hạc và đào tiên chúc thọ cho Hoàng đế. Vị họa sĩ này bình thường tính tình lập dị, chưa bao giờ vẽ cho người khác. lần này để khiến hắn ta đồng ý Cảnh vương cũng đã vô cùng khó khăn.

Khi Lý Ngư đến hỏi thăm, Cảnh vương thật ra đã chuẩn bị xong nhưng hắn vẫn muốn nghe ý kiến của Cá Nhỏ.

Hắn biết Cá Nhỏ là vì tốt cho hắn, với cả hắn thích Cá Nhỏ vì hắn mà bận rộn.

Lý Ngư thận trọng hỏi: “Điện hạ, ngài đã có ý tưởng gì về lễ vạn thọ chưa?”

Cảnh vương phối hợp lắc đầu, chỉ thấy con mắt đen láy của Cá Nhỏ sáng đến kinh người.

Em có ý tưởng gì sao, Cảnh vương mỉm cười với cậu.

Lý Ngư xoa xoa tay nói: “Điện hạ, chúng ta thử lợi dụng trận cá bày ra chữ “Thọ” tặng hoàng thượng đi!”

Quang ảnh của Lục hoàng tử là vật chết, nào có sống động bằng cá sống chứ, hơn nữa còn là cá chép chúc mừng, cậu không tin, chữ “Thọ” do toàn bộ cá tạo thành còn không bằng nổi quanh ảnh của Lục hoàng tử!

Mấy ngày nay cậu đã thử qua các thí nghiệm nho nhỏ rồi, hình cá của cậu có thể giao tiếp đơn giản với cá, bày ra một chữ “Thọ” đơn giản không hề có chút áp lực nào! Đến lúc đó cậu còn có thể lẫn trong đám cá tiếp ứng, phòng ngừa bát cứ chuyện ngoài ý muốn nào xảy ra.

Lý Ngư thấy ý tưởng của mình chỗ nào cũng tốt cả, rạo rực nói: “Em thường nuôi cs nên biết có một cách khiến cá có thể xếp chữ, điện hạcho em thử nhé.”

Cảnh vương nhíu mày, hắn đã từng thấy Cá Nhỏ tương tác với bầy cá rồi, không khỏi nghĩ đến tính khả thi, Lý Ngư sợ hắn không không đồng ý, vội vàng kéo tay hắn, quơ quơ như làm nũng.

Cảnh vương: “…”

Đây là lần đầu tiên Cảnh vương bị Cá Nhỏ làm vậy, trong lòng hơi rung động. Đối với bé cá đang làm nũng, Cảnh vương ngoài mặt thì đagbày ra dộ dạng suy ngẫm nhưng mắt thì cứ nhìn chằm chằm chân mình.

Lý Ngư sắc mặt nhất thời đỏ lên, sao tên vô liên sỉ này có thể như vậy chứ, thật sự là lúc nào cũng không quên ăn đậu hủ!

Thôi, cậu là một con cá co được giãn được, không thể thấy khó đã ngừng, phải đồng cam cộng khổ…

Để chiếm được lần hành động quan trọng này, Lý Ngư nhịn xấu hổ, thuận theo ngồi lên.

Một phút sau, cá run chân hoàn toàn thắng lợi, dùng biết bao đậu phụ không đếm nổi chiến thắng được bạo quân. Bạo quân cuối cùng cũng coi như ý tưởng của cậu, giao tất cho cậu.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.