Người Tìm Xác

Chương 1870: Vùng đất chết



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content
chapter content

Tôi và Đinh Nhất chạy tới Vọng Nhạn Đài trước tiên, nhưng tiếp theo cả hai người chúng tôi đều bị sốc vì cảnh tượng trước mắt, đồng thời tôi cũng hiểu tại sao Ngô Vũ lại bị dọa thất thần thể kia…

Cần cẩu lúc trước chuẩn bị để dời tảng đá khổng lồ đi đang lẳng lặng ngừng ở đó, nhưng chẳng biết tài xế trên xe đã đi đâu

Tảng đá khổng lồ bị bùa dẫn sét của chú họ đánh xuống trước đó hình như hơi dịch vị trí một chút, hoặc phải nói là hơi lăn lên trước một chút

Nhưng chính bởi vì hơi lăn lên trước một chút nên lại xảy ra vấn đề..

Tôi thấy mấy cái chân người nhô ra từ dưới tảng đá, thoạt nhìn như là tình huống xảy ra khi3nâng tảng đá khổng lồ lên

Tảng đá vừa mới được nhấc lên đột nhiên rơi xuống lại và lăn qua

Biến cố tới quá nhanh, nháy mắt đã nghiên chết người dân đứng ở một bên

Tảng đá khổng lồ như thế này đập đến trước mặt, thân xác máu thịt tuyệt đối xong đời ngay lập tức, không chừng cả tiếng “Á” cũng không kịp bật ra

Tôi nghĩ người lái cần cẩu lúc đó ắt hẳn là Ngô Vũ

Anh ta thấy tất cả những người đi theo mình đều chết thảm nên mới bị dọa thành tình trạng như hiện giờ

Nhưng máu trên người anh ta ở đâu ra? Anh ta ở trong buồng điều khiển thi đấu thể bị máu bắn lên đây người? Nghĩ đến đây tôi bèn mở đèn pin trên điện thoại di động lên1và từ từ tới gần tảng đá, Đinh Nhất vội vàng nói khẽ với tôi: “Cậu cẩn thận một chút!” Tôi cười, lắc đầu và nói: “Yên tâm đi, tảng đá đã lún vào đất từ lâu rồi, chắc chắn sẽ không lẫn nữa!”

Trong khi nói chuyện, tôi đã bước đến trước tảng đá và lập tức ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc..

Tôi nhìn kĩ, hóa ra trên bề mặt tảng đá khổng lồ này toàn là máu, giống như một tảng đá ma vừa mới nghiền qua “máu thịt tươi”

Xem ra việc cả người Ngô Vũ đầy máu là do sau khi xảy ra biến cố, anh ta muốn đẩy tảng đá khổng lồ này ra bằng sức mình nên mới bị dính đầy máu lên người

Lúc này chú họ cũng đuổi theo đến nơi, khi9chú ấy nhìn thấy tình huống ở hiện trường thì thay đổi sắc mặt và nói: “Trận pháp phong thuỷ đã xảy ra biến hóa, đã bắt đầu cắn nuốt mạng người trong trận rồi!” Tôi hơi giật mình hỏi: “Nghĩa là sao ạ? Cái gì gọi là cắn nuốt mạng người?!”.

Chú họ khẽ thở dài và đáp: “Hai người không thành cuối cùng hại mình, chú dẫn thiên lôi đánh sét xuống tảng đá khổng lồ cắt đứt đầu rồng của bọn họ, thật ra đã xem như nương tay rồi

Chỉ cần bọn họ cứ thể rụt vòi lại không làm gì nữa, có lẽ người trong thôn còn có thể bình an sống hết đời này, chẳng qua những người này sẽ không có con nối dõi nữa thôi

Nhưng bọn họ lại sửa mệnh ngược ý3trời lần nữa, coi mạng sống của người khác như cỏ rác, kéo dài khí mạch của dòng họ mình bằng tất cả mọi thủ đoạn cuối cùng mới bị trận pháp tà ma cắn nuốt..

rơi vào kết cục cả thần chết sạch.”

Nghe vậy, tôi hơi lo lắng cho an toàn của nhóm Chú Lê: “Thế Chú Lê và Đàm Lối có thể gặp nguy hiểm gì không ạ?”

Chú họ ngẫm nghĩ rồi nói: “Tạm thời thì không, nhưng chờ đến khi người dân thôn Nhạn Lai chết hết cả rồi, trận pháp tà ma này sẽ bắt đầu cắn nuốt tính mạng của tất cả những người sống ở trong trận! Nếu không phá hủy trận pháp tà ma này hoàn toàn, chỉ sợ trong tương lai không lâu, nơi này sẽ biến thành một vùng đất3chết người sống chớ tới gần.”

Không ngờ sự tình sẽ trở nên khó giải quyết như vậy, xem ra để nhóm Bạch Kiện bị cuốn vào không phải là lựa chọn sáng suốt gi..

Nghĩ đến đây tôi bèn xoay người xua tay với Bạch Kiện đang đi về hướng bên này và nói: “Đừng đến đây!”

Bạch Kiện sửng sốt, mặc dù anh ta không biết tôi không cho bọn họ qua đó là có ý gì, nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng tôi vô điều kiện, thành thật đứng ở tại chỗ

Tôi vội chạy đến bên cạnh Bạch Kiện và nói: “Bây giờ anh mau mau dẫn người của anh xuống núi!” “Xuống núi? Không cần giúp cậu tìm nhóm Lê đại sư à?” Bạch Kiện hơi kinh ngạc.

Tôi xua tay với anh ta và nói gấp gáp: “Anh nghe tôi nói này người anh em, bây giờ chỗ này vô cùng nguy hiểm

Anh và người của anh cần phải rời khỏi ngay lập tức! Cũng đừng đi xa quá, cứ chờ bọn tôi ở dưới chân núi là được..

Nhớ kĩ, mọi chuyện đều phải chờ bọn tôi xuống núi rồi nói sau, tuyệt đối không được tự tiện lên đây!” Bạch Kiện nghe vậy cũng nóng nảy: “Cũng bởi vì nơi này quá nguy hiểm nên bọn anh mới nên ở lại chứ? Cậu đừng quên bọn anh mới là cảnh sát nhân dân đấy!” Tôi thật sự không có thời gian tiếp tục giải thích với Bạch Kiện, vì vậy chỉ đẩy anh ta vào trong xe, sau đó nói nhỏ bên tai anh ta: “Tôi nói nguy hiểm không phải kiểu nguy hiểm mà làm một trận đao thật kiếm thật là có thể giải quyết được

Nghe lời, nhanh chóng xuống núi đi, nếu không đừng trách tôi cắt đứt quan hệ với anh!” Đây là lần đầu tiên tôi nói “không nghe lời sẽ cắt đứt quan hệ” nghiêm túc đến thế với Bạch Kiện

Mặc dù nghe cứ giống như trẻ con chơi trò đóng vai gia đình, nhưng biểu cảm của tôi ngay lúc đó làm Bạch Kiện hiểu rõ, tôi không nói đùa với anh ấy

Đầu tiên Bạch Kiện sửng sốt, sau đó không nói gì nữa mà quay đi và dẫn người của mình đi thẳng xuống núi..

Đương nhiên, nhóm Bạch Kiện cũng đưa cả Ngô Vũ tinh thần hơi hoảng loạn đi cùng, vì anh ta là con cháu của nhà họ Ngô, nếu tiếp tục ở lại chắc chắn sẽ vô cùng nguy hiểm..

Có lẽ đây là cách duy nhất có thể cứu anh ta, bởi vì mặc kệ như thế nào cũng coi như là anh ta đã cứu tôi.

Tôi thấy cuối cùng Bạch Kiện đã đi rồi, trong lòng mới thở phào

Thật ra vừa rồi tôi ngăn bọn họ lại cũng là vì không muốn cho bọn họ nhìn thấy những xác chết dưới tảng đá khổng lồ vào lúc này, nếu không cho dù tôi có nói nổ trời cũng không có khả năng bọn họ bỏ mặc hiện trường vụ án mà chạy lấy người.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.