Khoảng cách ngày 9 tháng sau, còn khoảng 10 ngày nữa.
Thư Vãn mỗi ngày đều đi bệnh viện khác nhau kê đơn thuốc, sau đó tích góp thuốc ngủ lại.
Sau khi đặt những loại thuốc này xong, cô nhìn thấy chiếc hộp đặt trên bàn.
Lúc này mới nhớ tới lễ phục cùng dây chuyền còn chưa trả lại cho Lâm Trạch Thần, vội vàng cầm lấy điện thoại di động hẹn chuyển phát nhanh.
Mặc dù cô muốn đối phó với Lâm Trạch Thần, nhưng những thứ không thuộc về cô, cô nhất định sẽ trả lại.
Nhân viên chuyển phát nhanh tới rất nhanh, sau khi gửi đồ đi, trong lòng cô an tâm không ít.
Lâm Trạch Thần nhìn lễ phục và dây chuyền bị trả lại, trong mắt càng phát ra cảm giác hưng phấn.
Thư Vãn này thật đúng là không giống người thường, đổi lại người khác đã sớm cầm những thứ xa xỉ phẩm này đi đổi tiền, còn cô thì trả lại!
Xem ra hắn lần này anh ta gặp được người phụ nữ nặng ký, nhưng mà không sao, chờ cô lấy được hạng mục, anh ta đi chinh phục cô!
Thư Vãn ở nhà nghỉ ngơi một lát, liền nhận được điện thoại của Sam Sam.
Hôm nay Sam Sam đi thử áo cưới, muốn Thư Vãn cùng đến tiệm áo cưới thử áo.
Thư Vãn vội vàng chống đỡ thân thể mệt mỏi, đi đến tiệm áo cưới mà Sam Sam nói.
Vị hôn phu của Sam Sam là Giang Vũ cũng đến, thấy cô bước vào, liền chào hỏi.
Thư Vãn cũng lễ phép trả lời: “Sam Sam đâu?”
Giang Vũ hất cằm về phía phòng thử đồ, “Đang thử áo cưới, em ngồi một lát đi.”
Thư Vãn và Giang Vũ đã sớm quen biết, cũng không khách khí với anh, trực tiếp ngồi xuống sô pha.
Kỳ thật lần trước sau khi cô sốt cao, thân thể càng ngày càng mệt mỏi, nhiều khi đứng cũng không vững.
Đây cũng là triệu chứng giai đoạn cuối của bệnh nhân suy tim, sau khi chức năng bơm máu của tim suy giảm nghiêm trọng, lượng máu lớn ứ đọng trong tuần hoàn cơ thể và tuần hoàn phổi, dẫn đến thiếu máu trong mô não sẽ dẫn đến thiếu máu cục bộ và thiếu oxy trong tế bào não.
Một khi thiếu máu thiếu dưỡng khí, sẽ dễ dàng mệt mỏi ham ngủ.
Lúc này chỉ ngồi ở sô pha chờ vài phút mà thôi mà cơn buồn ngủ đã bắt đầu kéo đến.
Cũng may Sam Sam rất nhanh từ phòng thử đồ đi ra, thấy cô đến liền gọi cô một tiếng, mới kéo cô từ trong hôn mê trở về.
Sam Sam không nhận ra sự khác thường của cô, xách theo đuôi váy cưới thật to, dạo một vòng trước mặt cô và Giang Vũ.
“Thế nào?”
“Đẹp lắm.”
Thư Vãn cố gắng giữ vững tinh thần, nở nụ cười ngọt ngào.
Giang Vũ cũng vội vàng nói: “Vợ tôi mặc thế nào cũng đẹp.”
Sam Sam cười vỗ vai anh, nói anh đang dỗ dành cô ấy.
Giang Vũ thì cưng chiều, giơ tay xoa xoa đầu cô.
Thư Vãn thấy Sam Sam và Giang Vũ yêu đương tám năm, tình cảm vẫn ổn định hòa thuận như trước, cũng yên lòng.
Giang Vũ là dựa vào bản lĩnh của mình, từ nhà quên lên thành phố, bộ dạng nhã nhặn thanh tú, tính cách cũng đôn hậu thành thật.
Sam Sam nói anh đã từng chịu khổ, biết có thể sống những ngày tốt đẹp không dễ dàng, cũng sẽ càng thêm quý trọng gia đình.
Cô cảm thấy đi theo một người đàn ông như vậy rất đáng tin cậy, cả đời không cần lo lắng sẽ bị phản bội.
Sam Sam rất yên tâm giao cô cho Giang Vũ, Thư Vãn cũng sẽ không can thiệp quá nhiều, dù sao chỉ cần Sam Sam hạnh phúc là được rồi.
Áo cưới Sam Sam đặt làm tương đối đắt, cửa hàng áo cưới liền tặng Sam Sam một bộ lễ phục phù dâu.
Cô vội vàng chọn một bộ lễ phục màu sâm banh cho Thư Vãn, bảo cô cũng đi thử xem.
Thịnh tình Thư Vãn khó từ chối, đành phải đi thử xem.
Thân thể cô gầy đi rất nhiều, lễ phục mặc trên người có chút lớn.
Sam Sam sờ eo cô, một chút thịt cũng không có, toàn là xương cốt, cấn đến phát hoảng.
Cô nhìn Thư Vãn sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt đau lòng: “Vãn Vãn, sao cậu gầy đi nhiều như vậy?