Người Truy Tìm Dấu Vết

Chương 44



Tiếp đó, Hạ Minh phát huy sở trường của mình, nhanh chóng thiết kế xong phương án hoàn chỉnh.

Đầu tiên là địa điểm bắt cóc. Có một nơi có sẵn, 10 năm trước khu đô thị mới Đại Giang Đông được đưa vào đầu tư khai thác, Hạ Chính đã bỏ ra cả chục triệu mua một dãy ki ốt và một căn biệt thự, nhưng sau này việc đầu tư khai thác bị ngừng trệ, cho đến nay, hơn nửa khu đô thị vẫn chưa có gì. Căn biệt thự nằm trong một khu biệt thự, thời điểm bán năm đó, mọi người đa số đều mua để đầu tư, sau này khu đô thị được đầu tư khai thác thành một khu bỏ trống, tất nhiên cũng không có người ở biệt thự. Bởi vì biệt thự ở đây không cho thuê được, cũng không bán được, nên những người chủ biệt thự đều không đồng ý đóng phí dịch vụ, sang năm thứ hai sau khi giao nhà, công ty dịch vụ quản lý vận hành khu đô thị cũng rút. Chỉ có gia đình Hạ Minh biết đến sự tồn tại của căn biệt thự này, một căn biệt thự không có người ở, không có công ty dịch vụ quản lý vận hành, đúng là lựa chọn lý tưởng hàng đầu để làm địa điểm bắt cóc.

Tất nhiên rồi, đây dù sao cũng là căn nhà Hạ Chính mua, khi giao nhà cũng đã có xem qua, mặc dù nhiều năm không đến đó, nhưng chưa biết chừng Hạ Chính nhìn tầng hầm là nhận ra, thế thì sẽ rất phiền. Nên Hạ Minh cần phải sửa sang một chút ở tầng hầm, bên trong vốn là kết cấu khung, không có tường, chỉ cần sửa một chút là sẽ khác hoàn toàn.

Vì bình thường anh còn phải đến trung tâm thông tin, xử lý công việc, không thể dành ra quá nhiều thời gian, nên để cho Nhâm Viễn thuê một chiếc xe tải nhỏ, mua các loại nguyên vật liệu bài trí tầng hầm, ngăn ra một buồng vệ sinh đơn giản, mua thêm vài món đồ đạc cũ, xây một cây cột giả ở lối ra cầu thang, bên cạnh làm thêm một bức tường, lại theo chỉ thị của Hạ Minh, đặt mua khung sắt ở hàng bán cửa sổ chống trộm, tự vận chuyển đến, lắp ghép dần.

Những việc này mặc dù đơn giản, nhưng Nhâm Viễn cũng không thạo, cuối cùng mất cả mười ngày mới xong. Bởi vậy ngay từ đầu, Hạ Chính và những người khác đã nhận ra ngay, hàng rào chấn song sắt đó được lắp tạm.

Sau khi bài trí phòng giam xong, là đến phần diễn xuất của Nhâm Viễn, Hạ Minh liên tục đến biệt thự nhiều ngày, luyện tập với Nhâm Viễn, Chu Linh Chi thì diễn vai Giang Văn Linh, Đài từ là Hạ Minh nghĩ sơ qua từ trước, Nhâm Viễn viết ra, sau đó ba người bàn bạc. Dù sao cũng không phải là bắt cóc thật, không được làm tổn hại đến con tin, cũng không được làm bố mẹ quá khiếp sợ, cho nên ngay từ đầu Nhâm Viễn đã phải an ủi họ, bảo họ đừng sợ, đến khi Hạ Minh cũng bị bắt vào rồi, Nhâm Viễn có thể ghê gớm hơn một chút, thể hiện sự nguy hiểm, Hạ Minh có thể kiểm soát được hiện trường.

Hai ngày đầu luyện tập toàn thất bại, ba người liên tục cười làm hỏng cảnh diễn, đều cảm thấy kế hoạch không thể thực hiện được, nhưng Hạ Minh liên tục lấy khoản thù lao 500 nghìn ra để cổ vũ họ, đến mấy hôm sau, toàn bộ vở kịch cũng tạm coi là xem được. Nhâm Viễn cũng đã có thể trầm giọng nói từ đầu đến cuối, để sau này khi gặp Nhâm Viễn, nghe thấy giọng nói, Giang Văn Linh sẽ không nghi ngờ.

Còn về đạo cụ sử dụng trong vụ bắt cóc thì đơn giản, vòng định vị đã có sẵn, Hạ Minh cũng không chỉnh sửa gì, phần mềm thử mật mã và đồng hồ đếm ngược Hạ Minh viết ra chỉ trong vòng hơn một tiếng đồng hồ, không liên quan gì đến chiếc vòng định vị. Sau khi thử mật mã thành công, Nhâm Viễn đút tay trong túi quần, bấm điều khiển từ xa mở khóa, vòng định vị tự động mở ra.

Tất nhiên, còn phải cân nhắc đến chuyện không được để Giang Văn Linh nghi ngờ về Nhâm Viễn, trước đây anh ta chưa từng gặp Giang Văn Linh, nhưng sau này thể nào cũng sẽ gặp mặt, vóc dáng Nhâm Viễn vốn gầy gò, Hạ Minh dán cả mảng gel Silica vào tay chân anh ta, để thân hình anh ta trông to béo.

Sau khi bố trí xong tất cả, vụ bắt cóc chính thức bắt đầu.

Hôm đó, ban ngày, Hạ Minh và Nhâm Viễn thuê một chiếc ô tô, cài đặt thẻ ra vào cổng khu đô thị, sau khi vào khu đô thị, họ cho xe đỗ ở vị trí đỗ xe công cộng trên đường trong khu đô thị, đi bộ vào biệt thự, nấp vào trong phòng đọc sách của Hạ Minh.

Đến tối, Hạ Minh nhìn qua camera giám sát thấy bố. mẹ đều đã uống nước, nửa tiếng sau đều về phòng ngủ say. Sau khi Chu Linh Chi nhìn thấy Giang Văn Linh, uống nước, nửa tiếng sau, có vẻ rất buồn ngủ, liền chào Giang Văn Linh ra về rồi thông báo cho họ.

Hạ Minh và Nhâm Viễn ở trong phòng đợi đến lúc hiệu quả của thuốc đạt đến mức cao nhất, hai người nhẹ nhàng đến phòng ngủ chính, mặc dù đã bỏ thuốc an thần, nhưng đây cũng là lần đầu tiên họ làm như vậy, sợ vợ chồng Hạ Chính tỉnh dậy giữa chừng, cho nên hai người đeo mặt nạ vào, không cả dám thở mạnh, từ từ khép chân tay hai vợ chồng Hạ Chính một cách hết sức cẩn thận, bịt mắt họ lại, khiêng từng người một cùng cả chăn vào thang máy, đưa xuống hầm, cho lên ô tô. Sau đó tiếp tục y hệt như vậy, đến nhà Giang Văn Linh, lấy ga giường cuộn Giang Văn Linh đang ngủ say vào ô tô.

Theo kế hoạch, sau khi toàn bộ sự việc hoàn thành, Hạ Minh sẽ cố hết sức thuyết phục họ đừng báo cảnh sát, nhưng cũng nghĩ đến tình huống Hạ Chính kiên quyết báo cảnh sát, hoặc họ nói cho Hạ Mộng Phi biết chuyện này, cô đi báo cảnh sát. Cho nên Hạ Minh cần sử dụng một vài thủ đoạn chống điều tra, để cảnh sát có vào cuộc cũng không thể điều tra ra được anh chính là thủ phạm

Anh nghĩ đến biện pháp tốt nhất là đổ tội cho bọn tội phạm trước đó.

Đầu tiên, anh để lại căn biệt thự mảnh giấy bắt cóc, sau đó bảo Nhâm Viễn gọi điện thoại tống tiền qua chiếc điện thoại di động có phần mềm Troijan trong căn biệt thự, Hạ Minh sẽ kiểm tra định vị điện thoại di động, rồi tìm ra chiếc điện thoại di động Troijan tên là Giường nhi đồng, anh đến nhà Giang Văn Linh, lấy một chiếc điện thoại di động đã cài đặt sẵn tuyến đường không có thật, dựa vào đó để tìm ra tên bắt cóc.

Như vậy, nếu cảnh sát có hỏi đến, lời khai của anh cũng rất hợp lý, còn về chiếc điện thoại di động đã cài đặt sẵn tuyến đường không có thật, thì nói là đã bị tên bắt cóc lấy mất rồi.

Tất nhiên, khâu quan trọng nhất vẫn là camera giám sát, sau khi sự việc xảy ra, cảnh sát nhất định sẽ điều tra toàn bộ camera giám sát dọc đường.

Hạ Minh rất rõ, gần như không thể có cách nào để một chiếc ô tô ra khỏi thành phố Hàng Châu mà lại không bị camera giám sát ghi hình, anh nghĩ đến biện pháp giương đông kích tây.

Tối hôm đó, anh mau chóng quay về trung tâm thông tin, xóa toàn bộ các file dữ liệu có hình ảnh chiếc xe mà camera giám sát dọc đường ghi được, copy các file dữ liệu camera giám sát của ngày hôm trước, thay đổi mốc thời gian rồi đưa vào, vì là nửa đêm, trên đường gần như không có xe cộ gì, nên đưa vào cũng không nảy sinh vấn đề các file hình ảnh trước và sau bị gián đoạn.

Sau khi sự việc xảy ra, cho dù có điều tra thế nào, chỉ cần không nghĩ đến khả năng file dữ liệu camera giám sát bị xóa, thì không ai có thể điều tra ra sự thật. Thiết bị thu phát tín hiệu GPS ô tô của Ha Chính chính là yếu tố đánh lạc hướng chú ý của cảnh sát.

Tài khoản của anh ở trung tâm thông tin chỉ lưu nhật ký thao tác trong 7 ngày, qua 7 ngày này, sẽ không bao giờ phát hiện được ra chuyện thay đổi file dữ liệu.

Điều duy nhất anh không ngờ tới, là sáng hôm sau, anh còn chưa đến biệt thự, thì Thẩm Nghiêm đã đến trước, nhìn thấy mảnh giấy có tin nhắn báo cảnh sát, lại không liên lạc với anh, mà trực tiếp báo cảnh sát luôn. Anh cũng đã nghĩ đến chuyện từ bỏ kế hoạch, nhưng khó khăn lắm mới bắt được cả ba người là bố mẹ và Giang Văn Linh, lúc đó cho dù có từ bỏ kế hoạch, cũng rất khó thu xếp ổn thỏa. Anh chỉ còn cách nhắm mắt, chấp nhận nguy cơ bị công ty đuổi việc, cắt đuôi Lâm Kỳ, tiếp tục hành động theo kế hoạch.

Nhưng không ngờ, hành động đó đã khiến tội phạm bắt cóc thật sự xuất hiện.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.