Nguyên Tôn

Chương 117: Huyền mãng lân



Dịch giả: Tứ Hỷ

Thương Mang đại lục, ở một cánh rừng sâu trong khu vực Tây Nam

Rống!

Giữa rừng, một con cự thú phát ra tiếng gầm đinh tai nhức óc, con thú này có hình dáng giống sư tử, toàn thân ánh lên vảy màu bạc, ngoài thân được bao phủ bởi những lôi quang có thể phát ra tiếng sấm khủng khiếp.

Chính xác là một con Nguyên thú nhị phẩm, Bôn Lôi Thú.

Loại Nguyên thú cấp bậc này đến thực lực Dưỡng Khí Cảnh hậu kỳ nếu gặp phải cũng phải lui bước.

Thế nhưng phía trước Bôn Lôi thú vọt tới một thân ảnh, thân thể bao quanh nguyên khí màu vàng, một quyền phát ra khí thế vô cùng hung hãn, ngay cả mặt đất dưới chân đều bị nứt ra tạo thành khe hở.

Rống!

Bôn Lôi thú gào thét, lôi quang trên đầu hội tụ trong chớp mắt hóa thành một luồng sấm sét hung hãn vô cùng hướng về phía thân ảnh kia mà đi.

Oanh!

Trong nháy mắt va chạm tạo ra làn sóng tàn phá bừa bãi, đất dưới chân từng tầng từng tầng tung bay.

Mà Bôn Lôi Thú cũng phát ra tiếng gào thét, thân thể cao bị một quyền đánh bay ra ngoài, đầu vỡ vụn ra chết ngay tại chỗ.

Một thân ảnh đạp trên thi thể Bôn Lôi Thú, móc ra Thú Hồn Tinh, lấy ra một cây bút từ bên hông, ngòi bút cuốn một cái liền hấp thu thú hồn kia.

Thân ảnh này chính là Chu Nguyên sau khi rời Đại Chu.

Hắn rời khỏi Đại Chu đã trọn vẹn gần hai tháng, trong hai tháng này hắn cùng Yêu Yêu đi qua rất nhiều địa vực, phần lớn con đường hắn đi qua đều là thâm sơn rừng rậm, bởi vì chỉ có tại những nơi này mới có thể gặp được nhiều Nguyên thú để tôi luyện bản thân.

Lần này hội tụ Thánh Tịch Chi Địa trên Thương Mang đại lục có rất nhiều nhân tài, hắn nhất định phải tranh thủ từng giây để gia tăng thực lực của bản thân mới có thể tăng them cơ hội chiến thắng trong trận đấu kia.

Mà hai tháng khổ tu này cũng giúp hắn tiến bộ không ít, đã ẩn ẩn có dấu hiệu đột phá đến Dưỡng Khí cảnh hậu kỳ.

– Nhị phẩm Bôn Lôi Thú ngay cả một quyền toàn lực của ta đều không tiếp nổi.

Chu Nguyên tự nói một tiếng trong giọng có chút tự đắc, dù sao bình thường đến Dưỡng Khí cảnh hậu kỳ cũng không dám tùy tiện chọc Bôn Lôi Thú.

– Cái này cũng đáng để đệ cao hứng?

Thanh âm thanh thúy bên cạnh truyền đến.

Yêu Yêu ôm Thôn Thôn, đôi mắt đẹp tức giận trừng Chu Nguyên:

– Trọn vẹn hai tháng tu luyện, đệ cũng không thể kích phát điểm huyền diệu của Thông Thiên Huyền Mãng Khí, có gì đáng để đắc ý?

– Ây…

Chu Nguyên ngẩn người.

Yêu Yêu bất đắc dĩ lắc đầu, nói:

– Thông Thiên Huyền Mãng Khí dù sao cũng là ngũ phẩm nguyên khí, hơn nữa còn bắt nguồn từ Tổ Long Kinh, đệ lại coi nó đơn giản chỉ là so với bình thường nguyên khí bá đạo hùng hồn hơn?

Chu Nguyên cười khan một tiếng, thành thành thật thật nói:

– Vẫn là xin Yêu Yêu tỷ chỉ điểm?

– Chuẩn bị bữa tối cho Thôn Thôn trước đã.

Yêu Yêu khẽ cười một tiếng, Thôn Thôn nằm trong ngực cũng gầm một tiếng thể hiện đồng ý.

Chu Nguyên bất đắc dĩ đành đem Bôn Lôi Thú kia khiêng về, nhóm lửa đem nó nướng lên, trong hai tháng này những chuyện lặt vặt đều do hắn làm nên bây giờ cũng xem như quen tay hay việc.

Thời gian dần trôi thịt nướng tỏa ra mùi hương hấp dẫn, Yêu Yêu tay chống má cười tủm tỉm:

– Gần đây không cảm giác được Thông Thiên Huyền Mãng Khí có thay đổi gì sao?

Chu Nguyên mặt lộ trầm tư, khẽ lắc đầu.

– Thôn Thôn, cho đệ ấy xem một chút.

-Yêu Yêu môi đỏ hơi nhếch, nói.

Thôn Thôn nghe xong lập tức hưng phấn đứng lên, con mắt sáng lên nhìn chằm chằm Chu Nguyên.

– A? Chờ chút!

Chu Nguyên giật nảy mình.

Bạch!

Nhưng Thôn Thôn không để ý tới hắn, thân thể nhỏ bé lóe lên vèo đến trước mặt Chu Nguyên, móng vuốt chụp đến.

Chu Nguyên vội vàng duỗi hai tay ra, nguyên khí màu vàng gào thét tuôn ra.

Ầm!

Một móng vuốt nhỏ của Thôn Thôn chụp xuống, Chu Nguyên lập tức như gặp phải đòn tấn công mạnh, trong nháy mắt thân thể bay ngoài va vào gốc cây đại thụ, hai tay chỉ cảm thấy đau nhức kịch liệt.

– Tiểu súc sinh, lấy oán trả ơn! Về sau có còn muốn ăn cơm hay không!

Chu Nguyên nghiến răng nghiến lợi nói.

Yêu Yêu khẽ cười một tiếng, nói:

– Có thể phát hiện thấy chỉ một giây trước khi bị đánh trúng nguyên khí trong thể nội có biến hóa rất nhỏ.

Chu Nguyên đầu tiên hận thù nhìn chằm chằm Thôn Thôn một lúc rồi mới trầm ngâm do dự nói:

– Dường như lúc bị đánh trúng Thông Thiên Huyền Mãng Khí có dấu hiệu muốn dung nhập vào huyết nhục.

Thật ra Chu Nguyên đã phát hiện ra dấu hiệu này, nhưng bởi vì vô cùng yếu ớt nên bị bỏ qua.

– Nắm chắc cảm giác này, thuận theo tự nhiên.

Yêu Yêu chậm rãi nói.

– Thôn Thôn. Yêu Yêu lại hô một tiếng nữa.

Thôn Thôn ngao ngao kêu lên một tiếng nhìn về phía Chu Nguyên, nhưng lần này mang theo chút do dự, tựa hồ Chu Nguyên uy hiếp không cho ăn cơm lúc trước thật đúng là có chút hiệu quả.

– Tới đi. Chu Nguyên thấy thế, tức giận.

Bạch!

Thôn Thôn hưng phấn gào lên một tiếng, móng vuốt nhỏ ẩn chứa trọng lực lại một nữa mãnh liệt bắn ra, hướng phía Chu Nguyên chụp tới.

Sắc mặt Chu Nguyên căng thẳng, nhưng lần này trong nháy mắt khi móng vuốt của Thôn Thôn đánh tới, hắn ngưng thần cảm ứng đến nguyên khí trong thể nội biến hóa rất nhỏ, quả nhiên là phát hiện ra có một chút nguyên khí tự động dung nhập vào máu thịt hai tay.

Thế nhưng thân thể Chu Nguyên dường như đối với sự dung nhập này có chút kháng cự, cho nên nguyên khí từ đầu đến cuối không thể dung nhập được.

.Trong lòng nhận ra, Chu Nguyên lập tức động tâm niệm, thân thể hoàn toàn thả lòng, thế là tia kháng cự kia cũng biến mất, từng sợi Thông Thiên Huyền Mãng Khí dung nhập vào hai tay.

Mà chỉ trong mấy giây dung nhập đó, ở giữa hai tay Chu Nguyên phát ra màu xanh nhạt, sau đó hắn kinh dị thấy trên hai tay mọc ra vảy màu xanh.

Vảy màu xanh hiện ra u quang, giống như cự mãng chi lân.

Ầm!

Móng vuốt của Thôn Thôn chụp đến, Chu Nguyên bị đẩy lùi mấy chục bước như trước, thế nhưng lần này hai tay truyền đến cũng không có bao nhiêu đau nhức kịch liệt, hiển nhiên phần lớn lực lượng đều bị vẩy nổi trên hai cánh tay hóa giải.

– Đây là cái gì?

Chu Nguyên khiếp sợ nói, theo tâm khẽ động vảy màu xanh lá trên cánh tay hắn cũng từ từ tiêu tán một cách nhanh chóng.

Nhưng chỉ với một màn này cũng đủ thấy vảy màu xanh này có lực phòng ngự vô cùng cường đại.

Yêu Yêu thấy thế mỉm cười nói:

– Đây là điều huyền diệu thứ nhất của Thông Thiên Huyền Mãng Khí, Huyền Mãng Lân!

– Huyền Mãng Lân? Chu Nguyên khẽ giật mình.

– Đây là khi nhục thân* gặp phải công kích, Thông Thiên Huyền Mãng Khí sẽ tự động bảo vệ chủ, nguyên khí hòa tan vào thân thể hình thành một tầng lân giáp*, đem thân thể bảo hộ.

(Nhục thân: thân thể da thịt)

(Lân giáp: áo giáp bằng vảy)

– Nghe nói Huyền Mãng Lân này có ba cấp độ thể hiện bằng màu sắc lớp vảy, cấp độ một là màu xanh, cấp độ hai là màu vàng, và cấp độ thứ ba là màu tím.

Yêu yêu từ tốn nói:

– Nếu đệ có thể tu luyện đến tầng thứ ba Tử Kim Huyền Mãng Lân, liền coi như cường giả Thái Sơ Cảnh có dốc hết sức cũng không đánh tan được phòng ngự của đệ.

Chu Nguyên rốt cục hít lạnh một tiếng, Huyền Mãng Lân này thế mà có được lực phòng ngự biện thái như vậy.

– Thông Thiên Huyền Mãng Khí thật lợi hại.

Chu Nguyên không nhịn được mà lên tiếng tán thưởng, cú tấn công vừa rồi của Thôn Thôn dù tùy ý nhưng cũng đủ để so sánh với cao thủ Thiên Quan Cảnh sơ kỳ, vậy mà lại không xé rách được lớp vảy, đây cũng chính là nói Huyền Mãng Lân màu xanh có thể chống cứ được công kích của Thiên Quan cảnh sơ kỳ.

Có bảo hộ của Huyền Mãng Lân, bây giờ xem như có phải đối mặt với những người xuất sắc trong cấp bậc Thiên Quan cảnh sơ kỳ thì Chu Nguyên cũng có thể đánh được.

Ngũ phẩm Thông Thiên Huyền Mãng Khí thoát thai từ Tổ Long Kinh rốt cuộc bắt đầu bộc lộ thực lực.

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.