Sắc mặt Hách Liên Khuê Ngọc tái nhợt, tâm thần đại loạn, mọi dã tâm, mọi tham vọng, tất cả đều tan tành trong một khoảnh khắc Chung Nhạc hiện thân!
Mười sáu vị Địa Hoàng của Hách Tư thị cũng chấn kinh, nhìn cảnh tượng kia với vẻ không thể tin nổi.
Họ tuy từng là Thiên Đế đầy uy nghiêm của thời đại Địa Kỷ, Thiên Đế uy nghi thiên hạ, nhưng làm được tới mức chỉ cần hiện thân là chấn nhiếp thiên hạ khiến quần hùng phải cúi đầu thì có lẽ chỉ có Thái Hoàng Chung Nhạc là làm được!
Đại đế vô song, đế uy trấn áp thế gian mấy nghìn năm, Thái Hoàng Chung Nhạc, dù là thành tựu, chiến tích hay uy danh thì đều là tuyệt đỉnh thời đại, không có một trong những!
Cho dù là kẻ địch, đối thủ của hắn cũng phải thừa nhận thành tựu và những cống hiến của hắn đối với thế gian.
Ngay cả với những đại đế tạo phản thì trong mắt họ Thái Hoàng vẫn là vô địch, vẫn là chúa tể chư đế. Hắn là tượng đài của thời đại, là người tạo nên thời đại này!
Hắn là thần trong tim chư thần, là đại dế trong tim chư đế!
Hách Liên Khuê Ngọc trước mặt hắn căn bản chẳng đáng nói!
Hắn hùng uy cái thế, thậm chí không cần phải đích thân hắn đối phó Hách Liên Khuê Ngọc, chỉ cần hiện thân là đủ khiến thế lực Hách Liên Khuê Ngọc khổ sở gây dựng tan rã!
Đây là uy nghiêm, uy năng lớn đến mức nào chứ?
Đây không phải uy nghiêm được kế thừa mà là sự uy nghiêm có được do chiến đấu mà có, cũng là uy nghiêm có được từ mị lực nhân cách của Thái Hoàng!
– Nhìn chút chí khí của các ngươi đi!
Luân Hồi Thánh Vương đột nhiên vung Luân Hồi Thung lên, dùng làm vũ khí quét về phía Thiên Đình, cười khảy:
– Hắn chẳng qua là đạo thân của Thái Hoàng, nhưng đã dọa cho các ngươi, những đại đế vãi cả ra quần! Mất mặt ta!
Rầm rầm!
Trên Thiên Đình, đạo thân của Chung Nhạc ấn một chưởng xuống đỡ Luân Hồi Thung. Luân Hồi Thánh Vương hét lớn, Luân Hồi chi lực bạo phát, triệt tiêu năng lượng của Chung Nhạc, hắn cười khảy:
– Thái Hoàng chân chính mà có chút thực lực này thôi sao?
Uỳnh!!
Thần nhãn trên mi tâm Chung Nhạc mở ra. Tam Mục Thiên Đồng chiếu xuống, rồi lại bị Luân Hồi Thánh Vương dùng Luân Hồi đại đạo đưa vào tầng tầng Luân Hồi, không chạm được tới Luân Hồi Thánh Vương chút nào.
Sức mạnh của Luân Hồi đại đạo thật khó tin, Vân Quyển Thư tạo Vũ Trụ Thiên Đồ tái tạo sức mạnh của Chung Nhạc, nhưng không thể tái tạo được Chung Nhạc ở thời kỳ cường thịnh, cũng không thể tái tạo được Luân Hồi đại đạo của Chung Nhạc. Chỉ dựa vào đạo thân của Chung Nhạc à Vũ Trụ Thiên Đồ không thể phá giải được Luân Hồi đại đạo của Luân Hồi Thánh Vương.
– Táng Đạo!
Trong Vũ Trụ Thiên Đồ, Chung Nhạc chém thần đao xuống. Táng Đạo thần đao và Táng Đạo mà Vân Quyển Thư thi triển ra hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Đao này chém xuống vượt qua không gian, thời gian, xuyên phá thời không, mọi đại đạo gần như bị chém đứt, đều bị chôn vùi!
Đây mới là đại nhất thống thần thông!
Luân Hồi Thánh Vương sắc mặt ngưng trọng, Luân Hồi Thung đột nhiên di chuyển chậm lại, dường như đang chịu một áp lực vô cùng lớn.
Thần đao và Luân Hồi Thung va chạm, thấp thoáng thấy đao quang rơi vào tầng tầng Luân Hồi, đao quang lao vun vút rồi bị mài mòn trong Luân Hồi. Cuối cùng một đạo đao quang đột phá phong tỏa của Luân Hồi đại đạo, chém xuống Luân Hồi Thung, keng một tiếng rất nhẹ, bị Luân Hồi Thung đánh vỡ tan.
Phong Vô Kỵ reo lên:
– Đây không phải Thái Hoàng vô địch, chẳng qua là một con rối, là thế thân! Chư quân, Thái Hoàng lấy cắp thiên địa chính thống, giữ xã tắc thần khí, độc chiếm bí mật trường sinh, lúc này hắn tự thân cũng khó giữ, chúng ta không phản kháng ngay lẽ nào đợi hắn chặt đầu chúng ta hay sao?
Hắn hét lớn một tiếng:
– Tạo phản, đều là tử tội! Muốn không chết thì hãy lật đổ triều đình này, tự mình làm Thiên Đế!
Một lời nói thật dụ hoặc nhân tâm khiến vô số thần ma tỉnh táo lại.
Cho dù vị Thái Hoàng ở trên Thiên Đình kia rốt cuộc là chân thân hay đạo thân, hay là một kẻ thế thân, dù hắn có phải Thái Hoàng thật sự hay không thì hắn cũng không phải vô địch, Luân Hồi Thánh Vương có thể địch lại hắn!
Tạo phản đúng là tử tội, giờ chỉ còn con đường duy nhất là đi tới cùng, giết tới Thiên Đình, lật đổ Thái Hoàng!
Những trận sát phạt trong sáu mươi tư thàn thành lại nổi lên, huyết chiến lại bùng nổ. Nhưng Luân Hồi Thánh Vương rút Luân Hồi Thung đi dùng đối kháng với Chung Nhạc. Bên Hách Liên Khuê Ngọc lập tức mất đi chỗ dựa lớn, thắng thua của trận chiến này vẫn chưa thể xác định được.
Đây chắc chắn là chiến dịch vô cùng tanh máu, sẽ có vô kể thần ma chôn thây tại đây, thậm chí thần hồn cùng tiêu tan, không thể hồi sinh!
Những thần ma không có gì nổi bật trong chiến trường kia không thể xoay chuyển được chiến cục, ngay những đại đế cường đại kia cũng không thể. Mà chính những người như Khởi Nguyên Đạo Thần, Lôi Trạch Cổ Thần, Luân Hồi Thánh Vương sẽ là người thay đổi cục diện.
Phong Vô Kỵ ánh mắt lay động, từ xa nhìn một chiến trường khác. Cho dù hắn ở trong chiến trường nhưng Thiên Ý Đại Não vẫn giúp hắn nhìn bao quát được toàn cục, thấy được mọi thay đổi của chiến cục.
Hắn nhìn chiến trường của Thiên và Tướng Vương, đó là trận chiến có thể thay đổi cục diện chiến trường.
Thiên, Tuấn Nguyệt Thần Vương và Trường Sinh Đế đang bao vây Tướng Vương. Tướng Vương tế thiên hà, thiên hà nổi sóng lớn, sức mạnh lớn lao vô cùng. Tướng Vương còn là cường giả hiếm có trong số các Thái Cổ Thần Vương. Ngay từ những năm tháng hỗn loạn khi thời đại Địa Kỷ chưa bắt đầu, hắn đã thử khai thiên, tuy thất bại nhưng vẫn sống được sau thất bại, có thể thấy được thực lực hắn lớn tới mức nào.
Di tích khai thiên của hắn chính là thiên hà đi qua cả thời đại Địa Kỷ, thậm chí ngay Thiên Đình cũng xây dựng trên sào huyệt cũ của hắn!
Hắn cho dù có nhát gan nhưng thực lực cực kỳ cường hãn, hơn nữa còn có khả năng phòng ngự mạnh nhất.
Thế nhưng kết cục của hắn trong trận chiến này của hắn đã định, Thiên còn mạnh hơn hắn, cộng với Trường Sinh Đế và Thiên Đạo Chủ Tuấn Nguyệt Thần Vương, Tướng Vương đã vô cùng nguy hiểm, thiên hạ bị đánh tan tành.