Nhưng đạo quang này không thể hủy diệt được, chỉ có thể bị hắn nhốt trong Luân Hồi.
Tứ Diện Thần tế Hắc Đế chém tới, bị Chung Nhạc thuận nước đẩy thuyền đưa tớ trước đạo quang của Đạo Giới, loại đạo quang này không có khái niệm địch ta, chém qua tất cả!
Ngay Chung Nhạc và Đại Tư Mệnh cũng không thể đối kháng với đạo quang, Hắc Đế có tài đức gì mà có thể?
Hắn là Đạo Thần nhưng bị đạo quang chém qua cũng như Đại Tư Mệnh, trực tiếp thân tử đạo tiêu, ý thức tiêu tan, bị tiêu diệt hoàn toàn!
Chỉ trong chớ mắt hai vị đạo thần đều mất mạng.
Tu vi cảnh giới của Hắc Đế Bạch Đế tuy đạt tới cảnh giới Đạo Thần nhưng vẫn rơi trong cạm bẫy Đạo Thần, không thể thoát ra được. Họ dựa vào sự giúp đỡ của Luân Hồi Thánh Vương ra khỏi Đạo Giới, đối mặt với những người khác họ đều là những người cường đại cao cao tại thượng.
Nhưng đối mặt với Chung Nhạc, người tinh thông Luân Hồi đại đạo, tái tạo Luân Hồi, Lục Giới trong cơ thể thì đúng là giao mạng vào tay đối phương.
Chung Nhạc có hể đánh tụt cảnh giới của họ bất cứ lúc nào, chỉ cần bị rơi khỏ cảnh giới Đạo Thần thì khi đối mặt với Chung Nhạc họ chỉ còn đường chết!
Uỳnh uỳnh!
Chấn động dữ dội truyền tới, Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần phá Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Chung Nhạc, hai vị thần cấp đều nhíu mày.
Đây mới là chiêu đầu tiên mà hai Đạo Thần là Hắc Bạch nhị đế đã chết, thực lực Chung Nhạc vượt xa dự liệu của họ quá nhiều thì phải!
– Xem ra Luân Hồi Thánh Vương không cho các ngươi biết.
Dưới chân Chung Nhạc hiện lên Hỗn Độn Liên, nhụy hoa rung động phát ra âm thanh nhỏ, nháy mắt đầy trời ngập Hỗn Độn Liên, trên mỗi bông hoa đều có một Chung Nhạc đứng trên đó, sau đầu là Bát Đạo Luân Hồi chuyển động.
– Năm xưa Đại Tư Mệnh mở Đạo Giới, trẫm mượn áp lực của Đạo Giới hoàn thiện Luân Hồi đại đạo, trùng diễn Tiên Thiên, tái tạo vũ trụ trong cơ thể, mở Đạo Giới, Tử Vi, vũ trụ cổ, hư không, Lục Đạo Giới, khu bảy và lưỡng đại bí cảnh là Vũ và Trụ. Khi đó trẫm đã là Đạo Thần trong vũ trụ của mình rồi. Thực lực của trẫm khi đó không hề thua kém Đại Tư Mệnh, nếu không phải dấu ấn Hỗn Độn và đạo quang Đạo Giới thì trẫm đã đánh lên Đạo Giới, trấn áp các ngươi rồi!
– Đạo quang Đạo Giới sau khi giết Đại Tư Mệnh thì nhằm tới ta. Khi đó các ngươi chắc biết sức mạnh của trẫm tới mức nào. Mà những năm nay đối phó đạo quang Đạo Giới và dấu ấn Hỗn Độn, thần thông trong mấy trăm vạn năm tương lai trẫm đều sáng tạo ra hết.
Các Chung Nhạc sắc mặt lạnh lùng:
– Trong mấy trăm vạn năm không ai có thể vượt qua được ta.
– Hai vị đạo hữu, mục đích của trẫm không phải đối phó với các ngươi mà là đối phó Đạo Giới, nếu không đâu có thể nhẫn nhịn cho các ngươi làm mưa làm gió lâu như vậy?
Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần khóe mắt co giật, thấy bên trong Bát Đạo Luân Hồi phía sau các Chung Nhạc đều có tám vị Thái Hoàng. Đó là Thái Hoàng ở trạng thái Thời Không Đại Luân Hồi, tay cầm các cây linh căn, Phù Tang Thụ, Tiên Thiên Quả Thụ, Tiên Thiên Tử Trúc, Bỉ Ngạn Hoa, Sinh Mệnh Cổ Thụ!
Trong cơ thể của họ còn có một cây Vạn Thánh linh căn, đó là Trường Sinh Đế!
Cảnh tượng này thật sự đáng sợ, không giống để đối phó với họ!
Đối phó với họ không đến mức phải có trận thế hoành tráng thế này.
Đúng như Chung Nhạc nói, rất lâu trước kia hắn đã ở cảnh giới Đạo Thần như Đại Tư Mệnh, dẫn tới đạo quang Đạo Giới, nhưng giờ hắn trầm lắng lâu như vậy, chiến lực càng thêm khủng bố.
Hắn một mình đối diện với bọn Khởi Nguyên Đạo Thần, không cần tế Hỗn Độn Liên, Sinh Mệnh Cổ Thụ hay các cây linh căn khác, nhưng hắn tế lên, rõ ràng mục tiêu của Chung Nhạc không phải họ, bày ra trận thế lớn thế này có lẽ là dùng họ để luyện tay!
– Đi!
Khởi Nguyên Đạo Thần bỗng hét lớn dùng Vũ Thanh Trụ Quang cuốn lấy Tứ Diện Thần cắt không gian lao đi, biến mất tung tích.
Trong nháy mắt hắn đã tới trăm vạn năm trước, còn chưa kịp nghỉ nơi thì da đầu bỗng tê dại, thấy một đạo trụ quang tròn không biết từ đâu tới, xuyên qua thời không trăm vạn năm trước!
Bọn họ nhìn quầng sáng đó, thấy Chung Nhạc ở trăm vạn năm sau đứng ở hiện tại, không đuổi theo họ.
Bàn tay Chung Nhạc hướng về phía họ chém một nhát, bàn tay hắn giống như một thanh Tiên Thiên thần dao, cắt qua thời không quá khứ, tia lửa lan tràn, ngập tràn thiên địa.
Tuy Chung Nhạc vẫn đứng ở Tổ Đình không hề di chuyển, không đuổi theo họ nhưng Trụ Quang Luân lại xuyên qua trăm vạn năm trước, thời gian và không gian trước mặt hắn như biến thành một dòng sông Luân Hồi.
Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần chạy tới bất cứ thời điểm nào của dòng sông này thì hắn cũng vươn tới được.
Đây chính là Thời Không Bát Đạo Luân Hồi, Đại Thời Không Luân Hồi!
Khởi Nguyên Đạo Thần hét lớn, dẫn theo Tứ Diện Thần lao ngược về quá khứ, nháy mắt đã lại thêm trăm vạn năm nữa, rồi họ nhìn thấy trong thời gian không gian hai trăm vạn năm trước vẫn có một vòng Trụ Quang Luân đang chuyển động từ tốn, trung tâm Luân Hồi vẫn là Chung Nhạc của hai trăm vạn năm sau.
Thần quang mà bàn tay Chung Nhạc biến thành vẫn ở sau lưng họ, càng ngày càng lớn, càng ngày càng mạnh mẽ!
– Đi!
Khởi Nguyên Đạo Thần nghiến răng, vù một tiếng lao đi. Hắn đã là Đạo Thần, là Đạo Thần chân chính, tu vi pháp lực hơn trước kia rất nhiều, nhưng đi qua ba trăm vạn năm vẫn khiến hắn thấy quá sức.
Thế nhưng Trụ Quang Luân khổng lồ vẫn lơ lửng trên đầu hắn, xuyên qua thời không của ba trăm vặn năm trước.
Khóe mắt Khởi Nguyên Đạo Thần co giật, định bỏ đi thì đột nhiên thấy Khởi Nguyên thánh địa của mình, không khỏi khựng lại.