Theo kế hoạch NVP sẽ dừng ở chuyện thứ 60, thêm bớt 1 Epilogue và KHÔNG có Ngoại truyện.
Đấy là “theo kế hoạch” mà tôi thì thường chẳng theo cái gì sất :)))
Nhớ Comment và Vote nhé các tình yêu xD!
Dedicated to FatigueSK, thank you so much for your support 🙂
Chuyện thứ 52.
Hoàng Minh Nam dúi hai cái vé xem phim vào tay tôi, lại tiện tay bốc một vốc bỏng ngô trong cái bịch tôi vừa mua ở quầy đồ ăn trong rạp, nhai nhồm nhoàm như thể trên đời này chưa ăn cái gì ngon đến thế.
Vâng, lúc nghe hắn nói đi chơi thì tôi nghĩ là hắn ta sẽ giông tôi lên tận phố rồi làm một mớ trò kinh dị cơ. Suốt quãng đường đi Hoàng Minh Nam cứ lẩm bẩm cái gì đó, vòng qua vòng lại mất vài lần cuối cùng thì lại kết thúc ở Lotte Cinema. Chỗ này ngày thường vẫn còn khá là vắng, chắc tại mới với không chiếu nhiều phim lắm. Mấy lần tôi đi xem phim với Linh Chi sát giờ tới mua vé vẫn còn kịp, lần này cũng thế.
Tôi giơ hai cái vé lên nheo mắt nhìn. Phòng số 3 à?
Yêu an…CLGT???
LẠI CÒN PHIM HÀN QUỐC NỮA!
Không có ác cảm gì với phim Hàn QUốc đâu nhưng tôi không thích ra rạp ngồi chỗ đẹp chỉ để xem phim tình cảm ỏn ẻn, okay?
“Hoàng Minh Nam, cậu mua nhầm vé hả?”tôi lập tức liếc mắt nhìn lên, hóa ra vừa nãy khăng khăng đòi đi mua vẻ để nhồi nhét cái thứ sến rện kinh hoàng này vào đầu tôi đây mà.
Hoàng Minh Nam nhìn trả tôi đầy đắc ý như thể chỉ chờ tôi phun ra câu vừa rồi. Hắn ta đáp tỉnh bơ, tay còn đưa lên vuốt vuốt tóc mái một cách thản nhiên.”Không.”
“Thế cái này là gì? Không phải nói là sẽ xem phim hành động hay sao?” tôi vẫy phần phật hai tấm vé trước mắt hắn ta, cố không gằn giọng.
“Trước giờ cậu chỉ đi xem mỗi phim hành động thôi hả?” Hoàng Minh Nam nhướn một bên mày nhìn tôi kiểu quan ngại như mấy ông thủ tướng đang đàm phán với nhau về vũ khí hạt nhân gì đó đó.
“Không.”
“Thế thì có vấn đề gì với phim tình cảm hả?” Hắn ta dừng bước, quay nhìn tôi, miệng nhếch lên cười đầy đểu giả.Tôi cũng đứng khựng lại, cẩn thận nhìn hắn ta.
”Tôi thấy tốn tiền nếu chỉ để xem một anh và một em ngồi tán tỉnh nhau cả phim, thế thôi.”
“Có phải phim nào cũng thế đâu!” Hoàng Minh Nam nhăn mặt ngó tôi một cách quái đản.
“Về cơ bản thì là như thế.” Tôi đáp, hút cốc nước của mình cái sụt, nhìn Hoàng Minh Nam, ra vẻ thách thức. Hắn ta chắng những không khó chịu, còn hốt nhiên à lên một tiếng, liền đó cười toe toét nói.
” Này, hay là cậu ngượng hả Linh Lan?”
NGƯỢNG NGƯỢNG CÁI ĐẦU CẬU ẤY!!!
Tôi đạp lên bàn chân đi giày lười đắt tiền của hắn.” Không, cậu bị vấn đề à?”
Đi chết đi, Hoàng Minh Nam.
Hoàng Minh Nam nhảy dựng lên, làm bộ đau đớn lắm. Hắn liếc mắt nhìn tôi, làm bộ dỗi.”Này, đau đấy! Cậu có phải con gái không vậy?” Cái vẻ mặt kia rõ ràng là chẳng có tí thật lòng nào cả, hắn ta chắc chắn đang muốn chọc tôi.
Hẳn rồi! Làm như Hoàng Minh Nam có tư cách để đánh giá lượng hormone nữ của tôi vậy.
Tôi chống một tay lên hông nhìn Hoàng Minh Nam, nheo mắt, cười.”Không, tôi vừa sang Thái Lan chuyển giới về xong. Ai đang thích đứa chuyển giới vậy kìa?”
Hoàng Minh Nam bật cười thành tiếng.
Okay, có gì vui chứ? Không lẽ điều mình nói ra lố bịch đến thế hay sao? Như kiểu mua vui rẻ tiền ấy.
Tôi ngó Hoàng Minh Nam một cách khó chịu. Hắn mất mấy giây mới bình thường lại, nhìn tôi nói vui vẻ.”Tôi thích lúc cậu đang mỉa mai cái gì đó hoặc ai đó.” Và nháy mắt.
Tôi lườm hắn” Đừng có đánh trống lảng. Không xi nhê đâu.” Thật ra nghe hắn ta nói thế thấy trong người cũng có cái gì đó. Không giải thích được.
Hoàng Minh Nam bĩu môi nhìn tôi vẻ bỏ cuộc rồi ngó cái đồng hồ trên tay hắn, nói.”Đến giờ chiếu rồi đấy, đi thôi!” Đoạn hắn ta nắm tay tôi kéo đi.
“Tôi sẽ không xem…” tôi trì tay hắn lại. Định xem phim Hàn Quốc thật hay sao? Không phải có ý gì nhưng… thật à?
Hoàng Minh Nam tiếp tục kéo tôi đi về phía cửa số 3, làm như chẳng nghe thấy gì hết. Một lần nữa, tại sao con trai lại phải khỏe hơn con gái hả trời?
“Hoàng Minh Nam!” tôi cố giằng tay mình ra nhưng vô ích. Chưa kịp nghĩ ra cách gì để thoát ra thì Hoàng Minh Nam đã đẩy tôi lên phía trước cửa phòng chiếu, thuận tay giựt vé trên tay tôi đưa cho anh soát vé tóc nhuộm vàng chói lọi đứng ngay đó.
Hắn ta một tay giữ vai tôi, cứ thể đẩy tôi bước vào bên trong cái phòng chiếu số 3 tối om om. Tôi muốn đứng lại không bước nữa cũng không được.
Khốn nạn.
Ông trời, có ngày con phải ngồi ở rạp chiếu phim để xem phim Hàn Quốc hay sao? Ở nhà mẹ con đầu độc con đủ rồi, xin người! Hoàng Minh Nam đúng là đang bắt ép người khác vô cớ mà!
Màn chiếu bắt đầu bật sáng, đang chiếu mấy cái quảng cáo phim gì đó sắp chiếu tháng tới và mấy cái flash cảnh cáo không quay phim chụp ảnh. Tôi quay sang nhìn Hoàng Minh Nam, cảm thấy cục tức vướng ngang cổ rất khó chịu.” Hoàng Minh Nam, hôm nay về nhà đầu tôi mà có vấn đề, nhất định tôi sẽ…”
Chưa nói hết Hoàng Minh Nam đã quay sang tôi, miệng cười đầy tự tin. Trong cái ánh đèn chiếu mờ mờ ảo ảo mà hắn ta vẫn đẹp trai là thế quái nào chứ? Mắt mình có vấn đề nặng rồi. Hắn ta cúi đầu sát mặt tôi, vẫn nhếch miệng cười đầy gian xảo.
G..gần quá. Tự dưng lại thấy ngực chói lên một cái.
” Yên tâm, nếu phim không hay thì tôi có kế hoạch khác rồi…” Nói xong, hắn ta liếm môi vẻ thèm thuồng nhìn tôi.
What the hell…?
“Cậu biết không Linh Lan, tôi thường không hay HÔN vào buổi hẹn đầu tiên…” Hoàng Minh Nam chống một tay lên cằm, nghiêng đầu nhìn tôi bằng ánh mắt chớt nhả.
$#$%^&*(^&^%$#@#$%^&*(*&^%$!!!!
Mặt tôi lập tức nóng bừng lên, người cứng đờ tại chỗ. Chết tiệt.