Xin chào quý bạn và các vị đang đọc “Nhật Ký Cô Nàng Nam Châm”. Mình tên là Hàn Bối Ngọc. Năm nay mình bước sang tuổi trăng tròn là tuổi 15 đó các bạn à. Nói thật không phải khoe mình cứ bị xinh ý thế nên các bạn nam cứ bị thích mình ý. Các bạn cứ tưởng tượng đi, giả dụ mấy bạn nam là những thanh sắt còn mình là Nam Châm thế nên các bạn ấy cứ bu vào mình ý. Thế nên mình mới được gọi là cô nàng Nam Châm. Mình cao 1m60. gia đình mình cũng chỉ giàu bình thường thôi. Thế nhưng tạo hoá lại ban ình cái vẻ đẹp trời phú nên mình vẫn vui dù nhà mình không giàu có. Giới thiệu về bản thân như vậy là đủ rồi nhỉ? mình nòi luôn vấn đề chính là hôm nay mình chuyển trường ra Hà Nội học. Mình không thích học ở quê bởi lẽ học sinh ở đó láo lắm. Học ở thành phố thích họn nhiều. Mình cũng nói luôn bố mình là nhà thơ nên bố có làm bài thơ tặng mình như sau:”Ba mốt trừ tám một năm xưa
Mùa thu man mát gió diều đưa
Sinh nôi một nụ hoa hồng đỏ
Con gái của bố đáng yêu chưa?”
Hihi mình thích nhất câu cuối đó các bạn à, vì nó đúng sự thật.
Hehe, mình cũng tặng bố iu một bài dài luôn:
“Bố tôi tóc bạc thân gầy
Bốn mươi tám tuổi vẫn gầy như xưa
Bao năm chịu nắng chịu mưa
Nghỉ nghơi đọc sách vẫn chưa mộ ngày
Những lúc bố uống rượu say
Mặt bố đỏ ửng như ngày sắp buông
Mặt thì góc cạnh hình vuông
Tâm thì trong sáng như gương chẳng mờ
Bố tôi là một nhà thơ
Ngẫu hứng là viết ra thơ một bài
Bố tôi đích thực người tài
Luôn luôn hướng dẫn giảng bài cho con
Bố tôi rất mực thương con
Lo lắng chăm sóc cho con từng ngày
Bố ơi con nói câu này
Chúc mừng sinh nhật bố ngày hôm nay”
P/s : chương này là giới thiệu hãng thơ chính hãng của nàng nam châm nha. Bái phục nàng chưa. Thơ hay quá hơn cả quá hay luôn ý.