Nhật Ký Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng

Chương 162: Trứng Chết



Sâu trong Đại Tuyết Sơn, ánh nắng hiếm hoi chiếu rọi xuống lớp tuyết trắng, tia phản quang có thể làm cho người ta bị hoa mắt.

Tuổi thơ là ký ức đáng giá nhất, thiên chức của bọn nhỏ chính là vui vẻ chơi đùa, vui vẻ trưởng thành, rèn luyện năng lực sinh hoạt trong tương lai, đây là bản năng sinh mệnh, tất cả con non dù thuộc chủng tộc nào cũng đều phải đi qua con đường này.

Lúc này, trong đống tuyết, bọn nhỏ trên tuyết sơn đang chơi đùa cực kỳ vui.

“A, tiểu Tuyết. Đừng chạy.”

“Đồ ngốc mới không chạy, mau đuổi theo ta đi!”

“Đừng chạy, ta đuổi không nổi nữa rồi.”

“Oa ha ha, tiểu Lala không có thể lực, chân ngắn chạy chậm, là vô dụng quỷ, vô dụng quỷ.”

Dường như đây là một đám trẻ ngây thơ hoạt bát đang chơi rượt bắt, đứa bị làm quỷ có vẻ chạy không nổi nữa rồi.

Các bạn nhỏ còn lại vẫn đang tinh lực tràn đầy, chạy vòng vòng xung quanh hắn, mà khi hắn dùng tới chút sức lực cuối cùng để truy đuổi, tất cả bạn nhỏ đột nhiên giải tán ngay lập tức.

Cũng khó trách hắn không đuổi kịp, mặc dù đều là trẻ con, nhưng con của người tuyết, con của băng Độc Giác Thú có thể lực giống nhau sao? Quá đáng hơn là ấu long, con non tuyết phượng, bọn họ biết bay!

Nhìn đám bạn càng chạy càng xa, vui vẻ cười ha hả, hắn đã đuổi theo cả một buổi sáng, lúc này vừa mệt vừa đói.

“Ha ha ha ha, thật sự chơi rất vui, vui đến chảy cả nước mắt. . . . . Hùng hài tử, tiếp tục chạy đi, quỷ muốn tới bắt các ngươi. Vĩnh hằng sông băng mang đến vĩnh hằng hủy diệt, màn đêm vĩnh hằng đã giáng lâm, sông băng thế kỷ cuối cùng cũng đến… .”

Chú văn hủy diệt mang theo ma lực ba động đáng sợ đến cực điểm, bão tuyết đúng hạn mà tới, “Quỷ” đang trong trạng thái tan vỡ bắt đầu tụng niệm cấm chú hủy thiên diệt địa, mục tiêu chỉ là một đám hùng hài tử mà hắn đuổi không kịp.

“Hì hì ha ha, hùng hài tử phân hai loại. Hoạt động và không hoạt động, hùng hài tử không hoạt động mới tốt, tất cả hùng hài tử lập tức sẽ biến thành không hoạt động, thật sự là quá tốt… .”

“Nhân cách sửa đổi cước!”

Nắm đấm khổng lồ đột nhiên rơi xuống, cấm chú Kỷ Băng Hà bị thịt viên đánh gãy. Kẻ bị đánh bay đương nhiên là tên “Quỷ” chậm chạp.

“Cái gì đá? Ngươi dùng nắm đấm nha! Chẳng lẽ tứ chi của ngươi đều là chân sao? Chẳng lẽ ngươi dùng chân ăn cơm?”

Được rồi, ta thừa nhận, tên quỷ xui xẻo ở trên chính là ta, ba ngày qua, ta một mực làm chuyện mà ta thống hận nhóm —— chơi đùa với hùng hài tử!

“Lớn đầu rồi còn so đo với con nít, uổng cho ngươi nói phải thừa kế ý chí Riven Dent, lúc này mới kiên trì mấy ngày? Hiện tại hậu duệ Lam càng ngày càng vô dụng.”

“Ta. . . . . Ta không chịu nổi! Ta đã chơi với đám hùng hài tử hai ngày rồi, ta sắp điên mất rồi, tĩnh tâm? Ta sắp bạo tâm rồi! Ngươi xác định thật trò này có thể trợ giúp ta sao? Sao ta chỉ cảm thấy càng thêm nôn nóng.”

Lúc trước nghe theo con sư tử này quả thật là sai lầm. Vui vẻ chơi đùa với đám nhỏ liền có thể tĩnh tâm? Có lẽ đối với những người khác thì vui, nhưng đối với ta, đây quả thực là Luyện Ngục dày vò, thực sự khiến ta vô cùng khó chịu.

“… Ba ngày sao? A, vậy thì tiến vào giai đoạn kế tiếp đi.”

Sư tử gật gù đắc ý quyết định.

“Quy Minh (Return Dark)… Ngươi xác định không phải lừa gạt ta chứ? Sao ta có cảm giác ngươi quá mức tùy ý vậy?”

Con sư tử băng tinh khổng lồ này có tên mang hơi hướng phương đông. Cách đặt tên kỳ quái này dường như là sở thích của Lam vương đời thứ nhất.

“Ừm, kỳ thật chơi cùng trẻ nhỏ nào có tĩnh tâm gì, chỉ là lừa gạt ngươi thôi, mục tiêu chân chính là giúp ngươi lây nhiễm khí tức của băng ấu thú, thực ra hôm qua đã xong.”

Vừa nghe thấy hắn thừa nhận lừa gạt, ta lập tức cuồng bạo.

“Vậy tại sao không cho ta biết! Ngươi biết làm bộ thích chơi đắp người tuyết, ném tuyết, rượt khiến ta khó chịu đến cỡ nào không? Nhất là bọn hùng hài tử này không hề biết phân rõ phải trái, nói thế nào cũng không nghe, còn coi ta như bạn đồng lứa… . Ta hận không thể ném tất cả hùng hài tử vào đại pháo!”

“A. Mọi người còn tưởng rằng ngươi rất vui vẻ, dù sao ngươi so với bọn nhỏ còn nhỏ hơn, cha mẹ của bọn nhỏ cũng thật cao hứng thấy con mình có một người bạn ngoại lai, nhìn các ngươi chơi mà ta cũng thấy vui, cho nên mới để bọn nhỏ nhiều chơi với ngươi thêm một ngày… . . Ngươi rút kiếm làm gì? Niệm chú làm gì?”

Hiện tại, trong đầu ta đang tua đi tua lại câu “Cho nên mới để bọn nhỏ nhiều chơi với ngươi thêm một ngày”.

“Quả nhiên mỗi một đứa hùng hài tử đều có gia trưởng vô đạo đứa, đều hóa thành cặn bã đi, vĩnh hằng sông băng, lắng nghe phẫn nộ của ta …”

“À há! Lam vương thân truyền, nhân cách sửa đổi quyền, chuyên đánh người không bình thường!”

“A!”

Viện quân? Chuyện này hoàn toàn vượt quá Eliza dự liệu.

Tin tức chiến bại vừa mới truyền ra, viện quân từ St. Antonio còn đang cách ngoài ngàn dặm, chủ lực năm nước phương Bắc đều đã ở đây, đợt thứ hai tổng động viên không phải chuyện ngày một ngày hai, như vậy viện quân rốt cuộc từ đâu tới?

“Chư vị đại nhân đang đợi ngài đến, bọn họ hi vọng ngài có thể tham gia nghi thức nghênh đón viện binh.”

Nghe vậy, Eliza càng thêm giật mình, tình cảnh Đông Lam trong liên quân đang rất xấu, gần như là bị cô lập, đám tướng quân mắt cao hơn đầu kia sao lại đột nhiên coi trọng mình và nước Lam?

“… . Các vị tướng quân đều mời ngài đi, nghe nói đây là viện binh yêu cầu, nhất định phải nhìn thấy đại biểu Đông Lam, nếu không viện quân không chịu vào thành.”

Rất nhiều tin tức lần lượt ập tới, khiến Eliza càng ngày càng khó hiểu.

Trong trận trước, tướng quân St. Antonio gặp chuyện bỏ mình, ‘Gấu đen’ Anilo do cũng là gnuowif St. Antonio nên tạm thời tiếp nhận quyền chỉ huy.

Dù đã hao tổn hơn phân nửa quân lực, nhưng người St. Antonio vẫn là thế lực lớn nhất trong liên quân, mà do vài nguyên nhân đặc biệt nên liên quân càng thêm cô lập Đông Lam.

Thế mà bây giờ viện quân mới tới rõ ràng không nể mặt St. Antonio, chỉ nhận Đông Lam, tất cả tướng lĩnh liên quân đều khó chịu, nhưng người ta chủ động đến chi viện, liên quân lại vừa mới thảm bại, quả thật là không thể đuổi viện quân đi được.

Chí ít không thể gây sự với viện quân trong thời gian ngắn, thế nên các tướng quân buộc phải gọi Eliza đại biểu Đông Lam đến góp mặt.

“Ở đâu tới viện quân? Quân lực Đông Lam giữ nhà ứng phó thú triều còn rất miễn cưỡng, hẳn là không phải. Đám viện quân này nể mặt ta như thế, chẳng lẽ…”

Ánh mắt hoài nghi nhìn về phía hai người trong phòng, trên thực tế, hai cô gái này đều là siêu cấp lão đại, đương nhiên, từ nụ cười ngây ngô kia thì nhìn không ra các nàng tôn quý cỡ nào.

“Không phải ta, quân cận vệ cùng long tộc hộ vệ còn đợi trong đường hầm, nếu ta chưa ra lệnh, bọn họ tuyệt đối sẽ không ra.”

Hử, quân cận vệ? Long tộc hộ vệ? Xét trên phương diện thế lực, Annie làm tốt hơn nghĩa phụ của nàng nhiều.

Có long hậu Aainmetheus ủng hộ, Annie có thể xem như Long công chúa, lại thêm Annie và thành Sulfur chắc chắn là bá chủ đại biểu cho nhân loại dưới lòng đất, Annie càng ngày càng có bộ dáng Nữ Hoàng.

Eliza nhìn về người còn lại, vị bán nhân mã này đoạn thời gian trước còn là phòng bếp hủy diệt giả cùng vận rủi cột thu lôi, thế mà bây giờ nàng đã trở thành thú hoàng dưới mặt đất, một trong tứ đại bá chủ dưới lòng đất, ngang hàng với Annie.

“Du kỵ binh quân đoàn cùng dũng sĩ bộ lạc của ta cũng còn ở trong đường hầm, có chị Annie đã đủ an toàn, cho nên không cần mang theo quân đoàn.”

Cô gái bán nhân mã này cũng biết nói dối rồi, cái gì mà đủ an toàn rồi nên không cần mang theo quân đoàn, dám cá là nàng thấy đông người không tiện đi chơi thôi.

“Các ngươi. . . . .”

Eliza chợt nghẹn lời, không biết nói cái gì, hai vị này hiện tại thật sự là bá chủ dưới lòng đất, bá chủ đi lên mặt đất, có mấy quân đoàn hộ vệ đi theo là chuyện hiển nhiên.

“Các ngươi không sợ gây ra phiền toái? Mặt đất xuất hiện liên quân lòng đất, mà còn đến gần chiến trường, đám tác giả trường phái âm mưu thậm chí có thể viết ra mấy bản tiểu thuyết truyền kỳ. Ví dụ như « bá chủ dưới mặt đất cùng người thú âm mưu kinh thiên », « Thánh chiến hai mặt gián điệp ——cỏ đầu tường Hắc ám tinh linh ». Ân, nếu như chủ nhân ở đây, nhất định sẽ đùa như thế.”

“… Chúng ta cũng không ngờ rằng vừa vặn gặp chiến tranh, cho nên mới để lại toàn bộ cận vệ trong thông đạo, chắc là sẽ không có chuyện gì đâu.”

“Yên tâm đi, chỉ cần không ra khỏi thông đạo dưới lòng đất là được, chẳng ai muốn tới đó đâu. Thông đạo rất gần mộ huyệt tinh linh vương thất, ngay cả thượng vị tinh linh bình thường cũng không thể đến gần. Trên thực tế, đó là lối tránh nạn bí mật chỉ có vương thất biết, cũng bởi vậy nên ta mới có thể trốn trong đó để tránh né người dân.”

Susan nói như vậy làm tất cả mọi người thở phào nhẹ nhỏm, nhưng nghi vấn vẫn chưa được giải quyết, viện quân chắc chắn không phải liên quân dưới mặt đất, vậy thì sẽ là ai?

“Viện quân có hai nhóm, chỉ là vừa vặn gặp nhau trên đường nên cùng đi, một nhóm là lãnh thổ tự trị Shawen cùng liên quân bộ lạc dã man nhân, bọn họ đến trợ giúp Roland điện hạ.”

Eliza gật đầu, Roland từng đề cập đến hiệp ước bí mật ba bên, nhưng không quá coi trọng bọn họ sẽ lập tức phái binh trợ giúp, dù sao hiện tại minh ước đang trong thời kỳ thăm dò, rất nhiều nhân tố còn chưa rõ ràng, bản thân Shawen cũng gặp phiền phức không nhỏ.

“Nhóm viện quân thứ hai đến để trợ giúp Renee điện hạ, bọn họ là người Oran, nghe nói là viện quân do Dasos bệ hạ phái ra, cảm tạ Renee điện hạ đúng hạn thực hiện hiệp nghị liên quan tới ‘Chìa khoá’.”

“Phốc.” Nghe vậy, Eliza liền cố nén cười, Annie thì không kiềm được, phun thẳng ngụm nước vừa uống ra.

Có một số việc cho dù Roland không nói thì cũng không gạt được Eliza thần thông quảng đại, nhưng Annie luôn ở dưới mặt đất cũng biết thì hơi kì quái.

“Nghĩa phụ từng đề cập với ta, chính là tên hoàng đế nhìn trúng cốt đầu thúc sao? Xem ra hắn thật sự chung tình với cốt đầu thúc. Cũng khó trách, hình dáng cốt đầu thúc lúc nhỏ thật sự rất đáng yêu, y hệt như bé gái.”

Adam không hổ là bạn xấu của Roland, Eliza nghe vậy liền không nín cười được nữa.

“Annie, đừng nói lời này trước mặt Roland, nếu không, hắn thật sự khóc cho ngươi xem.”

“Ngươi lại bức ta, ta thật sự khóc cho ngươi xem!”

“Ấp trứng? Ngươi điên rồi hay ta điên rồi, đừng nhìn bề ngoài, khuôn mặt là do mẹ ta sinh, ta là công . . . . . Không đúng, ta là nam! Ta là nam, sao có thể ấp trứng được.”

Tiếng gầm thét của ta truyền đi rất xa, vô cùng xa. Nguyên nhân? Chính là kế hoạch huấn luyện mà thịt viên vừa mới nói.

“Ấp nó là bước thứ hai trong kế hoạch huấn luyện của ngươi. Cũng chính vì mục đích này nên cần ngươi đi lây nhiễm khí tức băng tuyết ấu thú.”

‘Nó’ chính là một viên băng tinh đen nhánh, nhìn hàn khí và ma pháp chú văn bên ngoài kia thì nó chắc là trứng băng ngạc, nhưng trứng băng ngạc không đều là màu trắng sao?

“Đây là một quả trứng chết, một mực không thể ấp thành công, theo lý thuyết hẳn là đã chết rồi, nhưng ngươi nhìn ma pháp chú văn trên băng tinh đi, nó quả thật còn sống.”

“Đây không phải tộc nhân của các ngươi sao? Ngay cả các ngươi mà cũng không cách nào ấp nó?”

“Hơn 370 năm trước, nó đã từng ấp một lần, từ đó về sau, mặc kệ chúng ta làm cái gì, nó cũng không hề phản ứng.”

Nghe vậy, ta chợt sững sờ, mốc thời gian này khiến ta nhớ tới chuyện không tốt.

“Song sinh tử là tồn tại kỳ diệu nhất trên thế giới này, trong số đó chia ra làm rất nhiều loại hình, trong đó thưa thớt nhất chính là song sinh trong song sinh, thậm chí linh hồn ba động của bọn họ cũng giống nhau, phảng phất như bọn họ vốn là một người, chỉ là một linh hồn bị xé thành hai bộ phận…”

“Đủ rồi!” Ta lập tức gầm thét, sau đó chợt ngây ra, ta rốt cuộc đang tức giận cái gì, vì cái gì ta lại thấy hốt hoảng như vậy.

Thịt viên vờ như không nghe, vẫn tiếp tục giải thích.

“Vận rủi Song Tử Tinh sao? Phải là may mắn Song Tử Tinh mới đúng, giữa bọn họ thường thường có kì lạ phương thức liên động, là cặp đôi cộng tác phù hợp nhất. Đúng, tiện thể nhắc đến, quả trứng là anh em của Isabella, đương nhiên cũng có khả năng là chị em. Nó vốn được một hậu duệ Lam khác đưa tới, tên của hắn hẳn là không cần ta nói.”

Lúc này nếu có tấm gương, chỉ sợ ta sẽ thấy sắc mặt mình phi thường khó coi.

“Nên nói đều nói xong, còn lại phải xem ngươi quyết định như thế nào.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.