Sau lần từ đi chơi từ nông trang trở về hai vợ chồng Nó đã hiểu nhau hơn và cả hai đều nhận một điều quan trọng đó là không thể sống nếu thiếu nửa còn lại của mình…..
***Buổi sáng tại tập đoàn Hoa Thành, phòng chủ tịch…
– Dạ thưa chủ tịch bà Quỳnh Hoa lại đến, bà ta nói muốn gặp chủ tịch gấp.-Mary trợ lý của Nó.
– -Tôi đã hẹn bà ta 6h chiều tại cà phê V.I.P rồi mà, nói bà ta về đi tôi đang bận.- mắt Nó vẫn chăm chăm vào chiếc laptop không ngước lên nhìn Mary, tính của Nó là vậy.
– Dạ nhưng thưa chủ tịch….-mary ấp úng.
– -Chị không nghe tôi nói gì sao. Cứ nói như vậy cho tôi!!! Chị biết nguyên tắc của tôi rồi chứ, tôi chưa bao giờ sai hẹn ” không muốn nói nhiều. Chị có thể đi được rồi đó!!!- Nó gằn giọng.
– Dạ, thưa chủ tịch.
………………….
– -“Hưm, tôi biết bà đang rất nóng lòng!!! Nhưng tôi không để bà đạt mục đích dễ dàng thế đâu, với tính cách của bà sẽ làm ầm chuyện này nên cho coi!!! Tôi chờ để xem kịch hay…”- Nó nghĩ rồi nhếch mép cười.
…baby…baby…baby….-tiếng đt của Nó reo.
– -Alo, Băng Băng nghe.
– Chị, chúng em đã chụp được tấm thiệp mời mà chị cần. Giờ em send qua cho chị, chị mở email nên nha…-Giọng Băng Trâm đầu dây bên kia.
– -Uhm, cám ơn em.
Nó mở email nhận dạng hình tấm thiệp, một tấm thiệp màu vàng hoa văn tinh sảo, có ghi dòng chữ V.I.P. Cho in ra rồi bắt tay vào chế tác tấm thiệp giả. Nhanh như chớp chỉ 30p sau Nó đã có tấm thiệp y chang, giống từ màu sắc họa tiết, còn mùi thơm Nó không dám chắc vì Nó không ngửi được. Nhưng Nó biết đa phần những tấm thiệp dành cho khách V.I.P như thế này chỉ có mùi nước hoa đặc biệt của Pháp, thơm nhẹ…
…Love you and love me…-Điện thoại Nó rung lần nữa ” lần này Nó biết chắc là ai vì Nó đã dành riêng cho hắn 1 kiểu chuông khác…
– -Em nghe nè, lại nhớ em rồi hả?
_Uhm, anh nhớ em lắm lúc nào cũng muốn ở bên em. Ôm em thật chặt thôi vợ ạ…-Tiếng hắn nũng nịu.
– -Lo mà làm việc đi nha, anh phải kiếm thật nhiều tiền còn nuôi em nữa chứ.-Nó xoay xoay chiếc ghế bành mỉm cười chọc hắn.
_Không anh không làm nữa đâu, có vợ giỏi như em cần gì phải làm nữa đã có em nuôi anh rồi, em giàu thế kia mà…
– -Thôi không chọc em nữa, vào việc chính đi. Anh gọi em có việc gì hok vậy?
_Uhm, nghe nói bữa nay bà Quỳnh Hoa sẽ gặp mặt em hả? Em định tính sao?
– -Vâng, em hẹn bà ta 6h chiều mà bây giờ bà ta đã dẫn xác tới!!! Hay thật đấy, sắp có kịch hay để xem rồi đây. Với tính cách của bà tae m nghĩ rằng chưa đầy 10p nữa bà ta sẽ lao thẳng nên phòng làm việc của em!!!
_Uhm, nhưng em cũng không nên làm gì quá đáng nha. Dù gì thì bà ta cũng là…
– -Anh đừng nói nữa, bà ta và cả nhà họ Phạm chẳng là gì của em cả. Trước kia em đã thề là sẽ làm cho nhà bà ta khuynh gia bại sản và bây giờ là lúc em thực hiện lời thề đó. Em sẽ cho bà ta nếm mùi đau khổ, bà ta đáng phải trả giá.- Nó gắt nên với hắn.
– Thôi thôi, cho anh xin lỗi. Vợ đừng nóng mà, cáu nên như vậy là mau già lắm nghe không, già là anh không yêu vợ nữa đâu nha.
– -Anh dám hả? Tối về em cho anh biết tay.
– Uhn, anh đang mong đến tối nhanh đây vợ ạ. Thôi vợ làm việc đi nha, anh cũng phải đi làm đây, hôm nay có lẽ anh về muộn vì có show diễn khuya. Em cứ ngủ trước đi nha đừng đợi anh. Bye vợ!!! yêu vợ nhiều…Chụt…
– -Vâng, em biết rồi. Bye anh…
Nói chuyện với hắn xong Nó ngả đầu ra ghế, nhắm mắt lại thư giãn….
_Xin lỗi, xin lỗi bà không được vào.-Tiếng cô trợ lý ầm ầm bên ngoài phòng Nó.
– Cô buông tôi ra mau, cô có biết tôi là ai không mà giám ngăn cản tôi kia chứ, nói cho cô biết tôi là tiểu thư lá ngọc cành vàng nhà họ Phạm đấy. Kêu chủ tịch của các người ra gặp tôi ngay…-Tiếng bà Quỳnh Hoa xe xé.
Nó mở mắt mỉm cười nhẹ…”Tôi biết bà sẽ không đợi được mà”…
– -Mary cô sang mời ông Kim tổng giám đốc sang cho tôi…-Nhấn tay vào điện thoại Nó gọi cô thư ký.
_Dạ nhưng thưa chủ tịch bà Quỳnh Hoa cứ nằng nặc đòi vào.
– -Được rồi cô chị cứ để bà ta vào, sang mời ông Kim nhanh cho tôi.
_Dạ.
– -“Hưm, sắp có kịch hay để xem đây…”- Hôm nay Nó vui lạ thường.