• Tối, 7h30pm
Tại phòng khách, Bin đang chăm chú đọc báo tìm hiểu 1 vài thông tin kinh tế, còn nó thì dán mắt vào cái màn hình ti vi nơi đang diễn ra 1 cuộc rượt đuổi vô cùng quyết liệt… 1 con mèo đang rượt 1 con chuột chạy bán sống bán chết, nói 1 cách dễ hiểu là bé Bi đang xem hoạt hình Tom anh Jery đấy ạ.
”ngày xưa khi còn bên nhau sao không nói gì
Để giờ đây em yêu quay vội đi….”
Màn hình điện thoại của Bin hiện tên Bun, anh nhanh chóng bắt máy, khuôn mặt lập tức có chút thay đổi. Vớ nhanh chiếc áo khoác vắt trên thành ghế sofa, Bin quay sang nó nói vội ”Anh đi có chút việc” rồi vội vã lao ra khỏi nhà không để nó kịp hỏi thêm câu nào.
Lái chiếc mô tô phân phối lớn màu đen, Bin lao như bay trên đường, khuôn mặt lạnh lùng nhưng vẫn không khỏi có nét lo lắng + tức giận.
Chưa đầy 5 phút sau. KÉTtttttt… Bin nhanh chóng xuống xe lao lại ngay chỗ có 5 con người đang đứng đợi.
– Sao rồi, bọn chúng đâu.
– Trong đó. (Kan vừa nói vừa chỉ tay về phía 1 căn nhà kho rộng lớn coa những tia sáng lấp lóe hắt ra ngoài.)
– Vậy còn người của chúng ta thì sao?
– Gần 1 nửa đang phải đánh nhau với toàn bộ người của bang Hắc Hải tại nhà kho Đông, một số chúng ta đã cử đi Nhật từ tuần trước, số còn lại rải rác ở rất nhiều điểm, hiện tại ở đây ngoài chúng ta thì không có ai. (Kan giải thích nhanh)
– Lần này liều thôi, không ngờ Hắc Hải và Huyết Hận lại liên kết đối phó chúng ta. (mắt Bin ánh lên những tia lạnh lẽo).
Không ai nói thêm gì nữa, 6 con người, 6 bóng đen hoàn hảo đang tiến dần lại cánh cửa căn nhà kho cách đó chỉ vài chục mét.
RẦM.
Cánh cửa gỗ lớn bị đạp tung bởi bàn chân đầy sức mạnh của Bin. Ngay lập tức có khoảng trên 500 đôi mắt hướng về phía 6 con người vừa mới bước vào.
Không kinh ngạc, không sợ hãi, 6 người đồng thời quét ánh nhìn sắc lạnh về phía bọn chúng. Bin, Kan, Bun và 3 phó bang chủ của Thiên Long bang chậm dãi bước từng bước lại gần đám người đó. Không cần nói cũng biết bọn chúng là người của Huyết Hận bang vì trên cánh tay tên nào cũng săm hình 1 con rồng đỏ. Không khí cả căn nhà kho rộng đến mấy trăm mét vuông hiện giờ vô cùng căng thẳng và ngột ngạt.
Bộp… Bộp… Bộp…
3 tiếng vỗ tay vang lên đều đặn, 1 tên trong đám người kia bước ra 1 cách ngạo nghễ và bất cần. Không ai khác đó chính là bang chủ Huyết Hận bang. Hắn nhếch môi lên tiếng:
– Chào mừng 3 bang chủ và 3 phó bang Thiên Long, các cậu quả rất can đảm.
– Đừng phí lời. (Bin lạnh lùng)
– Ồ, hào khí vẫn ngút trời thế cơ à, chẳng lẽ mấy cậu ngu ngốc đến nỗi không nhận ra hoàn cảnh của mình lúc này sao, hahaha.
Chẳng để tâm đến mấy lời chế nhạo đầy khiêu khích của tên đó, 6 người nhìn nhau gật đầu.
Trong nháy mắt 1 cuộc hỗn chiến kinh hoàng đã diễn ra. Họ lao vào đám đông mấy trăm tên kia với tốc độ vũ bão. Kan liên tiếp dùng chân đá những cú như trời dáng xuống người của những nạn nhân xấu số lọt vào tầm ngắm của anh. Gần đấy, Kan và Bun cũng không kém thế với những đòn tay nhanh như chớp. Tóm lại những kẻ bị 3 chàng nhà ta ”chăm sóc” thì không tàn phế cũng phải gãy vài cái xương.
Không khó lắm để nhận ra 3 phó bang chủ trong bộ đồ vet trắng đang tả đột hữa xông với cả đám ”lâu la”. Lạ một điều là cả 3 người này có cách đánh y hệt nhau, từ những cái vung chân đến cái gạt tay và đều khá chậm rãi nhưng chắc chắn chính xác trong từng động tác.
Hơn 20 phút trôi qua, cuộc đấu vẫn đang tiếp diễn. Căn nhà kho vốn khá sạch sẽ với nền lát đá hoa trắng nay loang lổ những vết máu đỏ thẫm và ngổn ngang những cơ thể đang quằn quại vì đau đớn.
Mặc dù chỉ có 6 người mà phải đấu với mấy trăm tên nhưng cho đến giờ phút này ưu thế có vẻ đang ngiêng hẳn về phía 6 chàng nhà ta. Bọn chúng chỉ còn vài chục tên và chắc chắn không còn trụ lâu được nữa, nếu cứ tiếp tục thì không đầy 5 phút nữa 6 chàng sẽ giải quyết xong tất cả. Tuy nhiên, mệt mỏi là điều không thể tránh khỏi, trên những gương mặt điển trai ấy đã ướt nhẹp mồ hôi và có cả máu của bọn kia bắn lên nữa.
– Đủ rồi, trò chơi kết thúc. Giọng nói đáng ghét của tên bang chủ Huyết Hận lại vang lên, mọi hành động đều đã ngừng lại. Bọn đàn em của hắn nhanh chóng lui về sau. 6 chàng khó hiểu nhìn hắn không biết hắn đang định giở trò gì nhưng đáp án cũng nhanh chóng được đưa ra. Chỉ trong vài chục giây ngắn ngủi, họ đã bị bao vây bởi hơn 1 trăm tên vừa mới xuất hiện. Và rõ ràng chúng không phải đàn em trong Huyết Hận bang vì không tên nào có hình xăm rồng đỏ. Tất cả đều mặc đồ đen cộc tay, thân hình to lớn, mặt mày bặm trợn giống hệt những tay vệ sĩ chuyên nghiệp. Quả thật, những tên này vừa nhìn cũng biết không phải loại vừa. Nếu bây giờ đấu với cả trăm tên này thì cơ hội thắng của 6 chàng có lẽ là con số 0 vì cả 6 người đến lúc này đều đã khá mệt, ai cũng có 1 vài vết thương nho nhỏ trên người. Tình hình hiện tại với bên ta là 2 chữ ”bất lợi”.
– Haha, các cậu thấy sao, không tệ phải không nào, đây đều là những tay vệ sỹ được đào tạo bài bản mà ta đã tốn không ít tiền để thuê về. Tốt nhất nên buông tay chịu trận đi nếu không đừng trách ta tuyệt tình.
– Hừ, dù có chết bọn này cũng không bao giờ khuất phục đâu, ở đó mà nằm mơ đi.
Đáp lại lời cảnh cáo của bang chủ Huyết Hận là thái độ cao ngạo của Kan, cái thản nhiên của Bun, cái lạnh của Bin và sự im lặng của 3 người còn lại.
– Hừ, bọn nhóc con chán sống, chúng mày đã không biết điều thì tao sẽ cho chúng mày biết thế nào là đau đớn. LÊN! (Hắn tức giận hét lên ra lệnh cho đám vệ sĩ).
Nhưng, tất cả còn chưa kịp nhúc nhích thì…
VIU… PHẬP… PHẬP… PHẬP