Sáng hôm sau, Khánh vào viện sớm đã cãi nhau chí chóe với Jan ồn ào quá nó bỏ ra ngoài hít thở không khí trong lành. Nó vừa đi thì Hân gõ cửa bước vào.Hân cười tươi
-mình đến thăm bạn và Ji_Jan cười tươi nhận lấy giỏ trái cây, không ngó ngàng gì đến Khánh làm anh khó chịu vô cùng(lí do gì đây :3)
Hân lướt mắt khắp phòng tìm xem nó ở đâu
-mà Ji đâu rồi_Hân thắc mắc, mặt Jan xụ xuống Hân đến là vì Ji chứ không phải quan tâm cô, là vì cô quá ảo tưởng rồi gượng cười
-Ji ra ngoài rồi chắc đang trên sân thượng, bạn lên đi_mắt Jan ươn ướt, nhìn dáng Hân chạy đến chỗ nó. Nằm xuống nhắm mắt lại, 1 dòng nước mắt chảy ra. Khánh nhìn thấy hết, mặc dù trong lòng rất khó chịu muốn ôm Jan vào lòng nhưng chợt thấy mình chẳng là gì với người ta. Cười nhạt bỏ ra ngoài đến bar
-mày đang làm cái trò gì thế_Quân và hắn giận giữ giật ngay chai rượu nặng Khánh đang tu, nhìn 3 đứa con gái õng ẹo mơn trớn vuốt ve người cậu ta hắn trừng mắt chứa đầy sát khí “cút đi, chết thì đừng hỏi tại sao”
-mặc kệ tao, cho tao uống_Quân túm cổ áo Khánh rồi cho cậu ta một đấm xịt cả máu mũi, hắn ngăn kịp nếu không Khánh phải nằm viện cùng nó và Jan rồi.Lửa giận phừng phừng bỏ đi, ai nhìn thấy mặt cũng tái xanh động vào Quân bây giờ chỉ có nước đi gặp tổ tiên sớm.Hắn vẫn là người bình tĩnh nhất, hắn đủ hiểu phải là chuyện quan trọng lắm Khánh mới trở nên như thế này. Hắn đánh mạnh vào gáy làm Khánh ngất lịm đi
-Khi nào tỉnh gọi anh_hắn nói Key rồi rút đt gọi cho nó
-“alo” giọng nó ái ngại nhớ lại chuyện tối qua
-cô khỏe chưa đến wind’s đi, tặng cô 1 món quà
-“ô cê”
15’ phút sau
-cô đến nhanh hơn tôi nghĩ_hắn tựa người trước cửa bar wind’s mắt nhắm nghiền
-anh muốn cho tôi xem cái gì
-đi theo tôi_hắn đi trước nó theo sau, cả bar há hốc miệng nhìn chằm chằm vô nó…đi cùng Devil đâu phải chuyện thường. Hắn nổi tiếng về độ lạnh lùng, động thủ tàn bạo nhất thế giới đêm cơ mà. Thấy hắn và nó Key đến dẫn nó xuống phòng mật.
Vừa bước xuống đập vào mắt nó là Uyển Nhi nằm co ro trên sàn. Hắn khoanh tay đứng cạnh nó nói
-tùy cô xử lí
Nó lấy trong túi xác ra 1 chiếc dao bấm, tiến lại gần UN.
-2 người ra ngoài trước đi_Key là người hiểu nó sẽ làm gì nhất, nhìn nó cười ý nói “đừng quá mạnh tay” bình thản bước ra, theo Key là hắn. Đợi 2 người ra hết rồi nó mới bắt đầu lau chiếc dao bấm sắc bén mới mua mang theo mình để phòng thủ
UN tỉnh dậy nhìn nó, vẻ mặt kênh kiệu của cô khi nhìn nó vẫn không thay đổi
-muốn chém muốn giết thì tùy
-được thôi_mặt không biểu cảm nó trã lời cùng lúc đó tay nó nhẹ nhàng lướt qua mặt UN máu chảy ra ướt đẫm khuôn mặt đau rát, UN ôm mặt bặm môi để không phát ra tiếng nấc.
Một người bình thường khi nhìn thấy máu cũng phải rùng mình nhưng với nó lại ngược lại, nhìn thấy máu người nó luôn cảm thấy phấn khích lạ thường, nó như 1 liều thuốc kích thích đối với cô.
Nó thích thú cứa thêm 3 đường trên mặt UN thành 1 chữ N tượng trưng cho tên của nó. UN sợ hãi nhìn nó, mắt nó đỏ ngàu như quỷ đột lốt thiên thần vậy.Bẻ ngược tay UN lại
-á á á_tiếng hét thất thanh của UN vọng ra bên ngoài chắc phải đau đớn lắm.
-làm gì gê vậy chỉ xin 1 ngón tay thôi mà_bỏ ngón tay vô lọ, rác thêm 1 loại bột trắng chống phân hủy đóng nắp lại nó pỏ ra ngoài.
-rồi mày sẽ hối hận vì không giết tao_UN đau đớn gào lên, nó không thèm trả lời, hiệu cho Key thả UN ra.
Bước xuống xem thành quả của nó, Key nhún vai gé sát tai nó “không còn được như trước” nó hiểu ý cười nhạt. Tuy hắn hành động còn thô bạo hơn nó nhưng nhìn thấy 1 cô gái như nó mà làm cho UN thành ra như thế này cũng không khỏi bất ngờ “cô thú vị thật”