Sau khi mặt quỷ đem tất cả quang cầu trong miệng cắn nuốt không còn chút nào, miệng Hung Ti Vương lẩm bẩm vài tiếng, hé miệng phun ra một đoàn tinh huyết màu xanh vô cùng thảm thiết, chớp lên một cái rồi nhập thẳng vào bên trong mặt quỷ.
Trong phút chốc, mặt quỷ trên lá chắn ợ lên một tiếng, hình thể cuồng trướng lên, sau vài cái chớp động bất ngờ hóa thành một quái vật lớn như ngọn núi nhỏ, hung hăng há cái miệng khổng lồ đớp tới phía Hàn Lập.
Sắc trời bỗng nhiên trở nên ảm đạm hơn!
Cái đớp của mặt quỷ trông cũng có vẻ bình thường thôi, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác quỷ dị như thể là muốn nốt trọn cả quả núi.
“Thôn Phệ Thiên Địa!”
Cự Viên ba đầu sáu tay lập tức biến sắc, thoáng cái đã thốt lên được tên đại thần thông mà mặt quỷ thi triển, nhưng lập tức gầm nhẹ một tiếng, sáu cánh tay đồng thời giương lên, phù văn màu vàng điên cuồng tuôn ra, lại tự động hóa thành từng viên cầu vàng kim bắn ra phía trước.
Sáu khối kim cầu thuấn di một cái, lập tức cùng lúc xuất hiện bên dưới mặt quỷ, chớp lên một cái rồi cùng bắn thẳng tới một vị trí.
Một tiếng “Phốc” vang lên!
Sáu khối kim cầu đồng thời nổ tung, vô số phù văn cuộn lại lập tức biến thành một vòng xoáy vàng lấp lánh.
Vòng xoáy này chỉ mới quay tít một vòng đã đại phóng lên khoảng một mẫu, tiếng Phạn âm truyền ra từ bên trong, vô số kim văn từ trung tâm điên cuồng bay ra.
“Oanh'” một tiếng.
Cái miệng khổng lồ của mặt quỷ thoáng cái đớp vào vòng xoáy màu vàng, quang hà đại phóng giữa hai vật, tức thì có hai loại thuộc tính lực lượng hoàn toàn khác nhau bộc phát ra, tạo thành một mảng hai màu vàng đen, quầng sáng giữa mặt quỷ với vòng xoáy chớp động không ngừng.
Hung Ti Vương thấy cảnh này, khuôn mặt lần đầu tiên lộ ra vẻ ngưng trọng, nhưng đột nhiên bước ra một bước, cả người thoáng cái lập tức biên mất, không còn bóng dáng tại vị trí cũ.
Sau một khắc, bầu trời phía trên đầu Cự Viên chấn động, một cái chân to đen nhánh mang theo từng đoàn huyết quang từ giữa không trung hung hăng giẫm xuống.
Sáu con mắt của Cự Viên khẽ nhíu lại, khẽ động một cánh tay, không nói thêm lời nào đánh thẳng lên phía trên cao.
Một quầng sáng kim sắc gay gắt nổ tung.
Cái chân to màu đen sau khi hơi khựng lại, lập tức bị uy năng chấn động cực kỳ lớn của quầng sáng đánh vỡ tung.
Nhưng chỉ khoảnh khắc sau, ở vùng hư không trên cao xuất hiện chấn động nhộn nhạo như mặt nước, Hung Ti Vương hóa thân thành một cự nhân cao đến ngàn trượng dần dần hiện ra, sau khi cúi xuống dưới cười gằn một tiếng, hai cánh tay chợt động, lập tức hóa thành hai đám mây đen hung hăng chụp xuống dưới.
Huyết diễm trong mây đen bắn ra tung toé, kèm theo là cả một làn khí tanh hôi ngửi thấy mà phát nôn.
“Tới hay lắm…”
Nhìn đối phương hóa thân thành cự nhân, cậy vào thân thể cường đại trực tiếp tấn công tới, Hàn Lập đang biến thành cự viên không kinh sợ mà còn lấy làm mừng khẽ quát một tiếng, một tay bấm pháp quyết, thân hình cũng hoá lớn lên trăm trượng, đồng thời bên ngoài thân hiện lên vô số vân trận màu bạc lớn nhỏ không đều. Đột nhiên sáu cánh tay chớp lên kiếm quang, trượng, giản, chuỳ… Sáu loại trọng binh màu vàng kim hoàn toàn khác nhau lập tức xuất hiện, sau khi vung lên bỗng nhiên hóa thành sáu cơn lốc màu vàng cuồng bạo đánh thẳng lên trời.
Một tiếng nổ long trời lở đất truyền ra, cơ hồ vang vọng toàn bộ bầu trời.
Sau khi thân hình Cự Viên run lên, sáu kiện trọng binh màu vàng từng khúc vỡ vụn rồi tận diệt, Cự Viên cũng không tự chủ được mà phải lùi về phía sau hai bước.
Mà Hung Ti Vương biến thành cự nhân cũng hiển lộ ra thân ảnh sau khi mây đen tan hết, hai cánh tay bị hóa thành huyết vụ, so với Cự Viên thì càng thảm hại hơn.
Nhưng đối mặt với trọng thương bậc này, ngược lại lại làm cho tính hung bạo của Hung Ti Vương hoàn toàn bị kích thích, hắn không lùi mà tiến tới một bước, hung hăng dẫm chân thêm một cái.
“Phốc” một tiếng, vô số hoa văn theo bắp chân của hắn hiện ra, thoáng cái tự bạo rồi hóa thành một đoàn hắc khí bao bọc xung quanh, cuồn cuộn chuyển động rồi lập tức hóa thành một con hắc long dài chừng mười trượng, dữ tợn lao đi.
Đồng thời cùng lúc đó Hung Ti Vương gồng vai lên, miệng hét lớn.
Trong nháy mắt, trên thân hắn cuồng lóe lên một bộ chiến giáp có gai nhọn, tất cả đều bắn ra, sau đó mơ hồ một cái liền biến thành từng mũi gai nhọn huyết sắc xuy xuy bắn xuống.
Mà cự nhân lại hé miệng phun ra một đám mây quái dị huyết sắc.
Sau khi từ trong mây mù huyết sắc vang lên âm thanh ông ông, đột nhiên từ trong đó lao ra vô số quái trùng màu đen lớn bằng ngón tay cái.
Mỗi một con dài gần bằng chiếc đũa, ngoài thân phủ đầy giáp xác màu đen, sau lưng mọc lên hai cánh đỏ thẫm, đầu giống như cái kéo sắc nhọn, từng con bay ra nhanh như tia chớp, như ong vỡ tổ ào ào bay xuống.
Cự viên thấy vậy, cười to một tiếng, sáu cánh tay cùng lúc chà xát, rồi lại giơ thẳng lên trên.
Tiếng sấm ầm ầm nổi lên, sáu đạo kim hồ thô to từ cánh tay bắn ra, ầm ầm xoắn lại, biến thành sáu con kim mãng nhảy chồm ra, vừa lúc đem hắc long đang đập xuống vậy chặt lại bên trong.
Sáu mãng một rồng điên cuồng cắn xé một trận.
Lúc này, những gai nhọn huyết sắc chớp liên tục ở dưới cũng bắn tới gần Cự Viên.
Thần sắc Cự Viên không thay đổi chút nào, ba cái đầu chỉ đồng thời hít sâu một cái, khẽ thổi nhẹ lên không trung.
Trong phút chốc cuồng phong nổi lên, biến thành ba cỗ cương phong lấp lánh màu xanh, cuốn thẳng lên trên không trung, lập tức thổi cho những gai nhọn kia bay tứ tung trái phải, trong chốc lát đã không biết bị cuốn đến tận nơi nào.
Bầy trùng phía sau đối mặt với cương phong màu xanh lại tỏ ra có mười phần linh tính, đột nhiên phát ra tiếng ông ông, lập tức giải tán rồi biến thành vài chục luồng đi vòng qua, bay theo một hướng khác nhào xuống.
Cự viên đối với tình hình này cũng xem như không thấy, đến thời điểm bầy trùng ong ong tiến đến chỉ còn cách có mấy trượng, bên ngoài thân mới bùng lên một tiếng, ngân diễm lại cuồn cuộn hiện ra thêm một lần nữa, bùng lên tỏa ra khắp mọi nơi, lập tức bao phủ tất cả đám phi trùng vào bên trong biển lửa, trong khoảnh khắc thiêu đốt chúng hóa hết thành tro bụi.
Nhưng lúc này, đột nhiên hắc khí nổi lên sau người cự viên, một cái quỷ trảo khô gầy bỗng nhiên từ đó hiện ra, lặng lẽ thò ra như tia chớp, nhẹ nhàng xuyên qua linh quang hộ thể của ngân diễm, trực tiếp chụp thẳng vào lưng Cự Viên.
“Phanh” một âm thanh vang lên.
Đột nhiên sau lưng Cự Viên lóe lên một văn trận màu bạc, quỷ trảo đúng lúc chụp thẳng vào nó.
Quỷ trảo khô gầy có vẻ ẩn chứa lực lượng cực kỳ lớn, một cỗ cự lực tuôn trào, một trảo này làm cho thân hình khổng lồ của Cự Viên loạng choạng ngã về phía trước.
Nhưng sau khi vân trận màu bạc này lóe lên một cái, vẫn vững vàng dính trên lưng cự viên, lại không thấy tổn hại một chút nào.
Lúc thân hình Cự viên ngã về trước, đồng thời cũng không nói hai lời bổ ngược lại một chưởng.
Một đạo nhận mang màu vàng chớp hiện ra, hắc khí gần đó bị phân ra thành hai nửa, ở giữa lộ ra một quái vật giống khỉ nhưng không phải khỉ cao gần ba thước đang núp ở bên trong.
Quái vật này đầu mọc một sừng, đồng tử hai mắt trắng dã, từ ót đến chỗ hạ thân thoáng cái hiện ra một vết máu nhàn nhạt, máu tươi từ trong tuôn mạnh ra.
Quái vật này bất ngờ đã bị nhận mang vừa rồi chém làm đôi.
Sau khi đắc thủ, Cự Viên cũng không muốn dừng lại công kích, năm cánh tay còn lại cùng động, tức thì vô số kim hồ lại lần nữa ầm vang bắn ra, hóa thành một tấm lưới tơ màu vàng chụp thẳng xuống phía sau.
“Phốc” một tiếng, hai mảnh thân thể quái vật trong nháy mắt hóa thành hai cỗ hắc khí bắn sang hai bên, chớp lên một cái rồi xuyên qua lưới điện màu vàng, dường như không coi Ích Tà Thần Lôi ra gì.
Lần này, đến Hàn Lập cũng không nén nổi kinh ngạc, động tác trong tay Cự Viên dừng lại theo bản năng.
Thừa dịp này, hai cỗ hắc khí tiếp tục mạnh mẽ lao đi, sau khi cuồn cuộn ngưng tụ lại, lại lần nữa huyễn hóa thành quái vật kia.
Quái vật này sau khi lạnh lùng nhìn Hàn Lập một cái, sau một cái chớp động liền thuấn di xuất hiện ở không trung bên cạnh đầu cự nhân, rồi tự bạo “phanh” một tiếng, hóa thành một luồng hắc khí chui vào bên trong lỗ mũi cự nhân.
Cự nhân vốn đang mất đi hai cánh tay, trong nháy lại tuôn ra cuồn cuộn hắc khí biến ảo thành, giống hệt như lúc ban đầu.
“Đệ nhị Nguyên Anh, không, phải nói là nguyên thần thứ hai mới phải.”
Cự viên trong mắt hàn quang chớp một cái, ong ong nói ra một câu.
“Không thể ngờ rằng kiến thức của ngươi bất phàm như vậy, mới nhìn một cái mà đã nhận ra lai lịch của nó. Nguyên thần thứ hai này của ta là dùng tới di hài cổ hung thú luyện hóa mà thành, chẳng những hành động vô thanh vô tức, sức mạnh của nó so với bản thể của ta cùng đạt tới ba bốn thành. Vân trận sau lưng ngươi là gì mà có thể ngăn cản một đòn toàn lực của nó, xem ra bảo vật bí thuật thông thường căn bản không cách nào làm thương tổn thân thể ngươi một chút nào, có lẽ không phải là thần thông của hạ giới rồi.” Hung Ti Vương lắc lắc hai cánh tay mới sinh ra, đầu tiên hơi hơi nao nao, nhưng lập tức cười lạnh nói.
“Có phải hay không, các hạ tự mình thử một lần không phải sẽ lập tức biết được sao.” Cự viên hừ một tiếng, bộ dạng không chút quan tâm nói.
Giờ phút này, trên bầu trời tiếng sấm đại thịnh, sáu con lôi mãng màu vàng bay lượn vòng ở dưới, đã cường ngạnh xé tan hắc long.
Mà cái miệng khổng lồ của mặt quỷ cùng vòng xoáy màu vàng sau khi cắn xé đến bây giờ, cũng chợt nổ vang một tiếng liên miên bất tuyệt rồi lóe lên tán loạn diệt vong.
Hung Ti Vương sau khi ngẩng đầu nhìn hai tầng màn sáng trên bầu trời, đột nhiên cười hắc hắc nói:
“Ngươi đã có loại bí thuật hộ thân này, dùng thủ đoạn thông thường mà muốn tạo thành uy hiếp đối với ngươi căn bản là vọng tưởng. Hắc hắc, xem ra bản vương không sử dụng đến bản mạng thần thông là không được rồi.”
Vừa dứt lời, trong miệng cự nhân truyền ra một tiếng thét dài thê lương.
Một nơi khác trong chiến đoàn, lôi hỏa màu đen đang bừng bừng cùng Phệ Kim Trùng Vương đánh đến bất phân thắng bại, năm con quỷ yêu vừa nghe tiếng thét, đột nhiên bỏ qua đối thủ, lại lần nữa hóa thành năm khối đầu lâu màu vàng bay thẳng tới Hung Ti Vương, chớp lên rồi vụt tắt, lập tức nhập vào trong thân hình cự đại không thấy bóng dáng.
Phía dưới cổ Cự nhân kim quang chớp hiện, năm khối đầu lâu liền quỷ dị hiện ra, hơn nữa năm cái miệng cùng há lớn, hoặc thanh âm êm tai, hoặc thanh âm thầm thì, từng cái niệm lên một đoạn chú ngữ hoàn toàn bất đồng.
Theo âm thanh chú ngữ càng lúc càng lớn, một màn kinh người xuất hiện.
Huyết diễm bên ngoài thân Cự nhân đại thịnh, trên da thịt bỗng nhiên hiện ra vô số linh văn màu đen, sau khi lưu chuyển một vòng, lại đột nhiên huyễn hóa thành hơn một ngàn mặt quỷ to cỡ nắm tay.
Những mặt quỷ này mỗi một cái đều trông rất sống động, hai mắt nhắm nghiền, nhưng mang theo biểu cảm, hoặc tức giận hoặc vui mừng đều không giống nhau, phân bố khắp mỗi một tấc bên ngoài thân cự nhân.
Hung Ti Vương biến thành cự nhân một tay bấm pháp quyết, miệng phát ra một trận cười nhẹ âm trầm, tất cả mặt quỷ trên thân đều từ từ mở mắt ra.
Kim quang chớp hiện!
Một đạo kiếm quang màu vàng giống như thiên ngoại phi tiên, không chút dấu hiệu từ trong hư không gần đó bắn ra, như tia chớp quấn nhẹ xung quanh đầu cự nhân, lại chớp một cái xuất hiện ở bên ngoài hư không hơn mười trượng.
Kiếm quang thu vào, một tiểu nhân màu vàng thân cao gần một thước mặt không biểu cảm bất ngờ lóe ra.
“Rầm” một tiếng, cái đầu cực lớn của cự nhân đã từ trên cổ rơi xuống.
Tiểu nhân màu vàng thấy vậy, bả vai rung lên, âm thanh “Chi chi” vang lớn, tức thì vô số đạo kiếm khí vô hình từ trong cơ thể bắn ra, theo bốn phương tám hướng cuốn thẳng đến thân hình cự nhân không đầu, giống như muốn quấn nó thành đống thịt nát vụn.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!