Đến trưa thì cả hai cùng nhau về Lý gia, sau khi giới thiệu Lâm Nhược Thủy với tam nữ thì hắn qua phòng Tần Liên để lấy phần thưởng của mình. Đến phòng của nàng thì hắn thấy nàng đang nói chuyện với hai người, ngồi bên trái Tần Liên là một mỹ phụ xinh đẹp. Nàng mặc một bộ quần áo màu trắng, khoảng chừng hai mươi lăm tuổi. Lông my của nàng rất dài, hai mắt to, da thịt trắng như tuyết, mũi ngọc thẳng tắp, làn môi anh đào, ngũ quan xinh xắn khảm trên gương mặt như trái xoan làm gương mặt càng đẹp tuyệt vời. Mái tóc đen nhánh, chỉ dùng một sợi tơ vải màu trắng buộc lại đơn giản, bên hông cũng buộc dây lưng trắng, dáng người mảnh khảnh uyển chuyển. Còn người ngồi bên phải là cũng là một mỹ nhân, nàng mặc y phục đơn giản không hề trang điểm, nhưng mắt hạnh như nước, mũi cao thon, môi anh đào đỏ thắm, làn da trắng tuyết thật sự là vô cùng mỹ lệ!
Hai người này chình là các mợ của Lý Hàn, người ngồi bên trái chính là dì út Tô Bối Bối, còn người bên phải chính là mợ hai Tạ Ngọc Hân. Nhìn thấy hai người này thì hắn liền sáng mắt, quả nhiên các các nàng toàn là mỹ nhân. Hai nàng thấy Lý Hàn liền chào tạm biệt với Tần Liên rồi ra về, đợi khi hai nàng đi rồi thì Lý Hàn mới lên tiếng:
– Mẫu thân, con đến lấy phần thưởng.
Tấn Liên gật đầu, nàng đưa tay vào túi trữ vật và lấy ra nhiều thứ. Lấy xong, nàng nói:
– Gia tộc lần này thưởng cho con: mười bình Hồi Lộ Đan, mười bình Dưỡng Khí Đan, Phá Tốc Đan năm Viên, tam giai kiếm khí một thanh và một ngàn kim tệ. Ngoài ra các con được phép tự do vào Lý Thư Các để học hỏi các phàm kỹ.
Lý Hàn đưa tay nhận tất cả mọi thứ rồi cho vào túi trữ vật của mình. Sau đó hắn liền đưa tay vòng qua eo Tần Liên làm nàng hoảng sợ hỏi:
– Con tính làm gì?
– Không phải mẫu thân nói là chỉ cần con đoạt được danh ngạch là mẫu thân sẽ đáp thứ mọi yêu cầu của con sao. Vậy bây giờ con sẽ nói cho người biết yêu cầu của con, yêu cầu của con chính là muốn mẫu thân trở thành nữ nhân của con.
Lý Hàn mỉm cười nói.
Tần Liền thì đỏ mặt cúi đầu li nhí nói:
– Mẫu thân đương nhiên sẽ giữ lời nhưng con cho mẫu thân chút thời gian để thích nghi có được không?
Trong lòng Tần Liên đương nhiên là cũng muốn nhanh chóng trở thành nữ nhân của Lý Hàn nhưng xuất phát từ thiên tính ngượng ngùng của nữ nhân nên nàng mới nói vậy để Lý Hàn không xem nàng là một nữ nhân dễ dãi, còn Lý Hàn thì đương nhiên sẽ không cưỡng ép nàng vì nàng là người phụ nữ mà hắn yêu nhất. Hắn mỉm cười nói:
– Được, ta sẽ không ép nàng.
Lý Hàn đổi cách xưng hô vì hắn đã xem Tần Liên là nữ nhân của hắn. Còn Tần Liên do xấu hổ nên cũng không để ý là Lý Hàn đã đổi cách xưng hô với nàng nhưng cho dù có biết thì nàng cũng không quan tâm. Lý Hàn ngồi nói chuyện với Tần Liên một lát rồi đi về vì hắn muốn đến Lý Thư Các để học thêm những phàm kỹ mới. Trước khi đi thì Lý Hàn nói:
– Liên nhi, ta đợi câu trả lời của nàng.
– Con gọi ta là cái gì?
Tần Liên sững sỡ hỏi
– Liên nhi ah, vì nàng là nữ nhân của ta mà.
Lý Hàn cười nói. Rồi hắn ly khai, hắn cố ý gọi như vậy để cho nàng biết rằng hắn đã xem nàng là nữ nhân của hắn rồi. Qủa nhiên, nghe Lý Hàn giải thích thì nàng cũng biết rõ ý nghĩ của hắn nhưng nàng cũng không phả đối cách gọi này, thậm chí trong lòng nàng vì cách gọi này mà có chút hạnh phúc nhỏ nhoi. Lý Hàn đến Lý Thư Các, lần trước vì hạn chế thời gian nên hắn chỉ có thể nhanh chóng chọn phàm kỹ. Lần này hắn đã không hạn chế thời gian nữa nên hắn quyết định xem đến tất cả các phàm kỹ của Lý gia nhưng phàm kỹ của Lý gia khá nhiều nne6 hết nguyên một ngày mà hắn mới xem được một phần ba mà thôi. Hắn tính ngày mai lại xem tiếp nhưng hắn phải hủy kế hoạch của mình vì ngày mai Linh Dược Đường sẽ tổ chức đấu giá.
Đấu giá của Linh Dược Đường có thể xem là một trong những sự kiện quan trọng của trấn Vạn Liên vì vật đấu gia của Linh Dược Đường đều là vật vố cùng quý giá nên ngay cả gia chủ cả hai nhà Lý, Vương đều tham gia. Lý Hàn thì chưa bao xem hội đấu giá nên hắn muốn đi xem.
Sáng ngày hôm sau, hội đấu giá của Linh Dược Đường bắt đầu. Lý Hàn dẫn theo các nữ nhân của mình đến xem thử, hắn cũng đã rủ Tần Liên đi xem chung nhưng vì nàng có việc bận nên không đi được. Lý Hàn mang chúng nữ đi trên đường, chúng nữ thì mang màng che mặt để không dẫn tới rắc rối nhưng Lý Hàn thì không nên trên đường đi nhiều người nhận ra hắn. Tất cả đều đang lén vụng trộm nghị luận, càng có không ít thiếu nữ cam đảm không ngừng ném mị nhãn cho Lý Hàn, hy vọng có thể được Lý Hàn ưu ái, từ đó thay đổi được số phận của mình.
Lý Hàn trong nội tâm đắc ý thầm nói:
– Loại cảm giác này không tệ, khó trách nhiều thiếu gia, tiểu thư thích mang theo hộ vệ đi rêu rao khắp nơi như vậy.
Rất nhanh, đoàn người Lý Hàn đã đi tới đấu giá hội của Lý Dược Đường. Lúc đoàn người của Lý Hàn đến thì thấy khá đông người, mặc dù ngoài trừ người có vé khách quý Linh Được Đường ra thì tất cả mọi người đều phải nộp một trăm kim tệ, cần ghế lô thì phải một ngàn kim tệ mới được. Nhưng như vậy chỉ cản được những dân thường muốn đến xem náo nhiệt mà thôi chứ đối với dong binh và các gia tộc thì số tiền đó vẫn bỏ ra được nên đấu giá hội lần này vô cùng náo nhiệt.
– Có nghe gì không, lần này Linh Dược Đường tìm được không ít thứ tốt đấu giá, nghe có nói có tam giai đê giai linh thảo nữa.
– Thôi đi…, cái này có gì thần kỳ chứ, những năm qua trên đấu giá hội còn có tam giai trung giai linh thảo xuất hiện đấy!
– Tiểu đệ lần đầu tiên tới, chưa quen thuộc, không biết lần đấu giá có xuất hiện linh khí không?
– Không biết, nhưng nếu có linh khí chắc chắn sẽ thuộc về hai nhà Lý, Vương. Chúng ta không nên mơ tưởng làm gì.
– Nhìn kia, người Vương gia đến.
Lối vào đấu giá hội, Vương gia Vương Nguyên Lân mang theo Vương Quang Hàn cùng thêm vài tên hộ vệ đi đến. Rồi bọn hắn nhanh chóng được người của Linh Dược Đường dẫn đến lô ghế khách quý, người của Vương gia vừa đi xong thì người của Lý gia cũng tới, dẫn đầu là tộc trưởng Lý Chiến. Lý Chiến cũng mang theo người tới, không cần phải nói chính là của tiểu nhi nữ Lý Văn Đồng rồi. Giống như Vương gia, Lý gia vừa đến thì lập tức có người dẫn vào ghế lô khách quý. Sau khi cả hai gia tộc Lý, Vương thì các gia tộc và dong binh đoàn có danh tiếng đều đến khiến cho đấu giá hội hết chỗ chật kín người. Lúc đoàn người của Lý Hàn đến một hộ vệ cản lại:
– Xin lỗi khách quý, bên trong đã hết chỗ mong quý khách lần sau hãy đến.
Lý Hàn không nói gì liền móc ra tấm tinh tạp mà lão giả lần trước cho hắn hỏi:
– Bây giờ, ta có thể vào được chưa.
Tên hộ vệ thấy tấm tinh tạp liền nói:
– Xin lỗi khách quý, xin người mau vào trong.
Nói rồi hắn nhường đường để cho đoàn người Lý Hàn vào. Khi Lý Hàn vừa đi vào lập tức có một thị nữ xuất hiện dẫn đoàn người Lý Hàn vào lô khách quý, lộ khách úy khá rộng rãi đủ chỗ cho đoàn người Lý Hàn ngồi. Thị nữ đó dâng lên thức uống và đồ ăn vặt liền lui xuống. Đợi một lát thì đến giờ đấu đã đến, một thiếu phụ dáng điệu không tệ, ăn mặc vô cùng nóng cháy đi vào trong tràng, phía sau nàng còn đi theo hai thị nữ trong tay còn mang theo vật phẩm đấu giá dùng khăn đò che phủ. Nàng vừa vào tràng đã khiến nam nhân trong tràng nổi lên những ánh mắt háo sắc, thiếu phụ vuốt một phần tóc ngang tráng, lộ ra một dáng cười xinh đẹp nói:
– Hoan nghênh đại giá quang lâm bản đấu giá hội, mọi người đều là bằng hữu cữ, tin tưởng cũng biết quy củ của đấu giá hội, đó chính là bất luận vật phẩm đấu giá gì đều là người trả giá cao được, bắt đầu từ dưới lên trên. Kiện vật phẩm thứ nhất nhị gia phàm khí Quân Tử Kiếm.
Thị nữ bên cạnh liền kéo lụa đỏ ra, một thanh trường kiếm dài một thước rưỡi liền xuất hiện trước mặt mọi người.
Vỏ kiếm màu thuần trắng, lòe lòe tỏa sáng, ở trên chuôi kiếm có khảm có một khỏa thủy tinh màu tím lớn chừng ngón cái, mặt khác cũng không có trang trí dư thừa nào cả, chỉ nhìn mặt ngoài ngắn gọn hào phóng, quả nhiên có phong phạm của quân tử.
– Kiếm này xuất từ tay luyện khí đại sư Phong đại sư, thuộc về hàng tinh phẩm trong nhị giai phàm khí, giá khởi điểm ba vạn kim tệ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 500 kim tệ.
Thiếu phụ chỉ vào Quân Tử Kiếm lần nữa nói.
Thiếu phụ vừa dứt lời đã có một gã thanh niên của tiểu gia tộc kêu giá:
– Ta ra ba vạn năm trăm kim tệ.
– Ta ra ba vạn một ngàn kim tệ.
Một hướng khác, cũng là thanh niên một tiểu gia tộc kêu giá.
– Ba vạn 1500 kim tệ
Thanh niên kêu giá đầu tiên cũng không cam lòng đáp trả.
– Ba vạn hai ngàn kim tệ.
……….
Trong rạp của Lý gia, Lý Văn Đồng liền ưa thích của chuôi kiếm này.
– Đồng nhi, thích thì cha giúp ngươi đấu giá.
Lý Chiến lộ ra nụ cười từ ái nhìn con gái ở bên nói.
Cô gái kia khẽ mĩm cười nói:
– Cảm ơn phụ thân.
– Nha đầu ngốc, ngươi là bảo bối trong lòng phụ thân, cảm ơn gì chứ
Lam Đinh Sơn sờ đầu thiếu nữ nói.
Tiếp theo hắn phân phó hộ vệ tham dự đấu giá. Hộ vệ vâng lời, hét lên:
– Lý gia chúng ta ra năm vạn kim tệ.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều trầm mặc lại, không người nào dám ra giá với Lý gia cả
– Còn ai tăng giá không, không người nào tăng giá thì kiếm này sẽ thuộc về Lý gia.
Thiếu phụ thét to nói, bất quá nàng biết rõ bình thường Lý gia hoặc Vương gia đã mở miệng thì có rất ít người dám đấu giá. Qủa nhiên không ai dám ra giá nữa nên Quân Tử Kiếm thuộc về Lý gia. Sau đó đấu giá thêm vài món vũ khí nữa khiến cho cuộc đấu giá vô cùng náo nhiệt.