Sáng ngày hôm sau, Tần Liên là người tỉnh dậy trước. Nàng mở mắt thấy mình đang được Lý Hàn ôm, nàng ngước lên nhìn khuôn mặt có vài phần ngây ngô của Lý Hàn. Đêm qua Lý Hàn đã cho nàng biết được niềm sung sướng tột cùng của phụ nữ. Nhìn thấy hắn vẫn còn ngủ say nên nàng nhẹ nhàng rời khỏi ngực của Lý Hàn, đứng dậy mặc quần áo và rời khỏi phòng để làm bữa sáng cho tình lang. Sau khi sắp làm xong thì nàng nhìn thấy đại tẩu Lâm Vũ Yến, nhìn thấy nàng thì nàng nghĩ đến kế hoạch nàng vừa nghĩ ra. Nàng liền kêu Lâm Vũ Yến lại và nhờ nàng vào phòng đánh thức Lý Hàn giùm, không biết tại sao Lý Hàn lại nằm ở phòng của Tần Liên nhưng nàng không nghĩ nhiều mà đồng ý rồi đi về phòng của Tần Liên.
Lúc Lâm Vũ Yến đi vào phòng thì nàng ngay lập tức đã choáng váng ngẩn ngơ, hai mắt không khỏi trừng lớn mở to, bởi vì nàng nhìn thấy Lý Hàn không mảnh vải che thân mà nằm ngang trên giường, dáng người thật sự cường tráng, tỏa ra khí tức nam tính thật mãnh liệt khiến cho lòng dạ tâm trí của nữ nhân mê đắm.
Thứ bảo bối ngọc hành tráng kiện hùng vĩ kia, dài khoảng chừnghai mươi tấc, hiên ngang mà dựng thẳng, còn liên tục lay động nhảy giật lên xuống, tựa như đang chào hỏi với nàng, lại giống như đưa đến nàng một lời mời gọi gợi tình nồng thắm, càng giống hơn là đối với nàng phát động ra một lời khiêu chiến mê người, khiến cho nàng mê say, suy nghĩ thoáng chốc nhẹ nhàng bay bổng, phương tâm nhảy loạn lên, gương mặt đỏ bừng, thân thể nàng như bị điều khiển vô thức đi đến bên giường, và đặt mông ngồi lên giường, ngồi bên cạnh hắn và đưa tay nắm lấy bảo bối của hắn và nhẹ nhàng khuấy động.
– Mẫu thân, ta yêu người. Liên nhi, đêm qua sướng không? Đại bảo bối của ta có làm nàng hài lòng không?
Lý Hàn đột nhiên nói mơ. Lâm Vũ yến nghe vậy thì nội tâm nàng như dời sông lấp biển, nàng không ngờ Tần Liên và Lý Hàn đã xảy ra quan hệ với nhau. Nhưng trong lòng nàng lại không hề có chút kinh bỉ mối quan hệ này mà còn vui mừng nữa vì nếu Lý Hàn đã làm tình với chính mẹ ruột của mình thì làm với mợ của mình chắc Lý Hàn cũng không chối từ đâu. Đột nhiên, Lý Hàn cảm thấy ai đang nắm lấy cuồng long của mình, tưởng rằng đó là Tần Liên nên hắn mơ mơ màng màng ngồi dậy mà ôm lấy Lâm Vũ Yến rồi dùng hai tay xoa nắn cặp mông to lớn của nàng. Trong miệng thì nói:
– Liên nhi, tốt lão bà. Đêm qua ăn không chưa đủ mà sáng sớm còn kiêu kích lão công hả.
Rồi hai tay của hắn luồn xuống hạ thể của nàng rồi rồi cách quần xoa nắn dâm huyệt của nàng. Lâm Vũ Yên đã mấy năm không ân ái làm sao có thể chịu đựng được khiêu kích này, làm nàng tiết ra d*m thủy đồng thời nàng mở rộng hai chân để hắn dễ xoa nắn còn tay nàng liền ra sức vuốt ve dương v*t làm nàng si mê. Một tay nàng đưa ra sau làm trụ chống, miệng mở ra thở dốc, yêu kiều rên rỉ không thôi. Rồi hắn thấy d*m thủy của nàng đã ra đủ nhiều nên hắn liền lột sạch đồ của nàng, Lâm Vũ Yến cũng phối hợp để hắn dễ dàng thoát quần áo của nàng ra. Lột xong quần áo của nàng thì hắn cúi đầu hôn lên môi nàng thì Lâm Vũ Yến đã lấy tay che miệng hắn lại. Nàng nói:
– Hàn nhi, tỉnh lại.
Rồi nàng dùng tay tát nhẹ lên mắt của Lý Hàn. Nàng không muốn thất thân cho Lý Hàn trong tình trạng còn mơ mơ màng màng, nàng muốn hắn thanh tỉnh để nhìn rõ nàng là ai. Lý Hàn bị atat1 nên thanh tỉnh lãi thì hắn thấy người trong ngực mình không phải là Tần Liên mà là Lâm Vũ Yến làm hắn sợ hết hồn. Hắn liền buông tay ra mà nói:
– Mợ cả, sao…sao người….
– Ta thì sao, nếu ngươi đã làm với mẹ ruột của mình thì làm với ta thì có sao.
Lâm Vũ Yến đỏ mắt nói. Nói rồi nàng hôn lên khuôn mặt anh tuấn của Lý Hàn. Lý Hàn nghe nàng nói vậy thì hắn biết nàng muốn gì rồi, hắn ôm nàng thật chặt, dưới sự phối hợp nhiệt tình của nàng mà mãnh liệt triền miên hôn hít. Hôn trong chốc lát, bàn tay của Lý Hàn liền tiến về phía đôi bầu ngực sữa của nàng, thật sự là lớn a. Kích thước cũng tương đương với Bạch Ngọc Sương, vú nàng vừa mêm vừa đàn hồi nên hắn xoa nắn rất thoải mái.
Lý Hàn chỉ vuốt ve nắn bóp trong chốc lát, bầu vú của nàng đã trướng lên cương cứng, núm vú đáng yêu trên đỉnh cũng cứng lên. Hắn lại một đường tiến về địa phương thần bí mê hồn dưới hạ thể của nàng mà sờ loạn vuốt ve không ngừng, phía dưới bầu ngực đầy đặn là bụng phẳng eo thon bóng loãng trắng mịn nõn nà, dưới bụng là một mảnh cỏ thơm trải khắp, cỏ thơm bao trùm lên một khe sâu mê người ở bên dưới, trong khe sâu đó có cất giấu một viên bảo thạch màu hồng ngọc tròn trịa xinh xắn, bên dưới viên hồng ngọc là âm động ấm nóng phun trào suối tiên, “phong cảnh” mê hồn này đã khiến cho Lý Hàn bị mê hoặc, thần hồn điên đảo.
Lâm Vũ Yến bị Lý Hàn vuốt ve trêu chọc kích thích khắp toàn thân, để cho nàng càng thêm dục hỏa thiêu đốt khó kiềm chế được, thân ngọc kịch liệt run rẩy, mặt ngọc xuân sắc tán loạn, mắt đẹp ẩn hiện nhu tình, miệng thở gấp dồn dập mà nói:
– Hàn nhi, hảo hài tử, đừng có sờ loạn thêm nữa, nhanh chóng dùng thứ bảo bối này của ngươi mà hành sự nghiêm chỉnh nha.
Nàng nói xong liền đưa tay bắt lấy đại bảo bối của Lý Hàn, không ngừng kích thích thêm. Lý Hàn như phụng ngọc chỉ, xoay người đè xuống, Lâm Vũ Yến một tay đẩy ra cỏ thơm rậm rạp của mình, tách ra hai mảnh thịt mềm đỏ hồng, một tay nắm chặt bảo bối của Lý Hàn, nhắm ngay vào nhục động mê người của nàng, rồi mới nhướng lên cặp lông mày ra hiệu với hắn, mĩ nhãn ẩn hiện xuân tình, Lý Hàn hiểu ý dùng sức nhấp hông một cái. “xuy”một tiếng, nhờ d*m thủy bôi trơn mà đại bảo bối của Lý Hàn thoáng cái đã đâm sâu vào tận cùng, không chừa lại một khoảng trống nào trong nhục động mềm mại ẩm ướt.
– A, đau.
Lâm Vũ Yến rên nhẹ một tiếng rồi cau mày.
– A, xin lỗi mợ, Hàn nhi dùng sức hơi quá rồi.
Lý Hàn nghe Lâm Vũ Yến kêu đau liền dừng lại để nàng thích nghi, hắn vừa hôn nàng vừa dùng tay xoa núm vú cứng ngắt của nàng để nàng bớt đau. Chiêu này của Lý Hàn dĩ nhiên hữu dụng, một lát sau thì cặp lông mày đang cau vì đau của nàng từ từ được thả lỏng. Nàng dùng ta vuốt ve lưng hùng của Lý Hàn nói:
– Được rồi, Hàn nhi. Mợ hết đau rồi, con nhấp đi.
Lý Hàn thấy nàng đã hết đau liền nhấp, nhục động của nàng thật sự rất trơn trượt, chỉ mới di chuyển nhẹ một chút mà đã phát ra một tiếng “phốc xuy”. Bảo bối của Lý Hàn dưới ánh mắt của Lâm Vũ Yến càng chọc càng sâu, càng chọc càng nhanh, lập tức “phốc phốc”, “phốc phốc” từng tiếng vang lên thành một tràng âm thanh quyến rũ, mảnh thịt mềm ngoài cửa nhục động của Lâm Vũ Yến cũng theo bảo bối của Lý Hàn đút vào mà mở ra đóng vào, phóng xuất ra từng dòng d*m thủy ướt át bóng bẩy nhớp nháp.
– Ah…..ah… Hàn nhi… Hài tử tốt… Nhanh… Nhanh dùng sức… Tốt… Rất tốt… Mợ sướng quá… Sắp thăng thiên luôn rồi… A… Sướng chết mất thôi… Mợ thật là…. sướng muốn chết…ah…ah…..
Lâm Vũ Yến đã ba mươi bảy tuổi, từ sau khi phu quân không ngủ với nàng nữa thì nàng phải kiềm nén dục hỏa của nàng vì thân phận của nàng không được phép ra ngoài tìm tình một đêm nên nàng đã kìm nén dục hoa của mình được năm năm rồi. Nàng bây giờ đang là độ tuổi khát khao nhất, nay gặp được Lý Hàn có tiền vốn khổng lồ nên nàng như nắng hạn lâu ngày gặp mưa to, thật sự bị chọc cho phong thái phóng túng hiển lộ hoàn toàn, kiều mỵ vạn phần. Dáng người thành thục chín mọng, toàn thân trong trắng phát hồng, run rẩy liên hồi, chọc cho Lý Hàn dục hỏa càng thêm bành trướng, càng dùng sức mà nhấp như vũ bão, khiến cho toàn thân Lâm Vũ Yến run rẩy, dục tiên dục tử, “Hài tử tốt”, “Hàn nhi tốt” một trận kêu lớn.
Chỉ trong chốc lát, Lâm Vũ Yến đã không thể duy trì được nữa rồi, toàn thân một trận kịch liệt run rẩy rồi tiết thân, từng cỗ âm thủy từ sâu bên trong nhục động phóng xuất ra bên ngoài, bắn thẳng lên trên mặt quy đầu to tròn đỏ thẫm của Lý Hàn, toàn thân nàng thoát lực thoáng cái đã mềm nhũn ra. Một lát sau, Lâm Vũ Yến khôi phục lại chút thể lực mà nói:
– Hàn nhi, ngươi mệt mỏi chưa a? Tới, để cho mợ ở phía trên, chúng ta lại làm tiếp một trận nữa.
Nói xong nàng liền co chân ôm lấy Lý Hàn, hai người trao đổi vị trí trên dưới, Lâm Vũ Yến ở phía trên nửa ngồi nửa nằm bắt đầu nhún nhảy nhấp nhô lên xuống.
Lý Hàn nằm ở trên giường nghỉ ngơi, thưởng thức cặp vú mê người của Lâm Vũ Yến, cúi đầu một cái liền có thể nhìn thấy bảo bối không ngừng ra vào trong âm hộ khiến hắn thật no mắt. Lý Hàn lại duỗi tay đùa bỡn hai hạt núm vú nhỏ hồng mềm mại mà cương cứng lên vì sướng khoái. Lâm Vũ Yến mị nhãn nhắm hờ, môi anh đào khẽ nhếch, hai gò má đỏ bừng, mái tóc đen tuyền xõa dài bay bổng, hai tay vịn đầu gối, lúc lên lúc xuống, lúc cạn lúc sâu, trước rung động sau uốn éo, trái bóp chặt phải ma sát mà khuấy động mãnh liệt, toàn thân giống như hoa mẫu đơn nở rộ, diễm lệ động lòng người.
– Hàn nhi, ngươi…có thoải mái…không?
Lâm Vũ Yên thở dốc hỏi trong khi mông nàng vẫn miệt mài lên xuống.
– Thoải mái cực kỳ, mợ cả, ngươi thì sao?
Lý Hàn mỉm cười hỏi lại.
– Mợ cũng….thoải mái…. nha, ngươi phải biết, mợ đã năm năm…. rồi không có….sung sướng….. như vậy
Lâm Vũ Yến hơi thở dồn dập, lời nói đứt quãng mà kể, toàn thân lại càng không ngừng khuấy động nhấp nhô, tốc độ dần dần nhanh hơn, lại mãnh liệt co rút vài cái, liền tiết thêm một lần nữa rồi.
Sau khi tiết thân xong, Lâm Vũ Yến xụi lơ nằm bất động trên người Lý Hàn. Lý Hàn liên xoa người lại để nằm dưới thân mà bắt đầu đút vào, do vừa tiết than nên nàng vô cùng mẫn cảm nên Lý Hàn đút vào chưa tới trăm nhát thì nàng liền rùng mình mà tiết thân thêm lần nữa, Lý Hàn cũng bị âm thủy của nàng kích thích mà phóng xuất dương tinh, từng trận dương tinh nóng hôi hổi, như từng trận sóng vỗ bắn vào trong tử cung của Lâm Vũ Yến, tinh dịch nóng hổi mãnh liệt bắn mạnh lên trên vách thịt mềm trong âm đ*o và tử cung của nàng, mỗi một luồng bắn xuống đều khiến cho nàng toàn thân run rẩy, rất nhanh liền tiết thêm lần nữa.
Bỗng nhiên có tiếng nói:
– Sướng quá ta.
Lý Hàn và Lâm Vũ Yến giật mình quay lại thì thấy Tần Liên không biết đã đi vào từ lúc nào. Thấy Tần Liên thì Lâm Vũ Yến thẹn thùng nói:
– Liên muội, muội tiến vào từ lúc nào a?
– Là lúc tỷ đang cưỡi trên người nhi tử của muội. Nào, con dâu ngoan, nói một tiếng mụ mụ coi nào.
Tần Liên cố ý làm cho Lâm Vũ Yến xấu hổ.
Lâm Vũ Yên đỏ mặt nhưng nàng vốn gan lớn cộng thêm nàng cũng biết Tần Liên cũng bị Lý Hàn đ-t rồi nên nàng đáp trả lại:
– Hừ, còn không phải muội muốn ‘dẫn mối’ cho nhi tử của mình sao. Cái này chính là bước theo phía sau muội, cũng là học theo muội sao?
– Đúng nha, hai tỷ muội chúng ta cũng đã khô hạn suốt nhiều năm rồi, cũng nên để cho Hàn nhi tưới tắn giúp chúng ta đi.
Tần Liên sâu kín nói. Nghe nàng nói vậy thì Lâm Vũ Yến cũng hiện ra một hồi xúc động. Tần Liên nói tiếp:
– Thôi, tỷ mau mặc quần áo vào đi kẻo không có người đi vào lại dị nghị.
Lâm Vũ Yến gật đầu. Nàng nhanh chóng mặc quần áo vào, Lý Hàn thấy vậy liền gấp gáp nói:
– Vậy nhi tử phải làm sao?
Nói rồi hắn giương đại bảo bối đang cứng ngắc của mình lên. Tần Liên thấy vậy thì cười nói:
– Đáng đời ngươi, ráng mà chịu đi.
Nói rồi thì nàng dẫn Lâm Vũ Yên ra khỏi phòng để Lý Hàn ở lại một mình. Lý Hàn cười khổ, đành lết thân vào phòng tắm dùng nước lạnh để làm dịu cơ thể.