Cảnh sát thấy nàng ta điên cuồng quá mức, vì thế lập tức bắt nàng ta lại. Nhạc Dao Dao không hề phản kháng, nàng ta đứng cười rất to.
Cảnh sát không hề quan tâm đến nàng ta, bọn họ hình Trần Hữu mà nói:”Sự việc của Nhạc Dao Dao đã rõ ràng tất cả, tiếp tục là đến bác sĩ Trần Hữu”
Trần Hữu co quắp mặt, hắn vốn nghĩ rằng cảnh sát điều tra sự việc của Nhạc Dao Dao mà thôi. Không ngờ là còn điều tra cả hắn.
Trần Hữu nhìn về phía Nguyệt Ninh, gương mặt chờ mong nàng sẽ cầu cứu hắn.
Nguyệt Ninh tỏ vẻ: Tại sao ngươi lại nhìn ta? Sau đó tiếp tục ăn đồ ăn vặt trong tay
Trần Hữu: Đừng có mà giả ngu!
Nhưng hắn nghĩ nghĩ một hồi, liền biết rằng, hắn không hề giúp nàng đem ra thận của Nhạc Dao Dao hoặc Tần Trạch.
Vì thế cái giao dịch kia hoàn toàn thất bại, hắn phải tự gánh lấy mà thôi.
Trần Hữu gương mặt tái xanh: “Thật sự rất xin lỗi, ta không nên làm chuyện thất đức như vậy, thật có lỗi với mọi người”
“Ta nguyện ý chịu phạt” Chuyện này nhất định không nên điều tra thêm, nếu tiếp tục điều tra hắn có lẽ sẽ ngồi tù mọt gông.
Cảnh sát nghĩ nghĩ sau đó nói: “Chúng tôi hiện tại chỉ cần điều tra sự việc lần này, hôm khác chúng tôi lại đến”
Bọn họ điều tra chỉ được một chút tình huống của hắn mà thôi, đợi đến khi tìm thêm một chút chứng cứ thì tính tiếp, hiện tại chưa đủ để kết luận.
“Hiện tại chúng tôi cần trở về, hoàn thành vụ án lần này”
Tuy rằng không có tìm đủ chứng cứ để bắt bọn họ, thế nhưng có thể đem Nhạc Dao Dao giam giữ, nàng ta lừa gạt, giả tạo bút ký, có thể cho ngồi tù vài năm rồi.
Cảnh sát bắt Nhạc Dao Dao trở về đồn cảnh sát, Trần Hữu thì ở lại tại bệnh viện. Hắn bị cắt chức, không còn có thể làm bác sĩ nữa.
Ngày mai Cảnh sát tiếp tục đến điều tra, nếu hắn dám trốn thì lập tức truy nã, hắn sẽ là tội phạm cấp B!
Cảnh sát kéo Nhạc Dao Dao đi rồi, Nhạc phu nhân cùng Tần Trạch cũng liền rời đi.
Không một ai nói gì cả, cứ như vậy mà rời đi rồi.
Hệ thống cùng Nguyệt Ninh trở về phòng của mình, nàng được y tá đẩy trở về, sau đó đặt lên giường.
Nguyệt Ninh nằm trên giường, nói chuyện với hệ thống: “Tiểu Bạch, chúng ta đem những tài liệu liên quan đến Trần Hữu gửi cho cảnh sát đi”
Hệ thống hỏi: “Bao gồm cả tài liệu mật thiết của hắn về buôn bán nội tạng, đoạn video Nhạc Dao Dao, cùng với đoạn gi âm sao?”
Nguyệt Ninh: “Đúng vậy, mi đem gửi hết đi”
Hệ thống: “Được nha, đợi ta một lát”
Rất nhanh cảnh sát liền nhận được một đống tin tức, bọn họ liền mở ra xem thử. Sau khi xem xong, bọn họ liền sợ hãi.
Một đoạn văn bản rất dài, viết vô cùng chi tiết. Đó là một bộ hồ sơ, lưu giữ thông tin buôn bán nội tạng!
Bộ hồ sơ này làm rất tỉ mĩ, có lưu tất cả thông tin quan trọng. Tên của bệnh nhân, ngày phẫu thuật, người tiến hành, người mua nội tạng, nơi giao dịch,…Tất cả đều đầy đủ!!!
Đây không phải là một người làm, mà là cả một tổ chức! Nói đúng hơn chính là cái bệnh viện kia, dưới tầng hầm tiến hành mua bán! Một cái bệnh viện lớn như thế, lại cùng nhau tiến hành loại giao dịch này!
Có phải bọn chúng không xem cảnh sát ra gì hay không? Dưới tầm mắt của cảnh sát mà dám làm chuyện như thế! Xứng đáng chung thân tại tù giam!
Tiếp theo chính là một đoạn giao dịch nội tạng! Hình ảnh mặt và giọng nói đều rõ ràng! Bọn họ liền có thể dựa theo hình ảnh mà tiến hành điều tra!
Còn kèm theo một đoạn video Nhạc Dao Dao thúc giục Trần Hữu giết Nhạc Linh Nhi. Đoạn video này, âm thanh cùng hình ảnh vô cùng rõ ràng, không giật lag, tựa hồ như người quay rất chú tâm.
Hệ thống nếu mà nghe được, nó có lẽ sẽ kiêu ngạo nói: Quá khen, đều là vì kí chủ của ta mà thôi!
Sự tình đều rất rõ ràng, cảnh sát nghiêm túc điều tra xem thử rằng thông tin kia có chính xác hay không, cùng với người gửi tin nhắn là ai.
Người gửi để một cái tên rất kì lạ: ‘Đội Hỏa Tiển Bảo Vệ Dãy Ngân Hà’!!! Có vẻ như là một cái tổ chức, nếu bọn họ có thể hợp tác thì rất tốt, có thể an ninh sẽ được thắt chặt hơn.
Cảnh sát cho rằng, đám người này là đặc vụ cảnh sát nào đó, hoặc một tổ chức trừng trị kẻ ác. Nếu không thì, vì sao lại có thể biết được những chuyện này? Cùng với gửi những thứ này không hề có dấu vết lưu lại?
Bọn họ đã tra id, tra một hồi liền tìm ra địa chỉ nhà của chính mình! Người nào tìm thì liền hiện ra địa chỉ nhà người đó! Rõ ràng lả có quỷ a!!!
Bên này Nguyệt Ninh đang đút cho hệ thống một con cá khô nhỏ, con cá này là đồ ăn vặt mà nàng vừa nhờ y tá mua giúp, bởi vì nàng vẫn chưa đi mua được a!
Nguyệt Ninh nhìn hệ thống gặm cá khô, nàng hỏi hỏi: “Mùi vị như thế nào a? Ngon hay không?”