Nhạc Dao Dao giãy dụa: “Bỏ ta ra, Tần Trạch!”
Tần Trạch không nói chuyện, hắn cuồng bạo gặm cắn Nhạc Dao Dao, dường như là muốn đem nàng ta nuốt vào trong bụng.
Nguyệt Ninh đang ngồi xem: (﹁﹁)
Lại tiếp tục lăn ga giường? Có thể tác giả không nói ra cho mọi người biết một điều nhỉ? Dường như tên nam chính này là ngựa giống!
Ân, điều này nàng mới vừa phát hiện ra mà thôi! Một lời không hợp liền lập tức lăn giường! Không phải ngựa giống thì là cái gì đây?
Nguyệt Ninh thở dài bất đắc dĩ, nàng nhấc điện thoại gửi cho Mộ Dung Duật một đoạn video.
Đoạn video này là con hàng Tiểu Bạch trộm được từ phòng Nhạc Dao Dao. Đây là một đoạn ‘Dã chiến’ của Nhạc Dao Dao và Tần Trạch!
Trong phòng Nhạc Dao Dao có vài cái camera, đều là do chính tay Tần Trạch gắn vào! Hắn vốn dĩ định quan sát hành động của Nhạc Dao Dao nhưng hiện tại hắn dùng để quay phim ‘Dã chiến’ đầy nảy lửa giữa hai người!
Tiểu Bạch chỉ sao chép lại một chút, nhưng cũng đủ dùng rồi. Nguyệt Ninh nhếch miệng, sau đó gửi thêm một cái icon mặt cười cho Mộ Dung Duật.
Nàng phải tiếp tục thúc đẩy tình tiết mới!
Bên này sau khi Mộ Dung Duật nhận được đoạn video kia thì gương mặt liền trở nên tối sầm.
Hắn không ngờ rằng Tần Trạch lại có thể làm ra chuyện bỉ ổi như vậy! Hắn càng nghĩ càng tức giận, nữ nhân của hắn đang ở dưới thân nam nhân khác!
Mộ Dung Duật đen mặt, hắn nhìn đoạn video kia chằm chằm, sau đó lại phát hiện ở phía dưới có một dãy số, kèm theo một icon kì lạ.
Nguyệt Ninh ngồi trên giường, đút cho Tiểu Bạch một con cá nhỏ. Thật ra là nàng đang ngồi đợi câu trả lời của Mộ Dung Duật.
Đúng như dự đoán của nàng, một lát sau đó liền nhận được cuộc gọi từ Mộ Dung Duật.
Nguyệt Ninh nhếch môi, xem ra là nàng đã đoán đúng. Đợi một chút, sau đó liền nghe máy: “Xin chào?”
Mộ Dung Duật giọng nói lành lạnh vang lên từ điện thoại: “Đừng có giả vờ, cô gửi cho tôi đoạn video đó là có í gì?”
Nguyệt Ninh cười cười: “Tôi sao mà có thể dám làm chuyện như vậy? Chẳng qua là cho ngài xem tình huống hiện tại của Nhạc Dao Dao mà thôi”
Cho ngươi xem thử, Bạch nguyệt quang của ngươi đang làm chuyện gì! Có phải cảm động đến mức sắp khóc hay không?
Mộ Dung Duật cau mày, gương mặt không vui. Hắn nghi ngờ người phụ nữ này có ý đồ xấu với Tiểu Nhạc của hắn, giọng nói của hắn trầm thấp hỏi: “Cô rốt cuộc muốn cái gì?”
Nguyệt Ninh chân thành tha thiết mà nói: “Muốn cùng ngài hợp tác, muốn giúp ngài cứu Nhạc Dao Dao nha!”
Nàng khẽ nhéch môi, thật ra mục đính chính của Nguyệt Ninh là muốn hố Nhạc Dao Dao một chút!
Mộ Dung Duật cười lạnh: “Cô nói thật?”
Hắn không tin, nếu là muốn cứu Tiểu Nhạc thì lần trước tại sao lại đe dọa hắn? Còn muốn hãm hại nàng ấy?
Nguyệt Ninh nhếch môi: “Đương nhiên là thật” Thật cái cọng lông a!
Nguyệt Ninh tiếp tục trợn trắng mắt nói dối: “Từ nhỏ tôi và Dao Dao đã biết nhau, cũng rất thân thiết. Mấy năm nay cô ấy mất tích, tôi vẫn luôn tìm kiếm…Hiện tại vừa mới tìm được thì lại phát hiện cô ấy bị tên cầm thú Tần Trạch giam giữ!”
Giọng nói của nàng nghẹn ngào, có vẻ vô cùng đau khổ. Nhưng đôi mắt không hề có sự bi thương, mà tựa như nàng đang rất thích thú: “Tôi không có thế lực, chỉ là một cô gái yếu đuối, trói gà không chặt. Vì thế nên tôi mới nghĩ ra cách này”
Hừm, có lẽ nàng nên đi làm diễn viên được rồi nhỉ? Càng ngày nàng diễn càng tốt, đến nỗi nàng cũng sắp tin những gì mình nói rồi!
Mộ Dung Duật im lặng một lúc lâu, tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì đó. Lát sau hắn mới hỏi: “Đoạn video từ đâu cô có được?”
Cô ta đã nói rằng gia đình không có thế lực, vì thế tại sao lại có được đoạn video này? Có phải đang lừa gạt hắn?
Nguyệt Ninh tiếp tục giả vờ, giọng nói của nàng có chút rụt rè: “Đó…Đó là một tài khoản lạ gửi cho tôi, muốn bán đoạn video với giá 25 vạn”
Dừng một chút, sau nó nàng tiếp tục ấp úng mở miệng: “Còn…Còn có hắn nói rằng…”
Mộ Dung Duật lạnh giọng hỏi: “Còn có gì?” Hắn cũng có chút khó hiểu, vì sao có người lại gửi cho nàng ta một đoạn video như vậy? Có phải là có ác ý gì hay không?
Nguyệt Ninh im lặng một chút, sau đó mới nói: “Hắn còn nói thêm một điều kiện nữa, đó là…Sau khi nhận được đoạn video đó thì gửi cho ngài một bản sao chép, còn video gốc thì tôi có quyền giữ lại”
Nàng đã nói như thế, nếu như hắn đi tìm thì chưa chắc đã ra manh mối. Mà cho dù có tìm, cũng chưa chắc có thể tìm ra.
Nguyệt Ninh giọng nói có vẻ ngốc ngốc, nàng hỏi: “Có chuyện gì không ổn sao?” Ân, nàng cảm giác bản thân đang thoang thoảng mùi bạch liên hoa!
Mộ Dung Duật trầm mặc một lúc, sau đó hắn trả lời: “Không có gì, chuyện này ta đã biết, cứ để đó cho ta. Không còn chuyện gì thì tôi tắt máy đây”
Đến khi Nguyệt Ninh nghe thấy âm thanh bị đứt đoạn, nàng mới khẽ cười một cái.