Nghe xong đoạn ghi âm kia, Tần Trạch sắc mặt không hề tốt. Biểu cảm của hắn trở nên vặn vẹo, hắn xoay người tiến đến căn phòng bệnh VIP của Nhạc Dao Dao. Hắn muốn biết rõ chân tướng sự thật này.
Nguyệt Ninh nhìn hắn rời đi, nàng cười cười một cách vui vẻ. Không cần cảm ơn nàng đâu nha, vốn dĩ đây là một quyển tiểu thuyết ngược luyến tình thâm mà. Nàng chẳng qua là giúp tiến triển cốt truyện một chút mà thôi, dù gì thì sớm hay muộn chuyện này cũng sẽ sảy ra mà thôi.
Tần Trạch đã rời đi, Nguyệt Ninh không có chuyện gì làm nên đã gọi 0002: “0002, mở màn hình hệ thống lên, chúng ta xem phim ‘Tổng tài ngược luyến tình thâm cùng bạch liên hoa’ nào”
Hệ thống 0002: “Được thôi, thưa kí chủ”
Hệ thống vừa dứt lời, trong màn hình liền hiện ra khung cảnh Nhạc Dao Dao cùng Tần Trạch cãi nhau:
Nhạc Dao Dao nhìn Tần Trạch nước mắt liền lộp bộp mà rơi xuống : “Không phải như vậy, là Nhạc Linh Nhi ép buộc ta nói như vậy. Nếu ta không nói thì nàng ta sẽ đâm ta vì vậy cho nên ta mới làm thế. A Trạch ngươi phải tin ta”
Tần Trạch cau mày mà nói: “Nhạc Dao Dao, ngươi thật sự khiến cho ta quá thất vọng”
Nhạc Dao Dao: “A Trạch, ngươi hãy tin ta. Nếu thật sự ta hãm hại nàng thì làm sao ta lại để cho nàng ta có bản ghi âm kia? Đúng không nào?”
Tần Trạch im lặng mà nhìn Nhạc Dao Dao, hắn ta không nói. Hắn cũng nghi ngờ Nhạc Linh Nhi hãm hại nàng ấy.
Nhạc Dao Dao thấy gương mặt hắn trở nên ôn hòa lại một chút thì nàng ta lại tiếp tục mà nói dối: “A Trạch, có lẽ mục đích thật sự của nàng ta chính là khiến cho chúng ta chia rẽ. Ngươi đừng mắc mưu của nàng ta. Ta thật sự rất yêu ngươi”
Tần Trạch xoa đầu Nhạc Dao Dao: “Ta biết rồi, ủy khuất cho ngươi. Ta xin lỗi”
Nhạc Dao Dao chuẩn bị nói cái gì đó thì đột nhiên điện thoại Tần Trạch liên tục phát ra âm thanh ‘Ting_ting_ting’, khiến cho không gian trở nên trầm mặc.
Tần Trạch nhíu mày, điện thoại của hắn luôn để chế độ im lặng, vì sao lại kêu ngay lúc này? Hắn nghĩ nghĩ liền lấy điện thoại ra xem xét, hắn muốn xem ai dám phá điện thoại của mình.
Vừa mở điện thoại ra, một người tự xưng là ‘Đội Hỏa Tiển Bảo Vệ Dãy Ngân Hà’ gửi cho hắn một đoạn video không biết tên, hắn ta còn kèm theo một dòng tin nhắn ‘Sự thật chỉ có một, hung thủ chính là người đang đứng trước mặt ngươi!!!’ cùng với một cái mặt cười thiên thần.
Tần Trạch đen mặt, hắn ấn vào đoạn video kia xem thử, hắn muốn xem ai hãm hại Dao Dao của hắn.
Vừa ấn xong, một đoạn video cùng âm thanh vô cùng rõ ràng liền hiện ra trước mặt. Hai cô gái đang cãi nhau, một người thân thể yếu đuối ngồi trên giường bệnh, người kia thì đứng ngay trước giường. Hai người đối diện với nhau, nhìn nhau chằm chằm.
Một lát sau đó, âm thanh bắt đầu vang lên. Âm thanh kia vô cùng quen thuộc, chính là đoạn ghi âm khi nãy hắn đã nghe thấy do Nhạc Linh Nhi đưa cho hắn. Thế nhưng lần này rõ ràng hơn, đây có lẽ là đoạn ghi âm hoàn chỉnh.
Khung cảnh tiếp tục chuyển đến hình ảnh người con gái đang đứng kia rút một con dao gọt hoa quả lên, dùng con dao ấy đâm thẳng vào vết mổ!
Hình ảnh này quay vô cùng chân thật, quay rất rõ ràng. Hắn biết đây là thật sự, video không hề có sự chỉnh sửa nào cả. Chân thực đến mức, hắn nhìn thấy Nhạc Dao Dao nở nụ cười đắc ý trước khi đâm con dao vào bụng mình.
Không gian trong căn phòng tựa như đã dừng lại, nếu chú ý một chút thì có thể nghe thấy tiếng hít thở của cả hai người.
Khuôn mặt Tần Trạch trở nên âm trầm, lời nói của hắn trở nên lạnh lẽo: “Nhạc Dao Dao, ta thật sự đã nhìn nhầm ngươi. Ta không ngờ ngươi là một con người có thể không từ bất cứ thủ đoạn nào để leo lên chức Tần phu nhân”
Gương mặt Nhạc Dao Dao tràn đầy đau thương mà nói: “Bởi vì ta thực sự rất thích ngươi, vì thế nên ta mới làm như vậy. Ta thực sự không muốn mất ngươi”
Tần Trạch thực sự rất phẫn nộ, hắn ta cũng rất thất vọng khi nhìn thấy được sự việc lần này diễn ra: “Ngươi đừng nói như thế, thứ lỗi ta không thể tiếp thu lời nói kia. Nếu thật sự ngươi thích ta, việc mà ngươi làm thật sự khiến cho ta cảm thấy rất buồn nôn”.
Nhạc Dao Dao nghe thấy lời nói kia thì rất đau khổ, nàng ta tiếp tục im lặng mà lộp bộp rơi nước mắt: “Ta thật sự không còn cách nào khác, A Trạch ngươi có thể tha thứ cho ta lần này hay không? Ta thực sự không cố ý hãm hại nàng”
Tần Trạch khi nghe thấy Nhạc Dao Dao nhắc đến Nhạc Linh Nhi hắn hiện lên một chút áy náy, thế nhưng sự áy náy ấy liền vụt tắt trong thoáng chốc.
Có lẽ hắn ta nên bù đắp cho nàng ấy một chút, dù sao nàng ta đã bỏ ra một quả thận cho Nhạc Dao Dao. Hắn sẽ cho nàng một chút tiền coi như là bù đắp những thứ kia.