Hắn kỳ vọng, nhóm vây công Lôi đội chính là tiểu đội Huyết Ảnh! Giờ phút này trên bầu trời, ánh hoàng hôn chậm rãi hạ xuống, dùng mắt thường có thể thấy được những tia sáng hoàng hôn xa xa đang dần dần bị bóng tối thay thế.
Hình như không mất quá lâu, bóng tối liền có thể bao phủ toàn bộ đại địa.
Mà từng trận khí lạnh, cũng dần dần từ trong bóng tối chậm rãi sinh sôi, tràn ngập bát phương.
Ánh chiều tà vẫn còn chiếu tới trong rừng rậm, như lão nhân vùng vẫy, không cam lòng hạ màn, mà ánh hoàng hôn dường như cũng không có quá nhiều khí lực tương trợ, vô lực xuyên thấu qua đám lá cây rậm rạp, lờ mờ lại thưa thớt.
Nhưng Hứa Thanh đang ẩn thân ở bên trong tán cây lại không giống vậy, hắn lạnh lùng nhìn chiến trường, thu hết tất cả cảnh tượng vào trong đôi mắt băng hàn.
Tiểu đội Huyết Ảnh có tổng cộng 5 người, trong đó 2 người là chủ lực xuất thủ, 3 người còn lại phong tỏa đường đi bốn phía, phòng ngừa Lôi đội chạy trốn.
3 người sau tu vi ngang bằng với Loan Nha, bộ dạng đều là tầng ba.
Bọn họ không dám tới quá gần, chỉ vờn quanh ở bên ngoài, nhưng có 3 người tồn tại, khiến cho Lôi đội vẫn phải phân tâm.
Về phần 2 người chủ công, một người bộc phát ra chấn động linh năng chỉ kém Lôi đội một tia, hiển nhiên cũng là Ngưng Khí tầng sáu, đồng dạng là một lão giả.
Tóc tai lão bù xù, mắt lộ ra hung mang, y phục trên người giờ phút này cũng đã bị tàn phá, có thể nhìn ra một thân cơ bắp của lão dường như muốn đang muốn bành trướng, người này chính là vị đội trưởng Huyết Ảnh ăn thịt chó kia.
Lúc này, đội trưởng Huyết Ảnh liếm liếm bờ môi, vừa ra tay như sét đánh, vừa âm lãnh nhìn chằm chằm thân thể càng ngày càng xanh của Lôi đội.
– Hôm nay tiểu đội Lôi Đình sẽ xoá tên ở bên trong doanh địa, ngươi không bằng tự sát đi Lôi đội, nếu không sẽ giống như tên Man Quỷ kia, đánh đến khi dị hoá, sau khi chết cũng không được toàn thây, không khỏi mất hết tôn nghiêm, nếu như ngươi tự sát, đội viên của ngươi, ta sẽ chiếu cố thật tốt.
– Không sai, Lôi đội cứ yên tâm mà đi, sau khi ngươi chết, mấy người khác của tiểu đội Lôi Đình, khi chúng ta trở về sẽ chiếu cố thật tốt, tư vị của Loan Nha ta đã muốn niếm thử xem từ sớm rồi, còn tên tiểu hài tử ngươi mang về kia nữa, bán đi làm Dưỡng Bảo Nhân có lẽ cũng có thể kiếm được chút tiền.
Thanh âm mở miệng sau khi đội trưởng Huyết Ảnh nói, là của một tên khác đang vây công Lôi đội.
Người này là một người trung niên, bộ dạng xấu xí, cái lưng ở sau giống như dị dạng nhô lên thật cao, mắt thì mù một con, chỉ còn lại một mắt, bên trong con mắt đó giờ phút này chỉ có vẻ khát máu, linh năng chấn động trên người mặc dù không bằng lão đội trưởng kia, nhưng lại vượt qua Thập Tự trong trí nhớ của Hứa Thanh, đạt đến Ngưng Khí tầng năm.
Nhưng có vẻ cũng không hề ổn định, giống như vừa mới đột phá không lâu.
Đối mặt với khiêu khích của hai người, mặt Lôi đội không cảm xúc, duy chỉ có con mắt hình như đã xuất hiện tia quyết tử, ra tay càng thêm mạnh mẽ.
Hai người trong đội Huyết Ảnh không muốn vì chém giết Lôi đội mà bị thương quá nặng, đều hơi lui ra phía sau, bắt đầu chuyển qua du đấu.
Hiển nhiên trong nội tâm bọn chúng đã chắc chắn là hôm nay nhất định thành công, cho nên chuẩn bị sờ sờ tiêu hao chết đối phương.
– Một tên tầng sáu, một tên tầng năm, ba tên tầng ba!
Sát cơ trong ánh mắt Hứa Thanh lăng lệ ác liệt, trên thực tế hắn có thể rời khỏi, nhưng hắn vô cùng coi trọng ân huệ, Lôi đội từ đầu đến cuối đối xử với hắn rất tốt, cho nên Hứa Thanh không có ý định rời khỏi, mà nhanh chóng quan sát qua chiến trường cùng với hoàn cảnh bốn phía.
Nơi đây cũng không rộng rãi, cây cối không ít, tia sáng mịt mờ, chỗ tối chiếm đa số, thích hợp ra tay.
Sau khi đã có tính toán trong lòng, Hứa Thanh ngồi xổm trên tán cây, sát cơ trong nháy mắt bộc phát.
Hai chân hắn đạp thật mạnh vào tán cây, mượn lực lao ra, cả người hóa thành một đạo mũi tên rời cung, bỗng nhiên phóng tới gần.
Hải Sơn Quyết tầng ba phối hợp với lực lượng thân thể do thủy tinh màu tím mang đến, ở thời khắc này hoàn toàn bày ra.
Tốc độ của hắn cực nhanh, ở dưới tán cây lưu lại một cái tàn ảnh rõ ràng, khiến cho mọi người bên trong chiến trường không kịp phản ứng, khi phản ứng lại, thân ảnh Hứa Thanh cũng trong nháy mắt, đã vọt tới bên trong chiến trường.
Xuất hiện ở bên người một trong ba người vây quanh bên ngoài.
Đó là một cái thanh niên nhỏ gầy, trong đôi mắt hình tam giác còn đang phản chiếu thân ảnh Lôi đội đang bị vây công, gã thậm trí còn không hề phát hiện ra thân ảnh Hứa Thanh xuất hiện.
Cho đến khi một cơn gió lạnh đập vào mặt, gã mới hơi sững sờ, vừa muốn quay đầu, trong một khắc…
Một que sắt từ vị trí huyệt thái dương, kèm theo lực đạo kinh khủng, trực tiếp xuyên thấu qua đầu gã.
Không đợi thi thể ngã xuống, cũng không đợi tiếng kêu thảm thiết truyền ra, thân thể Hứa Thanh không hề dừng lại, xoay người, bàn chân mượn sức đại địa đạp mạnh về phía sau, tốc độ bộc phát, như một con báo săn trong nháy mắt vọt tới tên trước mặt.