Máy tính trong hội trường một lần nữa đưa ra cảnh báo âm thanh điện tử:
Thể thí nghiệm 857 đã tiêm thành công thuốc gây ảo giác Accelerant.
Cơ thể thí nghiệm 857 đang tăng tốc độ tăng trưởng…
Năm giây sau thời gian nuôi cấy sẽ kết thúc.
Năm,
Bốn,
Ba,
Hai,
Một…
Thể thí nghiệm 857 cá điện quang u linh đã thức tỉnh trưởng thành, Xin cảnh giác cao độ! Xin cảnh giác cao độ!
Rắn thính giác nhạy bén, lập tức buông tha cho đội Sưu Quỷ Đoàn hấp dẫn sự chú ý của mình, phẫn nộ xoay người.
Cấp bậc phân hóa tuyến thể của Xà Nữ Mục đã đạt tới cấp M2, tuyến thể thăng một cấp, tất nhiên ngẫu nhiên đạt được một loại năng lực phân hóa phù hợp với đặc tính sinh học của bản thân, đẳng cấp càng cao thì năng lực phân hóa thu được càng mạnh.
Mùi tin tức tố quả mọng trong không khí càng lúc càng mãnh liệt, Xà Nữ Mục gần như phát cuồng, triệu hồi hai con mắt lơ lửng đang bay trên không trung trở về hốc mắt mình, hắn kéo băng gạc y tế bịt mắt xuống, kim tuyến xà đồng âm loan sắc bén, đem lực lượng toàn thân hội tụ ở tuyến thân, bất chấp hậu quả phát động năng lực phân hóa M2 “Đầm lầy”.
Trong chốc lát, mặt đất cứng rắn tan chảy thành bùn, những người đứng trên đó hai chân không kiểm soát được rơi vào mặt đất giống như đầm lầy.
Tất cả những thứ có thể bắt được toàn bộ biến thành bùn loãng, mọi người chỉ có thể trơ mắt rơi vào trong bùn hóa mặt đất, tốc độ rơi vào so với đầm lầy chân chính nhanh hơn, một khi miệng mũi rơi xuống dưới mặt đất, tất nhiên sẽ hít thở không thông mà chết, lúc này mọi người đã không còn quan tâm suy nghĩ nhiều về quái vật thứ hai xuất hiện ở nơi này nữa.
Ngay cả cốt thép chống đỡ tòa nhà cũng mềm nhũn ra, cốt thép xuyên qua ngực Bạch Sở Niên hóa thành bùn chảy đi, Bạch Sở Niên không còn chống đỡ được, từ đài cao mười tầng lơ lửng rơi xuống, ở trong nước biển mãnh liệt nện ra một mảnh sóng nhỏ.
Rimbaud không khỏi tung người nhảy xuống biển.
Lục Ngôn nhiều lần lấy hang thỏ giảo hoạt xuyên qua các tầng lầu, nhưng không có kết quả, năng lực M2 của Xà Nữ Mục bao phủ phạm vi rất lớn, tất cả tầng mặt đất toàn bộ trở thành đầm lầy bùn đọng lại mặt ngoài, toàn bộ tòa nhà B đều ở trạng thái tan chảy.
Rắn cúi đầu nhìn thoáng qua hậu hải mãnh liệt gầm thét, khinh miệt nhấc khóe môi lên, trước tiên đem những thứ nhỏ bé vướng vào chuyện gần đó giải quyết rồi nói sau.
Hắn khẽ lắc đầu đuôi, cuối đuôi rắn màu nâu sẫm có một đoạn lân phiến rỗng màu vàng, lân giáp lay động cát rung động, con rắn khẽ nhấc hàm xuống, tầm mắt dừng trên người Lục Ngôn đang giãy dụa qua các tầng lầu.
Khả năng đồng sinh của Xà Nữ Mục “Rung đuôi”, có thể ngẫu nhiên buộc một mục tiêu cộng hưởng với chính mình.
Thân thể Lục Ngôn nhất thời cứng đờ, trong đầu bị một loại tiếng động to như móng tay phóng đại gấp vô số lần cào lên bảng đen tràn ngập, thoáng chốc từ đại não đến thần kinh tứ chi toàn bộ tê dại, sau một thời gian ngắn tê dại chính là đau nhức kịch liệt như mảnh đạn nổ tung trong cơ thể.
Thân thể nhỏ nhắn của omega rơi xuống mặt đất, Lục Ngôn co lại thành một đoàn gắt gao che miệng không cho mình kêu thành tiếng, thân thể chậm rãi bị mặt đất bùn hóa cắn nuốt.
Ngay đêm trước khi Lục Ngôn sắp bị bùn hóa mặt đất chặn miệng mũi hít thở không thông mà chết, thân thể đột nhiên nhẹ nhàng, giống như có thứ gì đó ở dưới thân nâng mình lên nổi, cậu gian nan mở ra một khe hở, phát hiện dưới thân là mấy dây leo màu đen đan xen, dệt thành lưới mây nâng mình.
Chờ cậu mở mắt, toàn bộ tòa nhà mười tầng đều đã bị dây leo màu đen dày đặc đan chéo xuyên qua dài đầy, giống như một cái lồng chim không kẽ hở.
Mũi dây leo quấn quanh thắt lưng Tất Lãm Tinh, đưa hắn lên cao, lại giống như dây thừng dẫn người lao xuống, Tất Lãm Tinh hai tay nắm Uzi, từ trên cao nhìn xuống bắn trúng mắt trái của Xà Nữ Mục.
Với tốc độ bắn siêu cao cùng năng lực cận chiến cực mạnh của Uzi, phối hợp với Tất Lãm Tinh trượt xích thiên hàng này, Xà Nữ Mục bất ngờ không kịp đề phòng, một con mắt bị bạo nổ, thống khổ che hốc mắt chảy máu lui về phía sau, cả tòa nhà đầm lầy đang bị bùn hóa lập tức bị dừng lại.
Khả năng phân hóa M2 của tuyến mộc độc là “Thiên kinh địa cức”: Khả năng công phòng kiêm đầy đủ, trong không gian hữu hạn nhanh chóng sinh ra dây leo độc, làm cho nó dày đặc xuyên qua toàn bộ không gian.
Husky alpha cố gắng đào đất, đào chân ra khỏi mặt đất, ngẩng đầu huýt sáo với Hà Sở Vị: “Anh xem tiểu độc thảo kia cư nhiên đã phân háo thành M2 rồi kìa, trâu bò thật, giấu cũng không giấu.
Trách không được đặt tên đội là Tùy Tiện Đánh, người trong đội này tất cả đều là đại ca mà.”
Hà Sở Vị làm một cái cử chỉ im lặng với hắn.
Chim chuông cùng Mạt Thiền omega ẩn giấu ở trong góc len lén nhìn nhau một cách cổ quái, nhỏ giọng nói thầm một câu, rút về trong đống đổ nát.
Dây leo đan thành cái nôi, đem thân thể cuộn tròn của Lục Ngôn đưa về bên cạnh Tất Lãm Tinh, Tất Lãm Tinh đối với xung quanh nhỏ giọng nghị luận tai điếc tai mắt ngơ không nghe, đưa tay sờ sờ tai thỏ con đang run rẩy của Lục Ngôn, trầm mặc phóng thích tin tức tố trấn an.
“Tuổi còn nhỏ như vậy cư nhiên đã phân hóa cấp M2.
Ngươi vẫn còn sống để đi ra ngoài sao?” Rắn đỡ mặt đất chậm rãi khôi phục, phù không chi nhãn thủ vệ ở bên cạnh hắn cấm người khác tới gần, hốc mắt bị bắn nát đã chữa trị xong, Xà Nữ Mục giơ tay từ trên không trung hái một quả mắt lơ lửng, tiến vào trong hốc mắt phục hồi như cũ, hoàn hảo không tổn hao chuyển.
Một vài con mắt lơ lửng bị rắn khống chế, bay xuống nước tìm kiếm người cá biến mất và Bạch Sở Niên.
Khi Bạch Sở Niên rơi xuống biển, nước lạnh tanh mặn lập tức không qua đỉnh đầu rót vào khoang mũi, kích thích hắn cơ hồ không mở được mắt, bỗng nhiên có loại xúc cảm bị sinh vật lạnh lẽo mềm mại cọ qua thân thể.
Hắn buộc mình phải mở mắt của mình.
Con sứa nhỏ trước mắt lóe ra ánh lam vây quanh trôi nổi trong dòng nước xanh thẳm, con nhỏ nhất chỉ có kích thước móng tay, giống như một cây nấm nhu thuận, ỷ lại chui vào lòng bàn tay trắng.
Nhìn theo hướng đi của sứa lam quang, nhân ngư tóc vàng kéo một cái đuôi cá lam điện bơi về phía mình, mũi đuôi quét nước biển xuất hiện một chuỗi bong bóng lớn nhỏ khác nhau, bong bóng lập tức biến thành sứa lam quang giàu sinh mệnh theo dòng nước du đãng đi về phía trước.
Bạch Sở Niên bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ mất đi sự sống còn, sau đó liền cảm giác được một đôi cánh tay nhân loại lạnh như băng từ sau lưng ôm lấy mình, mang theo hắn nhanh chóng bơi lên trên, áp lực nước trên thân thể dần dần giảm bớt, đầu phá vỡ mặt nước trong nháy mắt lấy lại oxy.
Rimbaud đẩy hắn lên đá ngầm, nửa người ngâm mình trong nước, nửa người trên quấn băng mặc đồng phục chống đạn màu đen của đội, đường cong cánh tay sắc bén duyên dáng bạo đại lộ ra bên ngoài, đai đạn da lướt qua bả vai thu vào bên hông hẹp.
Bạch Sở Niên nhất thời quên ho khan, ánh mắt treo trên một đoạn mạch máu trơn nhẵn mà nhân ngư lộ ra, một tầng da trắng lạnh bao bọc cơ bắp có lực bộc phát bên trong, theo hô hấp của hắn mà xinh đẹp phập phồng.
Rimbaud hai tay chống lên tảng đá ngầm, đem nửa thân thể chống ra khỏi mặt nước, môi gần mặt Bạch Sở Niên, ở khóe mắt hắn như có như không hôn một cái, sau đó nằm bên tai hắn nói: “Tôi hy vọng trạng thái này có thể duy trì thêm một lát.”
Bạch Sở Niên chưa bao giờ nghe Rimbaud nói ra ngôn ngữ con người rõ ràng như vậy, giọng nói trong trẻo lãnh khốc ở bên tai nhỏ giọng nói chuyện, trong lúc vô tình gợi cảm trêu chọc khiến hắn không ngăn cản được.
“Tôi vẫn muốn nói cho em biết, tôi đã sống rất lâu, khi đó trong mắt tôi, em là một con mèo trắng còn cần đút sữa và ôm ấp trấn an, nhưng tôi không tìm được tiếng nói chung trong ngôn ngữ của chúng ta về tuổi tác.”
“Tôi không biết tại sao con rắn đó lại xuất hiện ở đây.
Sáng hôm đó em đi ra ngoài huấn luyện, buổi tối lại bị gãy cẳng tay và xương sườn được khiêng trở về, một tay bị nghiền nát, tuyến thể cũng bị thương…!Các nhà nghiên cứu cảm thấy tội lỗi nói với tôi rằng họ đang vội vàng để cho em thách thức những người mạnh mẽ hơn nên họ đã liều lĩnh nhốt em và con rắn kia trong cùng một hộp sinh thái, xà thường rất thích tra tấn con mồi, tôi biết đêm đó em rất đau đớn và rên rỉ.
Lúc tôi sờ lên mặt em, ngay cả trong mộng em vẫn còn run rẩy.”
“Cho nên tôi đã giết chết hắn, chỉ lưu lại đại não hoàn chỉnh của hắn.” Các nhà nghiên cứu vì tiếc của nên đã để lại bộ não của hắn rồi sao chép dữ liệu thần kinh và bán nó cho viện 109 để phục hồi tổn thất tiền bạc, ở đó ý thức của rắn sẽ được trải nghiệm vô hạn bởi các thí nghiệm khác nhau.
Sẽ bị ngược đãi cho tới chết không ngừng.”
“Đây chính là điều mà tôi muốn hắn phải gánh chịu.”
Bạch Sở Niên cứng đờ trên đá ngầm, thanh âm Rimbaud quá mức rõ ràng đến mức làm cho hắn không cách nào nhanh chóng đem anh cùng con cá quen thuộc của mình liên hệ cùng một chỗ.
Bởi vì đôi mắt sapphire của anh quá mức trong suốt xinh đẹp, môi cũng phấn nộn giống như thạch, tóc vàng phối hợp với làn da trắng lạnh càng giống như một tiểu thiên sứ mềm mại, ngay từ đầu đã khiến Bạch Sở Niên nhận định đây là một con cá con nhỏ, có thể mới phá vỏ không bao lâu, những ngày bọn họ ở bên nhau, Bạch Sở Niên ngoại trừ chỉ có một lần phát cuồng ép buộc anh thì thời gian còn lại đều giống như đang chiếu cố bảo bối vậy, ngay cả mỗi buổi tối nghiên cứu viên đưa sữa vào, hắn đều sẽ cho tiểu ngư nằm trong chăn uống trước.
Tại thời điểm hai người nói chuyện, một con mắt lơ lửng thấy kim khâu vọt vào giữa hai người, bất ngờ nhắm vào Bạch Sở Niên, nhưng không đợi nhãn cầu này phát huy tác dụng liền bị một bàn tay thon dài nắm chặt trong lòng bàn tay, không chút lưu tình mà bóp thành một nắm máu.
Rimbaud rửa tay trong nước biển, lông mày nhỏ hơi nhíu lại: “Vân buồn nôn như trước vậy, hắn ta còn tưởng rằng mình còn sống sao.”
Xà Nữ Mục đã phát hiện tung tích của bọn họ, theo mép ngoài tòa nhà lao xuống phía dưới, nhưng Rimbaud không để lại cho Xà Nữ Mục tích lực phát động năng lực thời gian, anh đâm sâu vào trong nước, hóa thành một đạo lam sắc thiểm điện chạy nhanh trong nước, đột nhiên lao ra khỏi mặt biển cao bảy tám thước, trong đuôi cá trong suốt mạch máu màu xanh sung huyết bạo liệt, điện quang quanh co chớp động.
Nước biển hội tụ trong tay anh, nước vô hình lập tức ngưng đọng thành chất liệu vô cùng cứng rắn, hình thành hai khẩu súng ngắn Bronning Auto-5 trong suốt, ánh mắt nhân ngư lạnh lùng, hai phát đạn ngắn trong suốt hai phát liên tiếp bắn ra, đồng thời đánh trúng nửa người trên ngực trái cùng nửa người dưới thân đuôi rắn của Xà Nữ Mục, hai trái tim đồng thời bị đạn ngắm nổ tung, vô số giọt nước bén nhọn đem thân thể rắn từ trên không trung bạo thành cái rây…
Khả năng đi kèm của tuyến thể cá điện quỷ “Thép hydrat hóa”: Có thể buộc các phân tử nước nén để tạo thành một sự sắp xếp dày đặc của các nguyên tử nguyên tố khác nhau trong thép vũ khí tương tự, để đạt được sự thay đổi pha lặp đi lặp lại của cơ thể OOr và mas, được gọi là thép hydrat hóa, vũ khí cầm tay của nó được hình thành bởi thép hydrat hóa.
Bầu trời yên lặng, âm thanh điện tử của loa thông báo vang lên:
Rimbaud của đội [Tùy Tiện Đánh] đã đánh bại cơ thể thí nghiệm số 1513.
Kết thúc kỳ thi, thí sinh được yêu cầu nghỉ ngơi tại chỗ trong năm phút chờ thống kê và đồng đội hồi sinh.
Vũ khí trong suốt trong tay Rimbaud sau một thời gian ngắn bộc phát uy lực lại tan chảy trở về biển, bản thân anh cũng không còn chống đỡ, từ độ cao bảy tám thước rơi xuống biển.
Bạch Sở Niên tung người nhảy xuống biển, tận lực bơi về phía trước, trong nháy mắt nhân ngư ném xuống mặt biển thò ra thân thể tiếp hắn vào trong ngực, khiến nhân ngư tránh khỏi trùng kích rơi xuống nước từ trên cao, hai người cùng nhau chìm xuống biển sâu.
Nước biển cắn nuốt thân thể hai người, Bạch Sở Niên ôm chặ Rimbaud hôn khóe môi anh, cùng omega hôn môi.
Rimbaud đáp lại hắn, đầu đuôi quấn quanh thân thể hắn, giơ tay bẻ khuôn mặt Trắng Sở Niên, muốn hắn nhìn thẳng vào mắt mình, nhướng mày hỏi: “Sở Niên, em không cần phải lo.”
“Mấy ngày nay em nổi giận với tôi? Em đang trả thù tôi đấy à? Tôi đã hao hết tin tức tối, đem em dưỡng đến thời kỳ trưởng thành, tốn tâm tư đưa em ra khỏi cái ngục giam đó, thì ra mấy năm nay em đều ghi thù tôi sao?”
“Em đích xác trưởng thành rất nhanh, thiên phú hơn người, cấp bậc cũng đủ cao, hiện tại không ai còn có thể khi dễ em.
Vì vậy, đây là lý do tại sao em lần lượt xúc phạm tôi, ghét tôi?”
“Được rồi, em cứ tiếp tục hận tôi đi, trừ khi em cả đời này không tính quan tâm tới tôi nữa.”
“Một phát súng này trả lại cho em, em phải biết thái độ của em chính đã làm tổn thương tôi như vậy.”
Rimbaud giơ tay phải lên, nước chảy xiết quanh lòng bàn tay hội tụ thành một khẩu súng lục sa ưng thép hydrat hóa mờ, đặt ở ngực Bạch Sở Niên không chút do dự bóp cò.
Viên đạn nổ ở sau tim alpha phun ra một mảnh sương máu hình quạt trong nước, lượng máu trước ngực lại bị xóa sạch, nhưng kỳ thi đã kết thúc, không thông báo loại người nữa.
Bạch Sở Niên cong hai mắt, chậm rãi giơ tay lên trong huyết vụ sờ sờ mặt Rimbaud.
Rimbaud ôm lấy thi thể Bạch Sở Niên bơi lên mặt nước, sứa biển lóe ra ánh lam và cá mập bị máu tanh hấp dẫn ở phía sau đuổi theo.