[Quyển 1] Xuyên Nhanh - Nữ Đặc Công Toàn Năng!

Chương 103-104: Ma pháp sư thiên tài bị vứt bỏ (3-4)



103

Nhóm dịch: Chiêu Anh Các

Edit: Angela

Beta: Angela+ Linh Đang

Từ khi sinh ra Diệp Thiều Hoa chưa bao giờ được gặp mẹ mình, tất cả mọi thứ liên quan đến mẹ chỉ có viên ma hạch cấp năm này.

Cô biết ma hạch cấp năm vô cùng quý giá, gần như toàn bộ Diệp gia hợp lực cũng không địch nổi một viên ma hạch này.

Lúc bị đày đến thành hoang kia, Diệp Thiều Hoa biết bản thân không thể bảo vệ tốt viên ma hạch cấp năm này, cho nên đã để nó lại trong viện của mình, đời trước, cho đến lúc chết cũng không thể quay lại lấy.

Không nghĩ tới, hóa ra bắt đầu từ lúc này đã rơi vào tay Diệp Cẩn.

Diệp Thiều Hoa cảm nhận được cảm xúc dao động mãnh liệt của nguyên chủ, cô nhướng mày, tuy bây giờ cô vẫn chưa hiểu rõ ma pháp, nhưng cô đã trải qua nhiều thế giới như vậy, thân thể của cô đã đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa*.

*Xuất thần nhập hóa: cảnh giới tuyệt đỉnh trong võ học, khó có thể đi xa hơn nữa.

Ai cũng không thấy rõ cô hành động như thế nào, ngay cả Diệp Cẩn cũng không kịp phản ứng, lúc cô ta phản ứng lại, ma hạch trên cổ cô ta đã ở trong tay Diệp Thiều Hoa.

“Ông dám động vào nó?” Một tay Diệp Thiều Hoa cầm ma hạch, một tay nắm chặt thành quả đấm, hơi nâng mắt, chất vấn Đại Trưởng lão.

Những chữ này rất lạnh, đôi mắt tối đen của cô làm vài vị trưởng lão hoảng sợ trong lòng.

Trong đại sảnh bỗng nhiên vang lên tiếng niệm chú ngữ ma pháp.

“Vút!”

Năm mũi thủy tiễn (mũi tên bằng nước) xuất hiện trước mặt người thiếu niên tóc vàng đang ngồi bên cạnh Diệp Cẩn, không chút lưu tình nào phóng về phía Diều Thiều Hoa.

“Ma pháp cấp 3?” Mọi người trong đại sảnh kinh hãi thốt lên.

Ai cũng không ngờ tới, người chỉ trạc tuổi với Diệp Cẩn kia, lại là ma pháp sư cấp 3 giống Diệp Công tước!

Nếu ở thế giới khác, Diệp Thiều Hoa còn cố gắng che giấu một chút, nhưng thế giới này lại nói chuyện bằng thực lực, vì thế cô không hề che giấu chút nào, tốc độ phản xạ có điều kiện của thân thể cô hoàn toàn có thể tránh được những mũi thủy tiễn này.

Cùng lúc đó, Diệp công tước ngưng tụ tạo nên một bức tường đất ngăn cản trước mặt Diệp Thiều Hoa.

Tất cả mọi người đều nghĩ, có lẽ tường đất này đã chặn lại thủy tiễn của thiếu niên tóc vàng lại.

“Thôi bỏ đi, anh Cốc Hồng.” Diệp Cẩn khẽ lắc đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Công tước: “Nếu Diệp Thiều Hoa thích, vậy viên ma hạch cấp năm này tặng cho cô ấy đi.”

Cô ta tháo viên ma hạch cấp năm xuống, trả lại cho Diệp Công tước.

Dù sao quanh đi quẩn lại, Diệp Công tước chắc chắn sẽ đưa ma hạch cấp năm này…. cho cô ta.

“Hóa ra là Cốc Hồng, Vương tử Thương Lang Đế Quốc, là học viên của học viện Ryan đứng đầu Đại lục Ma Pháp!”

“Không ngờ lại là anh ta, thiên tài ma pháp sư có khả năng đột phá đến ma pháp sư cấp bảy của Thương Lang Đế Quốc! Đứng thứ ba mươi sáu trên bảng xếp hạng Đại lục Ma Pháp!”

“….”

Xung quanh không ngừng vang lên tiếng kinh ngạc.

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Diệp Cẩn, không hề có một tia ghen tị nào, một cô gái có thiên phú xuất sắc như vậy, bọn họ không thể ghen tị nổi.

Diệp Cẩn vô cùng hưởng thụ loại ánh mắt như vậy, mà Cốc Hồng lại không hề đặt đám người trong tòa thành nhỏ bé này vào trong mắt.

Chỉ là một viên ma hạch cấp năm thôi mà, như vậy đã coi nó là bảo vật, hừ, anh ta khẽ cười nhạo.

Diệp Công tước cầm viên ma hạch cấp năm mà Diệp Cẩn vừa trả lại, sắc mặt ông cứng ngắc một chút, sau đó bảo Diệp Thiều Hoa đến thư phòng mình một lát.

Diệp Thiều Hoa ngồi xuống ghế dựa, đối diện ông, dáng vẻ lười biếng nhìn ngắm ma hạch.

“Thiều Hoa, con biết vì sao ta gọi con về không?” Diệp Công tước nhìn dáng vẻ thờ ơ của Diệp Thiều Hoa, không khỏi xoa bóp huyệt thái dương, đầu đau lên từng cơn: “Tuy ma hạch là di vật của mẹ con, nhưng con giữ nó cũng không có tác dụng gì, đưa cho Diệp Cẩn là tốt nhất. Con cũng có thể dựa vào điều này mà tạo quan hệ tốt với nó, nhìn vào năng lực hiện tại của nó, tương lai nó có thể bảo hộ con chút ít. Thiều Hoa, ta không thể vĩnh viễn bảo vệ con được, sẽ có một ngày ta phải rời khỏi con, ta đã đồng ý với mẹ con sẽ bảo vệ con chu toàn.”

Nghe đến đây, Diệp Thiều Hoa nắm chặt ma hạch cấp năm trong tay.

“Cha, vì sao phải cần Diệp Cẩn bảo vệ? Một mình con cũng có thể đảm bảo bản thân cả đời vô ưu*.” Cô gõ gõ tay lên bàn

.

*Vô ưu: sống không lo lắng, không phiền não, an nhiên

“Bản thân con?” Nghe đến đó, Diệp Công tước lắc đầu: “Ngay cả Ma pháp sư thực tập con cũng không đạt được, lấy cái gì bảo vệ bản thân? Diệp Cẩn có tinh thần lực cấp A, về sau ít nhất sẽ đạt được ma pháp sư cấp năm, cho dù là ở Thương Lang Đế Quốc, cũng là đối tượng khiến người ta kính sợ, có nó ở đây, con sẽ không phải lo.”

Không phải ông coi thường Diệp Thiều Hoa, nhưng tinh thần lực là bẩm sinh.

Tinh thần lực cấp F cũng không khác gì phế nhân, mấy ngày nay, Diệp Công tước vì chuyện này mà già đi không ít.

“Tinh thần lực cấp A, rất cao sao?” Diệp Thiều Hoa híp mắt.

“Con cho là như thế nào?” Diệp Công tước cảm thấy con gái mình bị ngốc rồi: “Con có biết người tên Cốc Hồng vừa rồi không? Cậu ta có tinh thần lực cấp A, ma pháp sư cấp ba, học viên học viện Ryan. Đại lục Ma pháp phần lớn là tinh thần lực cấp F, chỉ khi có tinh thần lực cấp D mới có thể chân chính học tập ma pháp. Tinh thần lực cấp B đã vô cùng hiếm có rồi, càng đừng nói đến tinh thần lực cấp A, nếu như đạt tới tinh thần lực cấp S, nhiều năm như vậy, cũng chỉ có vị thánh tử của Điện Quang Minh. Cho nên, con hiểu rõ tinh thần lực cấp A cao như thế nào rồi chứ?”

Diệp Thiều Hoa chỉ nhíu mày, không nói gì.

Tinh thần lực cấp A?

Quả thực cô không biết nó cao như thế nào, Đại lục Ma Pháp phân chia tinh thần lực theo các cấp từ thấp lên cao theo thứ tự F, E, D, C, B, A, S, SS, SSS, đây là chuyện mọi người đều biết.

Diệp Cẩn và Cốc Hồng đều có thiên phú tinh thần lực cấp A.

Lúc Diệp Thiều Hoa vừa tiếp nhận và phân tích tình huống của thế giới này, cô đã cho hệ thống kiểm tra đánh giá tinh thần lực của mình, trải qua sự rèn luyện của nhiều thế giới như vậy, tinh thần lực của cô đã sớm đạt tới cấp cao nhất – tinh thần lực cấp SSS!

Diệp Cẩn là cấp A.

Mà cô là cấp SSS, ừm, cao hơn chừng ba cấp.

Cho nên, Diệp Thiều Hoa thật sự không biết tinh thần lực cấp A cao như thế nào.

——-

104

Nhóm dịch: Chiêu Anh Các

Edit: Khánh Linh

Beta: Linh Đang

“Ngày mai con muốn đi tham gia buổi chiêu sinh của học viện Ryan.” Diệp Thiều Hoa chuyển đề tài, cười híp mắt nhìn Diệp công tước, nhưng giọng nói lại vô cùng nghiêm túc: “Mặc dù con biết tinh thần lực của con là cấp F, nhưng ai nói tinh thần lực cấp F thì không thể học tập ma pháp chứ?”

Vừa nói, cô vừa đưa tay ra, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một lưỡi dao bằng băng.

Trong lịch sử cả Đại lục Ma pháp, tinh thần lực cấp SSS cũng không có mấy người, đến cả 008 cũng sợ hãi thán phục tốc độ học tập của Diệp Thiều Hoa, từ lúc cô đi đến Đại lục Ma Pháp này, trừ thời gian đầu tiếp thu nội dung cốt truyện ra, gần như không nghỉ ngơi chút nào.

Ngay cả trong lúc đang đi đường cô cũng đều nhắm mắt suy ngẫm, hấp thu những nguyên tố ma pháp trong không khí.

Yêu nghiệt này một khi nghiêm túc lên, thì ai có thể sánh bằng cô đây?

Cái chén trong tay Diệp công tước “Bộp” tiếng rơi xuống đất: “Con con con… Con bé này … Không phải hôm qua con không thể ngưng tụ ra nguyên tố ma pháp sao?”

Làm sao có thể chỉ trong vòng một đêm đã tiến cấp lên trở thành Ma pháp sư thực tập?

Ma pháp sư cấp một đến cấp bảy đều phải niệm chú ngữ mới có thể huy động các nguyên tố ma pháp trong không khí, nhưng Diệp Thiều Hoa trực tiếp bỏ qua một bước này, gần như là không cần niệm chú đã có thể thuấn phát*.

*Điều động thứ gì đó trong nháy mắt

Chỉ có người đã đạt đến Thánh cấp Ma đạo sư mới có thể thuấn phát như vậy.

“Tộc trưởng.” Mãi cho đến khi bên ngoài vang lên tiếng gọi của Đại trưởng lão, Diệp công tước mới phục hồi lại.

Diệp công tước hít sâu một hơi: “Trước tiên con cứ về phòng của mình đi, ngày mai con đi theo cha.”

Ông rót thêm cho mình một ly nước, cố gắng để cảm xúc của mình bình tĩnh lại.

Đại trưởng lão đẩy cửa bước vào, khi nhìn thấy Diệp Thiều Hoa ở bên trong đang định đi ra thì đôi mắt kia bỗng nhiên trở nên cực kỳ lạnh lùng.

Nhưng, Diệp công tước đang ở trước mặt, ông ta cũng không thể làm gì quá đáng, ông ta thu hồi Tinh Thần lực đang muốn dồn ép cô lại, dời ánh mắt đi, cố gắng nói với chính mình rằng tất cả mọi chuyện còn chưa xảy ra.

Cánh cửa “Lạch cạch” một tiếng đóng lại, Đại trưởng lão lúc này mới nhìn về phía Diệp công tước: “Tộc trưởng, ngày mai học việc Ryan tổ chức chiêu sinh, theo luật thì người thường không được phép có mặt trong thành, tôi thấy sáng mai ông nên đưa đại tiểu thư về đi, tiểu thư ở đó sẽ an toàn hơn một chút. Về phần ma hạch cấp năm, tôi cảm thấy vẫn nên giao cho Diệp Cẩn tiểu thư thì thích hợp hơn.”

Đại trưởng lão không biết vì sao lần này học việc Ryan lại có thể tổ chức chiêu sinh ở trong tòa thành nhỏ bé này của bọn họ, vốn còn tưởng rằng là do việc bản thân trọng sinh dẫn đến sự thay đổi này.

Nhưng bây giờ, ông ta tuyệt đối không thể để cho Diệp Thiều Hoa phá hủy nhà họ Diệp bọn họ.

Đời trước cũng bởi vì Diệp Thiều Hoa, mới làm hại Diệp công tước bị trọng thương, cuối cùng lại bị ma pháp của Thánh cấp ma thú áp bức đến đến chết, trải qua sóng gió trong trận chiến với ma thú, nhà họ Diệp không còn ai có thể sống sót, truyền thừa* trên trăm năm như vậy mà biến mất.

*Những điều tốt đẹp được truyền lại từ đời này sang đời khác

Có thể được trọng sinh, là cơ hội vô cùng lớn mà trời cao cho ông ta, cho dù ông ta không làm được gì, nhưng ít nhất ông ta có thể bảo hộ cho nhà họ Diệp.

Ít nhất, ông ta sẽ không để Diệp Thiều Hoa gây họa cho nhà họ Diệp một lần nữa, người có tinh thần lực cấp F vốn dĩ phải bị đuổi ra ngoài, đời trước tộc trưởng một mực che chở cho cô ta, còn tin tưởng cô ta có thể cố gắng học tập ma pháp.

Nhưng cho dù không muốn cũng phải nhớ rằng: một kẻ có tinh thần lực cấp F thì có thể học được ma pháp gì chứ?

Sau khi được Lan Tư cưới về cũng không an phận, nếu như cô ta thông minh một chút, thức thời một chút, không chừng Lan Tư sẽ nể mặt của cô ta mà ra tay cứu nhà họ Diệp.

Cuối cùng, cô ta không chỉ bị Cốc Hồng chán ghét, mà cả nhà Lan Tư cũng đều không thích cô ta.

Lần này ông ta nhất định phải ngăn cản tất cả, trước khi mọi chuyện xảy ra phải cắt đứt mọi quan hệ với cô ta, không thể để cho Diệp Thiều Hoa lại gieo họa cho gia tộc bọn họ.

Đại trưởng lão nghĩ, trên mặt lại mang vẻ cao ngạo của người được trọng sinh mà chính ông ta cũng không phát hiện ra.

Nghe được lời nói của Đại trưởng lão, lông mày của Diệp công tước nhíu lại, nếu là vài phút trước, rất có khả năng ông sẽ đồng ý, nhưng bây giờ không giống như vậy nữa.

Diệp Thiều Hoa đã thể hiện thực lực khiến cho ông hết sức chấn động, mặc dù mới chỉ là pháp sư cấp một, nhưng đã có thể thuấn phát, đây là chuyện mà đến tận bây giờ ông vẫn còn chưa làm được.

Thử nghĩ xem, trong lúc đang đối chiến, những người khác còn đang niệm chú ma pháp, thì dao băng của ngươi đã lao đến trước mặt người ta, đánh cho đối phương không kịp trở tay.

Đây cũng là lí do vì sao Thánh Ma Đạo Sư lại gọi là Thánh Ma Đạo Sư chứ không gọi là Ma pháp sư cấp tám.

Bởi vì người đạt tới Thánh cấp chính là một cấp bậc khác.

“Ma hạch cấp năm là di vật mẹ của Thiều Hoa để lại cho con bé, tôi cũng không làm chủ được.” Vừa nghe được những lời này sắc mặt Đại trưởng lão lập tức đen lại, đáy mắt Diệp công tước hiện lên một tia suy nghĩ sâu xa: “Ông đã nhìn Thiều Hoa lớn lên, ông cũng biết con bé rất cố gắng, trong lịch sử cũng không phải là không có Ma pháp sư có tinh thần lực cấp F.”

“Thiều Hoa đương nhiên là rất cố gắng.” Đại trưởng lão hạ mắt, trong mắt lại cười lạnh.

Đương nhiên ông không biết, người rất cố gắng trong miệng của ông kia, chính là người đã hủy hoại toàn bộ gia tộc bọn họ!

Ngay cả chính ông cũng bởi vì đi vào rừng rậm ma thú cứu cô ta mà khiến cho mình lưu lại di chứng, ma pháp cũng không thể tiến lên được nữa.

“Nhưng dù có cố gắng hơn nữ thì người có tinh thần lực cấp F cũng chỉ có thể trở thành Ma pháp sư cấp một.” Đại trưởng lão trầm ngâm một chút, nói: “Bỏ qua chuyện ma hạch cấp năm đi, ngày mai học việc Ryan chiêu sinh tôi muốn cho Diệp Cẩn cũng tới.”

Ông ta cũng được xem như là người trọng sinh, tất nhiên biết rõ lai lịch của Cốc Hồng, người thừa kế Thương Lang Đế Quốc, thế lực đứng đầu Đại lục Ma pháp, còn biết cả thành tựu sau này của Diệp Cẩn.

Mấy ngày này ông ta đã lôi kéo được hai người này.

Nhưng ông ta không nói cho Diệp công tước, sợ sau khi Diệp công tước biết cũng muốn đến xía vào.

Lúc này, ông ta không muốn Diệp Thiều Hoa làm ra chuyện ngu xuẩn gì, lại làm hại toàn bộ gia tộc bọn họ bị hủy diệt.

Học việc Ryan là học viện pháp thuật lớn nhất, đời trước học việc Ryan không chiêu sinh tại đế quốc Thương Lang, khi Diệp Cẩn vào trường học đã bỏ lỡ thời gian học tập tốt nhất, đời này ông ta không muốn Diệp Cẩn bỏ lỡ nữa.

Diệp công tước có quan hệ khá tốt với thành chủ của Thương Vân Thành, nếu ông ta muốn tham gia chiêu sinh thì cách đơn giản nhất là đi tìm thành chủ.

“Tôi sẽ nói với thành chủ cho ông mang Diệp Cẩn đi tham gia, đương nhiên cũng sẽ mang theo Thiều Hoa đi.” Diệp công tước vốn cũng muốn mang Diệp Cẩn tới tham gia.

Nghe thấy mình có thể mang người tham gia, Đại trưởng lão an tâm, nhưng sau khi ông ta nghe thấy câu nói phía sau, ông ta không dám tin nhìn Diệp công tước: “Tộc trưởng, ông nói lại lần nữa đi. Ông muốn mang ai đi cùng? !”

“Thiều Hoa, con bé nói nó cũng muốn đi thử xem.” Diệp công tước cũng đã phải suy nghĩ cẩn thận mới nói như vậy, hơn nữa màn biểu hiện vừa rồi của Diệp Thiều Hoa quả thực đã kinh động đến ông.

Đại trưởng lão lại bị chọc giận đến phá lên cười: “Đại tiểu thư cũng muốn đi thử xem ư? Một người có thiên phú cấp F lại muốn tham gia chiêu sinh sao? Tiểu thư đã bị mất thể diện trước mặt toàn bộ Thương Vân Thành một lần rồi, hiện giờ lại muốn mất mặt thêm lần nữa trước mặt các thiên tài của Học việc Ryan sao? Ai cho Đại tiểu thư dũng khí tới Học việc Ryan tham gia chiêu sinh vậy? !”

—-


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.