Tiểu hắc cầu đang ở trong hình hài của thánh kiếm đột nhiên biến thành một khẩu súng điện đen như mực.
Nam Nhiễm nhét đầu súng vào miệng Hàm Linh Phi.
Cô nhỏ giọng lầm bầm: “Ta muốn lấy mạng của ngươi để bồi hắn.”
[Bùm] một tiếng.
Nam Nhiễm không chút do dự trực tiếp nổ súng.
Trong khi Hàm Linh Phi còn đang hoang mang lo sợ thì viên đạn đã xuyên qua cơ thể nàng ta.
Hệ thống hoảng loạn: [ký chủ!!]
Ký chủ đang gϊếŧ người?
Hệ thống nhìn giá trị hắc ám của ký chủ đột ngột chuyển từ màu đen sang màu đỏ tươi, nó liền biết đây là lực lượng của chú cầm tù.
Hiện tại, ký chủ vẫn đang phải chịu đựng lực lượng của chú nguyền rủa, đừng nói là gϊếŧ người, cho dù chỉ động sát niệm, ký chủ cũng phải chịu muôn vàn đau đớn…
Vậy nếu ký chủ gϊếŧ người, thì sẽ thế nào?
Hệ thống không biết chuyện này bởi vì từ trước đến giờ trong số những người chịu chú cầm tù không một ai dám động thủ gϊếŧ người.
Từ khi khai thiên lập địa đến nay, ký chủ là người đầu tiên dám coi thường lực lượng nguyền rủa thượng cổ chỉ vì cái chết của dạ minh châu kia.
Vốn dĩ nhiệm vụ của ký chủ ở vị diện này là hợp tác với Thiên Đạo chi tử gϊếŧ chết Hàm Linh Phi.
Nó biết trong người ký chủ có chú nguyền rủa nên mới có ý định gợi ý cho cô hợp tác với Thiên Đạo chi tử, hiển nhiên ký chủ cũng hiểu được điều đó. Nhưng hiện tại, người chịu chú nguyền rủa lại ra tay gϊếŧ người, kết quả sẽ thế nào?
Chỉ thấy sau khi Hàm Linh Phi ngã xuống đất, hai mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt không được bao lâu thì Nam Nhiễm cũng ho ra một ngụm máu, cả người lảo đảo như sắp ngã xuống đất.
Đúng lúc này, tiểu hắc cầu tiếp tục đỡ được cô.
Nó phát ra âm thanh [ong ong ong] nhỏ, từng bước từng bước, đỡ Nam Nhiễm đi tới trước mặt Nam Nhiễm.
Mái tóc của cô hiện tại đã sớm rối tung không còn hình dạng, cả người chật vật giống như mới bò ra từ trong địa ngục.
Có lẽ cơ thể đã tới cực hạn nên không thể chịu đựng thêm nổi nữa, Nam Nhiễm quỳ một gối trên đất, dùng hai tay cẩn thận bế Túc Bạch lên.
Tiểu hắc cầu ở một bên nhanh chóng biến thành vương tọa bằng gai.
Cô đặt Túc Bạch lên trên vương tọa.
Hai mắt dán chặt vào bộ dáng như đang say ngủ của hắn.
Một tay của Nam Nhiễm chống lên vương tọa, ừm, vẫn rất đẹp.
Tuy ánh sáng quanh người hắn đã bắt đầu nhạt dần từ khi hắn chết nhưng nhìn thế nào cũng không khiến người khác cảm thấy chán ghét.
Ngược lại càng nhìn càng thấy thuận mắt.
Vừa suy nghĩ, Nam Nhiễm vừa dựa sát vào vương tọa, tìm một chỗ trống ngồi xuống, đầu thì dựa vào lưng ghế, cẩn thận quan sát gương mặt của Túc Bạch.
Lúc này, hệ thống ngạc nhiên phát hiện, miệng vết thương của Túc Bạch hình như… đang dần dần khép lại?
Hơn nữa, hình như ngón tay của hắn còn đang động đậy?
Nhưng chưa chờ nó kịp tiến hành xác nhận, thân xác của Hàm Linh Phi nằm cách đó không xa đã nổ mạnh.
Ánh sáng chói lóa bao phủ một vùng trời.
Nam Nhiễm nghe được một giọng nói lạnh băng vang lên: [tích, hệ thống mạnh nhất thất bại, đang trong quá trình tiêu hủy…]
Sau đó, trước mắt liền xuất hiện một cái lốc xoáy thật lớn hút cô vào trong.
Trước khi mất đi ý thức, cô chỉ nhớ rõ bản thân vẫn đang ôm chặt lấy Túc Bạch.
Sau khi luồng sáng biến mất, chung quanh khôi phục lại bình thường.
Nam Nhiễm, Túc Bạch và vương tọa biến mất vô tung vô ảnh giống như chưa từng tồn tại.
…
Sau này, trận chiến trên Thanh Sơn Phái được người đời gọi là trận đại thanh tẩy của các môn phái tu tiên.
Năm vị chưởng môn của năm đại tông phái chết trong hỗn chiến.
Trong đợt thanh tẩy này, Đồ Khả Tình không những rửa sạch được oan khuất mà còn hợp tác với Cô Tô Khuynh gϊếŧ được năm đại chưởng môn.
Cũng nhờ thế Cô Tô Khuynh được tất cả mọi nhân sĩ trong giới tu tiên ủng hộ, xác nhận chỉ có hắn mới có thể dẫn dắt toàn bộ nhân sĩ trong giới.
Mười năm sau, sáu đại môn phái hợp thành một, Cô Tô Khuynh trở thành thế hệ tôn giả đầu tiên thống lĩnh toàn bộ tu chân phái.
Sau đó, dưới sự tán thành của mọi người Cô Tô Khuynh thành thân với ma tu Đồ Khả Tình, cả đời này phu thê ân ái không rời.
Còn Yêu Vương và Ma tôn, sau trận chiến kia thì biến mất vô tung vô ảnh.
…
Đây là thế giới đầu tiên kết BE, mấy thế giới trước vốn còn đang oán than sao HE mà lại ngắn ngủn đến thế, không có nổi một chút sắc cho con dân, toàn là nước sôi trong vắt, thế là thế giới này tác giả khỏi cho nước sôi luôn để con dân khỏi ai oán.
Cuối cùng cao tay nhất vẫn là tác giả!
Nhưng nói đi nói lại, thế giới này để lại cho tui rất nhiều cảm xúc. Trong thế giới này tui thấy được tình cảm của dạ minh châu dành cho Nam Nhiễm cũng thấy tầm quan trọng của dạ minh châu trong lòng Nam Nhiễm.
Dạ minh châu có thể vì Nam Nhiễm không tiếc hi sinh cả mạng sống. Ngay cả lúc sắp chết câu nói cuối cùng vẫn là muốn an ủi Nam Nhiễm. Hai chữ “Đừng sợ.” nói ra vừa khiến tui đau lòng lại khiến tui cảm động.
Ngược lại, Nam Nhiễm cũng làm chúng ta ngạc nhiên với những sự thay đổi của mình. Như hệ thống nói, ở những vị diện trước, Nam tỷ tuy vẫn rất bao dung với dạ minh châu, đối xử với dạ minh châu khác với tất cả mọi người nhưng tình cảm đó không được thể hiện quá rõ ràng. Nam Nhiễm ở vị diện này vì cái chết của dạ minh châu mà hắc hóa, mà không ngại chú nguyền rủa, chịu mọi đau đớn để báo thù cho dạ minh châu.
Sự đau đớn mà Nam Nhiễm phải chịu không chỉ đơn giản là đau thấu tim gan, mà còn lớn hớn cả thế! Những đau đớn ấy sẽ được tác giả miêu tả rõ hơn ở vị diện tiếp theo. Mọi người cùng chờ đợi nhé!