Rùa Con Lười Của Nhà Ma Đế

Chương 49: Nhất Phiến Vạn Đồ



Mỗi một vị Ma tôn may mắn còn sống sót đều nhớ một ngày này.

Trong ngày này, khi Vạn Đồ Ma quân dẫn môn nhân đánh cho đám Tiên tu xâm lược kia lần lượt tháo chạy, lúc đang dương dương đắc ý thừa thắng truy kích, cả Ma vực bỗng xuất hiện bạo loạn không lường trước được!

Nghiêm trọng nhất chính là hải vực của Vạn Đồ tông. Không biết lúc nào, hơn trăm con yêu thú kì Hợp thể phát động công kích với toàn bộ Ma vực, đối tượng công kích đều là người, không phân môn phái, không phân nam nữ. Ma tu ào ào quay lại, tiên tu truy kích ngược lại, tình thế chuyển nghịch!

Yêu thú mà Sư Vân Phong sắp xếp đương nhiên không chỉ có một con cự thú Dung nham. Ngoại trừ yêu thú một nửa thần thông ra thì trong đầu chúng nó đều bị nhét vào thần hồn của Ma tu kì Hợp thể, tứ chi yêu thú cũng hợp lại với yêu thú kì Hợp thể khác. Nói nghiêm trọng hơn thì, những yêu thú này đã không được coi là yêu thú, mà chính là tổ hợp của đám thi thể con rối.

Hận ý của ma tu kì Hợp thể ảnh hưởng mạnh mẽ đến quái vật, giống như bệnh đau mắt đỏ vậy, vừa nhìn thấy ma tu đồng loại là cả cỗ thi thể con rối lại bắt đầu phát ra công kích mạnh nhất, đẩy mạnh truy kích vô hạn! Đám quái vật này không có cảm giác đau đớn, cho dù tứ chi có bị chặt gãy, đều có thể lần nữa tổ hợp lại, giống như tái sinh vậy lại bắt đầu công kích!

Dùng đạo của người ta, lại còn dùng thân thể của người ta.

Đệ tử Huyết Thi môn của Vạn Đồ tông vất vả lắm mới chặt được đầu một con yêu thú trong đó, lúc đang thở phào chuẩn bị bước lên đào ra ma tinh của yêu thú thì yêu thú đột nhiên mở to mắt, cỗ thân thể khuyết đầu đó vậy mà vẫn có thể đứng dậy, một chưởng liền vỗ chết đám đệ tử Huyết Thi môn, giây tiếp theo, cái đầu tự nhảy lên lắp lại.

Đó là quái vật giết không chết!

Đám Ma tu kêu thét chạy trốn, có kẻ bay không đủ nhanh bèn dùng thuật Huyết kiệt binh giải, vứt bỏ thân thể, hóa thành một đám sương máu, dùng thần hồn bỏ chạy. Đám tiên tu bên cạnh đã sớm dự liệu, ào ào mở ra thiên la địa võng, thu hết đám ma tu có ý đồ chạy trốn kia vào trong lưới.

Ma tu còn lại sợ hãi mà căm tức kêu: “ Ti bỉ vô sỉ! Tự khoe là người trong chính đạo mà lại đối xử với yêu thú ma vực ta như vậy?! Trộm học thủ đoạn của phái ta, dám luyện những yêu thú đang sống sờ sờ kia thành thi thể con rối!”

Đệ tử tiên tu đáp lại: “ Có gì mà không được! Kẻ tu tiên chúng ta bị luyện thành con rối còn ít sao! Bất luận thủ đoạn như thế nào, hôm nay không thể không báo thù rửa hận!”

Lại có một tiên tu khác kêu lên: “ Đừng có phí lời với bọn chúng! Nhân lúc này hãy bắt hết bọn chúng lại đi!”

Trên đây chính là tình hình của lĩnh vực của Huyết Thi môn.

Những môn phái khác cơ bản cũng là như vậy, cho dù là trong lĩnh vực của Vạn Đồ tông, những ma tu đạt đến kì Hợp thể vẫn còn rất ít, đối mặt với công kích mạnh như vậy, bọn họ ốc còn không mang nổi mình ốc, lại gặp phải sự tập kích của tiên tu, không có Ma quân bên cạnh, trên cơ bản đều bị yêu thú giết sạch, không thì chính là bị tiên tu bắt sống hết, còn dư lại đều lần lượt trốn chạy, đi tìm Ma quân của bọn họ.

Chỉ có khu vực của Mê Mộng tông và Ngự kiếm môn là tốt hơn một chút. Tuy nhiên, sâu trong hải vực của Mê Mộng tông và Ngự Kiếm môn thì công kích phần lớn của tiên tu đều bị Vạn Đồ tông ngăn lại ở bên ngoài, hầu như không có dẫn đến sự hoài nghi.

Nhất Tiếu Ma quân ở lĩnh vực của Mê Mộng tông, Ma Sát tông bôn tẩu bốn phía, cùng đám tu tiên đuổi đi yêu thú; Vạn Đồ ma quân thì lại quay về tổng đàn của Vạn Đồ tông, cười lạnh quét mắt nhìn đám tiên tu xông vào tổng đàn kia.

Trước lúc Vạn Đồ Ma quân vẫn còn ở tiền tuyến đối phó với các tiên tu, Thủy Kính Chân nhân đã dẫn các tiên tu đột nhập vào Vạn Đồ tông. Nhân lúc yêu thú bạo loạn, tin tức bị châm trễ, các đệ tử thủ ở tổng đàn Vạn Đồ tông đã trải qua một trận chiến đấu kịch liệt không bỏ cuộc cũng bị Thủy Kính Chân nhân bắt sống.

Thủy Kính Chân nhân cuối cùng truy hỏi đám đệ tử của ông bị giam cầm ở đâu, tuy nhiên, đệ tử ở tổng đàn Vạn Đồ Quan cho dù có bị dùng hình phạt như thế nào cũng không nói ra địa điểm giam giữ.

Sư Vân Phong đóng giả thành thân phận tiên tu, biến hóa dung mạo thành một đại thúc trung niên, thay đổi quần áo màu trắng, cũng xông vào trong hàng ngũ đột nhập tổng đàn Vạn Đồ tông.

Tổng đàn của Vạn Đồ Ma quân, là ở trên đỉnh núi. Trên đỉnh núi bố trí một cái sân lớn, lấy xương làm cột trụ, lấy máu thịt làm đá lót. Bốn phía sân có một mặt lại là lá cờ màu đen, cờ không có gió nhưng vẫn tung bay, trong đó có vô số hồn phách màu đen đang tranh nhau bỏ trốn, gào thét, phẫn nộ, giận giữ ngập trời.

Chín chín tám mốt cờ mặt oan hồn hợp thành một đại trận Cửu bộ ma thiên. Thủy Kính Chân nhân và Vạn Đồ Ma quân đối chiến, tự nhiên sẽ không chọn ở sào huyệt của Vạn Đồ Ma quân. Tuy nhiên, nếu có thể hủy đi tổng đàn của Vạn Đồ tông thì đối với Ma tu mà nói, cũng là một đả kích trầm trọng. Lúc Vạn Đồ Ma quân vẫn còn chưa kịp tới, các tiên tu cũng đang hủy trận. Đến bây giờ, cờ đã bị thu lại hết toàn bộ.

Trong lúc chờ đợi Vạn Đồ Ma quân tới, mọi người cũng đã bày ra trận pháp có hại với ma tu. Bây giờ, Vạn Đồ Ma quân rốt cuộc cũng tới kịp, Sư Vân Phong bèn cùng với đám tu tiên kia cùng nhau lên đứng giằng co với Vạn Đồ Ma quân.

Nói là giằng co, không bằng nói là tình thế có sự chênh lệch, chính là vương giả và đàn kiến đối mắt, căn bản không thể cùng so sánh được.

Vị vương giả đó chính là Vạn Đồ Ma quân.

Sư Vân Phong lúc ở đại hội thương thảo có gặp qua Vạn Đồ Ma quân một lần, Quy Hải trốn trong không gian linh sủng, không có gặp được.

Vạn Đồ Ma quân hắn đeo một chiếc mặt nạ sắt đen, mặc một thân giáp đa, uy phong lẫm liệt giống như một chiến thần, trước giờ không có ai có thể nhìn thấy rõ gương mặt của hắn. Đương nhiên, muốn phân rõ hắn ta cũng không cần phải nhìn mặt mũi.

Người còn chưa tới, uy áp và khí tức huyết tinh nồng liệt đã giống như biển gào ập tới, chèn ép đám tu tiên gần như muốn quỳ xuống. Không cần phải nói, ai cũng biết hắn là Vạn Đồ Ma quân.

Trước kia, ở đại hội thương thảo, uy áp của Vạn Đồ Ma quân căn bản là không phóng ra, Sư Vân Phong chỉ cảm thấy kẻ này sâu không lường được. Bây giờ, cứ đứng xa xa mà nhìn Vạn Đồ Ma quân, Sư Vân Phong vậy mà lại sinh ra một loại cảm giác không thể đối phó được.

Không thể đối phó một cách tuyệt vọng.

Sư Vân Phong trước giờ chưa từng gặp qua cường giả như vậy, chỉ một ánh mắt đã biết cường đến như thế nào, sự cường đại vĩnh viễn không bắt kịp. Giống như phàm nhân ngẩng đầu nhìn trời sao vậy, cho dù có bao nhiêu năm tháng, có bao nhiên nỗ lực cũng đều không thể tu luyện đến trình độ của y, không thể nào hái được sao trên trời.

Bất đồng với Thủy Kính Chân nhân, Sư Vân Phong lúc nhìn Thủy Kính Chân nhân chỉ cảm thấy, Thủy Kính Chân Nhân chiếm thời gian dễ dàng quá, chỉ cần mình nỗ lực là có thể đuổi kịp. Nhung mà, Vạn Đồ Ma quân thì bất đồng, hắn chính là vương giả trời sinh, cứ cho là dừng lại ở chỗ cũ thì cũng không phải y cứ nỗ lực là đuổi kịp.

Nhìn thấy vương giả, đạt được cơ hội xuất kiếm, đời này không hối tiếc.

Chuông đồng tâm hơi nóng lên.

Sợi tơ đỏ khẽ động trong thức hải Sư Vân Phong, khuôn mặt ngủ an tĩnh của Quy Hải xuất hiện trong thức hải Sư Vân phong, khiến Sư Vân Phong đột nhiên bừng tỉnh! Hóa ra, trong vô thức, mình đã bị uy áp của kì Đại Thừa đỉnh phong ảnh hưởng đến tư duy.

Sao lại có thể chưa đánh đã sợ? Sư Vân Phong tập trung lại, bản thân có thực lực là kì Nguyên Anh, khẳng định là chiến đầu với cường giả kì Đại Thừa đỉnh phong là vô dụng. Y cần phải tìm được cơ hội, dẫn động ra linh khí trời đất để duy trì bản thân mới được.

Lại nhìn các tiên tu xung quanh, không bị ảnh hưởng đến chẳng có bao nhiêu, có người thậm chí còn móc ra cờ Ma thu được trước đó, quỳ trên mặt đất, hướng về phía Vạn Đồ Ma quân giơ cao lá cờ, dường như muốn xin tha mạng.

Uy áp của Thủy Kính chân nhân mở ra, đối kháng với Vạn Đồ Ma quân, mọi người mới thanh tỉnh lại, thu lại cờ đứng dậy, xấu hổ vạn phần, chuẩn bị kết trận, hướng Vạn Đồ Ma quân phát ra công kích.

Vạn Đồ Ma quân xa xăm nhìn tổng đàn trống rỗng, vậy mà không có chút phản ứng nào, chỉ cười lạnh vài tiếng, nói với Thủy Kính Chân nhân: “ Nhiều năm như vậy, tu vi của ngươi vẫn không một chút tiến triển. Tuy nhiên cũng miễn cưỡng đủ dùng, vừa hay ta đang thiếu một thanh quạt xương quan trọng.”

Nói xong, Vạn Đồ Ma quân rút ra pháp bảo thành danh của hắn – quạt Vạn Đồ!

Quạt Vạn Đồ, một quạt vạn đồ.

Cái gì gọi là vạn đồ?

Lần trước tiên ma đại chiến, Vạn Đồ Ma quân dựa vào một cây quạt, trước giờ chưa từng có địch thủ. Năm đó, quạt xương gồm có bốn mươi chín cây quạt, mỗi một cây đều là do một kiếm tu kì Hợp thể luyện chế với bội kiếm của hắn mà thành; Bốn mươi chín kẻ kiếm tu tổ hợp thành trận pháp, đánh đâu thắng đó! Vạn Đồ Ma quân hễ xuất quạt là có thể không cần xuất kiếm trận, chỉ nhẹ phẩy cán quạt là có thể phát ra kiếm khí cường đại, khiến cho các tu tiên đối diện từng người từng người rơi đầu!

Mà bây giờ, Vạn Đồ Ma quân rút ra quạt Vạn Đồ, nhưng lại có tới tám mươi mốt cây quạt! Uy lực không biết mạnh hơn bao nhiêu!

Con ngươi Thủy Kính Chân nhân phóng đại, kinh thán: “ Sao lại có thể! Ngươi đem bọn họ đều luyện thành kì Đại thừa?!”

Từ sau khi tiên ma đại chiến, Vạn Đồ Ma quân căn bản không sử dụng đến sát chiêu quạt Vạn Đồ, người khác đều tự cho rằng uy lực của quạt Vạn Đồ cũng chỉ đến vậy. Thủy Kính Chân nhân cũng cho rằng, trong quạt vạn Đồ, những đồng môn bị luyện chế thành quạt xương nhiều nhất cũng chỉ là thực lực kì Hợp thể đỉnh phong, như vậy, hắn dẫn theo hơn ba trăm tiên tu kì Hợp thể đến đây, tổ thành tiên pháp chồng lên, lại thêm hắn cùng là kì Đại thừa đỉnh phong có lẽ đã đủ dùng.

Sau đó, khi Vạn Đồ Ma quân rút ra quạt Vạn Đồ, uy áp của tám mươi kì Đại thừa sơ kì trực tiếp xông tới, Thủy Kính Chân nhân mới biết phán đoán của mình có bao nhiêu sai lầm!

Vạn Đồ Ma quân hài lòng nhìn biểu tình kinh ngạc của Thủy Kính Chân nhân, cười nói: “ Có một cây không phải, đồ nhi của ngươi không có tiềm lực trở thành kì Đại thừa. Thủy kính sư thúc, ta thiếu mình ngươi thôi.”

Thủy Kính Chân nhân hối hận vạn phần, thực tế lại không cho hắn rút lui. Không cần phí lời với Vạn Đồ Ma quân nữa, lập tức truyền tin về sư môn, nói cho họ biết thực lực mới của Vạn Đồ Ma quân, lại để mọi người tập trung chuẩn bị nghênh chiến, trực tiếp phát động đại trận công kích mạnh nhất Tiên thiên tổ hợp!

Sư Vân Phong lại quyết đoán kịp thời, trốn sau lưng đại trận đám tiên tu, khoanh chân ngồi xuống. Y ngưng thở tĩnh khí, linh khí trong cơ thể đang điên cuồng vận chuyển, thân thể đang điên cuồng hấp thu linh khí ở ngoại giới.

Thời khắc này, dự ngôn ngày đại hung của tướng công dì Lam cuối cũng cũng tới.

Vạn Đồ xuất quạt, linh khí cuộn trào; Nhật nguyệt đảo ngược, thiên đàng và trái đất bị đảo lộn, nước biển cuồn cuộn bốc hơi, thú biển chạy trốn, tiên khí, ma khí, kiếm khí cũng với huyết tinh giao hòa, bầu trời không còn xanh nữa, những đám mây đen đang kéo đến, bầu trời tối sầm, mưa bắt đầu rơi. Phía trên những đám mây, thỉnh thoảng có những tia chớp màu tím lóe lên xé ngang bầu trời, dường như đang dự báo trước cho những đợt sấm sét tiếp theo.

Một vạn dặm ngoài kia, Bách Lý Bất Phàm chú ý đến tình cảnh bên này.

Trong long cung, Quy Hải vẫn đang ngủ ngọt ngào.

A Sơn nghe theo lời dặn của Sư Vân Phong, không có thể ý đến biến hóa ở ngoài, chỉ là tìm được Quy Hải, ở cách Quy Hải ba thước ngắm dung nhan lúc ngủ của hắn. Một bên cầm giấy bút, từng nét từng nét vẽ xuống khuôn mặt đang ngủ của Quy Hải.

“ A? Sao lại nổi lên rồi?”

Dung nhan lúc ngủ của Quy Hải gần như sắp vẽ xong, A Sơn quay đầu nhìn Quy Hải, đang muốn hoàn thành nét cuối cùng thì lại phát hiện, thân thể Quy Hải nổi lên từ giường trọng thủy.

Lại một cái chớp mắt nữa, Quy Hải bỗng dưng không thấy.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.