Cố Tử Chương mượn sự tiện lợi của vị trí, hỏi Hạ Trăn: “Chúng ta một tổ? ”
“Lần sau ” Hạ Trăn vòng qua Cố Tử Chương.
“..”
Cố Tử Chương không giữ chặt người, ánh mắt âm thầm nhìn chằm chằm phía sau lưng của Hạ Trăn.
Chỉ chốc lát sau, Hạ Trăn liền cùng các bạn học khác tán gẫu.
Cố Tử Chương âm thầm nhéo nắm đấm, có chút nhụt chí.
Khoảng cách lần trước Hạ Trăn đồng ý với yêu cầu của hắn cũng đã nửa tháng, nhưng Hạ Trăn không phải là người dễ dàng hủy ước, sẽ không cố ý đáp ứng hắn sau đó lại lén đổi ý.
Tuy là nói như vậy, nhưng cái gọi là cho chút thời gian cũng hơi dài rồi.
Suy nghĩ trong chốc lát, Cố Tử Chương trong lòng quyết định, sau này đối phó Hạ Trăn tuyệt đối không thể thiếu cảnh giác.
Thường ngày chỉ cần trong tiết đối kháng, đại đa số mọi người có thể nhìn thấy Cố Tử Chương và Hạ Trăn kết đội tỷ thí.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ mới phát hiện hai vị đại lão đã rất lâu rồi không đánh nhau trước mặt mọi người, đấu trường Tinh Võng cũng đã lâu không thấy bọn họ tổ đội đối kháng.
Đối thủ một mất một còn luôn luôn hận không thể mỗi ngày ở lại để đánh nhau, đột nhiên giống như người xa lạ, họ nhìn thấy một chút thổn thức.
Nhưng đoạn thời gian trước, bọn họ mới nghe nói qua tin đồn hai người xin nghỉ học để đánh nhau, nhất thời cũng không biết nên hiểu hành vi của hai người như thế nào.
Thẳng đến khi Hạ Trăn ở trước mặt bọn họ đưa ra ý nghĩ tổ đội, mọi người nào còn nhớ rõ những thứ thổn thức này, nhao nhao đồng ý.
Bình thường trong lúc đi học luyện tập đối kháng, Hạ Trăn chỉ cần không cùng Cố Tử Chương đối kháng thì đối đãi với các bạn học khác đều sẽ rất ôn hòa, tỷ thí còn có thể sửa sai lầm của đối thủ.
Đối thủ như vậy quả thực cầu còn không được có biết hay không!
Cuối cùng cơ hội này rơi vào trên một người một alpha thể chất mỏng manh.
Alpha trong ánh mắt hâm mộ của mọi người đi về phía Hạ Trăn, trong lòng tràn đầy cho rằng mình sắp được đại nhân chỉ đạo.
Chỉ là Hạ Trăn hôm nay, nhất định không giống với những gì hắn nhìn thấy trước kia.
Lúc Hạ Trăn đánh tới, niềm vui trong lòng alpha nhất thời biến mất vô tung vô ảnh, thậm chí đầu óc trống rỗng, bị đánh choáng ngợp.
Thì ra đây chính là Hạ đại lão mà Cố đại lão luôn đối mặt sao?
Thật khủng khiếp!
Hắn không thể trêu chọc còn trốn không nổi sao?
Alpha vội vàng hô hoán dừng lại, tìm giáo viên xin đổi tổ.
Đồng thời còn có một alpha khác tới xin đổi tổ, theo sau là Cố Tử Chương không có biểu tình gì.
Nhưng mà chính là bởi vì không có biểu tình, ngược lại thoạt nhìn càng thêm đáng sợ.
Alpha vội vàng ôm lấy người cùng khổ, nói với giáo viên: “Tôi và Hà Chỉ một tổ, để Hạ Trăn và Cố Tử Chương tổ đội đi. ”
Nói xong, cũng không nhìn phản ứng của hai vị đại lão, lôi kéo bạn cùng khổ nhanh chóng chạy đi.
Tuy rằng không hiểu rõ ràng sự việc vừa mới diễn ra, nhưng Cố Tử Chương đối với chuyện này vô cùng vui mừng, khuôn mặt không có biểu tình gì hiện lên một chút dao động.
Hắn chờ mong nhìn về phía Hạ Trăn.
Chỉ là Hạ Trăn cũng không nhìn hắn, ngược lại đề nghị với giảng viên: “Tôi thấy động tác của bọn họ đều không chuẩn mực, không bằng mở lôi đài, để tôi sửa chữa lại cho từng người. ”
Giảng viên suy nghĩ một chút, đồng ý đề nghị của Hạ Trăn, an bài mấy học viên dùng hàng rào khoanh tròn một mảnh địa điểm đặt làm lôi đài.
Hạ Trăn là lôi chủ cũng là người đầu tiên lên sân khấu, dưới yêu cầu của giảng viên, mọi người do dự một lát, một alpha dẫn đầu nhảy vào trong sân.
Hạ Trăn vẫy vẫy tay, để alpha tới đánh trước.
Alpha c4nrăng, khí thế hăng hái tấn công.
Hắn có nhìn thấy alpha vừa rồi và Hạ Trăn đánh nhau thảm thiết, người đầu tiên đi lên cũng là giữ tâm tính sớm đánh sớm kết thúc, nhưng mà hắn vừa mới đánh tới, liền cảm nhận được thái độ của Hạ Trăn không giống như trước kia.
Cuối cùng bị Hạ Trăn một quyền đánh xuống lôi đài, hắn còn chưa thỏa mãn, muốn lại đánh một lần nữa.
Nhưng những người khác còn có thể để cho hắn đi lên, từng vòng từng vòng vây quanh lôi đài, phát ra từng đợt hoan hô, tranh nhau lập tức tới người tiếp theo.
Ánh mắt Cố Tử Chương vòng qua mọi người, trực tiếp dừng lại trên người Hạ Trăn, động tác của Hạ Trăn nhanh nhẹn, căn bản không cho những alpha này cơ hội đến gần, một bên thấy chiêu hủy chiêu, một bên sửa chữa những động tác alpha sai lầm này.
Một lát sau, alpha lớp A năm hai không lên sân khấu cuối cùng cũng chỉ còn lại một người.
Cố Tử Chương lướt qua mọi người, đứng trước mặt Hạ Trăn: “Đến lượt tôi. ”
Hạ Trăn không nói gì.
Cố Tử Chương cũng không dễ dàng động thủ.
Trong lúc nhất thời, hai người giằng co không dứt.
Cố Tử Chương còn muốn nói gì, chuông tan học từng đợt tường đợt một vang lên, thầy giáo vừa vặn bóp chặt thời gian huýt sáo, “Tan học, mọi người kết thúc huấn luyện đi. ”
Nói tan, trên thực tế ở đây không có ai động đậy, dù sao nhìn Cố Tử Chương và Hạ Trăn đánh nhau có thể thú vị hơn nhiều so với tan học, lúc này bọn họ ai nấy đều duỗi cổ chờ Cố Tử Chương động thủ.
Còn chưa đợi Cố Tử Chương có động tác, Hạ Trăn đi ra lôi đài mọi người vây quanh, thu thập đồ đạc rồi rời đi.
Hạ Trăn vừa đi, mọi người xem kịch rất nhanh đều tự giải tán.
Biết Hạ Trăn, hơn nữa còn tự nhận là rất quen thuộc, một alpha đuổi theo Hạ Trăn, tò mò hỏi: “Hạ ca, sao hôm nay anh không đánh nhau với Cố Tử Chương? ”
Người bên cạnh nghe được, cười ha ha nói: “Cũng không nhìn Hạ ca chúng ta lợi hại như vậy, cái này chỉ là chuyện nhỏ.”
“Đó không phải là chuyện đương nhiên sao.”
Hạ Trăn tùy ý bọn họ tự suy đoán, cũng không nói ra kết quả, ngược lại nghe người bên cạnh khen ngợi trong chốc lát, tâm tư chạy đến trên người Cố Tử Chương.
Alpha mạnh nhất trong cùng thế hệ, thiên phú cực cao, cường độ cơ bắp cường đại, tinh thần lực sâu không lường được, chất dẫn dụ áp đảo cấp bậc, cái nào cũng có thể tương ứng với Cố Tử Chương.
Hắn lơ đãng lộ ra sắc mặt không kiên nhẫn.
Mọi người nhìn Hạ Trăn sắc mặt không tốt, lại không biết chỗ nào sai lầm chọc đến Hạ Trăn, dần dần đều ngậm miệng lại, sợ nói thêm một câu liền chọc giận Hạ Trăn.
Hôm nay tình trạng thảm thiết của alpha khi đối kháng cùng với Hạ Trăn kia, bọn họ còn nhớ rõ đây!
Vừa vặn lúc này đi tới một alpha lộ ra nụ cười ph0ng đãng không kiềm chế được, chính là bạn từ nhỏ của Hạ Trăn, Tạ Nhạc Phong năm ba hệ chỉ huy.
Nhất thời tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, sau khi hô lên một tiếng đàn anh đều tìm nguyên nhân tự mình chuồn đi mất.
“Ai lại chọc cậu tức giận?” Tạ Nhạc Phong ôm bả vai Hạ Trăn, anh em tốt lười biếng nằm sấp trên người Hạ Trăn, có chút khoa trương nói: “Lại là Cố Tử Chương đại danh đỉnh đỉnh kia sao? ”
“Trăn nhi, gần đây tần suất con bị hắn chọc giận có chút cao nha.” Tạ Nhạc Phong trêu chọc một hồi sau đó, phát hiện Hạ Trăn hoàn toàn không có ý phản ứng đề tài này.
Cậu thu hồi nụ cười trên khuôn mặt của mình và nói: “Để đó cho anh, hoặc là anh sẽ mang theo một vài người chặn đường hắn ta, trong trường học không thể giáo huấn, đến bên ngoài trường học không phải là mặc cho chúng ta xử lý.”
“Hắn ta không liên quan đến chuyện này.” Hạ Trăn lắc đầu, anh không muốn đàm luận chuyện về Cố Tử Chương, nhưng Tạ Nhạc Phong không tin.
Anh nói thẳng: “Tôi không còn tức giận nữa.”
Tạ Nhạc Phong nhìn trái nhìn phải, phát hiện Hạ Trăn quả thật không có tức giận, vừa rồi chỉ là khuôn mặt thối làm cho cậu hiểu lầm, nhưng lúc này cậu cũng mặc kệ.
Cậu và Hạ Trăn là bạn từ nhỏ cùng nhau lớn lên, còn lớn hơn Hạ Trăn một tuổi, vẫn tự xưng mình là anh cả của Hạ Trăn.
Hôm nay nhìn thấy bộ dáng tức giận của Hạ Trăn, tự nhiên nghĩ đến người trước mắt có khả năng chọc giận Hạ Trăn nhất.
Bắt đầu từ năm ngoái, cậu thường xuyên nhìn thấy Hạ Trăn tức giận vì chuyện của Cố Tử Chương, cho đến bây giờ cậu cũng không đếm được bao nhiêu lần, nhưng mà mỗi lần cậu hỏi đều bị Hạ Trăn phủ quyết, cuối cùng đều không giải quyết được.
Lần này vô luận Hạ Trăn nói cái gì, cậu đều phải làm một số việc gì đó.
Tạ Nhạc Phong bĩu môi: “Lần trước hắn còn hại em hôn mê nằm trong phòng bệnh, làm cho ba ba lo lắng như vậy. Còn có anh trai em mặc kệ thì thôi, cư nhiên còn bảo anh không cần quản, lần này em đừng hòng ngăn cản anh! ”
Hạ Trăn không ngăn cản cậu, nói thẳng: “Cậu đánh không lại hắn ta. ”
Tạ Nhạc Phong nhất thời tức giận đến mức giậm chân, phản bác nói: “Hắn chỉ cần có việc ra khỏi trường học, anh liền tìm một đám người đến đánh hắn! ”
Hạ Trăn quen biết Tạ Nhạc Phong nhiều năm, vừa nhìn thấy tư thế này của Tạ Nhạc Phong chính là muốn nói không ngừng, vội vàng chuyển đề tài: “Cậu tới tìm tôi có chuyện gì? ”
Tạ Nhạc Phong lúc này mới nhớ tới mục đích mình đến: “Còn không phải là do em gần đây cũng không đọc tin nhắn sao, gửi mấy chục tin nhắn cho em, em cũng không trả lời. ”
Hạ Trăn trầm mặc.
Tạ Nhạc Phong nói càng thêm hăng hái, “Những người khác trong nhóm đều trả lời tin tức, chỉ có em là không trả lời, anh chỉ có thể thừa dịp hiện tại rảnh rỗi tới tìm em. ”
Hạ Trăn: “Trọng điểm? ”
Tạ Nhạc Phong nhu thuận chớp chớp mắt: “Thi đấu bắt đầu đăng ký. ”
Cuộc thi đấu hàng năm của trường quân đội đang đến gần, mọi người xung quanh đều đang thảo luận về nó.
Cố Tử Chương đi vào căng tin, dọc theo đường đi cũng nghe không ít, lúc này mới ý thức được gần đây có trận đấu.
Hắn mở trí não ra, đăng nhập vào trang web chính thức của trường quân đội, liên kết biểu ngữ đầu tiên trên trang web chính thức chính là kênh báo danh thi đấu.
Cuộc thi được chia thành các trận đấu đơn và đồng đội, các trận đấu đơn có giới hạn chuyên môn, mỗi học viên chỉ có thể đăng ký các môn thể thao chuyên nghiệp của riêng mình, và các cuộc thi đồng đội không có giới hạn chuyên môn, bất kỳ học viên chuyên nghiệp nào ở bất kỳ lớp nào cũng có thể tổ chức các đội, miễn là số lượng trong vòng ba đến năm.
Cố Tử Chương liếc mắt nhìn vài lần, một nút báo danh thi đấu đơn, về phần thi đấu đoàn đội thi đấu, hắn trực tiếp xem nhẹ.
Chỉ là Cố Tử Chương cho dù không cao điệu, cũng là trung tâm chú ý của mọi người.
Hắn vừa mới báo danh xong, tin tức đã lên men trên diễn đàn Tinh Võng, chỉ một phút đồng hồ, “Cố Tử Chương tạm thời không báo danh thi đấu đoàn đội thi đấu” đã bị đỉnh lên điểm nóng.
Tin tức này vừa ra, rất nhiều người trong lòng đều có ý nghĩ, nếu như có thể kéo Cố Tử Chương vào đội ngũ của bọn họ, tỷ lệ thứ hạng bọn họ lấy có thể tăng lên rất nhiều!
Nghĩ tới đây, người có hành động tràn đầy trực tiếp gọi Cố Tử Chương ở căng tin: “Cố Thần, tôi có thể cùng anh tổ đội tham gia cuộc thi đoàn đội năm nay không? ”
Cố Tử Chương: “Xin lỗi, không thể. ”
Người bị cự tuyệt chỉ coi mình thực lực không đủ, không thể bị Cố Tử Chương coi trọng, vẻ mặt cô đơn rời đi.
Nhưng mà đây mới chỉ là khởi đầu, Cố Tử Chương một đường xếp hàng lấy được bữa ăn dinh dưỡng, lại tìm một chỗ ngồi xuống, trong thời gian ngắn đã bị rất nhiều người mời.
Cuối cùng để tránh phiền toái nhiều hơn, Cố Tử Chương lạnh mặt, người bên cạnh nhìn, cũng không dám tùy tiện tiến lên nói chuyện với Cố Tử Chương.
Chỉ là Cố Tử Chương còn chưa thanh tịnh được vài phút, đã có ba người đi thẳng tới hắn.
Ba người này thoạt nhìn khí chất ưu việt, dẫn đầu đi ở giữa chính là một omega, hai người đi bên cạnh là alpha.
Học viên trường quân đội chỉ cần hiểu rõ cuộc thi năm ngoái, đều sẽ quen thuộc với ba người này, ba người này không chỉ là người nổi bật trong chuyên môn của mình, còn giành chức vô địch giải đấu đoàn đội năm sau.
Chỉ là năm nay thiếu hai đồng đội, lúc này mới đặt mục tiêu lên người Cố Tử Chương.
Dưới ánh mắt tò mò của mọi người, ba người đứng trước mặt Cố Tử Chương.
Omega ôn nhu cười, nói với Cố Tử Chương: “Xin chào, tôi là Lê Ngữ, khoa y học năm ba. ”
Alpha nam nhân lưng hổ lưng gấu bên trái sờ sờ tấc tấc của mình: “Tôi tên là Ngụy Tu Kiệt, hệ robot năm ba, năm ngoái robot tác chiến đơn đứng thứ ba. ”
“Trình Lam” alpha nữ dáng người cao gầy bên phải khẽ gật đầu với Cố Tử Chương.
Cố Tử Chương ngẩng đầu lên nhìn ba người: “Xin chào các cậu, tôi là Cố Tử Chương, hệ robot năm hai. ”
Ngụy Tu Kiệt cười sảng khoái: “Tôi đã nghe nói qua cậu rất nhiều, nghe nói cậu phi thường lợi hại, có cơ hội chúng ta tỷ thí một lần? ”
Cố Tử Chương gật đầu: “Sẽ có cơ hội.”
Lê Ngữ ngồi xuống trước mặt Cố Tử Chương, nhẹ nhàng vén mái tóc trên trán, nhẹ nhàng nhỏ giọng nói.
“Đội ngũ của chúng tôi năm ngoái đạt được giải quán quân thi đấu đoàn đội, cậu cũng nhìn thấy, Ngụy Tu Kiệt là người đứng thứ ba trong cuộc thi đơn robot năm ngoái, tôi rất may mắn, giành giải nhất trong cuộc thi đơn đơn tinh thần y tế, Trình Lam cũng là người thứ ba trong cuộc thi đơn tác chiến chỉ huy năm ngoái.”
Lê Ngữ dừng lại một chút, tiếp tục nói: “Đội ngũ của chúng tôi được sắp xếp rất tốt, bạn học Cố có xem xét gia nhập đội ngũ của chúng tôi hay không?”
Nói xong, Lê Ngữ bĩu môi nhỏ nhắn, mở to hai mắt, vẻ mặt chờ mong nhìn Cố Tử Chương nói: “Nếu có cậu gia nhập, đội ngũ chúng ta nhất định có thể giành được quán quân! ”
Cố Tử Chương không chút do dự: “Tôi từ chối ”
Trong chốc lát, nụ cười trên mặt Lê Ngữ cứng đờ, dường như không ngờ Cố Tử Chương không chút suy nghĩ liền từ chối.
Chẳng bao lâu sau cậu ta đã điều chỉnh tâm lý của mình, lộ ra một biểu tình luống cuống, hạ thấp giọng nói: “Tôi đã làm điều gì đó sai sao?”