***********
Nhìn thấy Trần Hạo Hiên xuống, Kiều Ninh vui vẻ vẫy tay chào.
” Anh….”
Khi lời nói đến môi cô, nhưng nhìn vẻ mặt u ám của Trần Hạo Hiên, Kiều Ninh nhận ra rằng cô đã gọi nhầm lần nữa.
“Chồng à, anh đến rồi.”
Nghe vậy, sắc mặt của Trần Hạo Hiên thực sự tốt lên rất nhiều. Bạch Nghiễn, trợ lí theo sau Trần Hạo Hiên đã thật sự bị sốc.
Hai người họ phát triển quá nhanh đi?
Tuy nhiên, nếu suy nghĩ kỹ lại thì họ đã kết hôn rồi nên xem ra không có gì sai cả.
“Cho anh.”
Kiều Ninh đưa cho anh một cốc trà sữa.
Trần Hạo Hiên nhìn thứ trong tay mình cau mày.
“Đây là cái gì?”
Trần Hạo Hiên tò mò hỏi.
Có vẻ như anh chưa bao giờ nhìn thấy trà sữa.
Nghe điều này, cô đã rất sốc.
Tuy nhiên, cô nhanh chóng bỏ đi vẻ mặt kinh ngạc.
Nghĩ kỹ lại, Trần Hạo Hiên cũng không biết là chuyện bình thường, rốt cuộc thì làm sao một thứ mà một thứ đồ uống bình thường như vậy lại có thể lọt vào mắt xanh của một người giàu có như anh.
“Đây là trà sữa, rất ngon.”
Nói xong, Kiều Ninh còn cắm ống hút cho Trần Hạo Hiên rất chu đáo.
Anh nghi ngờ nhìn cô.
Vốn dĩ trong lòng anh định từ chối, nhưng, nhìn thấy dáng vẻ mong đợi của cô, anh cuối cùng cũng nhấp một ngụm.
Sau khi uống một hớp, Trần Hạo Hiên cau mày, trên mặt hiện rõ hai chữ “không ngon.”
Sau khi nhấp một ngụm, Trần Hạo Hiên cảm thấy thứ mình uống là saccharin hay sao đó, ngọt đến mức có chút đắng.
Anh quay sang nói với Kiều Ninh
“Em có chắc là nó ngon không?”
Nghe vậy, Kiều Ninh gật đầu lia lịa.
Anh thật sự không thể hiểu được?
Liệu sau khi uống thứ này có phải nhập viện không?
“Tôi thực sự không thích uống cái này. Ngọt quá!”
Trần Hạo Hiên nói xong liền chuẩn bị cầm lấy trà sữa trong tay và vứt vào thùng rác.
Khi Trần Hạo Hiên chuẩn bị Kiều Ninh nói:
“Anh đang làm cái gì đấy?”
Cô thật sự không thể hiểu nổi.
Nếu vừa nãy cô không nói, chẳng lẽ anh định vứt trà sữa vào thùng rác.
Anh ta muốn ném một ly trà sữa ngon như ư?
“Tôi không thích uống nó.”
Nghe đến đây, Bạch Nghiễn lại lắc đầu.
Khó mà nói được!
Việc ông Trần đuổi vợ không suôn sẻ!
Làm điều đó chống lại vợ mìnhngay từ đầu!
“Tôi thích uống.”
Kiều Ninh nhanh chóng nắm lấy sữa từ tay Trần Hạo Hiên
Biểu hiện nhỏ của cô có vẻ như sợ anh sẽ ném ly trà sữa yêu quý của mình vào sọt rác.
Trần Hạo Hiên sắc mặt tối sầm lại.
Bởi vì anh cảm thấy trong mắt cô, anh không thua kém gì một ly trà sữa đầy saccharin.
Bạch Nghiễn lại nhận thấy có điều gì đó không ổn với Trần Hạo Hiên, đành im lặng rời đi vì sợ anh ta bị vạ lây…
“Sao anh không thích một thứ ngọt như trà sữa!? ”
Kiều Ninh hỏi một cách khó hiểu.
Trần Hạo Hiên cũng tỏ ra khó hiểu.
Tại sao mọi người lại thích uống thứ này.
Tất cả đều là saccharin, không hề tốt cho sức khỏe.
” Bỏ đi, bỏ đi. Đừng bận tâm!”
Cô không thèm bận tâm đến chuyện này nữa.
“Anh có muốn bộ phim nào muốn xem không?”
“Em muốn xem gì?”
Nghe đến đây, cô lắc đầu.
“Tôi xem bộ nào cũng được, anh lựa chọn đi.”
Cô không có bộ phim nào muốn xem, chẳng qua là hôm nay tâm trạng tốt, cô muốn tìm một người để cùng chia sẻ tâm trạng tốt này.
Vì vậy, nên Trần Hạo Hiên được cô mời xem phim. Phân vân giữa phim ma và phim hành động, cuối cùng, Trần Hạo Hiên đã dứt khoát chọn phim hành động.
“Anh sợ xem phim ma?”
Kiều Ninh nhìn anh tò mò hỏi.
Thật ra Kiều Ninh không biết Trần Hạo Hiên sợ xem phim ma, vừa rồi cô thấy anh dứt khoát chọn phim hành động, cô cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi.
Nghe đến đây, Trần Hạo Hiên bị sốc.
Tuy nhiên, anh đã ổn định ngay lập tức.
“Không.”
Anh nói với cô trong khi lương tâm có chút cắn rứt.
“Tôi sợ em sẽ sợ hãi.”
Ừ thì coi phim ma cũng không sợ. Anh chỉ lo rằng cô sẽ sợ hãi khi xem phim ma thôi.
Kiều Ninh không tiếp tục hỏi anh về vấn đề này nữa.
Sau khi mua vé, cô ngay lập tức bị thu hút bởi bắp rang bơ ở quầy bán.
“Tôi muốn ăn bỏng ngô.”
“Nó chứa những thành phần độc hại. Ăn quá nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe.”
Cô đột nhiên cảm thấy hôm nay mời anh đi xem phim là một quyết định hoàn toàn sai lầm.
Cô cảm thấy như mời phụ huynh đến chăm sóc mình tì có, đã không được uống trà sữa còn không được ăn bỏng ngô.
Bỏng ngô hực sự là… niềm vui khi xem phim…
Nhìn trên tay mọi người ai ai cũng có bỏng ngô còn trên tay cô thì hic… trống rỗng.
__________
Thời gian thấm thoát trôi nhanh, chỉ trong nháy mắt, đã đến lúc cô tham gia vào đoàn làm phim.
Bởi vì Trịnh Thiến là một người đại diện nổi tiếng nên tương đối sẽ bận rộn.
Vì vậy, Trịnh Thiến đã tìm một trợ lí cho cô.
Mặc dù hôm nay là ngày cô tham gia vào đoàn làm phim, nhưng không có nghĩa là ngày hôm nay cô sẽ có cảnh quay.
Nhiệm vụ hôm nay là tổ chức lễ ra mắt phim và đọc kịch bản.
Lễ khai máy là một buổi lễ mà tất cả đoàn phim phải tổ chức trước khi quay.
“Sao nữ chính còn chưa tới?”
Thẩm Điềm bất mãn nói.
Đến muộn vào ngày đầu tiên tham gia đoàn làm phim.
Ấn tượng đầu tiên đã là xấu.
Chỉ là một tân binh chưa ra mắt.
Đã vậy, còn bắt mọi người chờ đợi.
Thẩm Điềm thầm thề rằng trong tương lai, nữ diễn viên này sẽ không bao giờ nổi tiếng được.
[Phó đạo diễn Sở ]: “Tôi đang thúc giục…”