Say Ai Ngoài Say Em

Chương 35: Lai lịch



Khoảnh khắc anh không thể trụ nổi được nữa, Hạc Đệ buông thõng hai tay đang đỡ lấy cây dao sắc nhọn. Cô lao đến như tên bắn, bật người lên cao rồi đá mạnh vào vai của tên vừa ban tặng cho anh một nhát dao. Hắn bị đá một cú trời giáng, cơ thể văng ra xa rồi đập người vào góc cây to, nằm vật vã đau đớn.

Y Thoa vội ôm lấy anh, cô vung chân đá mạnh vào bụng của tên khốn kiếp đang vung dao muốn chém trực diện. Hai tên thuộc hạ của Uông Binh Thành ngơ ngác đến ngỡ ngàng, chúng nào biết cô vợ yếu đuối của đại hắn lại là một người có võ phòng thân.

– Hạc Đệ anh có sao không? Có nghe tôi nói không?

Vết thương phía sau lưng vẫn không ngừng chảy máu, anh chỉ có thể chạm vào tay cô rồi ngất lịm đi. Hai tên khốn kia vẫn nhất quyết không buông tha, chúng muốn bắt cô về để giao nộp cho Uông Binh Thành. Hai gã đàn ông hèn hạ tiến về phía cô. Dù sau trận giao đấu vừa rồi chúng cũng đã bị xây xát. Tuy nhiên bây giờ chỉ còn mỗi mình cô chống chọi, hai tên thuộc hạ nghĩ rằng phần thắng đã hoàn thành thuộc về chúng.

– Bây giờ không còn ai có thể bảo vệ cô được nữa. Hãy ngoan ngoãn theo chúng tôi về gặp ông chủ.

Cô tức giận, cảm giác bị kẻ khác bức ép đến gạt thở, chẳng những thế còn ảnh hưởng đến anh. Không thể để tình trạng này kéo dài thêm nữa, e rằng sẽ ảnh hưởng đến tính mạng của Hạc Đệ. Cô đặt anh nằm xuống đất, bây giờ phải nhanh chống giải quyết hai tên chết bầm chướng mắt.

Biết cô có võ, bọn chúng cũng thêm phần đề phòng. Hai tên lao đến một lượt, chúng chẳng màn đến việc ỷ đông ức hiếp một người phụ nữ.

Hai tên hung hăng cất dao vào trong túi áo, chúng nghĩ rằng chỉ cần tay không quyết đấu cũng thừa sức để tóm gọn được cô. Hơn nữa theo lời dặn dò của Uông Binh Thành, hắn muốn bắt sống cô về để hành hạ, đánh đập nhằm thỏa mãn cơn tức giận thú tính.

Chúng giơ nắm đấu lên cao, tự tin đắc thắng, xem thường người con gái trước mắt nên chỉ dùng nửa phần sức lực. Cô bật người lên cao, cú bật tuy nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng điêu luyện. Chỉ trong chớp mắt, cả hai chân cô đã chạm đến vai của bọn chúng. Y Thoa lộn người trên không trung, một cú lộn mèo chuyên nghiệp, từng chuyển động đều nhuần nhuyễn vô mướt mắt. Chỉ trong tích tắc, cô đã phi thân ra phía sau lưng của hai gã cao to, cánh tay mảnh khảnh nhưng tràn đầy lực tấn công mà bổ mạnh một lượt vào gáy của hai tên thuộc hạ.

Cả hai tên côn đồ ngã úp mặt xuống đất một lượt, không đợi chúng có cơ hội ngồi dậy, cô vội dùng chân đạp mạnh lên cổ của một tên khiến hắn chẳng thể phản kháng được. Vừa định giải quyết nốt tên còn lại, chợt cô nghe thấy phía xa xa có tiếng gọi, những bóng dáng mặc vest đen đang dần dần tiến đến gần.

– Uông tổng à, Uông tổng đang ở đâu vậy?

Nhận thấy đã có vệ sĩ đến chi viện, cô gọi buông tha cho hai tên côn đồ rồi chạy nhanh về phía anh và đỡ lấy Hạc Đệ. Lúc này anh đã ngất đi, nằm im trong vòng tay cô chẳng chút động tĩnh.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Sổ Tay Người Vợ Có Chồng “7 Năm Ngứa”

2. Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

3. Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y

4. Mùa Hè Mang Tên Em

=====================================

Vệ sĩ ập đến, thấy hai tên xấu xa đang nằm sẵn trên đất thì vội giữ chặt tay chúng ở phía sau lưng. Những người còn lại tới gần xem tình trạng của Hạc Đệ. Thấy anh bị thương nặng, máu không ngừng chảy, thấm ướt cả bàn tay của Y Thoa. Mọi người khẩn trương gọi cấp cứu, nhưng vì trên đồi mất sóng nên họ phải dùng xe ôtô của vệ sĩ để đưa anh đến bệnh viện.

Đám người của Uông Binh Thành bị thương một nửa, chúng nghe thấy Hạc Đệ bị trúng đạn thì có chút e dè, dẫu sao động chạm đến tính mạng thì ắt hẳn sẽ bị cảnh sát sờ gáy. Huống hồ anh còn là một nhân vật lớn có tầm ảnh hưởng trong giới kinh doanh. Hơn thế nữa, việc làm ăn của Uông Binh Thành có rất nhiều chuyện hắn cần che giấu. Có thể nói, cảnh sát chính là khắc tinh của hắn. Bây giờ anh đã bị thương, sống chết chưa rõ, nếu chẳng may Hạc Đệ có mệnh hệ gì thì hắn cũng không được yên thân.

Trước mắt để tránh rước thêm họa vào thân, hắn ta cùng đàn em đã lên xe tẩu thoát, hai tên đả thương Hạc Đệ bị vệ sĩ của anh bắt lại, họ nhất quyết giao chúng cho cảnh sát xử lý. Tuy nhiên trong lúc đưa chúng đến sở cảnh sát, do tình hình rối ren nên một trong hai tên đã tẩu thoát được.

– ———————————–

Tiếng bước chân hòa lẫn cùng tiếng bánh xe đẩy của giường bệnh vang lên ồn ã. Các bác sĩ cùng y tá khẩn trương đưa Hạc Đệ vào phòng cấp cứu. Nhìn anh nằm trên giường bệnh, máu đỏ thấm ướt ga giường, tâm trí cô rối bời, trong lòng như có ngọn lửa nóng bừng đang thiêu đốt.

Trải qua nhiều giờ đồng hồ, cuối cùng anh cũng được đưa đến phòng hồi sức. Bác sĩ bảo cũng may được đưa đến bệnh viện kịp thời nên vết thương của anh không gây ảnh hưởng đến tính mạng. Nhưng do mất nhiều máu nên anh chưa thể tỉnh lại, nếu chậm trễ thêm chút nữa e rằng sẽ nguy to.

Hiện tại cô vẫn chưa được vào thăm anh. Y Thoa tranh thủ về dinh thự lấy chút đồ đạc cần thiết mang vào bệnh viện. Trong lúc đang chuẩn bị đồ, cô chợt nhận được một cuộc điện thoại, vừa nhìn qua tên hiển thị, trong lòng cô đã dấy lên nỗi bất an. Cô chỉ vừa bắt máy, đầu dây bên kia đã buông lời hằn hộc, trách móc ù cả tai:

– Cô điên rồi à? Sao lại để thuộc hạ của Uông Binh Thành biết cô có võ? Lần này rắc rối rồi. Bọn chúng đã báo cáo lại với hắn, hiện Uông Binh Thành đang rất nghi ngờ về lai lịch của cô.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.