Vẻ mặt của Uông Binh Thành càng thêm khó coi khi thấy cô đang ngồi trên ôtô của Hạc Đệ. Hắn ta cùng đàn em nhanh chóng bước xuống xe. Khi nãy những tên thuộc hạ của hắn đã nhanh chóng gọi điện báo tin để hắn kịp thời có mặt đuổi theo cô.
Vài tiếng trước Y Thoa đã mạo hiểm thoát thân từ lối ban công, cô dùng quần áo nối thành một dây dài để bám trụ mà leo xuống mặt đất. Xui thay, khi cô ra đến cổng đã bị ba tên thuộc hạ của gã chồng hờ phát hiện, bọn chúng nghĩ cô chân yếu tay mềm không thể chạy được xa nên đã vội vã đuổi theo. Nhưng nào ngờ cô có thể chạy bền bỉ gần nửa tiếng, rất xa so với dự định ban đầu của chúng khiến những tên đang đuổi theo cô cũng dần kiệt. Cuộc truy đuổi kéo dài đến khi cô lẩn trốn trong quán bar.
Uông Binh Thành đã kéo người đến đông đúc, bổ sung thêm nhiều đàn em trợ giúp. Bọn chúng cầm gậy tiến gần đến xe của anh rồi bắt đầu đập phá, buộc anh phải mở cửa để Y Thoa ra ngoài.
Vẻ mặt của anh vô cùng điềm tĩnh, thái độ bình thản chẳng hề lộ ra một nét lo lắng hay sợ hãi. Anh từ tốn nhấn phím gọi trên xe để liên lạc với vệ sĩ rồi nhanh chóng cất lời:
– Cho thêm người hỗ trợ ở tuyến đường 4D, bọn người của Uông Binh Thành đang bao vây.
Ngay khi vừa nhận được lệnh từ anh, người ở đầu dây bên kia lập tức đáp lại:
– Đã rõ!
Phía bên ngoài Uông Binh Thành bước đến ngay sát đầu xe của anh, hắn ta nhìn thẳng vào mắt cô, một tay đưa vào túi quần tỏ ra uy quyền. Khoảnh khắc này khiến cô có cảm giác như thần chết đang gõ cửa ghé thăm mình. Gương mặt quỷ dữ lộ rõ sự tức giận vì người phụ nữ hắn bỏ tiền mua về lại dám bỏ chạy khiến hắn và đàn em phải cực lực tìm kiếm trong đêm.
– Khôn hồn thì cô mau bước ra khi tôi còn nói chuyện tử tế.
Những gì hắn vừa nói chính xác là một lời hăm dọa. Cô đang rất hoảng sợ, dù biết rõ nếu cãi lời hắn thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng nhưng cô không muốn cả cuộc đời mình chôn vùi bên cạnh gã chồng hờ xấu xa kia. Một cuộc hôn nhân không tình yêu đã rất bi thảm, huống hồ còn phải sinh con cho kẻ mê tín dị đoan, chỉ xem cô như một công cụ thực hiện lợi ích.
Thật ra hiện tại hắn đang rất cần cô, có thể Uông Binh Thành sẽ không giết chết cô ngay vì ngày tốt để đưa cô đến bệnh viện cấy ghép “nòng nọc” đã cận kề. Hắn không có nhiều thời gian để tìm một cô gái mới hội tụ đủ những yêu cầu mà hắn muốn. Huống hồ trước đây hắn đã phải chờ đợi khá lâu để những kẻ mai mối tìm được đối tượng phù hợp. Còn chưa kể đến việc hắn đã ép cô ký giấy kết hôn, nếu hắn muốn lấy một người phụ nữ khác thì chắc chắn phải ly hôn với cô và hơn hết là thủ tục ly hôn khá rắc rối lại tốn thêm không ít thời gian, hắn đương nhiên đang bị ép vào đường cùng, không thể có lựa chọn nào khác ngoài việc bắt cô về, nhất định phải tóm được cô.
Bất chợt cô giật mình khi thấy anh đã mở cửa xe bước ra ngoài mà chẳng nói chẳng rằng dù một tiếng. Nhìn thấy anh Uông Binh Thành càng thêm tức giận, hắn hành động trách móc chỉ thiếu một chút kiềm chế nữa thôi thì sẽ thành lời chửi rủa:
– Không ngờ cháu trai lại có nhã hứng với vợ của chú như vậy. Nếu muốn được yên thân thì mau giao cô ta ra đây.
Ngay từ đầu anh là người bị động cô bất ngờ sà vào lòng anh van xin Sự cứu giúp từ anh trong khi hạt đệ không hề biết gì về cô cho đến khi uông binh thành xuất hiện nhìn sự khẩn trương cùng với thông tin mà người chú ruột vừa nói anh đã lờ mờ Viết được người con gái còn trẻ tuổi kia chính là vợ của hắn. Còn chi tiết sự việc thế nào thì anh vẫn chưa rõ.
– Là chú không biết giữ vợ nên để cô ta chạy đi lung tung.
Cô ngồi trong xe lo lắng quan sát tình hình bên ngoài, bây giờ cô đang rất lo lắng, không dám mở cửa để bước ra vì sợ người của lão ta sẽ ập đến bắt cô.
Câu nói có chút mỉa mai lẫn thái độ chẳng mấy thiện cảm từ anh khiến Uông Binh Thành cảm thấy bản thân đang bị chọc tức.
– Chú không muốn nhiều lời với mày, nể tình chú cháu, mày chỉ cần đưa cô ta cho chú, chú sẽ bỏ qua chuyện này.
Câu nói của Uông Binh Thành khiến anh cảm thấy thật nực cười. Hắn nói như thể anh đang thất thế và rất sợ hãi hắn thì phải. Thực chất Hạc Đệ và Uông Binh Thành không ưa gì nhau, phải nói là anh cực kỳ thù ghét hắn ta.
Một kẻ chỉ biết sống cho bản thân, ích kỷ lại không có tình nghĩa. Ba của anh đã giúp đỡ hắn lúc khó khăn, sẵn sàng dang rộng đôi tay bảo vệ người em trai ruột nhưng hắn thì hoàn toàn ngược lại, sau khi sự nghiệp chuyển mình, hắn liền phủi ơn. Thậm chí còn tranh giành tài sản thừa kế với ba của anh, cũng chẳng bao giờ xem người cháu ruột như anh ra gì. Chưa dừng lại ở đó, trước đây đàn em của hắn từng kiếm chuyện với vệ sĩ của anh, hai bên đã giao chiến với nhau khiến thuộc hạ của anh bị thương phải nhập viện. Chẳng những hắn ta không chịu trách nhiệm hay nói lời xin lỗi hỏi han mà ngược lại còn đổ hết tội lỗi lên đầu anh, trong khi thuộc hạ của hắn là người quấy trước.
Ban đầu anh không có ý định muốn giúp cô và cũng không muốn liên quan đến cô. Nhưng bây giờ thấy Uông Binh Thành đang cần cô đến vậy, trong khi Y Thoa lại nhất quyết muốn chạy trốn khỏi hắn, xem ra có trò vui rồi đây. Chỉ cần khiến hắn ta cảm thấy tức giận, bất mãn vì không đạt được ý đồ thì anh sẽ cảm thấy rất thỏa mãn.
Hạc Đệ không vhút nể nang, thái độ đầy thách thức:
– Vậy để xem nếu không nể tình thì chú sẽ làm gì.
Anh vừa nói dứt câu thì vệ sĩ của anh cũng lập tức xuất hiện. Những vệ sĩ khi nãy đi ôtô riêng theo sau anh đã gọi thêm đồng đội đến. Hai chiếc ôtô đen chạy đến, từ trong xe khoảng mười người vệ sĩ bước ra đứng ngay phía sau lưng Hạc đệ để bảo vệ cho Uông tổng.
Đám người của Uông Binh Thành cũng không chịu thua, hùng hùng hổ hổ lâm le vũ khí trên tay sẵn sàng cho một cuộc chiến đấu đổ máu.