Bực mình thật.. hắn có nói gì đâu mà Hải Tường lại nói thế với hắn, khó chịu thế ko biết.. sao nó có thể đi với ng khác và để hắn ở nhà 1 mình thế nhỉ ? (=.=’’ tại sao ko ?)
Còn nó.. nó chả thấy vui gì cả.. tự nhiên lại đi trong tình trạng này.. vừa lên mô tô của Hải Tường nó đã chẳng thấy hứng thú khi mà.. hắn còn chẳng thèm liếc nhìn nó 1 cái, đến là bực.. ừ.. đi thì đi.. nó đi luôn.. ko thèm nhìn cái bản mặt của tên đáng ghét kia nữa.. tức chết đi, thấy nó đi với ng khác mà hắn ko thèm phản ứng gì à, lại còn rung đùi rung chân đến là ghét đi được.. (=.=’’ chị cáu cái gì đấy)
Hải Tường đưa nó đến khu vui chơi giải trí, ơ.. chỗ này ngày trước nó và hắn cũng đã đến mà.. còn nhớ lúc đó hắn đuổi nó chạy bở hơi tai, nghĩ lại sao mà thấy buồn cười quá.. Nó long dong chạy quanh các quầy hàng.. tham gia đủ mọi trò chơi.. nhưng sao nó cứ thấy thiếu thiếu cái gì đó.. thi thoảng nó liếc nhìn Hải Tường.. yên ắng thật, bình thường ở bên hắn nó với hắn chuyên gia đấu khẩu với nhau, giờ mỗi lần nó quay lại là nhận đc cái nhìn ấm áp và thân thiện của Hải Tường khiến nó thấy trống trải quá.. lại thấy hơi ớn lạnh sống lưng nữa..
Sau 1 buổi rong chơi, Hải Tường và nó cùng ra ghế đá ngồi dưới những tán cây và ăn trưa.. ăn xong tự nhiên nó thấy hơi bực.. yên lặng, khiến nó thấy chán và mỗi lần chán lại muốn động chân động tay.. Nó ngước lên bầu trời nhìn những tán cây và ánh nắng lấp ló.. những tia nắng long lanh như những viên kim cương lấp lánh, tự nhiên nó nghĩ tới hắn, hôm trước nó cũng đâu để ý bầu trời đẹp đến mức này.. (=.=” chị có bao giờ để ý đâu?)
– Nắng đẹp thật.. – nó lên tiếng, Hải Tường cũng ngước lên, thật lãng mạn..
– Ừm.. – Hải Tường đồng tình theo nó.. khiến nó hơi khó chịu, bình thường nếu là hắn sẽ tìm cách dìm hàng nó ngay mà sao nó nói gì Hải Tường cũng nghe theo thế nhỉ? Cả tự nhiên tí nào..- ..bầu trời cũng đẹp.. cả ng ngồi bên cạnh tôi cũng đẹp..
Nó quay ra nhìn Hải Tường 2 giây rồi lại ngửa cổ lên trời chả thèm để ý đến lời Hải Tường nói làm nó sởn cả da gà.. (đang lãng mạn), những chú chim chuyền cành nhau líu lo thật đáng yêu..
– Thật ra.. – Hải Tường đang định nói gì đó thì..
– UI.. Ui.. – nó lên tiếng cắt ngang.. rồi bật dậy như lò so.. -.. này.. (@ con này có vấn đề gì nữa đây ta?)
– Ơ.. hả? – Hải Tường ngơ ng nhìn nó… (O.O)
– Tôi vừa thấy.. – nó nuốt nước bọt.. cái ực.. (O.O)
– Thấy gì.. – Hải Tường lại ngước cổ lên trời.. khẽ lắng tai nghe nó nói..
-.. 2 con chim.. – ..nó tròn mắt nhìn Hải Tường.. (O.O chim thì lien quan gì không nhỉ?)
– Ơ.. – lúc này Hải Tường nhìn mặt ngu hết mức… cậu chả hiểu nó đang nói gì.. rồi 5 phút, 7 phút.. cậu cuối cùng cũng đã hiểu ra đại khái cái ý của nó.. 2 con chim.. nhỡ nó mà bậy lên đầu thì là cả vấn đề, bậy lên mặt cũng là 1 vấn đề, nhưng bậy vào miệng lúc đang ngửa cổ lên trời thì là vấn đề lớn hơn.. Hải Tường cũng đến là bó tay với nó.. sao cảnh lãng mạn thế mà nó lại phá hỏng được nhỉ? Cậu sắp tỏ tình với nó rồi cơ mà.. (mẹ ơi, nó đúng là…)
Nó thong dong 1 lúc rồi thấy hơi chán chán.. Hải Tường khẽ tiến lên đang định nắm lấy bàn tay nó thì..
– A… đúng rồi.. – nó tròn xoe 2 con mắt và nhìn Hải Tường với ánh mắt không thể long lanh hơn.. – ..đi.. hát karaoke? Hô hô.. tôi thông minh nhỉ… he he.. (=.=’’ mẹ ơi, chị này đối xử với ai cũng công bằng nhỉ?)
– Ơ.. – sau 1 lúc đơ ra, Hải Tường lại phải lẽo đẽo theo sau nó.. anh thấy hơi tiếc khi chưa tỏ tình được nhưng mà anh sẽ cố, còn cả buổi chiều bên nó cơ mà?
Tại quán Karaoke.. Hải Tường và nó thi hát, nhưng bài nào hầu như anh cũng nhường nó khiến nó thấy hơi bực mình, thấm thoắt đã 9h 30 phút tối, Hải Tường vẫn chưa thể nói được gì vì nó gào khiếp quá, mấy bài anh chọn nhạc nhẹ nhàng thì nó không thích, cứ thích nhạc gì sôi động rồi nhảy nhót, hát ầm ầm, phòng cách âm mà cũng rung như bị động đất, lại còn phá phách quán nhà ng ta, 2 cái loa tí thì tan tành vì mức âm nó bật cao quá.. khiến mấy nhân viên phải ra vào mấy lần để giảm loa.. Sau 1 hồi hát hò ầm ầm, nó chán nản ra khỏi quán mà lòng thì cứ thấy tức tức sao ý.. nãy nó đã cố hò hét thật lớn giải tỏa nỗi bực nhưng sao mà vẫn cứ thấy tức.. Đi được 1 đoạn, nó quay lại nhìn Hải Tường rồi phán 1 câu xanh rờn.. khiến Hải Tường đơ như tượng đá..
– Thôi, anh về đi.. tôi mệt rồi.. thế ha..
– Để tôi đưa cô về.. – Hải Tường đề nghị.. anh cũng dự định tỏ tình với nó.. mà sao cả ngày nay anh chưa mở lời đc, nên giờ anh phải tranh thủ thời gian mới đc.. (T_T)
– Thôi, khỏi, tôi mệt rồi.. đi với anh chán lắm.. – nó gắt rồi đi thẳng, thật ra nó đang bực mình, không biết giờ này hắn đang làm gì nhỉ? Nhưng nó không để ý đến 1 ng đang tan nát trái tim vì nó.. (=> vô tâm thấy sợ)
– Ơ.. – .. Hải Tường ngơ ra.. đi với anh nó chán đến thế sao, ừ nhỉ.. cả ngày hôm nay nó không cười với anh 1 lần, khi anh định thần trở lại, thì.. nó đã đi đâu mất.. ơ nhưng mà.. anh đang ở đâu nhỉ??? (=.=’’ lạc mất rồi..)
Nó chán nản lang thang trên đường, tự nhiên nó thấy buồn ghê ng.. bỗng nhiên.. nó nghe thấy tiếng động ở trong cái ngõ tối gần đấy.. nó hơi rùng mình.. nhỡ có thằng cướp nào phi ra thì.. nó lo cho thằng cướp quá.. (ôi mẹ ơi, cướp nó, nó còn lo cho cướp..).. nó nghĩ phải chuồn lẹ lẹ.. không thì..
– NÀY!!! – 1 giọng nói lạ vang lên, nó giật mình cái thót, ôi, lần này chết thật rồi.. huhu.. nó định đi nhanh hơn, nhưng ối.. sao mà nó bước mãi mà cũng chả nhích lên thêm bước nào nhỉ? Ôi thôi, Nó vội quay lại.. lắp bắp..
– ..D..d..ạ.. dạ? (@)
– Cô đi đâu vậy hả? Có biết là tôi lo cho cô lắm không ? Đi suốt cả buổi sáng cho đến giờ vậy hả.. – từ trong bóng tối, hắn bước ra.. làm nó thở phào nhẹ nhõm.. trong lòng thấy vui vui, kèm theo sự.. bực mình.. nó nhìn hắn lém lỉnh..
– Úi.. đường về đem tối canh thâu, nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười.. hớ hớ hớ.. hơ.. (=.=” con này thấy hắn vui quá đây mà..)
– Ái chà.. – hắn khẽ rùng mình vì đường vừa tối vừa vắng, nó lại chơi 1 tràng cười phù thủy ghê rợn khiến hắn muốn hồn lìa khỏi xác luôn.. hắn lấy bình tĩnh.. – ..thế chứ không phải cô sợ ma đó hả? (=.=’’ chị ấy đang lo ấy thằng cướp..)
– Hơ.. – nó vỗ ngực cái đét.. – ..khụ khụ khụ.. tôi mà thèm sợ ma á ? Ma sợ tôi thì có, hô hô hô.. (điệu cười giết ng..)
– Ừ ha… – ..hắn búng tay cái chóc.. – ..nhìn mặt cô là ma cũng phải sợ chứ đừng nói gì một ng đẹp trai, vô tội như tôi.. ha ha ha.. (đẹp trai thì đúng, nhưng vô tội thì chưa chắc..)
– Anh.. – nó cáu tiết sút 1 quả.. tí thì trúng chân hắn.. hihi.. may mà hắn né đc.. công nhận hắn tự thấy mình giỏi, từ ngày quen nó tốc độ né đòn của hắn tăng lên nhiều, phen này hắn sắp thành siêu nhân thật rồi.. he he he.. (..=.=’’ vâng, anh là siêu nhân..)
– AAAAAAAAAAAAAAAA ! … – ..thế nhưng, hắn vẫn phải thất thanh khi chân kia của nó giẫm lên chân còn lại của hắn lại còn di di nữa.. khiến mấy ngón chân hắn muốn rời khỏi ng mà chạy đi luôn.. híc.. nó đúng là côn đồ mà.. sao ác ôn vậy chứ ? (=.=’’ siêu nhân đấy ạ ?)
Nó chạy thẳng rồi lại còn lêu lêu nữa chứ, khiến hắn tức muốn hộc máu mồm.. Đc, hắn sẽ cho nó về chầu diêm vương mà vuốt râu Thần chết, ngồi chơi với quỷ luôn.. hãy đợi đấy.. đồ con gái ko biết trời cao đất dày là gì kia.. (O.O anh này ác ko kém ạ)
Mấy ngày tiếp theo ở nhà hắn, nó lại nghĩ đủ trò để trêu chọc hắn, đủ thứ trên trời dưới đất, khiến hắn nhiều phen muốn điên lên mất.. khi thì cho dầu rửa bát vào dầu gội của hắn rồi giả vờ như 1 nàng thiên sứ với đôi mắt vô (số) tội.. ‘hả ? Anh mới gội đầu bằng nước rửa bát hay sao mà ngửi toàn mùi nước rửa bát à..’.. ko thì nó cho nước muối vào chai nước lọc của hắn để hắn uống.. hoặc có lúc tức quá, nó chơi luôn nước tương lên khăn mặt của hắn và.. cái mặt hắn sưng lên, khiến cả ngày hôm ấy hắn còn ko dám ra ngoài nữa..
Còn hắn ư ? Cũng ko chịu kém cạnh đâu nhá, lúc rang cơm, hắn cho cả đống ớt vào đĩa của nó khiến nó ăn xong, môi nhìn như bị cua cắp ý.. còn chưa kể lúc sáng nó dậy, hắn để hẳn chậu nước ở trước cửa phòng nó.. đã thế lại còn chậu nước lau sàn nữa, và thế là.. vấp.. ùm.. nó lăn luôn xuống chậu, nước bắn tung tóe và nó bị bắt phải dọn hết đống nước, nó thấy đời sao thật lắm thứ bất công, còn chưa kể lúc mà hắn quét sân dám bắt con sâu bỏ vào trong áo của nó khiến nó kinh muốn chết, đôi khi nó tự hỏi ko biết hắn có phải là đàn ông hay ko mà sao nhỏ nhen quá trời.. huhu.. (=.=’’ , ya, t/g thấy 2 anh chị này hợp nhau lắm mà..)
Sáng hôm ấy.. mới tờ mờ sáng..
– Đầu đất, óc heo, não phẳng, ko có nếp nhăn..dậy dậy đi, hôm nay có việc cho cô đây..- ..1 tràng gọi của hắn khiến nó muốn ra nhét cái giẻ vào mồm hắn quá.. (=.=’’ nhét giẻ còn nhẹ, chứ cứ tương hẳn cái bánh ‘giầy kẹp tất’ vào mồm hắn ý..)
– Ơ….ơi…. – nó uể oải phi ra ngoài.. nhìn hắn chớp chớp.. – ..ì.. chứ hả ? oáp… ôi.. đang bận… ngủ ? (@)
– Hôm nay tôi đưa cô đến công ti, tiện thể, đưa cô đi xem cách trình diễn của tôi rồi sau này cứ thế mà học theo nha.. – hắn tuôn ra 1 tràng.. nó lại đóng cửa cái rầm.. (=.=’’ nói cứ việc nói còn ta đây ngủ cứ việc ngủ à ?)
– Tôi ko muốn đi, đi thì đi 1 mình đi.. tôi ngủ tiếp đây.. – nó lại nằm hẳn lên giường thiêm thiếp.. (=.=’’ heo)
– Ko được, cô nhất định phải đi,.. cô có dậy ko thì bảo tôi nào.. – hắn gọi lớn.. (>.,’’””’’’’’’’’