Ngân Tinh, bên cạnh Elias trang viên, không biết từ lúc nào xuất hiện một tòa khổng lồ tháp lâu.
Tháp lâu bên trong, Kara với nàng mấy chục năm không đổi áo trắng blouse, đang loay hoay cặm cụi làm cái gì đó ở trên bàn, nhìn kỹ chính là một hình người tướng mạo y hệt Kara, trên thân mặc lấy ngân sắc chiến giáp, giống như mỹ nhân đang ngủ, nằm yên tĩnh ở đó.
Kara đang nhân bản chính nàng?
Đương nhiên không phải, không hiểu sao nàng rất không ưa loại nhân bản kỹ thuật này, cho nên Kara sử dụng khoa học kỹ thuật chế tạo một loại đặc biệt người máy.
Đặc biệt như thế nào?
Người máy này là vô số Ám Kim hạt nhỏ tụ tập lại mà thành, mỗi hạt nhỏ chính là Kara dựa vào Hạch tâm kỹ thuật, ghi chép lại nàng đại đa số tự thân số liệu mà có.
Chỉ cần còn một hạt nhỏ tồn tại, Kara người máy sẽ không ngừng đồng bộ với xung quanh khác kim loại, liên tục tạo ra những hạt mới khôi phục thân thể. Đồng nghĩa với Kara người máy sẽ rất khó phá hủy.
Nhìn, thấy quen không?
Đây là Kara dựa vào Kaisha tương lai Thần Thánh Thân Thể nguyên lý mà tạo thành, nhưng không có được sức mạnh hủy thiên diệt địa như đời thứ tư Thần Thể như Kaisha mà thôi.
Nói đến sức mạnh, Kara người máy sức mạnh đại khái tại đời thứ hai Thiên Sứ chiến sĩ, phương thức chiến đấu chủ yếu là dựa vào Ám Năng cùng Hằng Tinh năng lượng tụ tập hai tay hoặc bất kỳ bộ phận nào để phóng ra năng lượng một dạng công kích.
Đương nhiên nàng tạo ra nó mục tiêu không phải chiến đấu, cho nên sức mạnh công kích cái gì cũng không quan trọng.
Đúng lúc này, phòng thí nghiệm cánh cửa đột nhiên bị đẩy ra một khe hở, một cái đầu nhỏ thông qua cái khe ghé mắt nhìn lén vào trong.
Kara thấy người đến vội vàng phất tay thu lấy Kara người máy vào Ám Vị Diện không gian, rồi giả vờ như không biết gì, không biết từ đâu lật ra một cuốn sách ngồi xem.
Cái đầu nhỏ kia thấy Kara một mình ngồi ở đó, đẩy cửa đi vào, chân đạp tiểu thỏ thỏ dép lê đến Kara bên cạnh, tay nhỏ giật giât lấy Kara vạt áo, mặt mũi tràn đầy ủy khuất nói:
“Tỷ tỷ không thương Hạc Hi nữa a?”
Kara nghe được mềm mềm nhu nhu âm thanh, không khỏi vui vẻ cúi đầu nhìn nàng, chỉ thấy một tiểu cô nương lớn nhỏ khoảng 2 tuổi, khuôn mặt tinh xảo như búp bê sứ, mái tóc màu bạc dài suôn mượt được thắt thành hai cái bím tóc nhỏ thả phía sau, màu trắng váy liền áo, phối hợp thỏ thỏ dép lên, nhìn qua cực kỳ ưu nhã, khả ái.
Lúc này đôi mắt rưng rưng, một bộ ủy khuất nhìn Kara.
“A, là ta khả ái tiểu Hạc Hi a!” Kara vui sướng ôm nàng ngồi lên đùi, tiêm tiêm ngón tay tại Hạc Hi bụ bẩm hai má chơi đùa lấy.
“Tỷ tỷ!” Tiểu Hạc Hi lúc này càng thêm ủy khuất, miệng nhỏ mếu máo nhiều hơn. Lúc nãy nàng tỉnh dậy, lại không thấy tỷ tỷ Kara ở bên, Hạc Hi dùng nàng cái đầu nhỏ kia suy nghĩ rất nhanh biết được nàng tỷ tỷ ở đâu, sau đó vội vàng chạy đến đây.
“Tỷ tỷ xin lỗi, tỷ tỷ sẽ không rời đi tiểu Hạc Hi!” Kara nội tâm rất bất đắc dĩ, nhưng mặt ngoài lại tỏ ra nhận sai bộ dáng.
Hạc Hi quyệt miệng tỏ ra không tin, bởi vì nàng tỷ tỷ lén lút rời đi không phải lần một lần hai, nhưng nàng cũng không phải trẻ nít ba tuổi, nàng biết tỷ tỷ phải làm gì.
“Chờ khi nào Hạc Hi lớn lên, Hạc Hi sẽ giúp đỡ tỷ tỷ!” Nàng dùng nãi khí âm thanh kiên định nói.
Kara nghe vậy bị chọc cười vui vẻ, nhịn không được tại trên má nàng hôn một ngụm “Tỷ tỷ cảm ơn tiểu Hạc Hi trước!”
“Không phải hôn ở đây, hôn ở đây này!” Hạc Hi chỉ vào môi nàng nói.
Kara rất khó xử, Hạc Hi vẫn còn 2 tuổi a, nàng vuốt mũi nàng dỗ dành nói “Đợi tiểu Hạc Hi lớn lên mới được hôn nơi đó!”
Hạc Hi nghe vậy mân mê nàng cái miệng nhỏ, hôn môi là nàng nhìn lén Kara cùng Agnes hai người hôn nhau mới biết, sau đó còn làm cái gì nhưng nàng không hiểu lắm.
Nhưng giống như Kara cùng Agnes tỷ tỷ đều là người lớn bộ dáng. Chẳng lẽ chỉ có người lớn mới được chơi trò này?
“Được rồi, chờ Hạc Hi lớn lên, tỷ tỷ phải hôn môi Hạc Hi a!” Tiểu Hạc Hi hai tay chống nạnh, rất kiên cường nói.
“Vâng vâng, chờ Hạc Hi lớn lên rồi hẵng nói!” Kara bất đắc dĩ cười khẽ.
Sau đó hai chị em vui vẻ chơi đùa với nhau.
“…”
Đây chính là Kara em gái ruột, Hạc Hi.
Từ khi Hoa La cùng Thú nhân chiến tranh lại đi qua 5 năm.
Năm năm này, Thiên Sứ Tinh Vân hỗn loạn dần bị 4 vị Vương tử dẫn người đàn áp, chỉ còn lại một số văn minh cứng đầu cố thủ bọn họ chủ tinh, trong đó có Ma Nhân Văn Minh cùng Thánh Đình thế lực dưới tay 16 văn minh.
Những văn minh này so sánh với Thiên Sứ tuy không bằng, nhưng không ngại bọn họ liên thủ a, đặc biệt có Thánh Đình trong bóng tối không ngừng viện trợ nên hai bên thế lực vẫn giữ ở cân bằng trạng thái, không ai làm gì được nhau.
Thiên Sứ Chi Thành bên kia Hoa Các cũng biết Thiên Sứ đại quân tình hình giằng co, mặc dù rất muốn viện binh tiêu diệt những ngoan cố văn minh, nhưng nghĩ đến có thể thông qua cuộc chiến này khiến Hoa Phong các vương tử có thể nhanh chóng trưởng thành, hắn cũng tùy tiện để mọi người phát huy.
Hoa Diệp khi biết tin vui sướng phát rồ rồi, hận không thể giết chết Hoa Các giành lấy Vương vị ngay và luôn.
Nhưng tại lúc cùng Tô Mã Lệ các thủ hạ nói đến chuyện này, Viêm Hoa liền một câu nói khiến Hoa Diệp lúc đó nín ngay lập tức.
“Ngài thật sự cho là những lạc hậu văn minh kia có thể kéo lại Thiên Sứ đại quân?”
Đúng vậy, những văn minh kia làm sao có thể đánh lại Thiên Sứ đại quân? Hoa Diệp trong lòng thì thào.
Hắn hoài nghi những tình báo này chính là vì dẫn dụ những người bất mãn với Hoa Các thống trị như hắn nhảy ra, tin tưởng chỉ cần hắn ra tay, những Thiên Sứ đại quân kia rất nhanh xuất hiện trấn áp.
Nghĩ như vậy, Hoa Diệp tiếp tục yên lặng cẩu tiếp vài năm, chờ đợi điều tra rõ ràng tình báo rồi nói sau.
Hoa Diệp không biết, chính hắn lại bỏ lỡ thời điểm leo lên Vương vị tốt nhất, chờ tiếp vài chục năm sau, Hoa Phong các Vương tử dưới trướng quân đội tại trong chiến tranh máu và lửa không ngừng tiến bộ lấy, chờ đến Hoa Diệp giết cha xong, những tinh binh này sẽ cho Hoa Diệp ăn một phát thật đau a.
“…”
Ngân Tinh.
Kara bế lấy tiểu Hạc Hi cười nói vui vẻ từ trong phòng thí nghiệm đi ra.
Trên đường, Kara cùng Hạc Hi tình cờ bắt gặp đang câu cá Elias, hai người lễ phép chào hỏi một tiếng.
“Cha, tốt!” X2
Rồi mặc kệ Elias tiếp tục hai chị em nội dung cuộc trò chuyện đi.
“Tiểu Hạc Hi thích ăn cái gì để tỷ tỷ chuẩn bị cho ngươi!” Kara cưng chiều nhìn nàng nói.
Hạc Hi cắn ngón tay suy tư, nàng muốn ăn rất nhiều a, “Đúng rồi!” nàng nghĩ đến một thứ.
“Hạc Hi muốn ăn cái mềm mềm, ngọt ngọt, thơm thơm lúc 1 tuổi sinh nhật tỷ tỷ làm cho Hạc Hi!” Tiểu Hạc Hi nuốt một ngụm nước bọt, chờ mong nhìn Kara nói.
“Là bánh gato, tỷ tỷ sẽ làm cho tiểu Hạc Hi…”
Kara cười khẽ, vừa ôm Hạc Hi vừa cười nói đi xa.
Để lại Elias một mình ngồi ngơ ngác ở đó.
Ta là ai?
Ta ở đâu?
Ta đang làm cái gì?
Ba câu hỏi này cứ quanh quẩn trong đầu Elias.
Mới cũ áo bông nhỏ vừa cùng hắn chào hỏi, hắn vừa định chào hỏi lại liền thấy hai người không để ý hắn không coi hắn ra gì mà vui vẻ trò chuyện tiếp.
Đâm tâm a, ta là cha ruột các ngươi a.
Elias có chút khổ tâm, con gái lớn Kara thì không nói, có thể gọi hắn một tiếng ‘cha’ đã rất khá, nhưng con gái nhỏ Hạc Hi cũng học theo chị nó, chỉ gọi một tiếng ‘cha’ là sao?
Theo kịch bản không phải là “Hạc Hi thấy nàng đẹp trai ngây người cha ruột, vội vàng vùng vẫy từ trong ngực bất lương tỷ tỷ Kara chui ra, nhanh chóng chạy đến nhào vào Elias cái kia rộng lớn lồng ngực không ngừng nũng nịu lấy.”
Được rồi, tất cả chỉ là Elias nho nhỏ mộng tưởng.
Ài
Hắn, Thánh Elias, vẫn là người cô đơn loại kia.
“…”
Kara cùng Hạc Hi đi vào trang viên phía sau khu vườn nhỏ, tại trong đình viện là Ngân cùng Milro hai người đang vui vẻ tâm sự với nhau, đặc biệt là tại Milro Tước trong ngực là một bé gái khoảng 1 tuổi, mái tóc màu vàng, khuôn mặt bụ bẩm đáng yêu so với Hạc Hi cũng không kém.
“Mẹ, Milro a di!” Kara mỉm cười chào hỏi, cuối cùng nàng nhìn vào Milro trong ngực đứa nhỏ, “Chào tiểu Kaisha!”
“Tỷ tỷ…” Kaisha thấy Kara, ngay lập tức vươn người tới, mở rộng hai tay muốn được ôm.
Kara vui vẻ ôm nàng vào ngực, một bên Hạc Hi thấy vậy tỏ vẻ không vui, tỷ tỷ là của nàng a.
Ngân cùng Milro bất đắc dĩ nhìn nhau, nhưng các nàng đối với hai đứa trẻ yêu thích Kara như thế này cũng quen.
Ngân thấy tiểu Hạc Hi đang treo trên người Kara không khỏi buồn cười, “Hạc Hi lại làm phiền ngươi?”
“Không phải, là Hạc Hi muốn giúp tỷ tỷ làm việc, nhưng vì Hạc Hi còn nhỏ nên chỉ có thể chờ lớn lên!” Hạc Hi vểnh lên cái miệng nhỏ, rất không vui phản bác.
“Đúng vậy, tiểu Hạc Hi là giỏi nhất!” Kara cưng chiều nhìn nàng.
Hạc Hi được khen liền cao ngạo ngẩng đầu, lại không quên quay sang trừng mắt tiểu Kaisha một cái.
“Tốt tốt, chờ tiểu Hạc Hi lớn lên rồi nói sau!” Ngân buông tay chịu thua.
Hạc Hi quá dính Kara, còn Kara lại quá cưng chiều Hạc Hi.
Kara ôm hai đứa bé ngồi xuống, rót ra một ly trà đưa cho tiểu Hạc Hi, rồi nhìn sang Milro nói.
“Ngài muốn trở về Gia Viên?”
Milro gật đầu, nàng thở dài: “Ta rất thích ở đây sinh sống, nhưng ta đã đi rất lâu, Gia Viên bên kia cần ta!”
“Ngài xác định sẽ mang Kaisha đi theo? Phải biết Gia Viên nội bộ cũng không yên bình!” Kara nói toạc ra Gia Viên tình cảnh.
Ngân bên cạnh nghe vậy gật đầu, nàng nhìn Milro khuyên bảo, “Kaisha ở đây ta có thể chăm sóc tốt!”
Milro không nói gì mà nhìn vào Kaisha, ánh mắt kia là người mẹ bao hàm mọi tình cảm, nàng rất muốn Kaisha bình yên lớn lên, nhưng lại không muốn Kaisha tách ra.
“Được rồi, phân thân phương pháp ta đã thành công khai phát ra!” Kara uống một ngụm trà, nói.
“Vậy thì tuyệt quá!” Ngân cùng Milro vui mừng nhìn Kara.
“Nhưng mà…” Kara chợt nói tiếp.
Ngân cùng Milro mặt đen lại, lại nữa?
“… Ngài không có Gene Động Cơ, cho nên phân thân là không hoàn hảo, tuy phân thân có mọi thứ về ngài tin tức số liệu, nhưng nó sẽ không trực tiếp đồng bộ!” Kara giảng giải.
Nàng phân thân phương pháp rất đơn giản, tại một hạt Hạch tâm ghi lại toàn bộ túc chủ tin tức số liệu, rồi để Hạch tâm này tiến hành đồng hóa với các kim loại xung quanh tạo ra vô số hạt tương tự.
Vô số hạt này tụ tập lại với nhau, từ trong hạt tin tức số liệu sắp xếp thành túc chủ bộ dáng, tính cách, trí nhớ,… giống hệt với thật phiên bản.
Muốn điều khiển phân thân thì phải thông qua Gene Động Cơ không ngừng phân tích, đồng bộ phân thân cùng chủ thể ký ức.
Milro không có Gene Động Cơ, cho nên việc đồng bộ ký ức này rất khó làm được, cho nên nàng khai phát một loại tồn trữ ký ức nơi phân thân, phân thân sẽ hoạt động theo tính cách, tiềm thức của Milro.
Milro có thể sử dụng Thiên Thể Máy Tính một tháng đồng bộ một lần.
“Nhưng ta không có Thiên Thể Máy Tính a!” Milro bất đắc dĩ nói, nhưng hai mắt cứ nhìn chằm chằm Kara.
“Ta sẽ đưa ngài một cái, xem như Kaisha 1 tuổi sinh nhật quà tặng thêm a!” Kara lắc đầu cười trêu đùa Kaisha nói.
Milro nhìn Ngân, hai người ngầm đắc ý, cuối cùng từ Kara vớt được chỗ tốt.
Hạc Hi nghe được Kaisha có quà tặng thêm biểu thị nàng cũng muốn, tay nhỏ lắc lắc Kara bàn tay, ánh mắt điềm đạm đáng yêu nhìn nhìn.
“Hạc Hi đương nhiên có phần!” Kara buồn cười tại má nàng hôn một ngụm.
Hạc Hi thực sự quá manh, quá đáng yêu.
“Hì hì, tỷ tỷ tuyệt nhất!” Hạc Hi vui vẻ hôn lại Kara một ngụm.
“Kaisha cũng muốn…” tiểu Kaisha bên cạnh thấy hai người hôn đi hôn lại tỏ ra không vui, nàng cũng muốn hôn hôn.
Kara cười cười hôn má Kaisha một cái, Kaisha cũng đáp trả.
Hạc Hi thấy vậy biểu thị nàng không vui.
Cuối cùng ba người đùa giỡn hôn nhau.
Ngân cùng Milro cười không nói gì, cứ như vậy lẳng lặng hưởng thụ không khí hạnh phúc.
“…”
“Hắt xì!”
Elias bực mình sụt sụt cái mũi.
Hắn, Thánh Elias, bị người lãng quên!