Nói xong, Hồng Đan liền đứng dậy, “Thực ra làm nghề liên quan đến tâm lý học mang lại cho những người như chúng ta rất nhiều ưu thế. Chúng ta đừng vội nói đến Lương Tân mà chỉ nói đến nghề tâm lý tội phạm của tôi. Trước đây tôi đã đọc vụ án cô hỗ trợ cảnh sát ở thành phố Tô. Nói một cách rất khách quan thì cô rất xuất sắc ở trên phương diện suy luận, xem tướng, xem quẻ, nhưng kiến thức này của chúng ta cũng có một hạn chế cần cô phải tiếp xúc trực tiếp, nếu trước khi sự kiện tàu cao tốc xảy ra mà cô không nhìn thấy những người có liên quan thì cô có đi suy diễn hay có nghĩ đến không?”
Lời của Hồng Đan làm cho Lục Dao sửng sốt, cô khẽ cúi đầu xuống bắt đầu tự hỏi chính mình. Nếu lúc đó cô không nhìn thấy nhiều nhân viên ở Tinh Thần có tướng mạo giống nhau như vậy thì liệu cô có thể biết được việc trên chuyến tàu hỏa cao tốc đó không?
Nếu lúc đó, cô không nhìn thấy tướng mạo của Trương An An khi cô đi giao hàng cho cô ta thì sau này có xảy ra nhiều chuyện như vậy không?
Đột nhiên Lục Dao hiểu ra, nếu cô chưa tiếp xúc với những người này thì có lẽ cô thật sự sẽ không có chuyện suy diễn xem quẻ, cho dù Lục Dao có bản lĩnh xuất sắc nhưng dù sao thì cô vẫn còn trẻ nên vẫn còn non nớt.
Cô lắc đầu, “Không.”
“Đúng, đây chính là hạn chế của chúng ta bây giờ. Nếu chúng ta chỉ sử dụng kiến thức bây giờ của mình thì rất nhiều lúc chúng ta chỉ có thể ôm cây đợi thỏ, đợi những việc đó bắt đầu xuất hiện manh mối hoặc xảy ra, hơn nữa đúng lúc bị chúng ta phát hiện ra thì mới coi trọng nó. Như vậy dường như chúng ta đều đang bị động.” Hồng Đan nói rất tỉ mỉ. Ông biết, thực ra tất cả những gì ông nói bây giờ là một quá trình lật ngược. Ông đang lật ngược nhận thức bây giờ của Lục Dao, quá trình này rất nguy hiểm. Một khi ông đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức vốn có của Lục Dao thì hoặc là cô có thể mở rộng tầm nhìn của mình, hoặc là cô sẽ không bao giờ sử dụng thuật xem tướng nữa.
Cho nên Hồng Đan bắt buộc phải nói thật tỉ mỉ, hơn nữa lúc nào ông cũng phải quan sát từng biểu cảm nhỏ trên mặt Lục Dao, một khi cô có biểu cảm khác lạ gì đó thì ông bắt buộc phải dừng lại.
Cũng may là Lục Dao không hoàn toàn bác bỏ những quan niệm này, cô chỉ khẽ cau mày rồi chìm sâu vào trong suy nghĩ, nhưng Hồng Đan biết Lục Dao vừa suy nghĩ vừa nghiêm túc nghe những lời ông nói.
“Nhưng nếu chúng ta kết hợp với tâm lý học tội phạm có lẽ chúng ta sẽ có sự khác biệt rất lớn.”
Lục Dao tiếp tục cau mày, rõ ràng là cô đang chìm vào trong mối nghi hoặc của chính mình.
“Tâm lý học tội phạm còn gọi là miêu tả tội phạm, đôi lúc chúng ta sẽ nghiên cứu xem vì sao tên tội phạm này lại có trạng thái tâm lý thế này. Còn ở một mức độ rất lớn, cô có thể thông qua suy diễn tướng mạo để nhìn thấy trắc trở trong quá khứ của người này, những trắc trở này thể tạo thành động cơ trở thành động cơ phạm tội hoặc là suy nghĩ thôi thúc người này phạm tội.
Tuy Hồng Đan là giáo sư đại học nhưng ông chưa bao giờ giảng về điểm này trên giảng đường, dù sao thì rất nhiều sinh viên của ông vẫn tin vào khoa học, tin vào chứng cứ.
Tâm lý học tội phạm là một phương pháp, một hướng đi để hỗ trợ cho trinh thám truyền thống. Tâm lý học tội phạm có thể phân tích được cảm xúc trong lòng của tội phạm, nguyên do tại sao phải làm như vậy, miêu tả tổng quát vẻ bề ngoài và đặc trưng hành vi… Nhưng cuối cùng, tất cả những điều này đều cần chứng cứ để hoàn thiện, không có chứng cứ chứng minh vụ án này là do người đó làm thì tất cả miêu tả tâm lý tội phạm đều trở thành công cốc.
Cho nên ở phương diện này, trước đây Lục Dao đã làm rất tốt rồi.
“Vậy Giáo sư Hồng, ý của ông là chúng ta có thể kết hợp thuật xem tướng với tâm lý học tội phạm để phá án?” Dường như Lục Dao đã nắm bắt được điểm này, cô có cảm giác trước mặt mình có một cánh cửa, cô suýt nữa là có thể mở được cánh cửa này ra rồi.
“Đúng vậy, tâm lý học tội phạm coi trọng phân tích, hơn nữa nó có sự khác biệt với những thứ cô biết, chúng ta có thể miêu tả tâm lý của tội phạm, vạch ra cho cảnh sát một phạm vi tổng quát, khi kẻ tình nghi xuất hiện thì cô có thể sử dụng thuật xem tướng của mình.”
Một đòn tấn công mạnh, cánh cửa trước mắt Lục Dao được mở ra.
Trong mắt Lục Dao ẩn chứa vẻ bình thản, sự mịt mờ trong mắt trước đây không còn nữa. Lục Dao đã thành công rồi! Trong lòng Hồng Đan cũng cảm thấy vui, “Theo như trước đây cô nói thì vụ án xe taxi này bắt nguồn từ vụ án phụ nữ có thai bị giết vào mười một năm trước, vụ án này có chỗ khác biệt rõ ràng nằm ở cuống rốn của thai nhi, cho nên các cô phán đoán có ba hung thủ. Vậy bây giờ chúng ta sẽ phân tích xem tại sao hung thủ lại có động cơ phạm tội này.”
Hồng Đan suy nghĩ một lát, đột nhiên ông có một suy nghĩ, “Lục Dao, cô thông báo với mọi người rằng bây giờ chúng ta bắt đầu phân tích tâm lý tội phạm.”
Lục Dao sửng sốt sau đó cô hiểu ngay là Hồng Đan đã có phát hiện mới rồi. Cô gật đầu, đứng dậy, nhanh chóng mở cửa đi ra ngoài, vụ án bây giờ đang phải tranh thủ từng giây từng phút một.
Một ngày trôi qua, Lục Dao lại một lần nữa ngồi trong phòng họp này, mọi người đều đã điều tra vụ án một ngày một đêm rồi, mà cảnh sát thành phố Bắc đã mấy ngày liên tục phải tăng ca, sắc mặt khó coi.
Bây giờ Hạ Thần Phong tạm thời lên làm đội trưởng, anh đứng dậy, vạch ra mấy trọng điểm trên màn chiếu.
“Bây giờ chúng ta đã phát hiện ra vài điểm đáng nghi, thứ nhất là hung thủ gây án như thế nào, hoặc là hung thủ dựa vào cái gì để nạn nhân chủ động lại gần hung thủ.” Hình ảnh đính kèm là đặc trưng cơ thể của bốn nạn nhân và ghế ngồi ở vị trí lái của xe taxi.
“Thứ hai là tiêu chuẩn chọn mục tiêu của hung thủ, thứ ba là thân phận Chu Thần, nạn nhân thứ ba, thứ tư là nguồn gốc của những con búp bê Barbie.”
Mọi người nhìn màn chiếu, Hạ Thần Phong mới chỉ chính thức nhậm chức trong thời gian nửa ngày nhưng lại có thể phát hiện ra những điểm đáng ngờ trước mọi người.
“Bây giờ chúng ta xem xét điểm đầu tiên trước.” Hạ Thần Phong đứng ở phía trước, “Mọi người đang nhìn thấy bốn buồng lái của bốn chiếc xe taxi, bốn chiếc buồng lái này có một nơi giống nhau chính là ghế ngồi của buồng lái.”
Mọi người quan sát tỉ mỉ, quả nhiên ghế ngồi được chỉnh xuống sau cùng, bình thường có vẻ như không có gì lạ cả nhưng bây giờ được Hạ Thần Phong nêu ra, mọi người lại quan sát kỹ lần nữa, lập tức phát hiện điểm đáng ngờ, nạn nhân số 2 – Lư Cường có chiều cao không đủ một mét sáu, với chiều cao này thì hoàn toàn không cần chỉnh ghế như vậy.
Vậy khi giết người hung thủ đã lại gần buồng lái, còn điều chỉnh ghế lái?
Giây tiếp theo, Hạ Thần Phong nói ra một câu khiến ai cũng ngạc nhiên, “Suy đoán ban đầu của tôi là hung thủ là phụ nữ.”
Nghe thấy câu này của Hạ Thần Phong, cả phòng họp trở nên xôn xao…
Phụ nữ?
Lục Dao nghi hoặc, trong các nạn nhân có hai người đàn ông cao to, nếu là phụ nữ thì trong quá trình phạm tội, người đó làm thế nào để khống chế được nạn nhân?
Còn những người khác thì lập tức hiểu ra. Ghế ngồi kéo ra xa như vậy, hơn nữa nơi nạn nhân bị sát hại đều là đoạn đường không có camera giám sát… Tất cả dấu vết này chứng tỏ, những tài xế này lúc trước đều bị quyến rũ.
Đặc biệt là một cảnh sát nam, sắc mặt khẽ cứng lại, còn mấy cảnh sát nữ đã hiểu ra lại tỏ vẻ khinh thường, trên đầu chữ sắc có một con dao, câu này chẳng phải nói chơi. Cho dù hung thủ đã có ý định giết những người này rồi, nhưng nếu lúc đó họ có thể kiềm chế được hoặc từ chối cám dỗ thì ít nhất vẫn còn hy vọng sống sót, nhưng những người này lại không kiềm chế được.