Lục Sinh Nhất muốn qua đó tìm Mạnh Quyên, chỉ là ông phát hiện ra người Mạnh Quyên kết hôn lại là Vương Miện…
Tuy khi Hồng Phi Phi mất tích thì Lục Sinh Nhất vẫn còn nhỏ nhưng ông biết việc mẹ mình mất tích có liên quan đến nhà họ Vương, đến bây giờ vợ mình lại trở thành vợ của Vương Miện, mẹ đẻ của Lục Dao trở thành mẹ kế của Vương Hoằng Tuấn…
Sau khi nghe hơn bốn mươi phút, Hạ Thần Phong đã hiểu vướng mắc trước đây của nhà họ Lục và nhà họ Vương. Theo cách nói của Hồng Đan thì nhà họ Vương cướp mẹ của Lục Sinh Nhất còn chưa đủ, còn cướp vợ của Lục Sinh Nhất, nhìn tình hình bây giờ thì nhà họ Vương lại dòm ngó đến con gái của Lục Sinh Nhất?
Hạ Thần Phong không nhịn được mà hỏi tiếp, “Vương Miện và Lục Sinh Nhất có thù?”. Truyện Võng Du
Hồng Đan lắc đầu, “Nên nói là nhà họ Vương chướng mắt nhà họ Lục, hai nhà đều là gia tộc lớn trong giới phong thủy. Trước đây nhà họ Lục là người đứng đầu, nhà họ Vương luôn bị chèn ép. Biết mẹ Lục Sinh Nhất xảy ra chuyện, nhà họ Lục xảy ra chuyện, cuối cùng bố của Lục Sinh Nhất đã đưa cả nhà rời khỏi thành phố Bắc, lúc này cuộc sống mới yên bình một chút…”
Hồng Đan quay đầu nhìn Hạ Thần Phong, “Tuy tôi nói lời này là quá giới hạn nhưng những năm nay Lục Sinh Nhất thật sự quá vất vả, sau khi bị mù ông ấy luôn học kiến thức về huyền học, những năm nay mới có chút danh tiếng, chỉ là ông ấy không thể lấy tên là Lục Sinh Nhất nữa, chỉ có thể gọi là ông mù họ Hồng… Ông ấy luôn một mình chịu đựng nỗi đau khi vứt bỏ họ tên của mình…”
Trong mắt Hạ Thần Phong có vẻ ngạc nhiên, “Mắt của ông ấy…”
“Mù rồi, ông ấy bị ả Mạnh Quyên kia hại…” Nói đến đây Hồng Đan liền cảm thấy tức giận, rõ ràng là đã ly dị rồi, vợ cũng đã bị người ta bị cướp, sao Lục Sinh Nhất cứ phải xông lên làm gì…
“Được rồi, không nói đến Lục Sinh Nhất nữa, ông ấy phát hiện ra chuyện của nhà Lục trước đây có thể có liên quan đến nhà họ Vương, tuy kẻ đầu độc đã bị bắt ngay tại chỗ nhưng hiện trường có rất nhiều manh mối không rõ ràng nữa. Bây giờ ông ấy sợ Lục Dao bị nhà họ Vương để ý đến, Mạnh Quyên đến gặp chứng tỏ một điểm là nhà họ Vương muốn ra tay với Lục Dao. Cậu phải để ý đến những việc này nhiều vào, đám người đó có rất nhiều chiêu trò, tuy bản lĩnh của Lục Dao không tầm thường, nhưng thủ đoạn của mấy lão già nhà họ Vương cũng không thiếu…”
Hồng Đan nói xong liền im lặng một lúc, “Đến lúc đó nhà họ Hồng cũng sẽ giúp đỡ, nếu năm đó Hồng Phi Phi bị người nhà họ Vương đưa đi thì nhà họ Hồng chúng tôi cũng sẽ đòi lại công bằng cho bà ấy…”
Giống như vụ án lần này, Hồng Phi Phi cũng mất tích, không tìm được bất kỳ manh mối nào, không nhìn thấy người, không tìm thấy xác, cứ thế mất tích…
Hạ Thần Phong mím chặt môi, trong lòng đã có thù hận với nhà họ Vương, nhưng chức trách của Hạ Thần Phong nói với anh rằng cho dù có hận thì cũng chỉ có thể hận ở trong lòng…
Hồng Đan tiến lên trước vỗ vào vai của Hạ Thần Phong, “Hôm nay tôi nói với cậu nhiều chuyện như vậy, không phải muốn cậu nói gì đó với Lục Dao, chuyện của hai bố con họ cứ để họ tự giải quyết là được, tôi chỉ muốn nhắc nhở cậu phải cẩn thận nhà họ Vương… Khoảng thời gian này, tôi và cậu đều tăng ca ở Cục Cảnh sát, cứ tập trung phá vụ án này trước đã…”
Nói xong những lời này Hồng Đan liền cầm tài liệu rời đi, còn Tiểu Đao ở một bên cũng phấn khích chạy đến, “Anh Phong! Tìm thấy rồi!”
Cơ thể của Hạ Thần Phong cử động, trên mặt anh hiện lên vẻ vui mừng, “Tình thấy manh mối rồi à?”
“Ừm… Không phải! Là tin tức của Hoàng Diệp!”
Hoàng Diệp… Hạ Thần Phong vội vàng chạy qua, “Ông ta ở đâu?”
Tiểu Đao sửng sốt một lát rồi lập tức hoàn hồn, “Vẫn còn ở thủ đô, vừa rồi em nhận được thông tin, một chiếc thẻ tín dụng của Hoàng Diệp trước đây có dấu vết được chi tiêu…”
“Chi tiêu thẻ tín dụng?” Hạ Thần Phong không hiểu, theo tính cách của Hoàng Diệp thì ông ta sẽ không mắc sai lầm cấp thấp như vậy.
Đương nhiên là Tiểu Đao cũng nghĩ đến điểm này, “Haiz, có khi thật sự là bọn họ cũng nên. Anh Phong, anh đừng quên trước đây đám người này đều sử dụng tiền mặt, chắc hẳn lúc đó bọn họ chạy trốn quá vội vàng không mang theo nhiều tiền trên người, lại thêm tài chính của Vương Lam Nguyên đều đã bị đóng băng, đám người này lấy đâu ra tiền chứ… Lúc trước, Lý Bách và Hình Kiều Kiều bị bắt cóc, sau này khi lấy lời khai hai người cũng nói là bị ba người đàn ông bắt cóc, nhóm của Tiểu Hà luôn điều tra theo manh mối này, mấy hôm nay cũng điều tra ra được chút manh mối, chính là ở gần điểm sử dụng thẻ tín dụng…”
Nếu theo cách nói này thì cũng có khả năng, “Có thể điều tra ra bọn họ chi tiêu vào việc gì không?”
Tiểu Đao lấy điện thoại ra, “Có ạ, để em xem đã, một vài đồ dùng thường ngày, bánh bao, bánh quy, nước, còn có thuốc…”
“Thuốc? Thuốc gì?”
“Thuốc tiêu viêm, nước oxy già, còn có một vài loại thuốc mỡ, hình như là giảm sưng mờ sẹo…” Tiểu Đao ngẩng đầu lên với vẻ khó hiểu, “Thuốc mỡ phía sau dùng để làm gì?”
Hạ Thần Phong dừng bước nhìn về phía xa, “Phẫu thuật thẩm mỹ…”
“Phẫu thuật thẩm mỹ? Anh nói Hoàng Diệp phẫu thuật thẩm mỹ?” Tiểu Đao cũng phản ứng lại, nếu Hoàng Diệp phẫu thuật thẩm mỹ rồi thì rất nhiều ảnh chân dung không thể dùng được nữa, cho nên ông ta có thể yên tâm đi qua đi lại ngay trước mắt mọi người.
Mà bên cạnh Hoàng Diệp có lẽ còn một người nữa, là người lúc đó đã giết Triệu Lập Khôn ở trong căn nhà gỗ, người đó chưa bao giờ lộ mặt. Thiết nghĩ, cho dù hai người này xuất hiện trước mắt thì mình cũng chưa chắc nhận ra được.
“Nếu bây giờ Hoàng Diệp sử dụng những loại thuốc này thì có phải có nghĩa là ông ta phẫu thuật thẩm mỹ có vấn đề? Tiểu Đao, cậu đi hỏi người có chuyên môn có liên quan, chúng tôi đi xem xét ở khu vực đó để sớm bắt được Hoàng Diệp.
“Vâng!”
Tuy đây không phải manh mối của vụ án bây giờ đang thực hiện nhưng là thông tin liên quan đến Hoàng Diệp thì Hạ Thần Phong cũng thấy không tồi. Chỉ cần bắt được Hoàng Diệp thì sự an toàn của Lục Dao sẽ được bảo đảm ở mức độ nhất định. Anh hít thở sâu một hơi, khi một người có điểm yếu thì người đó sẽ bắt đầu biết sợ hãi.
Trước đây khi anh xử lý vụ án thì có thể mặc kệ tất cả nhưng bây giờ có lúc anh sẽ nghĩ, nếu mình xảy ra chuyện thì Lục Dao phải làm sao…
Cùng với việc cố gắng hết sức, Hạ Thần Phong cũng bắt đầu chú ý an toàn rồi, có lẽ đây chính là “gánh nặng ngọt ngào” mà đám Tiểu Đao hay nói.
Hoàng Diệp không còn cách nào khác mới phải sử dụng thẻ tín dụng, vết thương vốn dĩ đã bắt đầu hồi phục lại đau nhức ngứa ngáy một lần nữa, sau đó cả gương mặt sưng lên giống như cái đầu heo, mấy ngày này lại có một chút chất lỏng giống như mủ tiết ra.
Tiền mặt trên người đã dùng gần hết rồi, nếu muốn sống thì Hoàng Diệp chỉ có thể mạo hiểm sử dụng thẻ tín dụng để lấy tiền mua thức ăn và thuốc. Giây phút này thực ra ông ta bắt đầu hận Vương Lam Nguyên, ban đầu ông ta nghĩ rằng có thể hưởng phúc, bây giờ không chỉ trở thành tội phạm bị truy nã, còn phải chịu nỗi giày vò này nữa.
Cửa căn phòng điều trị bị mở ra, nhìn thấy cô gái bước vào, Hoàng Diệp liền thở phào nhẹ nhõm, “Hiểu Lâm, ba người ở bên ngoài thế nào rồi?”
“Loại rác rưởi này thì phải xử lý sớm, lại còn để đến bây giờ…” Ai cũng không ngờ được là cô gái tên là Hiểu Lâm trông giống học sinh cấp ba này lại từng giết không ít người.