Sốc! Hotboy Nhà Nghèo Là Papa Của Bé

Chương 42: Chương 42:



Ba người Vân Giai và những người khác đều cảm thấy Tưởng Diên rất xui xẻo, họ còn chẳng buồn liếc mắt.
 
Nhưng lúc bọn họ tới lái hai chiếc xe, một chiếc là nhà Đỗ Vũ, một chiếc là Tưởng Diên mượn người khác. Nghĩ đi nghĩ lại, Vân Giai nhờ ông chủ Nông Gia Lạc giúp họ gọi một chiếc xe để trở về thành phố. Đỗ Vũ thích Vân Giai, ở trước mặt người mình thích, da mặt không chỉ dày như tường thành mà đến cả đạn cũng không xuyên thủng được. Anh ta mặt dày mày dạn đi theo bên cạnh Vân Giai nói đến khô cả miệng mới khuyên nhủ được cô ấy, sau đó đưa chìa khóa xe cho các cô, ba nữ sinh tự lái xe về thành phố.
 
Đỗ Vũ thì ngồi xe của Tưởng Diên.
 
Nếu Vân Giai hoàn toàn không có ý tứ gì đối với Đỗ Vũ thì với tính cách của cô ấy, lần này chắc chắn sẽ không đến Nông Gia Lạc. Chỉ có điều, cô ấy vẫn còn đang tức giận, Lạc Văn cùng Cao Tĩnh Tĩnh khuyên bảo hết nước hết cái, Vân Giai mới chịu nhận chìa khóa xe. Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, Vân Giai đã thi bằng lái xe, cô ấy cũng thường xuyên lái xe của mình đi dạo xung quanh, kỹ thuật hoàn toàn có thể lái xe trên đường.
 
Đỗ Vũ ỉu xìu lên xe Tưởng Diên.
 
Lúc đi mọi người nói cười vui vẻ, khi về trong xe tràn ngập bầu không khí như đi tảo mộ.
 
Tưởng Diên vẫn lái xe, Đỗ Vũ ngồi ở ghế phụ nhìn anh ta chằm chằm.
 
Trong ký túc xá của họ, cũng chỉ có Vương Kiếm Phong không có bằng lái xe. Lục Dĩ Thành năm nhất đại học đã dành thời gian đi thi, sau khi lấy được bằng lái cũng không có cơ hội lái xe.
 
Vì thế Vương Kiếm Phong, Lục Dĩ Thành và Lục Tư Nghiên ngồi ở ghế sau.
 
Đỗ Vũ tức giận hỏi Tưởng Diên: “Kế tiếp cậu định làm gì? ”
 
Mọi người đều biết, Giang Nhược Kiều và Tưởng Diên đã chia tay, thái độ vô cùng kiên quyết.
 
Tưởng Diên nhìn chăm chú vào tình hình đường xá phía trước, nắm chặt tay lái, vẻ mặt hơi sa sút, nhưng ủ rũ xong lại tỏ ra kiên định: “Cầu xin cô ấy tha thứ, nếu cô ấy không tha thứ, tôi sẽ theo đuổi cô ấy một lần nữa. ” Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành.
 
Đỗ Vũ: “…”
 
Anh ta thực sự không thể thốt ra lời động viên, cũng chẳng cách nào nói ra câu an ủi.
 
Chà, nói sao thì chuyện này cũng quá lớn. Ngày hôm qua, khi Tưởng Diên tới tìm anh ta xin lỗi, anh ta cũng biết được chuyện gì đã xảy ra qua lời kể của anh chàng này.
 
Lúc ấy anh ta còn vô cùng ngạc nhiên: Thế mà Giang Nhược Kiều không một đao chém chết Tưởng Diên nhỉ?
 
Tính tình Giang Nhược Kiều thật sự rất tốt.
 
Nếu bạn gái nào bắt được bạn trai hôn môi với một nữ sinh khác, nhất định là không đánh chết hay tàn phế thì cũng phải cho anh ta hối hận khi đến với thế giới này nhỉ?
 
Mặc dù Tưởng Diên nói mình nhận nhầm người với vẻ mặt ảo não, anh ta tưởng Lâm Khả Tinh là Giang Nhược Kiều.
 
Nhưng…

 
Ngay cả bạn gái mình cũng không nhận ra, đây không phải tự tìm đường chết à?
 
Để làm dịu bầu không khí, Đỗ Vũ nghiêng đầu nhìn thoáng qua Vương Kiếm Phong đang nghiên cứu huyền học, nói bằng giọng điệu bỡn cợt: “Ê này, lão Vương dù sao cậu cũng không xuất sư, cứ lấy chúng tôi ra luyện tay đi. Cậu tính quẻ cho lão Tưởng xem cậu ấy và Giang Nhược Kiều có khả năng làm hòa hay không.”
 
Vương Kiếm Phong: “…Không phải cậu nói đây là phong kiến mê tín dị đoan à?”
 
Đỗ Vũ cười ha ha: “Bởi vì khoa học là huyền học, dù sao cũng không có việc gì, cậu cứ tính cho họ một quẻ đi. ”
 
Tưởng Diên không từ chối.
 
Trước kia anh ta cũng không tin mấy chuyện này lắm, nhưng hiện tại, trong lòng anh ta rối như tơ vò và nôn nóng, thế mà không lên tiếng từ chối, thậm chí nói: “Tính cũng được. ”
 
Vương Kiếm Phong: “…”
 
Anh ta định vươn vai nhưng thấy rằng vị trí ghế sau quá hẹp.
 
Thấy Lục Dĩ Thành đang nhắm mắt dưỡng thần, anh ta cảm khái nói: “Hiện tại có bốn người trong ký túc xá của chúng ta, cũng chỉ có lão Lục là người theo chủ nghĩa duy vật tuyệt đối. ”
 
Giọng điệu hơi tự hào, anh ta luôn cảm thấy mình kéo Đỗ Vũ và Tưởng Diên xuống nước.
 
Chỉ có Lục Dĩ Thành còn kiên định đứng trên bờ, không chịu “thông đồng làm bậy” cùng họ.
 
Lục Dĩ Thành cũng không mở mắt.
 
Lục Tư Nghiên ngoan ngoãn dựa vào anh, hiện tại cậu nhóc nghe thấy giọng Tưởng Diên là lại thấy rất phiền, người này bắt nạt mẹ cậu.
 
Bây giờ cái chú này còn để cho người khác bói xem có thể làm hòa với mẹ cậu hay không.  
 
Khi đó cậu sẽ nói thẳng rằng: Không! Thể! Nào!
 
Chỉ cần cậu vẫn còn ở đây một ngày đều không thể!
 
Vương Kiếm Phong thuận miệng nói: “Đưa ngày tháng năm sinh của cậu đây, còn có thời gian áng chừng, của cô ấy nữa đều nói cho tôi biết, cậu biết của cô ấy đúng không? ”
 
Tưởng Diên nghiền ngẫm một lúc: “Cũng biết sơ sơ. ”
 
Anh ta nói ra ngày sinh của hai người.
 

Vương Kiếm Phong mở điện thoại di động lên.
 
Đỗ Vũ cười nhạo rất đúng lúc: “Bây giờ còn có ứng dụng bói toán kiểu này à, thế còn gọi là huyền học sao? ”
 
“Tất nhiên vẫn tính.” Vương Kiếm Phong nói với giọng thương tiếc: “Với chỉ số thông minh của cậu dĩ nhiên là không xem hiểu mấy thứ thâm sâu như này. ”
 
Vương Kiếm Phong vừa nói, đột nhiên ngừng lại, nhíu mày.
 
Anh ta lắc đầu: “Như này đi, cậu cho tôi một chữ, tôi đổi lại kiểu khác cho cậu.”
 
Đỗ Vũ bật cười thành tiếng: “Mẹ kiếp, rốt cuộc cậu thuộc phái nào thế? ”
 
Vương Kiếm Phong: “Câm miệng lại. ”
 
Tưởng Diên đáp lại: “Kiều. ”
 
Lục Dĩ Thành mở mắt ra, vỗ tay Lục Tư Nghiên, ý bảo cậu nhóc không được vặn tới vặn lui như có mụn ở mông. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành.
 
Vương Kiếm Phong lại tính toán, anh ta không nói lời nào, cứ cau mày mãi.
 
Lần này Đỗ Vũ cũng không đùa cợt nữa, ngược lại Tưởng Diên hỏi: “Kết quả không tốt à? ”
 
Vương Kiếm Phong nói: “Phong kiến mê tín dị đoan không cần tin tưởng, tôi cũng đang giải trí thôi, thuận tiện tìm hiểu một chút lĩnh vực chưa biết. ”
 
Đỗ Vũ: “? ”
 
Xem ra kết quả không phải không tốt mà là cực kỳ tệ, nếu không lão Vương cũng không đến mức nói ra những lời này.
 
Tưởng Diên: “…”
 
Được rồi, đúng là không cần phải nói.
 
Lục Tư Nghiêm là nhóc ranh ma, hóng hớt không chê lớn chuyện, quấy nhiễu Vương Kiếm Phong ở bên cạnh: “Chú, chú nói một chút đi, kết quả là gì thế ạ? Cháu muốn biết.”
 
Tưởng Diên: “?”
 
Lục Dĩ Thành: “…”

 
Vương Kiếm Phong rất thích trẻ con, lúc này cũng không để ý có phải rắc muối vào vết thương Tưởng Diên hay không, cười tủm tỉm nói: “Không có kết quả gì.”
 
Một câu nói có hai nghĩa, tất cả đều phụ thuộc vào người nghe hiểu như thế nào.
 
Sau khi lái xe gần hai hoặc ba giờ, cuối cùng đã đến thành phố.
 
Đỗ Vũ và Vương Kiếm Phong biết Tưởng Diên theo đuổi bạn gái, sau khi đến một ga tàu điện ngầm, hai người xuống xe trước. Lục Dĩ Thành dẫn theo đứa nhỏ không tiện lắm, Tưởng Diên không cho Lục Dĩ Thành từ chối, lái xe đưa hai người họ xuống dưới lầu, Lục Dĩ Thành dẫn Lục Tư Nghiên xuống xe, Tưởng Diên cũng xuống xe theo.
 
Khi Lục Dĩ Thành và Lục Tư Nghiên đi vào trong khu dân cư, anh ta gọi Lục Dĩ Thành lại, nói: “Sếp Lục, hôm qua cảm ơn nhé! ”
 
Vẻ mặt Lục Dĩ Thành rối rắm, gật đầu.
 
Thật ra trước đó anh đã có giác ngộ: Tình bạn giữa anh và Tưởng Diên đã kết thúc rồi.
 
Chuyến đi Nông Gia Lạc lần này, Lục Dĩ Thành càng không thể chối cãi về chuyện này. Bởi vì anh phát hiện khi đối mặt với Tưởng Diên, anh không thể giữ được tâm thái bình tĩnh như lúc trước nữa. Thỉnh thoảng có lúc, Tưởng Diên biểu lộ tình cảm với Giang Nhược Kiều sẽ khiến anh có cảm giác như… Anh cũng không hiểu.
 
Đó là cảm xúc gì nhỉ?
 
Lục Dĩ Thành cũng nói không rõ. Khi Tưởng Diên lẩm bẩm “nếu là cậu, cậu cũng sẽ làm như vậy”, cảm xúc đó đã đạt đến đỉnh điểm, anh cố nén 90% cảm xúc, mới có thể bình tĩnh nói ra ‘tôi và cậu không giống nhau’.
 
Nếu tôi ở bên cô ấy, tôi sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì như thế.
 
Câu nói này chui vào trong đầu, lục Dĩ Thành đột nhiên dừng bước.
 
Lục Tư Nghiên thấy ba như vậy, nhìn anh với vẻ mặt kỳ lạ: “Ba, ba làm sao thế?”
 
Thật kỳ quái, sắc mặt cũng rất khó coi như thể bị mất tiền vậy.
 
Lục Dĩ Thành lắc đầu, trời nóng nắng, vẻ mặt anh nghiêm túc, trầm tĩnh. Anh xách ba lô, siết chặt tay đến độ  nổi cả gân xanh.
 
Không có gì đâu.
 
Lục Dĩ Thành phân tích tâm tình của mình. Anh chưa bao giờ có quan hệ với người khác phái nào, đột nhiên trong cuộc sống có thêm một đứa con, lại được cho biết trong tương lai vợ anh là Giang Nhược Kiều. Cho dù anh có là thần tiên thì cũng không thể ngăn cản mình chú ý đến cô.
 
Tưởng Diên đưa Lục Dĩ Thành và Lục Tư Nghiên tới dưới lầu, rồi nhấn ga chạy ra khỏi khu dân cư, đi về phía căn hộ của Giang Nhược Kiều.
 
Vốn suy nghĩ của anh ta rất đơn giản, anh ta không biết số nhà của Nhược Kiều, không biết cô ở tầng nào, nhưng mà anh ta biết cô ở tòa nhà nào. Anh ta cũng không muốn gây ra những phiền toái không cần thiết cho cô, cũng chỉ định canh giữ dưới lầu. Khi nào gặp được cô, đến lúc đó anh ta sẽ nghiêm túc xin lỗi và giải thích, cam đoan với cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành.
 
Nhưng Tưởng Diên lại không ngờ tới Giang Nhược Kiều đã đoán được tâm tư của anh ta lúc này.
 
Cô đã quyết định chia tay sạch sẽ, đời này cũng không muốn dây dưa chút nào với Tưởng Diên. Cô không muốn cho anh ta bất kỳ ảo giác nào, khiến anh ta hiểu lầm rằng có thể cứu vãn mối quan hệ giữa hai người, cho nên cô phải làm đến mức tuyệt tình nhất. Sáng sớm hôm nay, ngoại trừ phỏng vấn ra, cô còn thu dọn hành lý. Sau khi trở lại từ công ty, cô nói với bà chủ một tiếng rồi mang theo hành lý tự đến khách sạn thuê phòng.
 
Cô cũng không muốn diễn bất cứ tình tiết nào của bộ phim thần tượng dưới tòa chung cư.
 

Sau khi thuê phòng xong, cô gửi địa chỉ và số phòng đến ký túc xá.
 
Dĩ nhiên cô cảm thấy có lỗi với ba người bạn cùng phòng, tất cả mọi người đều đi chơi vui vẻ, kết quả gặp phải chuyện này. Cô không quan tâm đến chuyện Tưởng Diên và Lâm Khả Tinh có xin lỗi hay không. Nhưng cô thật hơi ngại nên định mời ba người bạn cùng phòng ăn một bữa lẩu, lại mời các cô ấy uống chút gì đó rồi đi làm móng tay.
 
Quả nhiên, ba người Vân Giai lập tức hưởng ứng.
 
Bọn họ đã ở cùng nhau hai năm, cũng có hiểu biết nhất định về đối phương, vừa nhìn thấy Giang Nhược Kiều dọn từ chung cư ra khách sạn ở, mọi người đã hiểu rõ ý của cô. Vân Giai là người đầu tiên bày tỏ thái độ trong nhóm: [Xin tổ chức cứ yên tâm, tớ sẽ không chậm trễ trong việc xử lý rác thải. Mặc kệ Đỗ Vũ hỏi thăm như thế nào, cho dù phải dầu sôi lửa bỏng, tớ cũng tuyệt đối không tiết lộ nửa chữ.]
 
Lạc Văn: [Cậu còn có thể chân chó hơn một chút.]
 
Cao Tĩnh Tĩnh: [Ha ha ha ha!]
 
Giang Nhược Kiều cũng nở nụ cười.
 
Buổi chiều, ba người họ lén lút đến khách sạn.
 
Vân Giai quan sát hoàn cảnh phòng khách sạn này.
 
Lại tò mò lật đồ ăn đặt nhanh của Giang Nhược Kiều, giọng điệu thần bí nói như thể Conan: “Có điều sai sai, sao Giang Nhược Kiều bỗng trở nên tiết kiệm thế?”
 
Giang Nhược Kiều: “?”
 
Cô nào có tiết kiệm chứ!
 
Cao Tĩnh Tĩnh cũng như có điều suy nghĩ, gật đầu: “Thứ nhất, thế mà cậu lại chịu ở trong khách sạn tiện lợi này.”
 
Giang Nhược Kiều: “…”
 
“Thứ hai, cậu gọi đồ ăn mang về.” Vân Giai bổ sung: “Trước kia không phải lúc nào cậu cũng mua đồ ăn nhẹ đắt tiền sao? Bây giờ cậu nói cho tớ xem cậu gọi những gì? Cậu gọi món cơm sườn gà đôi, xem, hóa đơn này là bao nhiêu tiền, hai mươi tệ! ”
 
Giang Nhược Kiều không nghĩ tới bạn cùng phòng đều là thám tử!
 
Nhưng cô nhất định không thể thừa nhận, chỉ có thể tiếp tục vịt chết mạnh miệng nói: “Hình như các cậu đã hiểu lầm gì về tớ rồi, tớ cũng không phải cô chiêu quý phái, tớ là dân thường chân đất mắt toét.”
 
Sao qua lời kể của các cô ấy, như thể phải nuôi cô bằng núi vàng núi bạc vậy? Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành.
 
Không, không đúng.
 
Cô cũng không kìm được tự nghi ngờ bản thân: Bây giờ cô có thực sự tiết kiệm thế cơ à?
 
Không biết từ lúc nào, cô đã thật sự trở nên “sa đọa” thế?
 
Vân Giai chống thắt lưng, tiếp tục đi kiểm tra toilet, thuận miệng nói: “Nếu không phải tớ biết cậu là ai thì đã hoài nghi liệu có phải cậu giấu bọn tớ nuôi đàn ông không đấy!”
 
Giang Nhược Kiều: “…”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.