Sử Thi Về Ma Pháp Giáo Sĩ

Chương 12: Nhiệm Vụ Nghề Nghiệp 4



Nhẹ nhàng di chuyển đến bên cạnh Bạch Lân Xà Vương, tính toán đúng vị trí một lần, Bách Liễu Thần lền hung hăng một đò công kích đâm vào người nó, trên đầu Bạch Lân Xà Vương ngay lặp tức bốc lên một sát thương vật lý 95 cùng một sát thương ma pháp 56.

Do tốc độ của Bạch Lân Vương Xà vượt trội hơn hắn Bách Liễu Thần nên hắn có tâm muốn né nhưng cũng đành bất lực.

Nếu đã không thể tránh né vậy chỉ còn cách lợi dụng một đòn công kích này tạo ra nhiều lợi thế nhất cho mình, dù sao thì Bạch Lân Xà Vương cũng không thể nghiêu sát hắn trong một đòn.

Nhảy lên không trung bắt chéo hai hai tay che trước người co hai chân lại, không hề bất ngờ khi không đến một giây sau thân ảnh hắn mang theo một cái sát thương 107 bay ra ngoài.

Vì động tác vừa rồi hắn bay ra xa hơn một chút và lượng sát thương từ đòn đánh của Bạch Lân Xà Vương cũng có một chút giảm, điều này có nghĩa là hắn cũng được an toàn hơn một chút.

Động tác liền một mạch, Bách Liễu Thần mang theo Bạch Lân Xà Vương đi đến vị trí đã nhắm từ trước.

Vì lần này Bách Liễu Thần bị Bạch Lân Xà Vương đánh bay đi xa hơn lần đầu nên khi Khu Rừng Của Kẻ Đi Săn lần nữa tái kích hoạt Bạch Lân Xà Vương vẫn còn cách hắn hơn 4m.

Cuồng bạo rống lên một tiếng, Bạch Lân Xà Vương nhe nanh hướng phía trước phun một luồng nọc độc, rất may lúc Khu Rừng Của Kẻ Đi Săn tái kích hoạt hắn liền đã nhảy qua một bên nên tránh được một kiếp này.

Di chuyển đến một góc an toàn, Bách Liễu Thần ngay lặp tức dùng một cái bánh bao, kiên nhẫn chờ đợi thanh Hp của mình lần nữa hồi đầy lại.

Bạch Lân Xà Vương bắt đầu hướng chung quanh di chuyển, có câu nói “kế hoạch không theo kịp dị biến”, và đúng như dự đoán của Bách Liễu Thần, lần này hành động của Bạch Lân Xà Vương thì không.

Thanh Hp đầy trở lại, canh chuẩn lúc Bạch Lân Xà Vương tiếp cận vị trí định sẵn hết mức có thể, lần nữa nhẹ nhàng tiếp cận, một cái công kích đi ra, sau đó là cùng động tác cùng tư thế bay ngược trở ra như lúc nãy, hắn liền không nói hai lời mà nhắm hướng cái trụ đá liều mạng lao tới.

Rất nhanh khoảng cách giữa hắn và cái trụ ngày một gần, 3m, 2m, tiếp cận 1m hắn liền không chút chần chờ mà mạnh mẽ rẻ ngoặc qua bên phải rồi nhào người nhảy lộn đi, tựa như một cái bao muối bị người ta ném đi, hướng mặt đất đến một cái tiếp xúc thân mật rồi lăn đi mấy vòng, phía sau truyền đến tiếng động to lớn tựa hai chiếc xe bus hết tốc lực tông vào nhau, kèm theo đó là tiếng rít đau đớn của Bạch Lân Xà Vương.

Bách Liễu Thần Lúc này không quản nhiều được như vậy mà lom com bò dậy nhanh chóng di chuyển tới nơi an toàn, lấy ra một cái Bánh Bao hồi Hp rồi hắn dùng ánh mắt trong mong nhìn về phía cây cột.

Hiện tại thanh Hp của Bạch Lân Xà Vương chỉ còn lại có 5281 Hp, điều này có nghĩa là sau 3 lần bị Bách Liễu Thần “cắn lén”, cú tông vừa rồi làm nó mất tầm 345 Hp.

Sau lần tự hủy hoại bản thân của Bạch Lân Xà Vương, cái trụ bị lõm vào một lỗ rộng tầm 2-3m và sâu tầm 15cm và chung quanh cũng có không ít vết nứt, điều này có nghĩa là sau hành động dùng chính xương máu của mình để tìm hiểu của Bạch Lân Xà Vương đã khẳng định với hắn rằng “trụ bị húc đổ không phải là điều bất khả thi”.

Sau một lúc thì lần nữa thanh Hp của hắn liền dược hồi phục đầy trở lại, Bách Liễu Thần không hề do dự mà lần nữa tiến đến, sau một tiếng vang hắn lại tiếp tục bay đi rồi lại bò dậy mà vắt chân lên sau cổ chạy rồi lại quỷ dị biến mất để lại tại chổ mình con Bạch Lân Xà Vương rít gào tức giận hướng chung quanh phun nọc.

Chuyện nó là cứ như vậy diển ra, một người một Boss bắt đầu chơi một trò chơi là đọ xem đứa nào lì đòn hơn, cứ hai lần Bách Liễu Thần bị đánh bay ra như bao muối thì Bạch Lần Xà Vương cũng phải một lần nhận lấy đau đớn không kém.

Việc này cứ như vậy tiếp diễn 2 lần, 3 lần, 5 lần, vết lõm cứ như vậy từng chút từng chút lớn hơn, vết nứt xung quanh cũng ngày một nhiều cùng rộng ra, nhưng như đã nói ở phía trên, kế hoạch không theo kịp diễn biến.

Thay vì Bạch Lân Xà Vương một cái quất tới đánh bay Bách Liễu Thần về phía cái trụ đúng theo kịch bản thì lần này Bạch Lân Xà Vương nó không làm vậy mà là khè ra răng nanh chuẩn bị hướng Bách Liễu thần một cái phun nọc hướng tới.

Tâm lý ăn đòn đã chuẩn bị xong nhưng hiện tại hắn vẫn chưa kịp nhảy lên thì thấy được hành động của Bạch Lân Xà Vương, tiếp theo đó hắn liền đoán được hành động tiếp theo của Bạch Lân Xà Vương sẽ là gì.

Xuất phát từ kinh nghiệm chiến đấu, Bách Liễu Thần không hề do dự mà một cái Phá Nha Cước lặp tức tung ra cắt đứt skill phun nọc của Bạch Lân Xà Vương, vì hành động này hiện tại hắn không thể nào tung người nhảy lên không trung được nữa, trúng một đòn của Bạch Lân Xà Vương khoảng cách bay ra của hắn cũng không còn duy trì được đến khoảng cách an toàn như trước đó nữa và vị trí rơi xuống của hắn cũng đã không phải điểm được tính toán từ đầu, ác hơn hết là hiện tại Bạch Lân Xà Vương đã có thể phản ứng nhanh hơn hắn nữa nhịp.

Không quản được nhiều như vậy nữa mà đứng lên hướng về cái trụ đá tiếp tục chạy, hiện tại hắn chỉ có cái suy nghĩ là “tới đâu hay tới đó thôi”.

Phía sau là Bạch Lân Xà Vương đuổi theo, khi Khu Rừng Của Kẻ Đi Săn lần nữa tái kích hoạt thì Bạch Lân Xà Vương cũng đã tiếp cận hắn trong phạm vi 2m rồi, nếu hiện tại mù quáng hướng một bên nhảy, hắn không chỉ không thể ẩn thân mà còn vì chặm hơn Bạch Lân Xà Vương nữa nhịp mà lãnh đủ lữa giận tích tụ này giờ từ nó.

Cách trụ 1m, Bách Liễu Thần không hề có thời gian do dự, hắn dặm mạnh chân nhảy về chếch một chút về phía phải cái trụ, hai chân đạp mạnh vào cái trụ một phát rồi tựa như cái lò xo hướng bên phải bắn đi ra hơn 5m.

Phía sau lần nữa truyền đến thanh âm “uỳnh” một tiếng, rõ ràng là lần này con Bạch Lân Xà Vương tông mạnh hơn những lần trước đó, không ít bụi bặm cùng đất cát từ phía bên trên là là bay xuống.

Một cặp đồng tử màu hổ phách chiếu thẳng vào thân ảnh của Bách Liễu Thần, trong một tích tắc hắn biết được rằng hiện tại có chạy cũng vô dụng mà thôi.

Đầu óc hắn ngay lặp tức đẩy suy nghĩ đến mức cực hạn, không gian xung quanh tựa như một đoạn Slow Motion, hiện tại hắn biết được rằng đây không phải là do thời gian trôi chậm lại mà là do suy nghĩ của hắn đã nhanh hơn mức bình thường.

Hắn thấy được độ chân thật của Á Đặc Tư Đại Lục này chân thật đến độ có thể quan sát rõ từng hạt cát đang bay tán loạn trong không trung, hắn nhìn thấy được con Bạch Lân Xà Vương đang há miệng, hai chiếc răn nhanh tựa như hai cái lưỡi kiếm từ bên trong miệng nó lú ra, rồi ánh mắt hắn di chuyển đến phía cái cửa cầu thang.

Suy nghĩ trở lại bình thường, Bách Liễu Thần chạy về phía trước hai bước, hai chiếc răn nanh của Bạch Lân Xà Vương đã hoàn toàn lộ ra, từ phần đầu hai chiếc răn nanh, hai luồn nọc độc hướng về phía Bách Liễu Thần phá không lao đến.

Chạy được hai bước, nọc độc đã cận thân áp sát tới, hắn nhanh chóng trượt đi, cả thân người ngữa ra áp sát xuống mặt đất, nọc độc của Bạch Lân Xà Vương áp sát mặt hắn bay qua.

Trượt vào bên trong cầu thanh thì Bạch Lân Xà Vương cũng vừa lúc cắn tới cửa cầu thang, một tiếng “Rằm” lại lần nữa phát ra, phía bên trong cầu thanh từng đợt từng đợt rung chuyển, những vết nứt trên tường lại lần nữa nghiêm trọng thêm một phần.

Xoay người về phía cửa ra vào ỉm

Vừa tiến vào bên trong cầu thang Bách Liễu Thần liền ép sát vào bên phải cửa, nhanh chóng dùng một cái bánh bao.

Một luồn nọc đọc từ bên ngoài bắn vào dính lên bức tường trước mặt hắn, tiếng “xèo xèo” phát ra từ bức tường do bị nọc độc ăn mòn truyền vào tai hắn.

“Trời ạ có khác quái gì axit đâu, cái này mà dính lên người thì không chết cũng lột một tầng da mất nữa cái mạng a” Bách Liễu Thần thầm suy nghĩ.

Bên ngoài lần nữa truyền vào tiếng rít gào giận dữ của Bạch Lân Xà Vương, nó nhanh chóng cuộn mấy vòng quanh trụ rồi bắt đầu toàn lực siết chặt lấy với ý định xiết chết con kiến hôi dám lờn mặt với nó.

Ánh lam quang nhàn nhạt truyền từ bên ngoài vào trong cầu thanh bỗng chợt biến mất, bên trong lúc này tối om một mảnh chỉ còn lại âm thanh “Răng rắc” từ bốn phía không ngừng truyền vào tai Bách Liễu Thần, bức tường phía sau lưng hắn chốc chốc lại nhẹ nhành lay động, từ mặt tiếp xúc hắn liền có thể cảm nhận được áp lực mà nó đang phải gánh chịu.

Những vết nứt ngày một lan rộng và dầy đặt hơn, nơi này rất nhanh sẽ không chịu nổi áp lực mà đổ sập xuống.

Xoay người về phía cửa ra vào, Bách Liễu Thần mỉm cười tử tế “hummm… Zdồiiii mày ngon”, nói xong hắn xoay người toàn lực theo cầu thang chạy lên phía trên.

Cái trụ ngày một rung động dữ dội hơn, trên đường hắn chạy đã bắt đầu thấy được những vết nứt lan lén phía trên rồi dần lan vào những bật thang.

Ánh sáng ngày một rõ ràng hơn, điều này có nghĩa là hắn đã cách lối ra ngày một gần, phía bên dưới tiếng “răng rắc” truyền đến cũng ngày một nhiều hơn, ngày một to hơn.

Lao ra khỏi Tế Điện, chưa kịp chạy ra khỏi thì phía dưới chân hắn rung chuyển dữ dội, một tiếng “Rằm” đinh tai nhức óc vang lên.

Bách Liễu Thần chợt đứng khựng lại rồi mỉm cười phun ra một câu văn tục “lịt pẹ nó, quả này xong rồi”, sau đó hắn nhanh chóng trèo lên mái Tế Điện rồi nằm sắp xuống gắt gao ôm lấy mái Tế Điện.

Không còn rung lắc dữ dội nữa mà hiện tại mái tế điện đã nghiên qua một bên rồi mang theo Bách Liễu Thần đang không ngừng tựa như niệm thần chú mà lẩm bẩm” mày chết trước tao, mày chết trước tao, mày chết trước tao…” sụp xuống.

Buôn mái Tế Điện ra sau đó hai tay hai chân dang rộng nhằm ổn định lại cơ thể đang rơi tự do, lúc này một thanh âm mà với Bách Liễu Thần hiện tại còn hay hơn tiên nhạc vang lên:

– Chúc mừng người chơi Bách Liễu Thần hoàn thành nhiệm vụ nghề nghiệp Di Tích Xà Thần.

Không kịp chờ đợi thêm Bách Liễu Thần liền không chút do dự chọn truyền tống ra khỏi phó bản Di Tích Xà Thần, còn về phần vật phẩm rơi ra từ người Bạch Lân Xà Vương thì quên đi, nó bị chôn vùi dưới một đống gạch đá đất cát khổng lồ như vậy thì đời tháng năm nào mới đào lên được, hắn không rảnh như vậy mà lãng phí thời gian với lại mặc dù thanh Hp của hắn đã hồi lại gần đầy nhưng chắc gì tiếp đất hắn đã còn sống đâu.

Cảnh vật chung quanh vặn vẹo rồi thay đổi, nhìn lại lần nữa Bách Liễu Thần đã thấy mình đứng tại bên cạnh xa phu, tình trạng hiện tại của Hắc Vũ Thành tuy đã có thêm một vài người chơi đi qua đi lại nhưng chung quy thì nó cũng vắng tanh vắng teo.

Thanh âm của Hệ Thống lúc này lại lần nữa vang lên:

– Vì người chơi Bách Liễu Thần tiến hành nhiệm vụ ở Lv 10 nên thành công nhận được phần thưởng cao nhất của nhiệm vụ, phần thưởng nhiệm vụ nghề nghiệp gồm:

10 viên đá cường hoá sơ cấp, 1 đan phương chế tạo sơ cấp thuốc hồi phục Hp, 1 đan phương chế tạo thuốc hồi phục mana, toàn bộ trang bị nghề nghiệp tiến cấp thành lục sắc trang bị 1X, có thể lựa chọn tiến hoá một skill bất kì trong hệ thống skill.

Toàn bộ phần thưởng sẽ ngay lặp tức được chuyển đến, mời người chơi tiến hành kiểm tra lại hành trang.

Mở lấy hành trang lúc này bên trong đã yên vị lấy toàn bộ phần thưởng mà Hệ Thống nhắc tới, Bách Liễu Thần ngay lặp tức bắt đầu kiểm tra từng cái.

Đá cường hoá sơ cấp: vật tư mấu chốt để cường hoá trang bị đến +6.

Đan phương sơ cấp thuốc hồi phục Hp: sử dụng vật phẩm này cho phép người chơi có thể tiến hành chế tạo ra thuốc hồi phục Hp.

Đan phương thuốc hồi phục mana: sử dụng vật phẩm này cho phép người chơi có thể tiến hành chế tạo ra thuốc hồi phục Mana.

Đọc xong toàn bộ Bách Liễu Thần híp mắt trái cung mắt phải có chút nhướng lên, miệng chép chép vài cái thầm suy nghĩ “đá cường hoá thì khỏi cần nói cũng biết là gì rồi, còn 2 cái đồ chơi còn lại hắn không nhìn thấy bán bên trong hiệu thuốc có nghĩa là vật phẩm quý hiếm rồi với lại tại dị giới thì đan phương đắt gắp ngàn lần thành phẩm là thường thức ai cũng biết rồi, hiện tại thì hắn không thật sự cần cái này cho lắm, cho nên không cần dùng vội.

Đóng hành trang lại, Bách Liễu thần tiếp tục mở hệ thống skill ra xem thì phát hiện bên trong lúc này đã có thêm một skill mới là:

Phi Vũ:

kích hoạt sau một giây sẽ lặp tức cho phép thay đổi trạng thái vũ khí chiến đấu thành dạng lông vũ và phóng ra, số lượng lông vũ tối đa đòn công kích đạt được phụ thuộc vào chỉ số nhanh nhẹn của người chơi, mỗi đòn công kích trúng mục tiêu gây ra lượng sát thương bằng 30% sát thương vật lý.

Nội tại kích hoạt:

Nếu toàn bộ công kích trúng cùng một mục tiêu, nội tại Xung Kích sẽ kích hoạt và đẩy lùi mục tiêu về phía sau (khoảng cách có thể bị ảnh hưởng bởi chỉ số giáp của mục tiêu).

Phạm vi công kích tối đa 20m.

Cooldown: 1 phút.

Mở Cây Công Nghệ lên, hiện tại hắn đã có 1 điểm công nghệ, nhìn một lượt, lần nữa hắn lại thầm nghĩ ” Cây Công Nghệ đúng là một bài toán rồi, cạm bẫy sát thương cao cùng khả năng khống chế tốt, độc dược thì có thêm sát thương chuẩn để kết hợp với Khu Rừng Của Kẻ Đi Săn mà nhây nếu mục tiêu vượt trội hơn mình quá nhiều, phụ kiện thì có tầm nhìn với cả mấy cái khá hay ho nữa”.

Ảo não một lúc hắn lại hạ quyết tâm ” dù sao thì cũng không ôm được hết, thôi thì nhất quyết đập hết vào vũ khí cho nó hổ báo, đ** sợ bố con thằng nào luôn”.

Thế là hắn không do dự gì nữa mà bào mục vũ khí mở khoá dạng vũ khí nghề nghiệp tiếp theo.

Dạng vũ khí tiếp theo của nghề Giáo Sĩ cũng thuộc dạng tiêu hao như Nguyệt Ảnh, tên nó là Ảnh Tiễn với tạo hình phần lưỡi thẳng tấp cùng phần đầu bè ra trong tựa như phần đầu của một mũi tên và toàn bộ thuộc tính của nó là:

+ 170 công vật lý.

+ 80 nhanh nhẹn.

Nội tại duy nhất:

Mỗi đòn công kích có 4% khả năng tạo ra vết thương sâu kiến mục tiêu liên tục mỗi giây mất 10% máu (tối đa 500), duy trì liên tục 5 giây.

Và cái khỉ gì thì cũng có cái giá của nó, Ảnh Tiễn mạnh hơn Nguyệt Ảnh nên giá của nó cũng là 20 bạc một cái, đắt hơn Nguyệt Ảnh những 10 bạc.

Lòng quặn từng cơn bỏ ra 200 vàng mua lấy 1000 cái, sau đó hắn nhớ lại mình còn một điểm tiến hoá có thể tiến hoá một skill trong hệ thống skill.

Mở mục tiến hoá lên nhìn vào bên trong Bách Liễu Thần liền há hốc mồm bất ngờ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.