Đại khái như này, phương hướng thú biến dị nói chung chia làm hai loại.
Một loại là biến dị dị năng, hoa hòe lòe loẹt các kiểu không giống nhau, nhưng phổ biến thường thấy đều là dị năng kim mộc thủy hỏa thổ.
Một loại khác là biến dị thân thể, ví dụ như thú có dị năng sẽ có sức mạnh mạnh mẽ, có được năng lực phòng ngự đáng sợ v.
v!
Nhưng với cục cưng nhỏ trước mắt, chẳng những năng lực phòng ngự rất mạnh, hơn nữa về tốc độ cũng có ưu thế tự nhiên, có thể nói là nhanh tới mức không có mấy thú biến dị có thể sánh được.
Quan trọng hơn, nó còn có được hai loại dị năng.
Otis: Tâm trạng phức tạp.
Tâm trạng phức tạp giống như kiểu nhãi con mà mình vẫn luôn tâm tâm niệm niệm lo lắng, kỳ thực cực kỳ trâu bò lợi hại tới mức có thể bay lên trời cao.
Còn may dị năng hệ hỏa của cục cưng nhỏ rất yếu.
Còn có chỗ cho hắn dụng võ.
**********
Mà tâm trạng của mọi người cũng phức tạp.
Thì ra thú biến dị thoạt nhìn yếu nhất mới chân chính là cường giả, chẳng những có thể bất phân thắng bại với sâu biến dị cấp 5, mà còn có được hai loại dị năng nghịch thiên.
May mà dị năng hệ hỏa rất yếu.
Nếu không ngay cả bọn họ cũng sẽ hoài nghi con thú biến dị này là cục cưng bé nhỏ mà ông trời sủng ái nhất.
**********
Dịch nhầy thừa dịp này ý đồ muốn chạy trốn.
Otis và Quý Vô Tu lập tức công kích về phía dịch nhầy, nhưng trải qua mấy lần công kích, vẫn không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho dịch nhầy.
Khiến Quý Vô Tu phẫn nộ đến cào đất, lông đều nổ tung thành quả bóng.
Otis cau mày, giống như bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Kỳ thật hắn cũng có được hai loại dị năng, chỉ là chưa từng lộ ra bên ngoài thôi, nhưng tại thời khắc sinh tử trước mắt, hắn bất chấp tất cả, lập tức ngưng tụ ra ngọn lửa khổng lồ, giống như biển lửa mãnh liệt hoàn toàn thiêu rụi đống dịch nhầy kia.
Trong không khí giống như truyền đến tiếng gầm gừ sắc bén của sâu biến dị, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Tiếng phụt vang lên, bên trong ngọn lửa toát ra từng sợi khói đen.
Cỗ hơi thở khiến người bất an kia, cuối cùng cũng biến mất hầu như không còn.
Quý Vô Tu: “! ! “
Đây mới là đúng là con cưng được ông trời thiên vị phải không?
Quý Vô Tu vẻ mặt chấn động nhìn Otis, thực sự nhận ra người này thì ra lại lợi hại như vậy.
Mọi người đem đối tượng trợn mắt há hốc mồm từ Quý Vô Tu đổi thành Otis.
Vẻ mặt Otis không đổi, làm lơ mọi ánh mắt chấn động của mọi người nhìn tới, trấn định phân phó mọi người lập tức chữa trị vết thương tại chỗ.
Lúc này mọi người mới không dám nhìn nhiều, nhưng trong lòng lại tăng thêm không ít sùng bái đối với Otis.
Còn con thú biến dị cũng có hai hệ dị năng, đã sớm bị mọi người quên mất tiêu rồi.
Dù sao ngọn lửa của nó cũng —— quá nhỏ.
Cũng chỉ có thể dùng để châm tí lửa mà thôi.
Có cái gì hiếm lạ.
Otis chú ý tới điểm này, khóe môi nhếch lên một cái.
Mà điều này, cũng là kết quả mà hắn muốn.
Năng lực của cục cưng nhỏ quá mức nghịch thiên, hắn cũng không muốn có quá nhiều người chú ý tới điểm này.
Nhìn thoáng qua cục cưng nhỏ ngây thơ vô hại, Otis xoa xoa đầu của nó, hiếm khi khích lệ nói: “Làm tốt lắm.
“
Quý Vô Tu ngẩn người, bản năng ưỡn cao ngực nhỏ, khí phách hăng hái không chịu được.
Dù sao người khích lệ mình là người còn trâu bò hơn cả mình mà.
Sau khi giết chết sâu biến dị cấp 5, trùng triều giảm đi hơn nửa sức chiến đấu, đã không đủ gây nên sóng gió gì, chỉ cần điều động quân đội từ nơi khác tới tiến hành bao vây tiêu diệt sâu biến dị là được.
Cho nên đám thú biến dị cũng không cần tiến vào khu phòng hộ.
Quý Vô Tu cũng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi, y ngẩng đầu nhìn hắc động bị xé rách trên bầu trời, trong lòng dần dần hiện ra một ý nghĩ.
Cuối hắc động, sẽ là cái gì nhỉ?
Vì sao lại có nhiều sâu biến dị thông qua trùng động tiến vào nơi này như vậy?
Nhưng không có ai có thể cho y một đáp án.
Otis theo ánh mắt của Quý Vô Tu hướng lên trên nhìn, ánh mắt âm trầm, hắn lập tức mở quang não liên hệ với cấp dưới bắt đầu bố trí kế hoạch tác chiến, sau đó, hắn lại phân phó nói: “Chờ tới khi kết thúc chiến tranh, đi tới nơi cách trùng động gần nhất tìm kiếm trùng nguyên tinh thạch.
“
Quý Vô Tu giật giật lỗ tai, trong mắt tràn đầy tò mò.
Trùng nguyên tinh thạch là cái gì?
Otis vỗ vỗ cục cưng nhỏ nói: “Đi thôi.
“
Quý Vô Tu ủy khuất thầm thì trong lòng, không tình nguyện cùng đi theo.
Nguy cơ trùng triều từ lúc bùng nổ tới khi kết thúc, toàn bộ quá trình giằng co ba ngày.
Trình độ hư tổn của thành phố cực kỳ đáng sợ, nhưng cũng may số người tử vong lần này giảm đi rất nhiều so với những lần trước, điều này khiến cho tất cả mọi người chú ý tới chuyện này đều cảm thấy không thể tin nổi.
[Lần trước sâu biến dị cấp 4 đều đã làm chết mấy trăm nghìn người, lần này xuất hiện sâu biến dị cấp 5, kết quả số người tử vong ít nhất, điều này căn bản không hợp lý, không phải là phía chính phủ che giấu điều gì chứ?]
Người theo thuyết âm mưu suy đoán câu trả lời tự cho mình là đúng, giọng điệu chắc chắn như thể mình đã tận mắt chứng kiến.
[Điều này không phải đương nhiên sao, các ngươi biết khu B là chỗ nào không? Nguyên soái Otis sống ở khu B, ngươi nói xem thiệt hại có thể không thấp được sao?]
[Nói cũng phải, đó dù sao cũng là địa bàn của nguyên soái Otis, hắn đương nhiên sẽ tận lực tận tâm, còn những nơi khác xuất hiện nguy cơ, lại không liên quan tới Otis.
]
Bởi vì chuyện này đúng là quá mức trùng hợp, không ít người tuy trong lòng không muốn tin, nhưng lại không tìm được lý do phản bác.
Trùng động xuất hiện ở khu B là lớn nhất từ trước tới nay, nhưng vì sao số người tử vọng lại ít nhất chứ?
Lời giải thích duy nhất chỉ có thể là Otis đã che giấu thực lực của mình trong nhưng trận chiến trước đây, không hoàn toàn dốc hết sức trợ giúp mọi người giải quyết khó khăn.
Huống hồ, hầu hết những người thiệt mạng trong mỗi lần nguy cơ đều là người thường không có năng lực tự bảo vệ mình.
Chuyện này lập tức thổi bùng lên lửa giận của đại đa số người thường.
Người không có dị năng, bọn họ giống như đóa hoa trong nhà ấm không chịu nổi một kích, bất an trong lòng càng mãnh liệt hơn so với dị năng giả.
Đối với thú biến dị và trùng triều, hầu hết người thường căn bản không tự mình gặp qua, bọn họ chỉ có thể thông qua mạng tinh tế mà biết được tất cả những điều này, cố tình bọn họ lại không hề có bất cứ sức phán đoán nào đối với ngôn luận trên mạng tinh tế.
Khi bọn họ bị những ngôn luận này tẩy não, liền bắt đầu chỉ trích tất cả những sự không công bằng này trên mạng tinh tế.
Bọn họ mạnh mẽ yêu cầu Otis cần phải đối xử bình đẳng.
Bản thân người thường chính là quần thể dễ bị tổn thương, loại hành vi bất công này của Otis, không thể nghi ngờ đã khiến rất nhiều người thường cảm thấy càng thêm sợ hãi bất an.
Nếu phần lớn dị năng giả giống như Otis không bảo vệ người thường thì phải làm sao, trong hoàn cảnh nguy hiểm như trùng triều, bọn họ phải sống sót bằng cách nào?
Nhưng phần lớn dị năng giả và người thường vẫn giữ được lý trí, hơn nữa nói có sách mách có chứng đưa ra quan điểm phản bác.
[Thân là nguyên soái đế quốc, cũng không cần tự mình đích thân xử lý trùng triều ở từng khu vực, những thượng tướng trung tướng kia dùng để làm gì?]
[Otis tốt bụng giúp đỡ, lại bị các ngươi cho rằng là điều tất nhiên? Người mà các ngươi nên khiển trách chính là thượng tướng của khu vực các ngươi chứ không phải nguyên soái?]
[Ta có thể hiểu được nỗi sợ hãi của các ngươi, nhưng luật pháp tinh tế đã quy định rõ ràng, tất cả người thường phải học tập kỹ năng chiến đấu, các ngươi hoàn toàn có thể dùng súng năng lượng bảo vệ bản thân, đừng cái gì cũng trông cậy vào dị năng giả, bọn họ còn có nhiệm vụ quan trọng hơn phải làm.
]
[Đúng vậy, nhìn số liệu của chính phủ, hầu hết dị năng giả không phải chết vì chiến tranh, mà là vì các ngươi không học tập kỹ năng chiến đấu, kết quả vì tâm lý phòng tuyến quá yếu mà gây ra các loại hoang mang, liên lụy tới biến dị giả khiến họ mất mạng.
]
Lời này giống như đã chọc vào điểm yếu của một bộ phận người thường, sôi nổi trách mắng người này.
[Ngươi có lòng đồng cảm không vậy? Đối mặt với đồng bào lại thấy chết không cứu, người như ngươi còn không bằng sớm bị sâu biến dị ăn thịt luôn đi.
]
Đối với ngôn luận trên mạng tinh tế, Otis đã sớm nghe thấy.
Trung uy bên cạnh có chút áy náy nói: “Nguyên soái, những người đó quả thực thật quá đáng.
“
Otis bình thản nói: “Bọn họ nói gì cũng không liên quan tới ta, hiện tại lập tức vận dụng hết nhân lực đi tìm kiếm trùng nguyên tinh thạch.
“
Trung úy muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ có thể lĩnh mệnh rời đi.
Về phía trang viên, mọi người đang ở đồng tâm hiệp lực xử lý tất cả vật kiến trúc bị hư hại.
Còn vườn thú bên kia vì không có con người tồn tại, cho nên sâu biến dị căn bản không bị hấp dẫn tới đó, càng đừng nói tới cố ý phá hủy.
Điều này không thể nói là một việc đáng được ăn mừng.
Nếu không lại phải tốn tiền tu sửa.
Nhìn tài khoản tinh tế trống rỗng bằng 0, Otis hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
*******
Bên này, Quý Vô Tu bị rất nhiều binh lính vây quanh, bọn họ đang mồm năm miệng mười hỏi Triệu Lợi Binh về thú biến dị.
Tuy đã sớm nghe nói về sức chiến đấu mạnh mẽ của thú biến dị, nhưng từ trước tới nay bọn họ cũng không biết thì ra thú biến dị còn có một mặt khác.
Nhìn đám lông xù xù xếp hàng, để vị quân y kia chữa trị cho từng con một, bảo nâng móng vuốt liền nâng móng vuốt, bảo nằm xuống liền nằm xuống, còn lộ ra cái bụng nhỏ trắng nõn, rõ ràng mặt không tình nguyện, còn thường thường phát ra tiếng gầm nhẹ để biểu đạt phẫn nộ.
Nhưng chỉ cần quân y thoáng nhìn qua, lập tức khiến đám thú biến dị hung thần đó lại lần nữa ủy khuất ngậm miệng lại, nghiêng đầu vẻ mặt tựa hồ sống không còn gì luyến tiếc.
“Sao chúng nó lại nghe lời như vậy?”
Một đám binh lính giống như chưa hiểu việc đời liên tục kinh hô, nhìn cái gì cũng cảm thấy mới lạ không chịu được.
Đám bảo an vườn thú vẻ mặt vô biểu tình: “! ! “
Lại càng cảm thấy đám binh lính này không hề ổn trọng chút nào.
Nhưng cũng không trách đám binh lính bọn họ đại kinh tiểu quái như vậy, thật sự là vì tất cả video về thú biến dị trên mạng tinh tế, phần lớn đều hung tàn, hung ác, ngay cả thú biến dị biết tuân theo mệnh lệnh, đôi mắt thường thường đều tràn ngập sát khí tàn bạo.
Nhìn nhìn lại đám thú biến dị này nỗ lực thu lại móng vuốt sắc bén, động tác vô cùng cẩn thận khiến tất cả mọi người có thể thấy được, chúng nó thật sự sợ hãi làm quân y bị thương.
Hơn nữa! ! con tiểu li miêu kia.
Quả thực hoàn toàn đánh vỡ cái nhìn cố hữu của bọn họ đối với thú biến dị thú.
Bởi vì nó! ! vẫn luôn cố ý nhảy nhót, rõ ràng trên người băng bó băng vải, lại vẫn không ngừng lắc lư trước mặt quân y, nỗ lực biểu đạt sự tồn tại của bản thân.
Giống như một đứa bé con nghịch ngợm ngây thơ, cố gắng giành lấy sự chú ý của ba mẹ.
Một đám binh lính quyết đoán thiết huyết, lập tức vẻ mặt lộ ra sao có thể đáng yêu như vậy, hai mắt sáng lấp lánh: “Mèo con thật là quá đáng yêu.
“.