Vũ Lâm đang ngồi trong phòng ăn, hắn cũng không biết Vũ Khả đem thanh kiếm của mình cho Vũ Tiêu Linh, dù sao thanh kiếm đó là một cái kiếm mà hắn tùy tiện chặt cành cây khắc đi ra. Mặc dù đối với luyện chế vũ khí hắn không có am hiểu, tuy nhiên tùy tiện luyện chế một hai kiện Linh khí vẫn là không có việc gì.
Hắn năm xưa cũng nhiều lần đi xem mấy gia hỏa luyện chế vũ khí, không ăn thịt heo nhưng cũng thấy qua đường heo chạy, tự nhiên đối với cái này cũng nắm rõ một hai.
Trên bàn được hắn tùy tiện vứt lên trên một thanh hắc kiếm cực phẩm Đạo Binh, vũ khí chuyên dành cho Kim Đan kỳ tu vi, đây là hắn từ bên trong Cổ Mộ Phủ lấy được. Mặc dù Thiên Ngoại Tà Thần Kiếm vô cùng mạnh mẽ, nhưng nó là vật quá quý hiếm, để lộ ra sẽ dẫn động sát tâm, không thể tùy ý lấy ra.
Mà thanh Cực Phẩm Đạo Binh này tên gọi Thanh Liên Kiếm, là một thanh Đạo Binh dù là trong Cực Phẩm Đạo Binh cũng có thể tính là hiếm có, hơi chút bổ sung một chút nguyên vật liệu hoàn toàn có thể để cho nó thăng cấp thành Tiên Thiên Thần Binh.
Đương nhiên, Tiên Thiên Thần Binh là Nguyên Anh kỳ tu vi trở lên mới sử dụng đây. Mặc dù hắn không tìm thấy bất cứ kiện Tiên Thiên Thần Binh nào trong Cổ Mộ Phủ, nhưng ít nhất thu nhập này cũng không tệ.
“Chủ nhân, uống trà.”
Bên cạnh hắn, Tử Nguyệt nhẹ nhàng cho hắn rót trà. Vũ Lâm lần này bôn tẩu tương đối xa xôi, lại thêm sắp tới hắn có việc phải trở lại tông môn cho nên lần này đem theo Tử Nguyệt luôn. Mặc dù nàng chỉ là Nguyên Anh tu vi, nhưng hắn có Long Châu Tháp, cũng không cần lo lắng bị bại lộ thân phận Ma Tộc.
Vũ Lâm nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, bàn tay đưa ra véo lên núm vú của Tử Nguyệt. Tử Nguyệt nhẹ rên một tiếng, nàng lập tức cười mỉm, đôi cánh giang ra để lộ thân thể nóng bỏng, nhẹ nhàng rên rỉ với hắn:
“Chủ Nhân, hung hăng cường bạo nô tì đi. Nô tì bên dưới đã thật lâu thiếu thốn người.”
Vũ Lâm cười mỉm, trực tiếp đè nàng ra bắt đầu thân chinh chiến trận. Tử Nguyệt rên rỉ liên tục trong khi bị tiểu đệ đệ của hắn hung hăng thúc mạnh vào, Vũ Lâm cùng Tử Nguyệt đại chiến 300 hiệp, Tử Nguyệt hai chân khoanh lấy hông hắn, nàng nhìn về phía hắn bằng ánh mắt tràn ngập thèm muốn.
“Chủ Nhân,…ngài mau mau đ-t chết nô tì đi…nô tì sung sướng quá…á á á”
“Chủ nhân… Nô tì không chịu nổi… nô tì ra.. “
“Dâm nữ này, ta chuẩn bị xuất đây.”
Vũ Lâm mạnh mẽ phun vào trong nàng, Tử Nguyệt rên rỉ càng dữ dội hơn, cảm giác được vẫn còn chưa có thỏa mãn, trực tiếp hung hông dịch chuyển hông,để cho tiểu đệ đệ hắn liên tục cọ sát thành âm đ*o nàng, lại lần nữa cứng lên.
Hắn kế đấy tiếp tục rong ruổi trên người nàng, hai vú đào bồng của nàng mỗi nhịp nhấp của Vũ Lâm đều nảy lên nảy xuống, khiến cho nàng càng trông dâm dục hơn, cuối cùng Vũ Lâm sau 4 hiệp liền đem Tử Nguyệt đ-t đến đi đứng không nổi, nàng nằm lên trên đất, hai cánh buông thõng, từ cửa âm đ*o của nàng rỉ ra một dòng tinh dịch xen lẫn d*m thủy.
“Chủ nhân, người thật là mạnh mẽ, nô tì sướng quá không chịu nổi.”
Tử Nguyệt nhìn hắn bằng ánh mắt mê đắm, nàng cảm giác bản thân giống người lâu ngày nhịn đói đột nhiên được cho ăn, hơn nữa rất căng bụng. Chỉ thấy Vũ Lâm kế đó chĩa cây nhục côn cương hùng vào mặt nàng, hắn cười tà nói:
“Ê, ngươi làm ta cứng như này, cũng nên chịu chút trách nhiệm chứ!?”
Tử Nguyệt nhìn hắn, lè lưỡi liếm vòng quanh nhục côn của hắn, gai mềm trên lưỡi nàng khiến hắn run lên, kế đó nàng lưỡi liên tục liếm xung quanh, chạm qua đầu tiểu đệ đệ của hắn, Vũ Lâm cười khổ nhìn nàng liên tục liếm suốt 5 phút, hắn ấn tiểu đệ đệ vào sâu trong miệng nàng.
Sau đó…Tử Nguyệt không cử động, nàng nằm sấp há miệng ra, chỉ có lưỡi là cử động, Vũ Lâm cũng lập tức chuyển tư thế, liên tục nhấp vào miệng nàng, Tử Nguyệt liên tục bị hắn ấn đầu vào trong háng, hạ bộ liên tục va đập vào mặt nàng, một cỗ không tên sung sướng cảm giác truyền ra, d*m thủy lại ngập tràn từ háng nàng.
Vũ Lâm rên lên, phun tinh dịch vào miệng nàng, cuối cùng hắn ngồi ăn nốt đồ ăn còn lại, để cho bên dưới Tử Nguyệt liếm nốt đống tinh dịch còn lại.
Tử Nguyệt cảm giác bản thân cũng thỏa mãn bèn ngồi dậy, bắt đầu lau đi tinh dịch dính trên mặt, cùng lúc này, Vũ Lâm đang nhìn về bên trong Địa Câu Lăng Kính, cả tháng nay hắn cuối cùng cũng di chuyển được cái lăng kính này về nhà mình.
Hắn rút ra từ bên trong đó ra hai cái dương v*t giả, loại rung được cùng với mấy cái máy rung cùng với một quả bóng đút miệng. Tử Nguyệt há hốc miệng kinh ngạc khi nhìn mấy thứ đồ này: nàng chưa bao giờ thấy mấy thứ đồ này, nhưng bằng kinh nghiệm của nàng nhìn qua là biết công dụng.
Chỉ thấy Vũ Lâm đè ngửa nàng ra, hắn cười dâm tà đem hai cái dương v*t giả chế độ rung chuyển lên tới mức gần max, cắm sâu vào trong âm đ*o cùng lỗ đít Tử Nguyệt. Tử Nguyệt hông run rẩy phun ra một đống lớn d*m thủy, nàng chưa bao giờ bị cắm vào hai lỗ như vậy, hơn nữa nó lại liên tục rung lên, để cho nàng rên rỉ dâm đãng.
Sau đấy hắn đem mấy cái máy rung đút vào trong hai lỗ của nàng, lại dán vài cái máy rung vào núm vú của nàng.
Xong việc, Vũ Lâm xoa tay nhìn sang thành phẩm lần đầu tiên hắn đem đồ đạc lôi được từ trong Địa Cầu Lăng Kính ra làm gì đó có ích. Chỉ thấy Tử Nguyệt lúc này hai chân dạng ra, lỗ hậu cùng âm đ*o nàng bị đút vào hai cái dương v*t giả không ngừng rung lên, d*m thủy không ngừng chảy.
Tử Nguyệt ai oán nhìn hắn, đột nhiên nàng bị Vũ Lâm đè xuống, đem nhục căn cắm vào miệng, liên tục nhấp mạnh mẽ, không có cách, Tử Nguyệt nhìn qua quá mức dâm dục, hắn phải cấp tốc giải khai hỏa dục.
Giải khai hỏa dục xong, hắn đem một cái bóng đút miệng nhét vào miệng nào, đem một sợi dây vòng quanh má, lại đem một cái vòng cổ đeo lên cho nàng, đoạn hắn cười cầm lấy sợi dây xích, kéo nàng lên:
“Thôi được rồi, đi tính tiền nào.”
Tử Nguyệt nhìn cảnh nàng bị hắn không ngừng đem cơ thể ra làm đồ chơi, lại nhìn hắn cầm sợi dây dắt cổ, đột nhiên d*m thủy tuôn ra không kiềm chế nổi, mà Vũ Lâm lúc này cũng toát mồ hôi hột… dù sao mấy cái dương v*t giả kia cũng là đồ điện, có hay không bị nàng d*m thủy tưới hỏng?!
Bổ Thiên Các, một trong 7 đại thánh địa tu luyện của Hoang Đại Lục. Nơi này được xưng là Tịnh Thổ, truyền thừa từ tận viễn cổ thời đại, sừng sững hàng vạn năm mà không ngã xuống. Đệ tử học tập ở trong Bổ Thiên Các chỉ có khoảng chừng trên mấy vạn người, một lần tuyển đệ tử thu nhận cũng bất quá có tầm một trăm người.
Đừng nhìn mấy vạn người nhiều, mấy tông môn khác động một tí là mấy triệu gia hỏa cùng xuất hiện… mấy vạn người đã rất ít, nhưng lại tinh.
Càng là thế lực cấp cao, đệ tử càng ít, chất lượng lại càng cao. Vũ Lâm cũng là trong một lần ngẫu nhiên bị một cái trưởng lão của Bổ Thiên Các đi ngang qua chọn trúng nhờ vào Cửu Dương Thể của mình, từ đó tu tập một cái gọi là Đại Nhật Khai Đế Thuần Dương Công, bất quá về sau bị hắn đổi sang Linh Thần Dung Lô Quyết.
Có điều Đại Nhật Khai Đế Thuần Dương công linh lực tính chất thì không đổi được, vẫn là loại kia cực cao chí dương linh lực.
Bổ Thiên Các không có có ngoại môn nội môn, nói là thế lực tông môn càng giống như cái trường học hơn, thay vì phân chia lớp theo năm học thì theo cảnh giới vậy. Hiện tại hắn vẫn chưa khai báo bản thân tăng tiến lên Kim Đan cho nên hắn vẫn là ở Trúc Cơ doanh.
Đương nhiên, bằng vào bản thân tu luyện Đại Nhật Khai Đế Thuần Dương Công, Trúc Cơ kỳ có thể đánh ngang tay tiền thân cũng không có mấy người.
Vũ Lâm lúc này đang ở bên ngoài Bổ Thiên Các, hơi gãi mũi. Hắn phải thu hồi Tử Nguyệt vào trong Long Châu Tháp, thứ nhất do Bổ Thiên Các quan hệ cùng Ma Tộc không quá hòa thuận, thứ nữa… Tử Nguyệt do bị hắn giở trò chiếm tiện nghi nên đi đứng liên tục rên rỉ, hắn không tự chủ được đã đè nàng ra mấy lần, nếu cứ thế thì có ngày hắn sẽ tinh tẫn nhân vong mất.
Trong hồ nước có tám tòa hòn đảo, mỗi tòa đảo có một tòa thành chữ nhật hình sắp xếp, có thể nhìn thấy hòn đảo ở giữa có không ít tàu thuyền chạy, thậm chí theo tới gần, còn có thể nhìn thấy trên hòn đảo khắp nơi tràn ngập cổ ý kiến trúc cùng vô số thân ảnh. Phía trên bầu trời, tiên hạc bay lượn. Phía dưới hồ, thần ngư tùy ý vẫy đuôi.
Đây là chân chính tiên cảnh.
Tám tòa đảo phân biệt cho các cảnh giới có thể cư ngụ: Hóa Linh, Trúc Cơ, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa và 1 tòa làm nơi tổ chức đại hội, tiếp đón khách khứa v v. Đại Thừa đảo là Tông Chủ Phong, Hợp Thể đảo là Trưởng Lão nơi cư trú… Dưới Hóa Thần là dành cho các đệ tử.
Vũ Lâm vị trí ở hiện tại là Trúc Cơ đảo, Thủ Tọa Phong. Có nghĩa hắn là người đứng đầu của Trúc Cơ đám, thậm chí trước khi Vũ Lâm xuyên qua cũng có địa vị nhất định ở Kim Đan đảo.
Đương nhiên trước đây hắn không thăng tiến lên Kim Đan, chủ yếu vì thủ tịch Trúc Cơ đảo thực quá có tiền rồi, một năm tài nguyên gấp hai mươi lần thông thường Trúc Cơ, thậm chí còn gấp đôi so với bình thường Kim Đan.
Đối với loại chuyện hắn giữ rịt thủ tịch vị trí này, Bổ Thiên Các rất ủng hộ, dù sao tu luyện chính là lăn cầu tuyết, ở Trúc Cơ nặn được quả cầu càng to, lăn tới Kim Đan thì đem so với Kim Đan thông thường cũng to hơn rất nhiều. Nếu tiền thân không bị cái đạo Nguyên Hồn ám toán thì có lẽ còn có thể giữ thêm vài năm.
Đương nhiên, Vũ Lâm hiện tại đã là Kim Đan, tự nhiên cũng nên chuyển tới Kim Đan đảo, bất quá mấy ngày trước Vũ Lâm nhờ Lục Thiên Minh đem theo Gia Linh chuyển di tới Kim Đan đảo. Thân là đệ tử cũng có thể mang theo nha hoàn tiến vào, mà Gia Linh chính là nha hoàn của hắn, vậy là danh thuận ngôn chính tiến vào.
Vũ Lâm đối với tranh đoạt Kim Đan đảo thủ tịch vị trí không có dù chỉ là một tia hứng thú, nếu có hắn còn hứng thú với Nguyên Anh đảo thủ tịch vị trí, dù sao lượng tài nguyên của Kim Đan đảo thủ tịch vị trí gấp hai mấy lần bình thường Kim Đan, nhưng có lẽ chỉ đủ hắn tiêu xài nửa tháng.
Đương nhiên, hắn cũng có hứng thú với Nguyên Anh đảo thứ thủ tịch tên kia, nàng là một đầu Côn thuần huyết hóa hình. Tục có nói: Bắc Minh có cá, kỳ danh là Côn, tự nhiên như ý nghĩa: biển Bắc có một con cá tên là Côn.
Đồng cảnh giới võ giả bên trong, Yêu tộc nhưng thật ra là muốn so nhân tộc tới mạnh. Dù sao hai người tiên thiên tư chất thì bất đồng, nhân loại dù nói thế nào, nếu là không tu luyện kia liền là phổ thông sinh mệnh, nhưng Yêu tộc cho dù không tu luyện, cái kia cường kiện thể phách lại vẫn tồn tại như cũ lấy, loại này tiên thiên chênh lệch lại tu luyện về sau, đồng dạng lan tràn đến hai tộc cường giả trên thực lực
Ở nhân tộc bên trong, muốn trở thành đồng cảnh giới người mạnh nhất, không hề nghi ngờ cần công pháp, võ kỹ, ý cảnh, còn có đủ loại thủ đoạn đặc thù, nhưng là ở Yêu Tộc bên trong, đầu thai mới là trọng yếu nhất chỉ tiêu, ngươi muốn là đầu nhập đến Thần Thú trong bụng, cái kia vừa xuất thế chính là cùng cảnh giới người mạnh nhất.
Tỉ như cái kia Côn, hóa thành nguyên hình chính là rộng đến phải tính bằng héc-ta, dài rộng phải tính bằng ngàn dặm. Thân thể như vậy ẩn chứa cỡ nào cự lượng khí huyết? Lại có thể có được cỡ nào khổng lồ khí tràng? Mà muốn điều khiển dạng này thân thể, lại cần cường đại dường nào nguyên thần? Tam vị nhất thể kết cấu tạo thành toàn phương vị cường đại cùng đáng sợ.
Đầu Côn này đã vững vàng tại Nguyên Anh thủ tịch vị trí hơn 3000 năm, không phải không ai đánh lại mà là… không tìm nổi người, nàng đang ngủ tại Biển Bắc, muốn tìm đánh phải tìm được nàng, mà kích cỡ khổng lồ như vậy… kể cả có nhìn thấy e rằng cũng cho đó là một hòn đảo cực lớn, thậm chí một cái lục địa nhỏ.
Đương nhiên, nàng Nguyên Anh thứ thủ tịch là 3000 năm trước ghi lại, giờ không biết được đến mức nào. Chỉ biết lần cuối cùng có người tìm thấy nàng, trên lưng nàng đã có một quốc gia được xây dựng, mà phát hiện ra được cũng là do nàng đang độ kiếp.
Lần đó Thiên Kiếp ì ầm 3 ngày 3 đêm, Thiên Kiếp trải rộng dài 30 dặm, rộng 30 dặm… phóng xuống 10 lần Thiên Kiếp Vân Lôi… phá vỡ cái vây lưng của nàng xong chán nản rời đi.
Thể hình quá khổng lồ, Thiên Kiếp cũng không lôi ra nổi đủ năng lượng để phang chết nàng, bèn…tùy ngươi chơi đi.