Gia Linh lúc này đang ở phòng khách dọn đồ ăn cho 3 người. Nàng lúc mới tỉnh dậy nhìn Lục Thiên Minh đang cùng Vũ Lâm ôm chặt vô cùng kinh sợ, tuy nhiên Vũ Lâm nhanh chóng cho nàng đi ra ngoài.
Gia Linh lúc này đang mặc quần áo mà Vũ Lâm hôm nọ đưa cho, nàng ngượng đỏ bừng mặt: Áo ngắn không có áo ngực, cặp vú ngẩng cao lên chọc chọc vào áo, bùng hoàn toàn lộ ra, bên dưới mặc một kiện váy mỏng trắng nửa trong suốt, không có quần lót.
Nàng không dám mặc cái này ra đường, Vũ Lâm cũng nói chỉ cần mặc cái này ở nhà, nhưng ở nhà cũng thấy ngượng, có điều đây lại là Vũ Lâm phân phó a, lại còn bảo là hắn ưa thích nàng mặc loại đồ này, còn cái gì kín kín hở hở kích thích hơn hẳn quá cởi mở.
Bất quá nhớ lại mấy hôm trước nàng bị Vũ Lâm kéo vào trong phòng liên tục làm hơn hai tiếng lại làm cho nàng có chút ẩm ướt, nhớ lại lúc thiếu gia đem cái đó đút vào bên trong nàng, phun chất dịch trắng nhầy vào người nàng, hai tay thiếu gia nhào nặn cặp vú của nàng. Một tay nàng hướng về bộ ngực mình giày vò, một tay khác móc vào trong âm đ*o bắt đầu thọc…
“Hầy, tự giải quyết luôn rồi cơ à?!”
Chợt, một giọng nói vang lên, Vũ Lâm đi từ trong phòng ra bên ngoài, Gia Linh nhìn lên, lập tức đỏ bừng mặt, hắn lúc này đang khỏa thân, thân thể tám múi cơ bắp vạm vỡ như thể được tạc vậy, khiến cho tim nàng đập thình thịch.
Nàng nhanh chóng nhận ra mình đang làm gì, đứng lên, áo bị nàng vén cao lên trên ngực chưa kịp vuốt xuống, cúi mình nói:
“Thiếu gia… nô tì…”
“Không có gì, thích thì cứ tiếp tục đi.. ”
Vũ Lâm nhìn qua nàng, áo bị nàng vén cao lên ngực, cặp đào hồng lộ ra, quần lót không mặc, váy nửa trong suốt nhìn thấu toàn bộ,hơi cảm thán, quả nhiên kín kín hở hở kích thích hơn hẳn quá cởi mở.
“Ê, ngươi bắt nàng mặc cái gì này?!”
Chợt một âm thanh bực tức vang lên, Gia Linh cùng Vũ Lâm nhìn qua, thấy Lục Thiên Minh cũng đang lõa lồ thân thể, cặp đào vươn cao, t*ng trùng bị dính lên trên đấy, miệng nàng cũng nhỏ ra một ít. Từ âm đ*o nàng d*m thủy cùng tinh dịch chảy ra đến tận đùi, nhìn trông qua kích thích vô cùng.
“A, Lục Thiên Minh huynh, ngươi ra rồi à!?”
Vũ Lâm cười cười:
“Ta không nghĩ với cách ăn mặc của ngươi ngươi có tư cách nói nàng đâu.”
“Đó là do ngươi xé hết đồ của ta.”
Lục Thiên Minh dậm mạnh chân bực bội, d*m thủy cùng tinh dịch nhỏ tong tỏng xuống sàn.
“Hơn nữa, ngươi còn đem ta chơi 3 hiệp liền. Sắc quỷ, ngươi khi dễ ta.”
“Ây, ai là người lần cuối cùng còn chủ động cưỡi lên người ta, cuối cùng nhịp hông không đủ sướng bèn gào thét đòi ta nhấp?!”
“Ngươi… đó là…”
Lục Thiên Minh đỏ bừng mặt..
” Lục thiếu gia…ngươi là nữ?!”
Gia Linh kinh sợ, nguyên lai Lục Thiên Minh lại là nữ. Vũ Lâm gật đầu, ra hiệu cho cả hai nữ ngồi xuống, Gia Linh thì bị hắn kéo đến ngồi lên trên đùi hắn, chợt Lục Thiên Minh nhoáng một cái đã xuất hiện ở trên đùi Vũ Lâm, cười nhìn Gia Linh:
“Không cần đâu, ta lo liệu rồi.”
Nói rồi nàng nghiêm chỉnh ngồi trên đùi hắn, bất quá cây căn trụ hắn va quệt vào cửa mình nàng khiến cho nàng lạnh lùng nhìn Vũ Lâm. Vũ Lâm cười hì hì nhìn lấy nàng, hơi sửa tư thế một chút, đem cây căn trụ ấn sâu vào bên trong cửa mình nàng, d*m thủy nàng đủ để đem hắn đâm vào không gặp chút cản trở gì.
“Ngươi sắc quỷ, nhột.”
Lục Thiên Minh tay cầm lấy cái bánh mì chợt rút về, vỗ một cái lên đùi Vũ Lâm, trừng mắt nhìn hắn. Vũ Lâm cười không để ý, hông bắt đầu nhịp, hắn càng đâm vào Lục Thiên Minh càng phát ra từng tiếng rên, nàng tựa người vào bàn, hai chân quàng ra sau bấu vào người hắn. Vũ Lâm hai tay đem nàng kéo mạnh về bên mình, hông vẫn không ngừng nhịp.
Cặp vú của nàng lắc lư mỗi lần hắn nhịp, d*m thủy tuôn trào. Gia Linh thấy thế miệng đắng lưỡi khô, hai tay bắt đầu tự thủ dâm. Lục Thiên Minh chợt cảm giác có cái gì đó hướng tai nàng cắn một cái, nàng rên la khe khẽ:
“Không… đừng cắn…ư… ư… ơ ơ ưo ươ ưo”
“Ưm ưm ưm sướng quá… đừng dừng lại…”
“Ahhhhhh….!! Sướng quá… Em ra nữa… em ra!!!! Ư….”
“Nhẹ thôi.. ư. sướng quá em chịu không nổi… ư ư”
VŨ Lâm cười cười, hắn tìm ra được điểm nhạy cảm của nàng. Kế đấy miệng hắn cắn mạnh hơn, Lục Thiên Minh bắt đầu rên la không chịu được, mà Vũ Lâm nhịp nhấp càng lúc càng mạnh, cuối cùng hắn cắn nhẹ vào tai nàng, hạ thân hai người rung lên mãnh liệt, Vũ Lâm phun trào vào trong nàng một luồng tinh dịch nóng hổi, mà Lục THiên Minh cũng d*m thủy phun trào.
Hai người tựa vào ghế nghỉ nửa phút, kế đó Vũ Lâm nhìn qua Gia Linh, nàng đang tựa người vào ghế, nhìn hắn ánh mắt hơi u oán, hai tay đã móc ra một mảnh d*m thủy. Vũ Lâm cười đặt Lục Thiên Minh xuống ghế, nàng giận dỗi nhìn hắn đi sang phía Gia Linh, đem Gia Linh bế thốc lên áp nàng lên bàn ăn, doggy nàng ngay trên bàn, Gia Linh rên rỉ ầm phòng.
“Thiếu gia, ngài làm ta sướng quá.”
“Thiếu gia, ngài nắc mạnh lên đi, Gia Linh không chịu nổi.”
“Thiếu gia, ngài làm Gia Linh sướng quá, sướng quá… Gia Linh yêu ngài lắm… ư ư ư ư ư ư…. ”
“Dâm nha hoàn, ngươi rên rỉ mãnh liệt thật đấy.”
Vũ Lâm cười, tay không ngừng bóp mông nàng, Gia Linh càng rên rỉ mãnh liệt hơn. Vũ Lâm vỗ mông nàng, nói:
“Gọi chủ nhân.”
“CHủ nhâ… ”
Kế đấy Vũ Lâm cảm giác hai chân ướt lạnh, Lục Thiên Minh đã luồn xuống dưới háng hắn, bắt đầu liếm cây căn trụ cùng hai hòn bi của hắn, mà Vũ Lâm cũng đang quần thảo cùng với Gia Linh cho nên nàng cũng liếm luôn cả d*m thủy của Gia Linh nữa.
Vũ Lâm đem Gia Linh chơi xong, kế đó hắn lại chuyển qua Lục Thiên Minh, lại qua Gia Linh, ba người quần ẩu nhau nửa ngày trong căn phòng, từng tiếng rên dâm đãng phá trời.
Vũ Lâm đem hai nữ thỏa mãn, hiện hai nàng đang ở dưới hạ thân hắn đem lưỡi lau sạch dương v*t hắn, còn bản thân Vũ Lâm thì tuyển lựa đặc biệt một vài bộ đồ hắn tự may cho hai nữ mặc, chủ yếu do Lục Thiên Minh quần áo đều đã bị hắn đem ra phá toái trừ vài bộ nàng không còn dám lôi ra nữa.
“Uy, Gia Linh, bộ này như thế nào?!”
Vũ Lâm cười cười, dựng Gia Linh lên cho nàng mặc thử. Đây là bộ đồ bơi một mảnh, ngoại trừ việc lưng cùng hai vú và hạ bộ hở ra thì tương đối bình thường. Gia Linh đỏ bừng mặt, gật đầu:
“Vâng, thiếu gia.”
“Còn tiểu Lục thì mặc cái này nhé.”
Lục Thiên Minh thiếu chút đem dương v*t hắn cắn một phát, nàng trừng mắt liếm sạch tinh dịch còn dính trên c-c hắn, kế đó nuốt vào, nói:
“Ngươi cái này sắc quỷ, ta không ngại ngươi nhìn thấy, nếu có ai nhìn thấy thì sao!?”
Bộ đồ này căn bản là một mảnh vải choàng ra đằng trước, nhìn trước có vẻ đầy đủ, nhưng chỉ thế thôi, đằng sau cùng bên trong căn bản rỗng tuếch. Vũ Lâm nhún vai:
“Chúng ta đang thảo luận là mặc đồ trong nhà như thế nào.. ta thì đương nhiên là tự nhiên rồi. Đây mới là đồ muốn mặc đi ra ngoài này.”
Kế đó, hắn giơ lên một bộ đồ để cho Lục Thiên Minh gầm rú nhiều hơn…, trên cơ bản gần như là váy sườn xám vậy.. nhưng Lục Thiên Minh không hài lòng.. không phải bởi vì nó hở hang, nó đủ kín đáo để chỗ nào hở cần hở và chỗ nào kín cần kín.