Tần Triều Mỹ Mãn Sinh Hoạt

Chương 11



Bên ngoài phòng chính viện hiện giờ quỳ đầy người, trẻ già đều có, nữ tử chiếm đa số, ở giữa đông bàng nội cùng đại nội có một miệng giếng, mà phía tây tây bàng nội là nơi gần chỗ thoát nước, đó là một kho thóc thật lớn.

Bên cạnh kho thóc có một phòng nhỏ, bên ngoài trồng tùng bách, đây cũng là từ đường của Lý gia, mà tùng bách là từ mộc của Lý gia.

Bên cạnh đông bàng nội có dựng hành lang, trong triều đại này gọi là “Vũ”, nằm trên nền đài cao, quanh thân xây nhà, làm thành một sân có không gian hướng nội, loại nhà này trong cổ văn hiến gọi là “Vũ”.

Vật này ở thời đại chế độ nô lệ là một loại thiết trí có tính phòng ngự, nhưng bây giờ nhìn lại càng giống như là hành lang dùng trốn tránh mưa gió.

Đi trên tiểu bậc thang lót đá xanh, vào đại đường, trên giường lớn nằm một người, Lý Quý Dương nhận thức ra là lão phụ nhân!

Bên cạnh bà ta có một cái rổ nhỏ, bên trong truyền ra tiếng khóc mỏng manh.

– Đây là?

Lý Quý Dương sợ hãi, nhanh chóng đi lên nhìn thoáng qua, là một đứa bé, bộ dạng thật nhỏ!

Hơn nữa đứa nhỏ này nhìn không quá khỏe mạnh!

– Đây là.. mồ côi từ trong bụng mẹ của đại ca ngài..

Quản gia nhìn thấy nhi đồng, đứa nhỏ này sinh ra vốn thật khỏe mạnh, vì sao để cho nữ chủ nhân nuôi thành bộ dáng như sắp tắt thở đây?

Lý Quý Dương nhanh chóng đưa tay đem nhi đồng bế lên:

– Tìm người định chế quan tài, nhi đồng ta ôm về trước, làm cho người ta tìm bà vú, sau đó thu liễm lão.. khụ khụ, thu liễm mẫu thân.

Lý Quý Dương học khảo cổ, hắn không sợ người chết, huống chi người chết ở trong mắt hắn là thi thể Tần triều, xác ướp cổ thể, không hơn.

Trong lòng chính là một đứa bé!

Tiếng khóc của đứa nhỏ này sao lại nhỏ tới như vậy?

Vừa rồi hắn nhìn thoáng qua thi thể kia, sắc mặt trắng bệch, môi phát tím, rõ ràng là bệnh tim đột tử.

Hơn nữa lão bà này đối với hắn chỉ sợ cũng không có hảo cảm gì, chết thì chết thôi, đỡ phải phiền toái.

Ôm nhi đồng trực tiếp đi vào trong đông bàng nội, dựa theo quy củ nơi đó là phòng ngủ chuẩn bị cho gia chủ.

Bên trong quả nhiên là thập phần “xa xỉ” a!

Không chỉ có “đại giường gỗ Chiến quốc” mà hắn nằm qua, trên giường còn trải da lông mềm mại, cùng với vải mềm sang quý, vải mềm còn có hoa văn tinh mỹ.

Trên bàn nằm một góc bày đặt một mặt gương đồng, cùng với hai hộp lớn, Lý Quý Dương phỏng chừng là kính trang điểm.

Trước khi đóng cửa hắn nhìn thoáng qua quản gia, quản gia cùng hắn tâm hữu linh tê gật gật đầu, dẫn người bắt đầu sắp xếp hậu sự.

Đại khái là gần đây Lý gia sắp xếp hậu sự nhiều lắm, thủ hạ đều quen tay hay việc.

Lý Quý Dương đóng cửa lại, nhìn nhi đồng nhỏ xíu trong tay sầu muộn, đứa nhỏ này làm sao đây?

Đứa nhỏ này còn đỏ bừng, đây là phát sốt chứ?

Vừa sờ, quả nhiên nóng bỏng!

Bên ngoài đã bắt đầu ra ra vào vào, nhưng Lý Quý Dương khóa cửa, hắn không mở không ai dám đi vào, dù sao đã chết mẫu thân, hiện tại Lý gia trang tất cả đều là của Lý Quý Dương!

Lắc mình tiến vào trong không gian, lại có thể ôm được cả búp bê đi vào!

Lý Quý Dương liền cao hứng!

Bởi vì hắn phát hiện vũng nước kia rất có linh tính, xem qua không ít tiểu thuyết hắn cho rằng nước trong đó gọi là “linh thủy”.

Hiện tại nhi đồng phát sốt, điều kiện chữa bệnh ở đây quá kém!

Khả năng nhi đồng chết yểu rất cao, đứa bé này còn chưa được trăng tròn đâu!

Hắn đặc biệt chọn một bên nước nóng hổi, thử thử nước ấm, đem nhi đồng cởi bỏ quần áo, cho hắn nằm luôn vào trong nước, chỉ lộ ra cái đầu nhỏ để thở.

Trên người nhi đồng cũng đỏ bừng, hắn thật sự sợ nhi đồng bị sốt choáng váng!

Nghĩ tới đây liền tức giận, lão bà muốn chết sao không tìm người chăm sóc nhi đồng rồi hãy chết đây? Hơn nữa bình thường nghe nói người bên cạnh lão bà còn rất nhiều, nha hoàn hầu hạ còn có bảy tám người.

Nếu tính luôn cả bà vú linh tinh gì đó, ít nhất ba bốn mươi, thật không hổ là nữ chủ nhân a!

Màu da đỏ hồng trên người nhi đồng mắt thấy nhanh chóng lui xuống, nhi đồng cũng không còn khó chịu rầm rì, vội vàng ôm ra, không cần lau, bởi vì nước đều bị hấp thu, dùng tã lót bao xong, hắn cũng không quá hiểu biết, dù sao đại khái là được.

Nhanh chóng mang ra bên ngoài, bên ngoài vẫn như vậy, bởi vì hắn dùng thân thể đi vào, cho nên thời gian là yên lặng, Lý Quý Dương ôm nhi đồng ngồi trên giường.

Lúc này, hắn có thêm một cháu nhỏ!

Mồ côi từ trong bụng mẹ cũng là người, cũng là nhi đồng a!

Hắn mạo danh thúc thúc, tương lai còn chưa biết thế nào đâu, lại có thêm một tiểu gánh nặng, đứa nhỏ này hắn sẽ không để cho người khác nuôi, dù sao cũng là huyết mạch chính thống của Lý gia, mà hắn mạo danh thay, đứa nhỏ còn nhỏ như vậy, ở trong Chiến quốc thời đại thiếu y thiếu thuốc, hắn thật không dám mạo hiểm.

Xem xong nhi đồng, hắn lại quay đầu đánh giá đồ vật trong phòng, có một cái chai, ai, rất đẹp, nếu ở thời đại của hắn ít nhất đáng giá nghiên cứu một phen. Ai? Bên kia là cây quạt lông chim nha!

Bức màn là dùng vải bông dày, còn có hoa văn, không có cửa sổ, tác dụng của bức màn là che gió che mưa.

Trước mặt có một cái bàn, bên trên bày một ít thẻ tre, hắn tùy tay lật xem, toàn bộ đều là văn tự thời Tiền Tần!

Cẩn thận phân biệt một phen, Lý Quý Dương nhe răng cười!

Nguyên lai đây không ngờ là khế đất cùng khế ước mua bán nhà đất của Lý gia, còn có tên của mỗi nô lệ, tương đương như văn tự bán mình!

Lý gia trang ở trong một mảnh sơn cốc, bốn phía không có người nào, sơn cốc thấp lại san bằng, cho nên đều là ruộng tốt, vả lại bởi vì Lý lão gia tử có quân công, trong nhà nộp thuế nhưng có được cả sơn cốc làm địa bàn, mà một bên núi sơn cốc cũng thuộc phạm vi Lý gia trang.

Lý gia trang nằm trong sơn cốc, bốn phía đều là ruộng tốt, ít nhất là ngàn khoảnh, đều là mấy năm nay không ngừng khai hoang khai khẩn ra tới.

Lý Quý Dương ở trong phòng kiểm kê gia tài, bên ngoài đã bắt đầu thay đổi quần áo thu liễm lão phụ nhân vào trong quan tài, quản gia đều thu thập xong mới gõ cửa.

– Chuyện gì?

Lý Quý Dương cũng không quen nói chuyện như vậy, nhưng mới đến, hắn không dùng giọng điệu người bản xứ chỉ sợ bị người xem thành yêu quái chết cháy!

– Nãi nô đến đây.

Quản gia mang theo một nữ nhân đứng bên ngoài cửa.

– Vào đi.

Nãi nô? Đại khái là vú em, hắn mới vừa nói gì? Hình như đang nói tới vú em đi? Sớm biết là sai lầm rồi, nhưng hắn cũng không còn biện pháp khác, không biết thời đại này vú em được gọi là gì, kết quả người đến, được, nãi nô!

Cửa mở ra, quản gia không đi vào, nữ nhân đi vào nằm sấp, trán đánh lên ván gỗ, đều nghe được tiếng động.

– Ngẩng đầu lên.

Lý Quý Dương ôm nhi đồng ngồi trên giường gỗ, nhìn nữ nhân mặc quần áo giặt trắng bệch, may mắn không có mụn vá, dùng dây buộc tóc buộc ra sau lưng, bộ dạng thật gầy, như vậy thật sự có thể nuôi nấng nhi đồng?

Nữ nhân thật nghe lời ngẩng đầu lên.

Lúc ấy Lý Quý Dương đặc biệt thất vọng!

Ngẫm lại Tân Truy phu nhân mộ, phục nguyên Tân Truy phu nhân xinh đẹp bao nhiêu?

Còn nghĩ tới đủ loại mỹ nhân thời kỳ Xuân Thu, còn có người làm cho Khổng Tử năm lần nhập Vệ, vả lại còn ngưng lại Vệ quốc thời gian dài! Mà trượng phu thực tế có tám: Tử Man, Hạ Ngự Thúc, Trần Linh Công, Khổng Trữ, Nghi Hành Phụ, Liên Duẫn Tương Lão, Hắc Yếu, Thân Công Vu Thần, cũng lấy thân phận bà nội cùng Trần Linh Công tư thông, Trần quốc bởi vì nàng gần như mất nước, về sau Thân Công Vu Thần vì cưới nàng không tiếc diệt tộc phản quốc – Hạ Cơ.

Khi đọc được đoạn lịch sử này, Lý Quý Dương còn nhớ rõ – từ “Hạ Cơ” nhất thời trở thành danh từ đứng nhất cho tình nhân mộng ảo khảo cổ hệ của bọn họ!

Về sau bọn họ phát hiện, mỹ nữ thời kỳ Xuân Thu chiến quốc không có một ai sánh được với Hạ Cơ!

Đơn thuần lấy mỹ mạo mà xem, nàng sắp xếp thứ hai, không ai dám sắp xếp thứ nhất!

Nhưng nữ nhân trước mắt hắn đây?

Có đôi mày nhợt nhạt.. nàng khẳng định không dùng chì kẻ mày!

Còn có đôi mắt một mí.. nàng khẳng định không chỉnh qua thẩm mỹ viện!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.