Nhã Tịnh bắt đầu đi tìm việc làm cô muốn tự lập cho bản thân và tự tay kiếm tiền, ba có giúp cho cô có một công việc ổn định nhưng Nhã Tịnh lại từ chối sự giúp đỡ của gia đình tự mình đi tìm việc. Hôm nay cô sẽ đi phỏng vấn ở một tập đoàn lớn, Nhã Tịnh ăn mặc chỉnh tề gọn gàng rồi đi ra bên ngoài. Đây là lần đầu tiên cô đi phỏng vấn xin việc nên có phần hơi căn thẳng, khi đến lượt mình, Nhã Tịnh cố gắng giữ bình tĩnh lấy lại tự tin đi vào phòng. Sau một vài đồng hồ phỏng vấn trưởng phòng khác thích sự lanh lợi và hoạt ngôn của cô, nên Nhã Tịnh đã được chọn vào làm, và bắt đầu công việc ngay vào ngày mai.
Tần Ngôn luôn xem những tin nhắn mà Nhã Tịnh gửi cho mình nhưng anh lại không bao giờ trả lời, việc đi làm của mình Nhã Tịnh cũng muốn thồn báo cho anh biết, Tần Ngôn không ngăn cản anh cũng muốn cô trải nghiệm cuộc sống này để trưởng thành hơn.
Vào ngày đầu đi làm có vài phần hơi nhàm chán chỉ xem qua hồ sơ, Nhã Tịnh nhắn tin hẹn Mai Hà đi ăn cùng mình sao giờ tan làm, cô cũng có mời Việt Bân nhưng cậu ấy bảo là có việc không đi được, sau khi ra trường Việt Bân đã đi xin việc ngay lập tức, với thành tích xuất sắc cậu ấy đã được nhận vào một tập đoàn lớn để làm việc, cũng là nơi Nhã Tịnh đang làm, nhưng hai người vẫn chưa biết đối phương làm cùng một công ty với mình.
Mai Hà than vãn với Nhã Tịnh.
” Tớ vẫn chưa xin được việc nữa chán quá đi.”
Nhã Tịnh cũng lên tiếng khuyên Mai Hà.
” Cứ từ từ đi mà chúng ta cũng chỉ mới vừa ra trường.”
Mai Hà lại nói sang một chủ đề khác.
“Chuyện của cậu và người chồng hờ sao rồi, hôm cậu uống say xém chút nữa là lộ ra hết rồi cậu ăn nói linh tinh, Việt Bân cứ tra khảo tớ mãi.”
Nhã Tịnh liền sững sờ.
” Tớ nói chuyện gì, cậu ấy có nghi ngờ gì không ?”
Mai Hà xua tay nói.
” Bà đây phải diễn xuất lắm mới có thể khiến cho cậu ấy tin đấy.”
Nhã Tịnh thở phào nhẹ nhõm.
” Cám ơn cậu, sau này tớ sẽ không bao giờ uống rượu nữa.”
Nhưng Nhã Tịnh trong lòng đầy bất an đến công ty để làm việc, cô sợ phải đối diện với Việt Bân, sợ bản thân sẽ không thể nào diễn nổi vở kịch này, nhưng càng trốn tránh lại càng phải đối diện, Nhã Tịnh đang mang hồ sơ đi in tình cờ lại chạm mặt Việt Bân ngay ở hành lang công ty. Hai người nhìn nhau với vẻ mặt đầy bất ngờ, Nhã Tịnh không ngờ bọn họ lại làm cùng một công ty với nhau.
” Cậu cũng làm ở đây sao?”
Việt Bân lên tiếng hỏi trước, Nhã Tịnh mỉm cười đáp lời.
” Đúng vậy đúng là tình cờ thật mà.”
Việt Bân cảm thấy rất vui khi hai người được làm ở cùng một công ty có như vậy thì cậu ấy mới có thể tiếp cận và được ở bên cạnh Nhã Tịnh nhiều hơn, Việt Bân sẽ bắt đầu lại con đường theo đuổi Nhã Tịnh.
…………..
Đột nhiên hôm nay ba mẹ gọi ba anh em Tần Ngôn về nhà, nhưng chỉ có Tần Ngôn là người bị mắc bẫy, tất cả kế hoạch đã nằm trong tầm tay của người mẹ vĩ đại, cha con bọn họ chỉ biết tuân thủ theo mà thôi. Tần Ngôn định không về nhưng mẹ lại nói chỉ một mình anh đến là được, Tần Ngôn lại lo lắng sợ ba lại xảy ra chuyện nên đã lái xe về nhà.
Vừa bước vào cửa đã thấy một bửa ăn thịnh soạn với nhiều món ngon do mẹ anh trổ tài, Tần Ngôn nghi ngờ mọi chuyện trong lòng lại lên tiếng.
” Có chuyện gì nữa đây.”
Mẹ vừa nhìn thấy anh đã vui vẻ nói.
” Về rồi à.”
Tần Ngôn nhìn về phía em trai và anh trai ra hiệu để biết thêm thắc mắc nhưng bọn họ cứ làm ngơ xem như không biết gì, vừa ngồi xuống bàn ăn mẹ liền đảo mắt ra hiệu cho chồng và hai đứa con trai, bọn họ liền hiểu ý bà bắt đầu thực hiện kế hoạch.
Tần Ngôn bị mọi người bắt ép ăn liên tục, còn bị chuốc rượu, anh cảm thấy hoài nghi liền ngăn ly rượu mà Tần Lâm đang đưa đến cho mình.
” Khoang đã hôm nay mọi người bị làm sao vậy, có vấn đề gì cứ nói thẳng ra đi làm gì cứ tỏ vẻ bí mật thế hả, công việc của con ở quân khu rất bận rộn, con cứ tưởng có việc gì nên mới tức tốc chạy về đây.”
Chưa kịp nói hết mẹ đã tỏ ra buồn bã trách móc anh.
” Suốt ngày cứ công việc, con không hiểu cho cảm giác của bậc làm cha mẹ hay sao, nếu mẹ không nói chuyện với giọng điệu đó thì còn lâu con mới chịu quay về, hằng ngày ba mẹ chỉ mong muốn được ăn cơm cùng các con, gia đình hạnh phúc ở bên cạnh nhau mẹ cảm thấy rất vui, vậy mà con cứ lấy công việc ra để trách móc.”
Tần Duật liền quay sang trách móc em trai.
” Đừng nhiều lời nữa, ăn một bữa cơm cũng phải nhăn nhó hay sao.”
Tần Ngôn chỉ biết thở dài tiếp tục ăn, anh bị anh trai, em trai rồi đến ba ép uống đến say khướt, tủ lượng của Tần Ngôn cũng không tệ nhưng gia đình của anh lại toàn những chiến binh không bao giờ say, đồ ăn trên bàn đã hết sạch là lúc Tần Ngôn cũng gục ngã, anh không thể nào đứng lên được nữa, nhưng cứ luôn miệng kêu nóng, tiện tay mở hết ba chiếc cúc áo sơ mi của mình.
Mẹ hối thúc Tần Lâm và Tần Duật.
” Nhanh đưa nó về với vợ của nó đi, mẹ chắc chắn sau ngày hôm nay gia đình lại có thêm thành viên.”
Tần Lâm lắc đầu nói.
” Mẹ thật đáng sợ phải làm đến bước đường này luôn hay sao.”
Mẹ liền đánh Tần Lâm một cái.
” Là do anh trai của con không biết cách nuông chiều vợ, nếu được như con làm cho bạn gái mang thai mà chưa kịp cưới sinh, mẹ cần gì phải làm ra những chuyện như thế này.”
Tần Lâm bị nói trúng tim đen nên chỉ biết im lặng cùng anh trai đưa Tần Ngôn về nhà của mình.